TIN TỨC THẾ GIỚI TỔNG HỢP
GENERAL WORLD NEWS
|
Criminal Referral Issued For Comey, Clinton, Lynch And McCabe; Rosenstein Recusal Demanded
by Tyler Durden
Thu, 04/19/2018 - 03:50
Eleven GOP members of Congress led by Rep. Ron DeSantis (R-FL) have written a letter to Attorney General Jeff Sessions, Attorney John Huber, and FBI Director Christopher Wray - asking them to investigate former FBI Director James Comey, Hillary Clinton and others - including FBI lovebirds Peter Strzok and Lisa Page, for a laundry list of potential crimes surrounding the 2016 U.S. presidential election.
Recall that Sessions paired special prosecutor John Huber with DOJ Inspector General Michael Horowitz - falling short of a second Special Counsel, but empowering Horowitz to fully investigate allegations of FBI FISA abuse with subpoena power and other methods he was formerly unable to utilize.
Photo: Conservative Treehouse
The GOP letter's primary focus appears to be James Comey, while the charges for all include obstruction, perjury, corruption, unauthorized removal of classified documents, contributions and donations by foreign nationals and other allegations.
The letter also demands that Deputy Attorney General Rod Rosenstein "be recused from any examination of FISA abuse," and recommends that "neither U.S. Attorney John Huber nor a special counsel (if appointed) should report to Rosenstein."
The letter refers the following individuals for the following conduct:
James Comey - obstruction, perjury, corruption, stealing public property or records, gathering transmitting or losing defense information, unauthorized removal and retention of classified documents, false statements.
- "Comey's decision not to seek charges against Clinton's misconduct suggests improper investigative conduct, potentially motivated by a political agenda."
- The letter calls Comey out for leaking his confidential memos to the press. "In light of the fact that four of the seven memos were classified, it would appear that former Director Comey leaked classified information when sharing these memos..."
- Comey "circulated a draft statement" of the FBI's decision to exonerate Hillary Clinton for mishandling classified information - a conclusion reached before the agency had interviewed key witnesses. "At that point, 17 interviews with potential witnesses had not taken place, including with Clinton and her chief of staff..."
- The letter also seeks clarification on "material inconsistencies between the description of the FBI's relationship with Mr. Steele that you [then FBI Director Comey] did provide in your briefing and information contained in Justice Department documents made available to the Committee only after the briefing."
Hillary Clinton - contributions and donations by foreign nationals
- "A lawyer representing the Clinton campaign and the Democratic National Committee paid Washington firm Fusion GPS to conduct research that led to the Steele dossier..."
- "Accordingly, for disguising payments to Fusion GPS on mandatory disclosures to the Federal Election Commission, we refer Hillary Clinton to DOJ for potential violation(s) of 52 USC 30121 and 52 USC 30101"
Loretta Lynch - obstruction, corruption
- "We raise concerns regarding her decision to threaten with reprisal the former FBI informant who tried to come forward in 2016 with insight into the Uranium One deal."
- Of note, this refers to longtime CIA and FBI undercover informant William D. Campbell, who came forward with evidence of bribery schemes involving Russian nuclear officials, an American trucking company, and efforts to route money to the Clinton Global Initiative (CGI).
Andrew McCabe - false statements, perjury, obstruction
- "During the internal Hillary Clinton investigation, Mr. McCabe "lacked candor -- including under oath -- on multiple occasions," the letter reads. "That is a fireable offense, and Mr. Sessions said that career, apolotical employees at the F.B.I. and Justice Department agreed that Mr. McCabe should be fired."
- "The DOJ Office of the Inspector General recently released a February 2018 misconduct report... confirming four instances of McCabe's lack of candor, including three instances under oath, as well as the conclusion that McCabe's decision to confirm the existence of the Clinton Foundation Investigation through an anonymously sourced quite violated the FBI's and DOJ's media policy and constituted misconduct."
Peter Strzok and Lisa Page - obstruction, corruption,
- "We raise concerns regarding their interference in the Hillary Clinton investigation regarding her use of a personal email server."
- Referring to a Wall Street Journal article from January 22, 2018 - "The report provides the following alarming specifics, among others: "Mr. Strzok texts Ms. Page to tell her that, in fact, senior officials had decided to water down the reference to President Obama to 'another senior government official." By the time Mr. Comey gave his public statement on July 5, both references - to Mr. Obama and to "another senior government official" had disappeared."
"Department of Justice (DOJ) and FBI personnel connected to the compilation of documents on alleged links between Russia and then-presidential candidate Donald Trump known as the "Steele dossier."
- This section of the letter calls out Comey, McCabe, former acting AG Sally Yates, and former acting Deputy AG Dana Boente regarding the Steele dossier.
- "we raise concerns regarding the presentation of false and/or unverified information to the Foreign Intelligence Surveillance Court in connection with the former Trump aide Carter Page"
- "Former and current DOJ and FBI leadership have confirmed to the Committee that unverified information from the Steele dossier comprised an essential part of the FISA applications related to Carter Page"
- "Accordingly we refer to DOJ all DOJ and FBI personnel responsible for signing the Carter Page warrant application that contained unverified and/or false information"
The criminal referrals for the group allegedly responsible for FISA abuse include: obstruction, deprivation of rights under color of law, corruption.
Vi Anh: Quốc Hận Thứ 43
Đã bắt đầu vào tháng Tư, năm 2018. Thế là bắt đầu thêm một Quốc Hận, Quốc Hận thứ 43, kể từ 30 tháng 4 năm 1975. Quốc Hận là Quốc Hận, là sự kiện lịch sử Ông Trời cũng không đổi được. Lịch sử sẽ vô ích nếu Con Người không vận dụng, nếu Con Người không nhớ để rút kinh nghiệm, để ôn cố tri tân. Để chống lại kẻ gian ác, để kẻ gian ác không thể tái diễn tai họa cho quốc gia dân tộc nữa. Nhớ và tưởng niệm Quốc Hận vì thế là bổn phận của cá nhân và nghĩa vụ của xã hội trong dòng lịch sử, trên phương diện nhân sinh quan và vũ trụ quan.
30 Apr 1975, Saigon, South Vietnam — A North Vietnamese tank rolls into a compound during the fall of Saigon, 1975. — Image by © Francoise de Mulder/CORBIS
Nên mạnh dạn dẹp qua một bên những lời khuyên giả đạo đức, thực dụng và lợi dụng, bảo “để quá khứ ra phía sau, hướng về tương lai phía trước”, của những đám tàn dư Phản Chiến Mỹ, những chánh trị gia kẻ thiên Tả, người thân Cộng thập thò đi đêm với CSVN. Những người CSVN mà Thượng nghị sĩ McCain có lần đi Hà nội đã nói đó là “bọn ác đã thắng” và đang thống trị Việt Nam. Những người CSVN đã từng tuyên truyền dối gạt, dụ dổ nữ tài tử Jane Fonda ngồi lên và khen cây súng và các “chiến sĩ” của CS Bắc Việt đã bắn phi cơ Mỹ ở Hà Nội để chụp hình tuyên truyền chống Mỹ, nhưng sau này hối hận, khóc trước những cựu chiến binh Mỹ tham chiến tại VN.
Và nhớ Ba Mươi Tháng Tư là Ngày Quốc Hận, là cơ hội tưởng niệm, là bổn phận của người đi sau nhứt, là thế hệ trẻ sanh sau Chiến tranh VN nhớ những người đi trước, nhớ những biến cố đau thương đã qua để rút kinh nghiệm. Ở Âu Châu, nhơn cơ hội kỷ niệm 60 năm ngày được giải thoát ra khỏi gông cùm Hitler và Đức Quốc Xã, lớp trẻ nhớ 6 triệu người Do Thái đã bị Đức Quốc Xã diệt cũng bằng lò thiêu và bằng nhiều hình thức khủng bố đen, trắng, xám trong Đệ Nhị Thế Chiến. Thảm kịch trần gian ấy được các nước Âu Châu kể cả Đức Quốc chánh thức ghi và đem vào chương trình môn lịch sử bó buộc học ở các trường trung tiểu học – gọi là Holocaust hay Shoah.
Ở Mỹ cũng thế, người Mỹ đem vào chương trình học sử của trung tiểu học để thường xuyên nhắc nhở cuộc Nội Chiến vì lý do nô lệ Da Đen thời Hoa kỳ còn non trẻ, Con Đường Nước Mắt chánh quyền Mỹ cưỡng bức dời cư Thổ dân thời Viễn Tây, lập khu tập trung cấm cố người Nhựt thời Thế Chiến 2. Để tuổi trẻ đừng quên – lớp trẻ có bổn phận nhớ vì đó là môn thi ờ trường lớp, đó cung là bài học để chống sai lầm của nhân cầm quyền diệt chũng, gây tội ác chống Nhân Loai.
Ở Âu châu chẳng những giáo dục ở trường lớp mà còn tổ chức du khảo, cho sinh viên học sinh thăm Trại Tập Trung Auschwitz ở Ba Lan, để tận mắt thấy những lò thiêu, thấy những hành động dã man, tàn ác và dối trá mà những người Đức Quốc Xã đối với người Do Thái. Nhiều học sinh, sinh viên nam nữ, đứng chết trân hoặc hét lên kêu Thượng Đế khi thấy hình ảnh hàng ngàn người mẹ Do Thái mình không quần áo, tay bồng con, đứng chờ đi vào chỗ chết mà tưởng đi tắm vì nghe “quản giáo“ bảo xếp hàng để đi tắm.
Làm như thế người Âu Châu lẫn người Mỹ chánh yếu muốn thảm cảnh trần gian diệt chủng đừng tái diễn trong hiện tại và tương lai nữa. Làm thế là để giúp cho đàn hậu tấn có những thông tin, những dữ kiện đầy đủ để biết rõ một lãnh tụ độc tài binh hoạn như Hitler, một ý thức hệ phi nhân như Đức Quốc xã đã giết người hàng loạt, giết hàng triệu lương dân chết oan uổng. Để từ đó đàn hậu tấn thấy có nhiệm vụ ngăn chận thảm cảnh trần gian, tránh sai lầm của chế độ.
Thì tại sao thế hệ trẻ Việt ở Hải ngoại, nhất là ở Mỹ không có quyền nhớ, thế hệ lớn tuổi không có quyền nói. Rằng phụ huynh mình, gần 300.000 quân dân cán chánh VN Cộng Hòa, do Ủy Ban Quân Quản của CS Hà Nội gọi trình diện “ học tập cải tạo” trong vòng một tháng để bị đày đi tù biệt xứ và lao động khổ sai hàng chục năm mà không có xét xử.
Rằng Ô. Hồ Chí Minh và Đảng CSVN đã gây vô vàn đau thương, tang tóc, máu đổ thịt rơi, mồ hôi nước mắt cho hàng triệu đồng bào Việt suốt nửa thế kỷ. Theo cuốn “ Hắc Thư về Cộng sản” của nhà sử học Stephane Courtois, tội ác giết người của Cộng sản Đệ Tam tính ra hàng trăm triệu. Và Ô. Hồ chí Minh trong thành tích diệt chủng Việt, tính ra còn cao hơn Paul Pot, Mao Trạch Đông và Staline nữa cộng lại nữa. 1 triệu người Việt Miền Bắc phải di cư tỵ nạn CS vào Nam năm 1954. Gần 4 triệu tỵ nạn CS ra khỏi nước, trong đó 1 triệu dùng thuyền nan vượt đại dương đến bến bờ và nửa triệu làm mồi cho cá.
Cả thế giới bàng hoàng, lương tâm Nhân Loai chấn động, Con Người chánh trục rụng rời tay chân.Toàn dân Việt rúng động. Thảm kịch này chưa xảy ra lần nào trong lịch sử nước nhà VN. Chưa xảy ra suốt ba lần Bắc Thuộc, một lần Pháp Thuộc. Và cũng chưa thấy lần nào trong lịch sử thế giới với qui mô lớn như vậy. CS Nga, Tàu, Đông Âu, Cuba, không có nước nào làm cho dân phải vượt biên tỵ nạn CS đông như vậy.
Lớp trẻ có bổn phận nhớ nếu không có những thân nhân là quân dân cán chính VNCH dẫn theo trên đường tỵ nạn CS và định cư ở Mỹ, thì dù đậu tiến sĩ đôi ba bằng nếu không có gia đình là quân dân cán chính VN Cộng hoà, không phải là con cháu HO, con cháu thuyển nhân cũng không thể được ở lại Mỹ, được hưởng nhiều cơ hội tiến thân trăm lần hơn những bạn đồng trang lứa còn kẹt sống trong chế độ CSVN.
Thế mà gần đây CS Hà Nội và một số nhà chánh trị thiên tả, thực dụng và lợi dụng và một số tài phiệt siêu quốc gia ở Mỹ, lớn tiếng kêu gọi bỏ quá khứ ra phía sau và hướng về tương lai phía trước. Những người đó vì quyền lợi riêng tư, phe đảng đã tung hỏa mù. Một mặt để thế hệ trẻ Mỹ Việt xem thảm cảnh diệt chủng của CS ở VN suốt nửa thế kỷ như không có. Mặt khác khác chụp mủ “quá khích” cho những người nhớ bài học lịch sử đau thương nhứt của người Việt với nhãn hiệu “ nặng quá khứ nên quá khích” với CSVN.
Âu Châu là căn cứ địa lâu đời của văn minh Tây Phương. Lịch sử Âu châu dài cả trăm lần hơn lịch sử Mỹ. Người Âu Châu vì thế có nhiều kinh nghiệm đau thương với độc tài dưới mọi hình thức và với ý thức hệ phi nhân hơn người Mỹ. Giáo quyền độc tôn trên thế quyền thời Trung Cổ Đen Tối; Đức Quốc Xã; Cộng sản chủ nghĩa thời cách mạng kỹ nghệ đều xuất phát từ Âu Châu. Nên người Âu Châu chú trọng bài học lịch sử hơn. Người đi trước cảm thấy có nhiệm vụ truyền đạt kinh nghiệm đau thương cho lớp trẻ. Còn lớp trẻ cũng nhận thấy có “ bổn phận phải nhớ” ( devoir de memoire ) để ngăn chận lịch sử đen tối đừng tái diễn.
Người Việt Nam ở sát nước Tàu không lồ coi mình là Thiên Tử Con Trời, coi các nước xung quanh là nhược tiểu, man di, hể có dịp là xâm lăng, thôn tính, người Việt có kinh nghiệm lịch sử đau khổ còn hơn người Âu Châu nữa. Nên ngươi Việt coi ôn cố tri tân là bổn phận. Kinh nghiệm đau thương nhứt và gần đây nhứt là kinh nghiệm CS độc tài, đảng trị toàn diện, đoạ đày nhân dân, suy sụp đất nước.
Do vậy nhiều người lớn tuổi cảm thấy rất ấm lòng khi dầm mưa dải nắng, chịu nóng, chịu lạnh, tham dự các cuộc biểu tình chống CS. Ngày Quốc Hận người Việt không tiếc thì giờ và tiền bạc, chuẩn bị cả tháng trước trong việc tổ chức cả một chuỗi sinh hoạt công đồng, đoàn thể, tôn giáo tưởng nhớ Quốc Hận 30 tháng Tư. Không phải mới làm đây, mà làm suốt 40 mấy năm rồi, làm liên tục và còn làm nữa vì đó là tình liên đới của các thế hệ, bài học ôn cố tri tân của Con Người trong dòng lịch sử./.
Hoa Kỳ - Vận Nước Mong Manh?!
Bình Dân Nói Chuyện
… đến rồi, - Hoa Kỳ đang trải qua khúc quanh vận mệnh mong manh…. Vì sao nên nỗi? Và ai sẽ cứu đất nước này? Phải chăng thù trong giặc ngoài đang đồng loạt tổng tấn công, nhìn tựa như có nội ứng ngoại hợp. Tổng thống có cơ hội phải thi triển khả năng.
Trước hết bình dân chúng ta hãy nhìn bố cục của bức tranh:
· Biển Đông
Tổng thống Trump, Nam Hàn, Nhật bản đang đối đầu với TC, BH, cả Nga ở đàng sau nữa. HK đang phải theo sát lệnh cấm vận, nhất cử nhất động của BH - TC - Nga, và mục tiêu chính đang hướng tới là chuẩn bị CUỘC HỌP THƯỢNG ĐỈNH - có tầm quan trọng lịch sử.
· Bên Trung đông
Nga và Al- Asssad đang tung hoành và Iran xung khắc với HK yểm trợ phía sau. Tây phương gồm Mỹ và hai đồng minh lâu đời là Pháp, và Anh.
Như vậy chiến trường Biển đông và Trung đông, mỗi bên đều có ba quân cờ. Lực lượng quân đội kỳ này phần lớn là nhờ Hải quân.
· Ở Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc (LHQ)
Bà Nikki Halley, đại sứ HK đang liên tục đề xuất đưa Al – Assad ra xử tội, Nga liên tục phủ nhận vũ khí hoá học, và bỏ phiếu chống 6 nghị quyết của LHQ.
· Biên giới phía Nam
Đoàn lữ hành có hàng ngũ có tổ chức, xuất hiện hôm Thứ Năm (5/4/2018), từ Puebla khoảng 1200 người vào Mexico, trên đường tiến về biên giới phía Nam HK(CNN 5/4/2018) và họ sẽ đòi quyền được nơi trú ẩn, khi đặt chân qua lằn ranh biên giới.
· Bên trong chính phủ HK,
Sau khi hơn hai năm DC và TTDC - phải nói là Truyền thông thiên tả (4T) mới đúng - đã dùng hết cách này đến cách khác để đánh Trump, kể cả những cách kém phẩm giá đến mức phải rùng mình, danh mục kể ra dài dòng lắm lắm. Ông Trump không ngã, nhưng càng ngày càng mạnh, và người đánh càng ngày càng điên tiết. Nay, không biết vận may cho bên nào, họ tìm được một bà diễn viên phim “con ong - cái bướm”. Stormy Daniels có tên thật là Stephanie Clifford tác giả vở kịch nói “ăn bánh trả tiền” với ông Trump hơn 10 năm trước - lúc đó ông là nhà tỷ phú, trẻ đẹp nổi tiếng..
Bà diễn viên và câu chuyện “bướm ong” được các chương trình TV bàn tròn của CNN, gồm nhiều nhân vật tên tuổi tụ nhau thổi phồng lên cho cả thế giới thưởng thức suốt ngày đêm, thay vì phổ biến các vấn đề cấp bách thuộc dân tình, an sinh xã hội, kinh tế hay an ninh quốc gia vân, vân... Nội dung là những câu hỏi để bà trả lời, tả lại tình huống và cảm giác cuộc chơi của bà. Bà có đồng tình không? Trong cuộc truy hoan ông ta có dùng “áo mưa” không? Đài này có lẽ vì say men đánh Trump nên không còn cần uy tín, vì điều này còn tệ hơn là những chuyện moi hố rác. Và vụ kiện của bà có liên quan đến ông Cohen, luật sư riêng của ông Trump. Luật sư này cùng bà ký hợp đồng, tự nguyện không tiết lộ thông tin trong kỳ bầu cử với điều kiện là bà nhận $130,000 tiền túi của riêng ông LS Cohen. Thời đại phong kiến ở VN đã qua từ lâu, và ở Mỹ hợp đồng này không có gì lạ. Giấy trắng, mực đen bà đã ký hợp đồng, bà đã nhận tiền, và đã xài tiền. Vụ kiện nhằm tìm cách hủy bỏ hợp đồng, vì cho rằng trong đó không có tên hay chữ ký của ông Trump. Có lẽ, có lẽ đối với bà, bình thường bà chỉ nghĩ đơn giản là số tiền ấy tính ra còn quá ít so với sự kiện ông Trump đắc cử. Còn đối với những ai dùng “cái ấy” như một lợi khí chính trị thì kể như vớ được chìa khoá vàng trong công cuộc tiếp tục đánh Trump.
· Luật sư đặc biệt Muller
Bắt đầu từ tháng 5/2017 và tiếp tục điều tra RÁCH –SÀ. Đúng ra ông chỉ được quyền điều tra xem Rách- sà (Rassian) có THÔNG ĐỒNG (collude/collusion) với ban vận động của ông Trump hay không - để giải thích cho bên DC thua cuộc, đã một mực dựng lên câu chuyện này. Như chúng ta đã biết, gần một năm rồi, ông ta và tùy tùng, trong đó phần lớn là người của DC, đã lùng sục mà không tìm ra bằng chứng nào cho vừa tiêu đề đã cho trước. Ngược lại, từ đó chẳng may lại “lòi chành”- xin dùng từ bình dân cho dễ hiểu - bà Clinton và bầu đoàn DC, một số cá nhân, trong - ngoài Cục điều tra liên bang phe của bà, âm mưu bỏ tiền cho hồ sơ giả mưu hại ông Trump. Như vậy rõ ràng là té ngữa! Hồ Xuân Hương tâm hồn rỗng rang, lúc té còn làm thơ “Giơ tay vói thử trời cao thấp. Xoạc cẳng đo xem đất vắn dài”. DC không phải vô tình mà té nên không thể làm ra câu nào. Bây giờ, xem ra cuộc điều tra chỉ còn cách theo vết “con ong, cái bướm” trong vờ kịch nói Stormy Daniels. Bình dân chúng ta chắc phải hỏi xem, có phải luật pháp HK bây giờ đã đến lúc có chọn lựa hay không, và phải xem là nghiêm minh đối với phe nào? - hoặc khi nào thì dung nó để triệt hạ đối phương? Phiá bà Clinton và DC làm như thế, tội rành rành, đến trẻ em nào cũng biết trả lời. Thế mà kết luận chỉ là “quá bất cẩn” thôi. Họ cứ chỉ tại Nga nó khui điện thư của mình, trong khi nội dung điện thư, và việc khui ra là hai vấn đề chứ không phải một. Dĩ nhiên Nga khui tài liệu của người ta, là sai phạm khó tha thứ. Nhưng còn nội dung thì sao? Và nếu Nga không khui, không ai biết gì thì hậu quả ai gánh, an ninh của đất nước để đâu? Đây mới là điều quan trọng bậc nhất. Còn tổng thống do toàn dân đi bầu thì lại bị bao vây bề hội đồng tứ phía, và còn đòi truất phế, trong khi chẳng những ông không làm gì nên tội, mà còn làm thành công vượt kỷ lục trong thời gian ngắn nhất lịch sử! Nếu chuyện này xảy ra trong đám học trò, con cháu của chúng ta, chắc chắn sẽ có đứa u đầu, mẻ trán chứ chẳng chơi.
· Hiện tình xã hội và chính phủ.
Tám năm qua, trước khi TT Trump nhậm chức, có quá nhiều tổ chức âm ỉ, cũng như rầm rộ mọc lên như nấm được mùa, từ khát vọng quyền lực đảng phái kích động. Sự phân phân hóa khá trầm trọng chẳng những ở phạm vi xã hội mà còn len vào làm rạn nứt từng nhiều gia đình. Văn hóa bị đánh phá, suy đồi, niềm tin chân lý bị tổn thương, giềng mối tốt đẹp của xã hội phải nhường đường cho các cuộc đấu đá chính trị bẩn thỉu. Tư tưởng bầy đàn bè phái, sự kém hiểu biết, kẻ mị dân và người ngộ nhận, đặc biệt là truyền thông tự do trở thành cái loa, thống nhất tuyên truyền của một bên - có thể nhìn thấy hầu hết TTDC đã thuộc về DC. Xã hội phân chia đến mức y như có lằn ranh kẽ biệt giữa trái phải, chánh - tà. Dĩ nhiên đây là hiện tượng thoái hoá trầm trọng, chứ không thể là một điều đáng mừng trong một thể chế dân chủ bậc nhất. Đây không còn là thứ quyền lực thứ tư như quí vị thường hát nữa, mà nó là thời kỳ báo động đỏ, tiền thân của chế độ độc tài, độc đảng và một xã hội sự suy tàn đang chờ ở phía trước.
Mặt khác, trong chính quyền Liên Bang Soviet (LBSV) từ thời Stalin đã có chính phủ ngầm, tức là chính phủ núp bóng (shadow state, hay deep state), có nhiệm vụ thanh trừng, bức hại, giết những đồng chí không đáng tin cậy, hoặc loại trừ bằng cách cho vào trại cải tạo tập trung - đặc biệt là chính những tay hành sự cũng chưa chắc biết mình là thành phần của loại chính phủ này. Thể chế chính trị ở HK ai cũng biết - không giống như LBSV, nhưng đến nay bình dân chúng ta mới nghe có chính phủ ngầm. Dĩ nhiên âm mưu không thể thực hiện giống y hệt như kiểu LBSV, và liệu TT Trump có đủ khả năng để xả cái đầm mà ông nói hay không. Hay ngược lại tổ chức đáng sợ này đang dần hồi làm thịt hệ thống chính quyền tự do tư bản? Bình dân “đừng nghe mà hãy nhìn”, tự nhìn cho kỹ và tự nhận định xem.
Từ khi TT Trump nhậm chức đến nay, có biết bao nhiêu chuyện xảy ra mỗi ngày mỗi lạ như những màn kịch khó đoán. Chẳng hạn gần đây, có ai biết tại sao trong lúc CH đang cần giữ đa số thì có đến 33 dân biểu và 4 thượng nghị sĩ sẽ không ra tranh cử. Trong số đó có 5 dân biểu ra ứng cử thống đốc, một số về hưu, một số nói rằng vì gia đình, và còn nhiều lý do khác. Paul Ryan, Chủ tịch Hạ viện, một người dưới hai người, trên mấy trăm triệu người, 48 tuổi tương lai chính trị còn dài, đột ngột tuyên bố về hưu. Theo tờ TownHall, ông ta vì lý do công việc mất quá nhiều thời gian và nghị lực dành cho ba đứa con, và ký ức đè nặng trong lòng về cái chết đột ngột của cha ông khi ông còn thiếu niên. Hoặc nhân vật sáng giá nhất, phải nói là bậc kỳ tài, lý luận đanh thép trong các cuộc điều trần về những scandal của bà Clinton, như Trey Gowdy tuyên bố rút về tìm việc làm thuộc toà án. Tương tự, đi với Trey Gowdy như cặp song kiếm, có Jason Chaffetz nhân vật sáng giá nhất nhì trong Hạ viện, cũng đột ngột từ chức, rươm rướm nước mắt trả lời vì lý do thương yêu gia đình, không làm việc ở xa nữa… Đến đây, bình dân có thể sẽ nghe 4T và truyền thông theo đuôi, phịa ra đủ thứ. Có lẽ bình dân chúng ta nên nghĩ cho cạn nguyên nhân tiềm ẩn xa gần, có hư có thực trước khi tin, nhất là không phải tất cả đều là những người chống Trump.
Xong bố cục bức tranh, bây giờ đến lượt ta xem HK như đang trong trận cuồng phong, có thể nói giống như bị bủa vây trong thế nội ứng ngoại hợp.
Và cuộc chiến lịch sử diễn ra như thế nào?
Nội ứng:
1. Tài tử phim khiêu dâm và CNN chắc được lãnh công đầu.
09/4/2018, sáng thứ hai, Cục điều tra liên bang bố ráp Văn phòng của ông Cohen, LS riêng của tổng thống Trump, lấy cớ tịch thu những gì có liên can đến vụ ông đã dùng tiền túi trả cho Stormy Daniels, diễn viên phim dâm (pornographic). Việc làm bất ngờ này làm cho truyền thông các loại ở HK có nhiều việc làm. Thật ra, cuộc điều tra phải được giới hạn ban vận động của ông Trump có “Thông đồng với Nga”hay không, và Nga xâm nhập bầu cử như thế nào. Nhưng ngay cả có thông đồng cũng chẳng phải là một tội, thì điều tra cái gì? (theo Giáo sư Luật nổi tiếng (DC), ông Alan Dershowitz). Những chuyện linh tinh về tiền bạc dính líu đến “con ong, cái bướm” có thể có, nhưng việc “thông đồng với Nga” thì đến nay phe nào thông đồng, trắng đen đã rõ. Ở đầu ngành của Cục điều tra liên bang, Tình báo, Tư pháp đã bị chính trị hóa đến suy giảm uy tín, xưa nay chưa từng thấy trong lịch sử. Cái đầm mà TT nói quả thật có lý! Cái NHÂN người ta gieo, bây giờ QUẢ đã đến. Cách giải quyết là Tổng thống chỉ yên tâm làm việc, mọi thứ cứ đợi thời cơ đến. Mọi việc có ơn Trên che chở cho hơn ba trăm triệu dân, kể cả người thương kẻ ghét. Trong loạt bài trước đã nói “gió lớn thành bão”, TT nên bình thân làm việc. Tháng Năm năm này, nhiều hy vọng trời sẽ quang, mây sẽ tạnh và phần thắng sẽ thuộc về mình.
2. DC đòi truất phế tổng thống, khi ông không có tội gì cả, mà ngày càng thành công!
Ngay sau khi việc đột nhập vào văn phòng LS Cohen xảy ra, phe DC liền cổ động tái khởi chiến dịch đòi truất phế (impeach) tổng thống đợt hai. Trống kèn lập tức nổi lên rần rần. Bình dân ủng hộ ông Trump, cứ yên tâm. Đàng sau tiếng ồn ào là mục tiêu khác; đó là khẩu hiệu gây qũy không hơn không kém. Đối phương của ông Trump đã thảm bại trong việc chứng minh ông bị bệnh tâm thần, rồi thiếu khả năng, rồi “thông đồng với Nga”, rồi ngăn trở công lý, rồi coi thường phụ nữ, rồi thù ghét di dân, hoặc có vị còn cho rằng ông Trump trả thù Calif nữa. Tất cả là kịch bản bắt nguồn từ mục tiêu duy nhất là đánh ngã hoặc ít ra cũng hạ uy tín của tổng thống Trump. Sự thành công của TT Trump là một đe dọa vô cùng to lớn đối với DC. Làn“sóng xanh” (blue wave) mà họ đang thổi phồng với những tỷ lệ cao, cũng chỉ là màn chuẩn bị sân khấu, cho cuộc bầu cử giữa mùa vào tháng 11 sắp tới mà thôi. Người ủng hộ DC, kể cả mấy cụ tỵ nạn tả khuynh ‘”ba chỉ” nhìn tất cả những gì DC làm và mơ rằng họ sẽ thắng. Ai bán rượu thì nên vỗ tay hoan hô, để bán cho hết hàng và chúc cho họ tiếp tục “tự sướng” – (xin lỗi, cho bình dân mượn từ ở VN trong thời hiện đại, một lần). Còn bình dân chúng ta từ từ sẽ thấy, nguời dân không nói gì không có nghĩa là đồng ý, và khi dân nổi giận, trời đất sẽ như thế nào. Hãy tin đi! Không biết đến lúc nào, nhưng chính nghĩa - cuối cùng sẽ thắng.
Ngoại hợp
1. Biên giới phía nam:
Cũng ngay trong thời gian này, đoàn lữ hành gồm khoảng 1200 người, đa số người từ Honduras, El Salvador. Những người tổ chức bắt đầu đoàn này từ Puebla, từ thứ Năm (5/5/2018). Họ phân tán từng nhóm nhỏ được xe chở gom lại, theo lịch, sẽ đến biên giới vào ngày 9/4/2018. Bất chấp tổng thống HK nói gì họ nhất quyết đến biên giới cho bằng được. Họ nói họ đang đi tìm cuộc sống tốt hơn, vì đất nước họ nhiều băng đảng và ít việc làm. Có người còn biết mình sẽ đến North Carolina (theo CNN), có người còn chỉ trích tổng thống HK là tổng thống xấu, trong lúc họ mơ được HK! Như vậy, 4T tuyên truyền gieo hạt đã có thu hoạch lớn!
Bình dân có lẽ không ai nhắm mắt nói đại rằng đoàn này chỉ có 30 người. Hoặc nhà báo tỵ nạn chắc không ai kém cõi đến mức dùng câu ca dao của VN, một cách ngô nghê, không đúng chỗ: “bầu ơi thương lấy bí cùng…” để dạy đạo đức cho vị tổng tư lệnh quân đội Cờ Hoa thế kỷ 21! Bình dân chúng ta hẳn đã thấy tổng thống giải quyết vấn đề này như thế nào. Vệ binh Quốc gia (National Guard), là quân đội lo việc nội an khi cần thiết. Tổng thống lệnh gấp rút điều binh ra trấn ải biên giới phía Nam.
Việc điều binh ra biên giới có ba mục tiêu:
Thứ nhất, hỗ trợ đội biên phòng ngăn chặn làn sóng di dân có tổ chức, trước khi họ bước sang biên giới, vì chỉ cần một chân họ đặt qua lằn ranh thì HK phải có trách nhiệm cung cấp nơi cư trú, và sẽ phải gánh nhiều hệ lụy dai dẳng sau đó. Ông ta tức thì bẽ gãy tính toán có tổ chức – theo DownTrend.com, tin rằng có khả năng do các nhóm tiên phong DC gốc Châu Mỹ Latinh tổ chức.
Thứ hai, ông gửi thông điệp cho phong trào bắt dân HK chịu gánh nặng do sai lầm của chế độ cai trị từ các nước, kể cả tội phạm và tổ chức buôn bán ma túy, để họ khỏi phí công, dấn thân vào nguy hiểm mà không được gì. Người lãnh đạo rõ ràng như thế, là nhân đạo hay không nhân đạo? Bình dân nghĩ xem còn cách nào có TÌNH - có LÝ hay không?
Đây là nguyên văn tweet, thông điệp ngắn gọn như từng nhát búa của tổng thống:
Lúc 6:56 Am ngày 1/4/ 2018 “Các nhân viên tuần tra không được phép làm nhiệm vụ của mình tại biên giới bỡi các luật lệ lố bịch của (DC) thiên tả như “Bắt rồi Thả”. Hậu quả là nguy hiểm hơn. “Đoàn lữ hành” đang tiến tới. Đảng viên CH phải dùng Giải pháp Tối ưu (Nuclear Option) để thông qua luật TỨC THỜI. KHÔNG CÒN THƯƠNG LƯỢNG DACA.”
7:25 am (31 phút sau) “Mexico làm việc rất ít, nếu không nói là không làm gì, để ngăn chặn dòng người tràn vào Mexico từ biên giới phía Nam của họ, rồi sang HK. Họ cười những luật pháp di dân kém thông minh của chúng ta. Họ phải ngăn chặn dòng người và thuốc phiện, nếu không, tôi sẽ chặn con bò sữa của họ, NAFTA. CẦN BỨC TƯỜNG”
7: 28 am (32 phút sau), TT Tweet: “Dòng người đông đúc đang cố lợi dụng DACA. Họ muốn chộp ngay cơ hội.”
3:49 am 3/4/2018 “Đoàn lữ hành đông đảo từ Honduras, bây giờ đang đi qua Mexico và hướng về phía Biên giới “Luật pháp lỏng lẻo” của chúng ta, phải ngăn chặn trước khi đoàn này đến nơi. ” Con bò sữa NAFTA đang đẻ, cũng như trợ cấp nước ngoài cho Honduras và những quốc gia khác đã để cho việc này xảy ra. Quốc hội PHẢI LÀM VIỆC NGAY!”
Trưa ngày 3/4/2018 tờ PBS.Organization viết rằng đoàn lữ hành đã khiến cho tổng thống Trump nổi giận, họ đã bị đẩy lùi và dừng lại ở sân vận động phía Nam của Mexico và không còn phương tiện để tiếp tục. Tờ này còn mô tả tình trạng di dân tràn vào hàng năm ở nước này, và bây giờ Mexico còn lạnh gáy sau những lời tweet này lửa của TT Trump. Vậy, mặt trận caravan kể như tổng thống Trump đã thắng.
Thứ ba, Đây là mục tiêu chính. DC đã quyết tâm không cho TT Trump xây tường với lý do rất hay của riêng họ là xây cầu mới đúng, còn xây tường là làm trái “giá trị người Mỹ” và họ nhất quyết không bầu cho chi phí xây tường, mặc dù xây tường là điều ghi trong luật từ lâu mà họ đã bầu, nhưng không làm. Đạo đức này ở sách nào, xin qúi nhà báo ăn theo chỉ giùm. Những người đi trước để dành cái tường, cứ mỗi đợt bầu cử đến thì đem ra, gõ chiên cồng, cổ võ, đấu đá tơi bời. Một bên sợ chạm tới mạnh sẽ mất phiếu, một bên thì lấy đó làm tiêu đề để mị dân kiếm phiếu. Ông Trump đành phải thay đổi chiến thuật. Ông đi đường vòng, ký luật do Quốc hội thông qua, trong đó có 700 tỷ cho quốc phòng. DC tưởng đâu đã thắng, nhưng bây giờ mới biết! Ta hãy tìm xem mấy ai được “cái ngu” như TT? Hiển nhiên vấn đề biên giới là quốc phòng, từ đó TT sẽ có tiền ra xây tường. Ông điều Vệ binh QG ra biên giới làm hàng rào người, thay vì tường xây. Như thế, tốn kém cả sức người và tiền của. Vậy thì cái lý do chi tiền quốc phòng cho xây tường đã được thành lập. Khi có tường thì quân sẽ rút về! Ai nói tổng thống ngu đần, không biết làm chính trị, cũng còn cơ hội, hãy giơ cao tay lên xem. Rốt cuộc ai ngu ai đần? Ai giỏi thông dịch nên gửi thư đòi tổng thống nên gửi lời cảm ơn các tổ chức phong trào caravan của đối phương chơi game, ngay lúc này và cũng đừng quên ơn Ngọc Hoàng, vì đã bồi cho cái cớ xây tường của TT mạnh thêm. Ai tin Chúa thì thấy rõ ràng là God bless America, tin nhân quả thì cũng thấy hiện tiền.
1. Biển Đông. Trung cộng và Bắc hàn
Tập cận Bình thay đổi hiến pháp để nắm chắc nghị trình lâu dài của ông được tiếp tục, không bị đứt quãng. Ngay lúc này, còn là một thông điệp cho tổng thống Trump rằng ông ta rãnh thay chơi cờ, trong khi TT Trump bị rất nhiều giới hạn. Mặt khác, việc tăng thuế nhập, hai bên đang đấu khẩu, một bên 9 lạng, một bên 10 cân. Tổng thống Trump tiếp tục nâng con số lên từng đợt, để trả lời TC, mỗi lần sau nhiều hơn lần trước. TC đã lọt vào thế yếu chẳng những về kinh tế mà vì thể chế chính trị khác nhau. Bất kể thay đổi gì có liên quan đến nhu cầu đời sống người dân thì sẽ bị ảnh hưởng trực tiếp và nhanh chóng. Chế độ cộng sản ở đâu cũng vậy, người dân và chính quyền, nói một nhưng mãi là hai, và nhà cầm quyền luôn luôn sợ người dân phẩn nộ. Còn HK thì khác, tuy vậy tổng thống cũng đã hứa sẽ trợ giá cho nông gia, tức là lấy cái lợi của tăng thuế bù vào chỗ thiếu để lấy lại cân bằng (như trong bản tin Tăng thuế thép nhôm Vĩnh Tường đã từng nói).
Kết quả TC hạ giọng bằng cách tuyên bố sẽ mở rộng thị trường, giảm thuế hàng nhập, nhập cảng thêm và hoà dịu với HK. Lời thật hay không thì chưa biết, nhất là trong lúc chiến trường Syria bỗng dưng sôi động, làm cho bình dân không thể không nghi ngờ.
Trong lúc tổng thống đang chuẩn bị cho cuộc họp có tính lịch sử thế giới - thượng đỉnh Mỹ - Triều, thì chiến tranh Trung đông ở Syria lại tái khởi. Vì sao? Hai việc này có liên quan gì chăng? Mời bình dân tiếp tục.
2. Syria, chiến trường bỗng dưng tái khởi.
ISIS, đội bóng trung học như lời của Obama- đội quân Nhà nước HG đã giết hàng ngàn người, và biến người sống phải lâm cảnh màng trời chiếu đất, bỏ chạy khắp nơi. Nhiệm vụ đánh tan đội quân này đã kể như xong, Tổng thống Trump vừa tuyên bố sẽ rút quân khỏi Syria, thì bỗng dưng Assad dùng vũ khí hoá học giết thường dân. Bình dân có thể hỏi tại sao? Có lý do nào để làm như thế?
Thứ nhất, Dĩ nhiên, Nga và Assad dư biết đây là của cấm, nhưng vẫn làm. Putin có thể đã bật đèn xanh cho con gà chết Assad làm, vì Nga tìm cách kéo chân Mỹ lại Syria, nhất là khi nghe TT Trump tuyên bố sẽ rút quân. Rất có thể, Putin và Tập muốn Mỹ phải sa lầy ở Syria để lực lượng ở Biển Đông của HK sẽ bị giảm đi, và cuộc họp thượng đỉnh Mỹ Triều sắp tới, Mỹ sẽ rơi vào thế yếu. Lời của Tập Cận Bình hoà dịu, xuống thang về chiến tranh thương mại - đặc biệt là cùng thời điểm - phối hợp vớ Nga, nhằm làm cho tổng thống Trump yên tâm mà nhảy vào Syria.
Thứ hai, ngược lại, có thể do TT Trump đăt bẫy, đánh tiếng rút quân ở Syria. Nghe qua thì hợp lý, không có gì đáng nghi. Đây chính là điểm “THỰC” vì từ đầu đến giờ quan điểm của TT là không can dự chiến tranh không cần thiết, và việc đánh ISIS kể như hoàn thành. Nhưng trong đó có điểm “HƯ” là xưa nay TT rất kỵ nói trước ông sẽ làm gì. Trước đây, rõ ràng TT Trump đã tuyên bố TC và Nga là hai đối thủ thời đại của HK, dĩ nhiên ông đã thừa biết Putin và họ Tập liên thủ, mong làm sao cho HK yếu đi trong kỳ họp Mỹ - Triều, nên đã tương kế tựu kế, đặt cái bẫy trong cái bẫy. Ai biết chơi cờ tướng thì dễ hiểu hơn.
Có lẽ Putin tưởng mình thông minh, táo bạo ném đá dấu tay, Syria có vi phạm luật quốc tế, dùng của cấm, mới tạo hiện trường bắt buộc Mỹ nhảy vào. Cái cớ đã có, Putin và họ Tập đang hồi hộp chờ đợi như người mồi chim, tưởng rằng Trump sẽ sập bẫy.
Phía TT Trump như đã chuẩn bị, cái cớ chính đáng đã có, TT Trump nhảy vào thật, nhưng không theo chiến thuật mà Putin chờ đợi. Chiến thuật hoàn toàn khác với Bush và Obama - không lai rai, không dài dài, mà chỉ thực thi nhiệm vụ tức thời, ngắn hạn, rồi phủi tay lên bờ. Muốn vậy thì phải dung chiến thuật “dao trâu mổ gà”. Đó là dồn hết lực lượng hùng hậu Hải – không quân của HK và sự nhiệt tình hợp tác của hai đồng minh thân cận là Anh –Pháp. Kết cục là phi tiễn và bom bay vào tới tấp chứ không phải là quân đội. Cuộc tổng tấn công thần tốc, chính xác. Đặc biệt là mục tiêu rất rõ ràng, phá hủy tiềm năng dùng vũ khí hoá học của Syria, không động chạm đến nơi đồn trú và quân cụ, vũ khí của Nga.
Uy tín của tổng thống lên. Ở diễn đàn LHQ, bà Niki cùng hai đồng minh tây phương Anh, Pháp có dịp hùng biện. Syria, Nga càng sa lầy chắc chắn tệ hại hơn trước. Putin sẽ tổn hại Uy tín. Ở Washington, DC lúng túng, kẻ ủng hộ ỡm ờ, người đòi đàn hặc một cách yếu ớt, rằng TT không xin quyền QH!
Võ say, phải có người đánh. Trung quốc có võ say, nhưng họ Tập không biết đánh. Chỉ có Trump mới đánh được một cách xuất sắc. Đợt này, không biết ông Trump đã “dô” mấy bầu đế mà chơi độc đáo đến thế!
Cây viết Chris Cillizza, phân tích chính trị của CNN, hôm 11 /4/2018 đã viết bài có “3 điều Donald Trump đã làm sai trong tweet chế nhạo Nga”. Anh này mô tả rằng ông Trump nói trước một đàng, sau một nẽo, như trong đầu “pop” ra cái gì thì nói cái đó, bất cứ lúc nào! Bình dân thấy đúng là người Mỹ, nhất là người Mỹ chống Trump, lại càng không biết cái món võ say, độc đáo này, vì trí óc tả khuynh chỉ suy nghĩ được một chiều. Bình dân hãy xem một chút võ Trump trong tweet đây:
3:57am 11/4/2018: “Nga tuyên bố sẽ bắn hạ bất cứ tên lửa nào bắn vào Syria. Nga hãy chuẩn bị đi, bỡi vì tên lửa sẽ đến, đẹp, mới mẻ và "ác liệt!" Bạn không nên làm bạn với một Kẻ Súc sinh Giết Người bằng Ga, giết chết dân mình và lấy làm thích thú!”
40 phút sau, tổng thống lại tweet có vẻ ngược lại:
4:37 11/4/2018: “Mối quan hệ của chúng ta với Nga ngày càng tồi tệ hơn bao giờ hết, bao gồm cả Chiến tranh Lạnh. Không có lý do gì phải như thế. Nga cần chúng ta giúp đỡ cho nền kinh tế của họ, một điều rất dễ làm, và chúng ta cần tất cả các quốc gia cùng làm việc với nhau. Ngừng cuộc chạy đua vũ trang?”
Qua hai tweet này, ta thấy TT tuy buộc phải tấn công, nhưng vẫn gợi ý chừa một cửa, tức là một đóng, một mở, tức một tử, một sinh, và cửa mở tốt hơn cửa đóng. Có diễn văn nào tuyệt vời hơn mấy câu này chứ? Võ say hư thật bất phân, ai có tâm càng loạn càng khó nhận ra.
Kết cuộc trong cuộc chiến này, bình dân sẽ nhận ra vấn đề vô cùng quan trọng là THƯỢNG ĐỈNH MỸ TRIỀU. và Syria chỉ là một trong nhiều nước cờ. Tổng thống đã nói ngay sau khi tấn công chính xác rằng: “Sứ mệnh đã hoàn thành” (Misson accomplished). Một số người cho rằng TT đã sai lầm chỉ vì họ đã không hiểu sứ mệnh mà TT nói là gì! Bình dân nghĩ xem! Còn có những mục tiêu nào khác, ngoài chiến thắng và gửi thông điệp như sau không:
Thứ nhất, cuộc chiến chỉ nhằm triệt tiêu hoặc giảm khả năng chiến đấu và nhất là khả năng sử dụng vũ khí hoá học của Syria
Thứ hai, chứng tỏ cho thế giới thấy rằng HK đã trở lại, đồng minh tây phương tin tưởng nhau hơn trước. Những luận điệu tuyên truyền rằng HK sẽ bị cô lập (isolate) vì chủ trương American First, đều là chưa hiểu sâu. Thật ra American First cũng như Vietnamese hay nước nào First cũng vậy thôi. Có gì lạ đâu chứ! Có ai nói rằng xin cho nước tôi Second bao giờ? Cũng vào ngày này (14/4/1986), cách đây 32 năm về trước, Pháp đã từ chối cho máy bay Mỹ bay qua không phận của họ đế tấn công trừng phạt Lybia. Bây giờ đã hoàn toàn khác!
Thứ ba, cho Nga, Syria, lực lượng khủng bố Hezbollah, Iran, TC, hay Bắc hàn - nhất là Bắc hàn - sắp vào bàn với MỸ - thấy Trump, thấy sức mạnh, thấy quyết tâm của HK và đồng minh, và có thể là không cần mời Kim Jong Un sang HK xem kho vũ khí, để quyết định xem có đủ sức chạy đua không. Điều này đã nói ở những bài trước.
Thứ tư, Sứ mệnh hoàn thành vì cuộc chiến không can dự vào việc thay đổi chế độ Assad, mà chỉ trừng phạt, như Tổng thống đã nói rất rõ. Có nhiệm vụ tấn công tiếp hay không, tùy ở Assad.
Thứ năm, là sau cuộc chiến này, lợi điểm then chốt ở THƯỢNG ĐỈNH MỸ - TRIỀU, thế cờ thành công thuộc về HK, và TT Trump sẽ là người mang lại hoà bình cho thế giới.
Nhìn rộng hơn toàn bộ bức tranh, đã vẽ xong, bình dân chúng ta thấy gì?
Riêng ở Syria, như bình dân đã biết ngài John Kerry nói rằng chính quyền Obama đã thành công, dọn hết vũ khí hoá học ra khỏi Syria. Có cần hỏi mấy cái xác chết ở Syria không? Về dân tỵ nạn, xét cho cùng, ở Trung đông còn bao nhiêu nước, cùng là tôn giáo được gọi là hoà bình, sao họ không tạm lánh nạn ở đó cho khỏe đôi đàng, mà lại chịu khổ, tràn sang những nước mà họ khó dung nạp.
Hoa Kỳ, đang đối diện với những thử thách vô cùng to lớn, có lúc phải chống chọi tìm cửa sinh, từ trong bát quái trận đồ, do hệ quả của những người tiền nhiệm để lại, nhất là sau tám năm gần đây của Obama. Và những diễn biến trong ngoài đồng lọat cùng một thời điểm, trong tuần này cho ta thấy gì, nếu không phải là cuộc chiến: bên trong đang tranh giành chỗ đứng của hai khuynh hướng: tập thể hoá toàn cầu và quốc gia, dân túy; và bên ngoài thì Đông Tây tranh hùng vì ảnh hưởng cuộc cách mạng của tổng thống Trump?
Và sau cùng, chúng ta có lý do để tin rằng, HK một lần nữa sẽ mở được cánh cửa hồi sinh, và TT Trump sẽ thoát được sự bủa vây trong ngoài, để làm nên lịch sử vĩ đại.
Bình dân suy gẫm xem!
Vĩnh Tường
Re- edited: 8:20 pm 15/4/2018
Re- edited: 8:20 pm 15/4/2018
Từ Bắc Hàn Sang Việt Nam
Nói Chuyện Với Bình Dân Kỳ 8
… tiến Vào Biển Đông là một phần của cuộc cách mạng Trump.
Mấy ngày nay, tin tức hàng không mẫu hạm USS Carl Vison cập bến Đà nẵng đã vang dội khắp vùng Biển Đông. Nhưng phải nói nhà cầm quyền Việt nam và người dân Việt là hai thành phần có nhiều suy nghĩ và tâm tư dao động nhất về sự kiện lịch sử tháng Ba này.
Ở xứ tự do như Hoa Kỳ, khi trở thành nguyên thủ quốc gia, phần lớn tùy tư tưởng và tình hình thực tế mà chính sách và sự vận hành guồng máy chính quyền có khi trái ngược với những gì mà người tiền nhiệm đã làm. Giới hạn nhiệm kỳ là cách để người khác lên tu bồi kết quả tốt, sửa đổi hoặc dọn sạch những hậu quả tồi tệ.
TT Carter thì tán dương và muốn thúc đẩy phong trào dân chủ, nhân quyền nhưng chỉ bằng ý tưởng và bằng lời nói, và không muốn HK can thiệp nhiều vào chuyện quốc tế và ông đã thất bại vì hoà bình không thể bằng ý tưởng.
TT Reagan thì hoà bình chỉ có thể đến khi có sức mạnh – với kẻ bợm bãi, giấy mực và lời nói không mang lại kết quả; và ông đã làm nên lịch sử vĩ đại - khối CS hoàn toàn sụp đổ, còn lại vài nước loe ngoe TQ, VN, BH, CUBA và mấy chục năm qua chủ nghĩa ấy chỉ có biến thái chứ không thêm được quốc gia nào – Venezuala xhcn ngoi lên và đang giãy chết.
TT Clinton thì nửa nạc - nửa mỡ, cứng rắn nhưng chậm chạp, không quả quyết như không kịp thời can thiệp vào biến cố ở Bosnia, Rwanda hay đã buông lỏng nhân quyền để lấy thương mại với TQ, hoặc không muốn thêm việc đã để cho trùm Binladin thao túng, tổ chức khủng bố đánh phá liên miên nhưng không phản ứng kịp thời và không thật sự đối đầu, để trứng nở thành con và để ông TT Bush con lãnh đủ hậu quả 9/11 sau mấy tháng nhậm chức.
TT Bush con nhân cơ hội đó, dứt khoát trả đũa bằng biện pháp quân sự, sẵn đà dẹp luôn độc tài ở Iraq mong đem dân chủ phát dương quang đại và cổ võ phong trào dân chủ với tuyên bố ‘nơi nào dân đòi dân chủ thì Mỹ sẽ đứng sau ủng hộ.’ Chiến thắng ở Iraq đã thắng lợi, chế độ độc tài lừng lẫy Sadam Hussein bị tiêu diệt. Chế độ dân chủ ở nước HG mới bắt đầu phôi thai thì thế giới gặp khủng hoảng tài chánh, cuộc chiến Afganistan còn kéo dài. Dân tình ngao ngán, muốn thay đổi nên giao cho Obama.
TT Obama người không có chút kinh nghiệm gì về cả kinh tế, về quân sự, về ngoại giao. . . một chút cũng không. Obama làm cách mạng theo bằng khen - giải thưởng Nobel HB trong khi chưa làm gì cả. Hiện tượng này, đã khiến bình dân thấy ngay là nhiều sự bất thường sẽ nhất định xảy ra. Quả nhiên là như vậy. Đó là chính sách kiểu Carter. Obama triển khai lý tưởng một thế giới trong mộng - để rồi sau 8 năm để lại những bằng chứng tiêu điều trong nước cũng như trên thế giới - mộng thực khác nhau.
Từ đây, nói đến Obama, người ta sẽ nhớ ông đã thay đổi được điều gì như ông đã tuyên bố “Thay đổi đáng tin cậy” (Change we believe in):
- Một giải thưởng Nobel cho không, trước khi làm việc và dĩ nhiên là không biết kết quả sẽ ra sao – lãnh đạo từ phía sau – Đại diện HK, TT Obama khom lưng đi xin lỗi khắp nơi, có khi cúi rạp cả người - Rút quân sạch ráo trước khi Iraq ổn định, từ đó lực lượng khủng bố mới hình thành và bùng phát khắp thế giới, không phải như “đội bóng” của mấy cậu Trung học (JV Team) mà ông đã nói – Iraq lần thứ hai chịu cảnh màn trời chiếu đất, hàng loạt tín đồ Tin lành và thường dân vô tội đã bị cắt đầu, bị dìm lồng sắt hay thiêu sống - Syria thành bình địa, trở thành sân chơi của Putin - Dân Trung đông có nước, có nhà phải rơi vào đại họa chạy tán loạn – Âu châu bị vạ lây - nạn di dân tràn ngập – Iran được tiền cash có ngõ vươn lên để đối đầu, cân bằng với Do thái – Bắc Hàn phát triển vũ khí đến đỉnh điểm, gần như chỉ còn vấn đề bắn hay không bắn mà thôi – TQ thì thao túng, lợi dụng tối đa cơ hội làm giàu trên sự thua thiệt của Mỹ và biến Biển Đông thành ao nhà, thành khu quân sự khiến thế giới sốt ruột - Trong nước thì chia rẽ, phân hoá với bao nhiêu tổ chức mọc lên như nấm, khiến bá tánh bất an, - hàng khối scandals làm hư hỏng, thối nát cả hệ thống chính trị, - làm suy giảm niềm tin đối với hệ thống an ninh, cảnh sát, sở thuế, cơ quan chăm sóc cựu chiến binh – và làm xói mòn niềm tự hào của người Mỹ về thể chế chính trị tốt đẹp, nghiêm minh - Tất cả đều tuột dốc. - Một núi nợ khổng lồ, tính mỗi năm thâm hụt hơn ngàn tỉ dollars không có chỗ chỉ - Bảo hiểm y tế chết danh Obamacare ngày càng lộ ra khuyết điểm, ảnh hưởng rất lớn đến nền kinh tế và khiến thiên hạ toát mồ hôi chạy lung tung để né tránh giá cả gia tăng, và tìm cách đổi bệnh viện, bác sĩ. - . . . Đến nay, Iran và Nga có trở nên đàng hoàng, thành bạn hay chưa, hoặc có muốn chịu theo HK kiến tạo hoà bình không, hay là thấy ông TT trẻ yếu quá, không thực tế mà được đằng chân thì lân lên đằng đầu? – Quân khủng bố HG cực đoan, có thấy chính sách hoà hoãn, không dám gọi đích danh khủng bố của chính phủ Obama mà trở nên nhân đạo và thôi khủng bố không? Tất cả đều không – zero.
TT Obama tuyên bố sẽ thay da đổi thịt nước Mỹ (fundamentally transform America). Hoá ra là đổi thành như thế, thì làm sao trách dân HK bầu cho người mới – một ông thần Trump – khi ông này đòi đập hết rồi xây lại một nước Mỹ vĩ đại, xứng đáng với vị trí của nó. Dĩ nhiên kinh nghiệm về nước Mỹ trong 40 -50 năm lăn lộn mọi ngõ ngách để xây dựng sự nghiệp đồ sộ, Obama không thể nào sánh bằng ông Trump. Sự thật như thế mà đến nay truyền thông ăn theo đeo kính đen dày quá nên không thấy.
Thật tình mà nói Obama có chí lớn, có tư tưởng lớn. Nhưng tư tưởng gì và làm thế nào mới là điều quan trọng. Chỉ có tư tưởng không phù hợp với nền tự do bậc nhất của HK mới đẻ ra nhiều hệ luỵ mà thôi. Một cuộc cách mạng định mở ra một trang sử mới với ý tưởng lập lại trật tự toàn cầu theo hướng tập thể hóa, sống chung hòa bình. Mưu tính chương trình rộng lớn, ôm đồm và không thực tế, đã không thực hiện được, thì chuyện nổ ra quá nhiều chi tiết rủi ro vượt ngoài tầm kiểm soát - không thể thu về - là điều không thể tránh khỏi. Lẽ thường đơn giản như thế mà truyền thông ăn theo cũng không thấy luôn.
Quan niệm cân bằng lực lượng - lấy chỗ dư bù chỗ thiếu – kiềm hãm chỗ mạnh và tạo cơ hội cho chỗ yếu vươn lên cho thăng bằng, bình thường là không sai nhưng để tiến tới thiên hạ thái bình là giấc mơ không bao giờ thành sự thật. Tin rằng Mỹ mạnh quá và đã ngạo mạn, gây chiến, tạo bất ổn nên ông đã đi xin lỗi khắp nơi. Cũng chính tư tưởng này mà nước Mỹ bị trói buộc đến suy trầm, dân Mỹ lo sợ và xã hội mất định hướng nếu không nói là rối loạn hay phân hoá. Đồng minh mất niềm tin. Thế giới khủng hoảng. Quan niệm cân bằng lực lượng này chỉ đúng ở môi trường có điều kiện ổn định hoàn toàn – tức là ở nơi có thể áp dụng công thức vật lý với những thành phần có thể cân đo, đong đếm. Và dĩ nhiên không thể xảy ra đối với thực thể như con người hay các quốc gia, dân tộc khác nhau, nhất là trong thời đại này.
TT Trump, bây giờ đến lượt ông Trump: Xưa nay có ai chưa làm TT mà có kinh nghiệm làm TT? Thế mà bên thua cuộc cứ tuyên truyền Trump không có kinh nghiệm. Trong khi đó ông từng vác túi tiền vào ra sào huyệt chính trị đủ hạng như đi chơi Casino, ông đã từng điều hành hàng chục ngàn công nhân đủ mọi trình độ. Từ phố nghèo đến chốn ăn chơi đàn điếm, bài bạc không chỗ nào sót dấu chân . . . Hiểu biết đời qua thực tế bốn - năm chục năm và cũng từ đó ông đã biến nó thành khối tiền. Ông đã thành công lẫy lừng, và thành quả có thể sờ mó, có thể cân đo, - không phải chỉ trong nước mà còn khắp nơi trên thế giới. Nước Mỹ có nên mướn con người này làm việc, với mức lương bắt đầu là MỘT dollar mỗi năm không? Hỏi các em học sinh tiểu học xem chúng tả lời ra sao?
Ông cũng làm cách mạng tức là bỏ cái cũ thất bại của Obama để xây dựng cái mới. Ông không theo hệ tự tưởng lý thuyết nào cả, mà hầu hết nghị trình của ông đều theo lẽ phải thông thường (common sense) như đói thì ăn, khác thì uống. Dân gian Việt nam có câu “Mạnh vì gạo, bạo vì tiền”. Mỹ đã có sức mạnh này và cả sức mạnh quân sự. Bình dân hãy xem ông Trump đang hoạt dụng sức mạnh ấy như thế nào? Ván cờ Biển Đông là nơi mà người Việt rất quan tâm:
“Xoay trục”, hai từ này chúng ta đã nghe nói nhiều, thậm chí nhiều vị nhắc đến một cách hãnh diện như là một sáng tạo của Obama. Thực ra, chính sách chung của Mỹ đã hoạch định lâu dài, các vị TT thực hiện theo phương thức khác nhau, tùy tình hình mỗi lúc, tùy hệ tư tưởng mà TT đã nhuộm. Cách giải quyết những vấn đề ở Biển Đông dĩ nhiên có tính quyết định sự ổn định trong vùng và cả thế giới. Dĩ nhiên không thể nào sót vai trò chủ chốt của HK, ngoại trừ trường hợp muốn để cho TQ vươn lên thay thế và mong có hoà bình từ sự cân bằng. TQ một phen vỡ mộng vì không phải bà Clinton lên để nối chính sách của Obama mà là ông Trump. Đúng như thế, ông Trump đã quay mũi con tàu về hướng khác một cách rất dứt khoát.
Bàn cờ Biển Đông đã được lật úp và cờ đã sắp lại với hai người chơi là Donald Trump và Tập Cận Bình. Trong khi người ta quen ở đỉnh cao trí tuệ chê cười, thì Trump cứ tự nhiên lấy cái chí lý trong lẽ thường của tạo hoá ra chơi – như đã nói hễ đói thì ăn, khát thì uống. Nghe tầm thường nhưng nó là lẽ đạo không một lý thuyết chính trị nào gì có thể đánh ngã.
Nguyên tắc của ông Trump là nâng căng thẳng đến mức không giải quyết không được
Thông thường phải có nấu thì mới có ăn - Thép có nung đỏ đến mức thì mới uốn được - Sắt cứng mà cong queo thì dùng búa đe mà đập. Khác với kiểu phải đạo chính trị mà chính trị gia đã dùng say mê đến đầu óc đặc quánh, không còn linh động. Thiên hạ, lớn nhỏ kêu gọi ông nên hạ nhiệt theo kiểu đã làm 25 năm qua – mà không thấy rằng làm như thế là để cho TQ thủ lợi, khống chế, nắm dây giật con nộm BH và để HK tiếp tục bỏ tiền ra mua bình an tạm thời, chờ ngày đầu hàng. “Dĩ nhu chế cương” 25 năm đã quá đủ. Ông Trump không nghe theo - Ông đã đổi thuốc, “dĩ độc trị độc” . Lấy búa tạ đập búa nhỏ và bị họ xúm nhau chỉ trích ông nóng nảy, ngu đần. Rốt cuộc ai ngu, ai đần? - Ông vừa nâng cao căng thẳng, biến Biển Đông thành chảo dầu sôi để xem phản ứng và thực thi chiến lược đồng bộ các bước:
Thứ nhất, là vừa gõ kẻng áp vào tai các nước đồng minh chung quanh để họ nhận thức tầm quan trọng của vấn đề và vai trò của Mỹ cũng như vực dậy niềm tin của đồng minh đã bị xói mòn.
Thứ hai, là cùng siết chặt vòng đai tài chánh một cách quyết liệt để BH nhanh chóng hết đường binh, không theo kiểu nhai gum, chờ thời.
Thứ ba, là đe doạ sẵn sàng dùng giải pháp quân sự (military option is on the table).
Thứ tư, là trình diễn, so sánh lực lượng để đánh thức BH và TQ. Thông điệp ngầm rằng muốn chơi thì coi chừng ông thần Trump sẽ xả láng, (all in) nhất là ngày đêm ông đang ngứa ngáy khi bị quấy nhiễu, đánh phá, ngăn trở của kẻ thua cuộc trong nước. Chiến thuật của ông đã và đang khai triển là:
1. Không ngại đấu khẩu: Nâng căng thẳng biển đông
Ông trump lập tức tuyên bố thẳng thừng “kỷ nguyên của chiến lược nằm chờ đã qua” - “Những lời mềm yếu 25 qua đã để lại những gì. Hãy xem những gì chúng ta đang phải đối mặt”.
Ngày 2 tháng giêng 2018 có lúc căng thẳng đến mức Kim Jong Un đe rằng cái nút bấm vũ khí hạt nhân đang có sẵn trên bàn của hắn. Ông Trump liền phản pháo rằng: “có ai ở chế độ kiệt quệ, đói meo của hắn, nhắc hắn rằng tôi cũng có cái nút bấm hạt nhân, nhưng nó bự hơn và có sức ông phá hơn của hắn. Và nó có hiệu lực đấy.” Kiểu chính trị, nhân đạo với loại bợm bãi, là bất nhân với hàng triệu người. Một đòn, được ông Trump trả lại ít nhất ba bốn đòn.
2. Cấm vận: Kế hoạch cấm vận BH khai triển tại HĐLHQ.
Nâng căng thẳng đến mức cả thế giới lo sợ để khiến cho HĐ Liên Hiệp Quốc cùng bầu ủng hộ chính sách. Kết quả mỹ mãn chưa từng thấy sau những lời đanh thép, dứt khoát như đinh đóng của bà Đại sứ Nikki Haley. Gia tăng bố ráp, siết bù loong dần dần từng giai đoạn, trừng phạt, cấm vận liên tục cho đến khi BH kiệt quệ. Song song với đe dọa không nao núng về quân sự với thái độ bất chấp của TT Trump. Truyền thông thiên tả (gọi là 4 T cho gọn), cũng như TTAD (truyền thông a dua), chỉ lo chọt xỉa cái nhỏ mà không thấy cái lớn rằng tất cả đều nằm trong chiến thuật của ông Trump.
3. Phô trương lực lượng để đánh thức cơn say thuốc súng của Kim Jong Un (BH) và cảnh tỉnh TQ:
Nâng căng thẳng đánh thức đồng minh Nam hàn để đạt được những thoả thuận. Không phải tự dưng mà Nam Hàn cho HK Hoa Kỳ mang giàn THAAD chống hỏa tiễn sang Nam hàn vào tháng Ba - 2017. Hoa Kỳ đem tàu chiến, tuần tra, tập trận với đồng minh bất chấp kêu gọi giảm nhiệt. Nhưng nhiệt này nằm trong chiến lược và chiến thuật của chính phủ Trump. Lực lượng tiếp tục phô trương là chính sách rất đúng đắn để đánh thức giấc mơ hay cơn say thuốc súng của họ Kim. Và nếu cần thì Trump sẽ mời hắn sang tận mắt xem kho vũ khí của HK, để hắn có cơ hội quyết định nên đeo đuổi hay nên bỏ.
Trung tuần tháng Tư 2017 chính TT Trump ra lệnh cho tàu chiến hạng nặng, kể cả hàng không mẫu hạm vào vùng biển quanh bán đảo Triều tiên. Hoạt động quân sự rầm rộ trong khu vực để gia tăng căng thẳng nhằm làm giảm nhuệ khí của BH, cảnh tỉnh và thúc đẩy TQ phải ra tay. Ông từng tỏ rõ lập trường rất đơn giản và dứt khoát - chỉ có một kết quả là BH phải giải trừ vũ khí hạt nhân. Ông nói “Nếu TQ không giúp gì thì HK sẽ làm một mình”
Đáp lại, Kim Jong Un leo thang đe doạ bắn hoả tiển với đầu hạt nhân vào Mỹ bất cứ lúc nào. Ngày 18/4/2017 BH mở cuộc tập trận lớn bắn đạn thật do Kim Jong Un thị sát nhằm đe dọa Nam Hàn. Ngay hôm sau (19/4/2017)giàn chống hỏa tiển THAAD nói trên được chính phủ Nam hàn chính thức đồng ý cho tiến hành lắp ráp. Kể như Bác Hàn tiếp tục lọt vào quỹ đạo mà TT Trump đã vẽ. Đây là thành công thứ nhất. Tổng Tống Trump chắc phải cảm ơn!
26/4/2017 Chính phủ Trump tổ chức họp kín, khẩn cấp - bất thường và tránh tiết lộ với 100 thượng nghị sĩ – bàn về chương trình hạt nhân và sự đe dọa của BH đối với nền an ninh của HK. Đây là hội nghị Diên Hồng – cũng là một cách gửi thông điệp cảnh tỉnh toàn thế giới. Cùng lúc đó, Tư lệnh Harry Harris Jr nói với Quốc hội rằng giàn chống hỏa tiễn trên sẽ sẵn sàng hoạt động trong ngày. Hỏa tiễn bay lên sẽ bị thủ tiêu ngay.
4. Ngoại giao: Phải cho thiên hạ thấy quyết tâm và sức mạnh mới nói đến chuyện ngoại giao. Điều này Obama không thể nào theo kịp ông Trump.
TT Trump tác giả cuốn “Nghệ Thuật Đàm Phán”, ngoài mặt cho thấy ông có thể làm càn - làm cho kẻ thù không đoán được – Đây lại loại sức mạnh trong thủ thuật thương lượng, tiếp sức cho sự đe dọa bằng giải pháp quân sự đang chờ lệnh. Cuộc truy đuổi đến đụng tường thì nhất định sẽ có hai giải pháp để chọn lựa. Đó là đánh xáp là cà hoặc ngồi xuống nói chuyện. Và dĩ nhiên cuộc đàm phán sẽ nhất định xảy ra. Sắp xếp xong TT Trump chỉ việc chơi game chờ. Giới chức quan hệ ngoại giao kể cả phó TT Pence qua lại như con thoi và sau đó là TT Trump đi một vòng quanh 5 nước, trong 12 ngày ở Biển Đông với bài diễn văn tại APAC làm cả thế giới bừng tỉnh - không phải bằng lý thuyết, chủ nghĩa chính trị cao siêu - sáo rỗng mà bằng lý lẽ thông thường đã bị bỏ quên. Đó là tin ở tạo hóa, hãy đặt hạnh phúc của dân trên hết. Dân sẽ xây dựng xã hội. Địa vị, chính quyền là thứ yếu (Dân vi qúi. Xã tắc thứ chi. Quân vi khinh). Muốn cho dân hạnh phúc thì phải để cho họ tự do, độc lập, bảo vệ độc lập và nên noi gương các nước phát triển.
Về ngoại giao liên quan đến BH, ông Trump nói: “Tôi bảo Rex Tillerson, vị ngoại trưởng tuyệt vời của chúng ta rằng ông ta đang phí thời gian thương thảo với tên nhóc cứng đầu.” “Hãy để dành sức, chúng ta sẽ làm những gì chúng ta cần hoàn thành”. Nghe câu nói này mà chỉ trích “trống đánh xuôi kèn thổi ngược” thì thật là ngô nghê hết sức! Ý tại, ngôn ngoại - Trump đã ngụ ý chừa một cửa cho Kim Jong Un rằng, chỉ còn một cơ hội là nói chuyện với Ngọai trưởng Tillerson của tôi, bằng không thì đừng hy vọng ông chủ - tức là TT Trump đổi ý. Cha và mẹ khuyên một đứa trẻ bướng bĩnh cũng thường dùng kiểu một cương một nhu này. Mục tiêu giống nhau, nhưng mỗi người một việc. Câu nói của TT hoá ra chỉ có lợi chứ không có hại.
Và điểm đặc biệt là Nam Bắc Hàn đã từng cùng tham dự thể thao chung trong các tổ chức thế vận hội nhưng lần này nội dung có khác vì trong hoàn cảnh rất căng thẳng trước nguy cơ chiến tranh. BH đã lợi dụng cơ hội để tuyên truyền qua - em gái của Kim Jong Un, Kim Yo Jong - cán bộ tuyên truyền cao cấp làm cho cả 4T (truyền thông thiên tả) Hoa Kỳ vuốt ve khen ngợi. Ông Trump đã phá giải sạch sẽ ngay, bằng cách cho ái nữ Ivanka - cố vấn cao cấp của TT sang dự lễ bế mạc, biểu tượng phụ nữ Hoa Kỳ làm phai nhạt hình ảnh của Kim Yo Jong.
Kết quả chiến lược Trump: Tối 8/3/2018 trong khi viết bài này, thì nghe tin đài Fox Businesss news. Cô Trish Regan loan báo Kim Jong Un chính thức mời TT Trump nói chuyện và hứa ngưng chương trình thử tên lửa đạo đạo và phi hật nhân hoá. TT Nam Hàn ông Moon Jae-in tường trình, tỏ lời cảm ơn và ca ngợi sự lãnh đạo của TT Trump đã đặt áp lực tối đa và đúng cách. Chiến lược đã bắt đầu thấy thành công, và chỉ ngạc nhiên đối với những ai lo chống Trump mà không thấy đây là kết quả đương nhiên sẽ đến theo chiến lược của ông. TT Trump hứa nhận lời và ra lệnh cấm vận vẫn siết cho đến khi có kết quả thật sự.
5. Yếu điểm của TQ: Đài loan và Bắc Hàn
a/ Đài loan: Ông Trump vận dụng Đài loan như một lợi thế đòn bẫy trong chiến lược của mình
Từ lâu, Mỹ công nhận Đài loan thuộc về TQ như một nước hai chế độ. Loại 4T (truyền thông thiên tả) chỉ trích Trump không hiểu điều này nên mới dám nói chuyện với bà TT Đài loan! Còn ông Trump thì dùng điều này như một lợi thế làm cho Tập Cận Bình giật mình. Bỡi lẽ Đài loan thuộc về TQ chỉ là chủ quyền không giấy mực. Mỹ nói có thì cho là có, nói không thì không. Cho nên, khi có biến cố chớm xảy ra thì chắc chắn trước hết TQ sẽ liền chộp lấy Đài Loan. Hoặc đến lúc thuận tiện TQ sẽ ra tay trước, bỏ túi Đài loan, kể như TQ chỉ hợp pháp hoá chủ quyền trên cái mà họ cho là của họ.
Gặp tổng thống Trump, TQ sẽ vỡ mộng xây căn cứ quân sự để chiếm trọn biển đông. Dĩ nhiên TQ không thể về tay trắng, và vì thế Đài loan là mục tiêu số một. Ông Trump dư biết điều này nên thỉnh thoảng thọt lét TQ. TQ phải chọn một trong hai, tiếp tục giật dây BH đến chừng thành công sẽ làm cánh tay nối dài của mình, hay chọn Đài loan, hoặc muốn cả hai. Điều này khó có thể được cái nào đối với TT Trump, ngọại trừ trường hợp HK trao đổi.
b/ Bắc Hàn là tử huyệt của TQ.
Là tử huyệt của TQ bỡi: Thứ nhất, BH cùng đứng dưới một lá cờ CS. - Thứ hai, BH cùng chung biên giới. - Thứ ba, 25 triệu dân nghèo đói, lạc hậu. - Thứ tư, BH chỉ là một bãi vũ khí độc hại. Thống nhất theo kiểu Việt nam – cùng chế độ CS là mơ ước của TQ. Nhưng nếu chiến tranh, dù nhỏ hay lớn xảy ra thì TQ chắc chắn sẽ rước họa vì 4 trọng điểm trên đây. Ông Trump biết điều này không? Bình dân nghĩ xem. Nếu không biết thì ông Trump từ từ, vừa vỗ vai, khen và vừa khèo Đài loan, vừa siết dần vòng vây BH và vừa đe dọa chiến tranh thương mại và chờ Tập Cận Bình làm gì?
6. Chiến tranh có thể xảy ra không? - Điều này chắc sẽ không có. - Cái nhất định có sẽ là:
Thứ nhất, là BH vừa bị siết dần bù loong cho đến khi kiệt quệ và nhất định sẽ tìm cách giữ gìn mặt mũi trước khi ngồi vào bàn đàm phán. Chính phủ TT Trump chơi nước cờ đóng tất cả và dùng áp lực tứ phía rất căng, không dùng kiểu nhân đạo mị dân và chỉ chừa một cửa mở đó là ngồi lại đây nghe Trump nói. Kim Jong Un còn đường nào để đi nữa không? Dĩ nhiên không bao giờ ông Trump theo kiểu ông Bush - dùng sáu sợi dây trói không chặt, - hoặc kiềm chế (contain) kiểu Clinton hay Obama – cho tiền ăn tiêu rồi ngồi chờ. TT Trump đã nói rất rõ kết quả chỉ có một là giải trừ hoàn toàn vũ khí hạt nhân (denuclearize).
Thứ hai, là TQ không đường chọn lựa nên phải dứt khoát lập trường ủng hộ giải trừ vũ khí hạt nhân của BH – nhúc nhích, động thủ thì Mỹ sẽ hốt Trường sa, Hoàng sa từ tay TQ, chứ không phải từ tay Việt nam – và sẽ đóng ở đó lâu dài để giữ an ninh toàn vùng.
Thứ ba, là quân đội HK có lý do rất chính đáng hiện diện, tung hoành trên biển đông để kiềm chế TQ. Những khu quân sự trên đảo TQ vừa xây bây giờ là cục xương chẳng những vô bổ mà còn dễ mắc nghẹn. Có thể để làm kiểng xem chơi, chờ khi DC lên nắm quyền may ra có cơ thay đổi được gì chăng. Đặc biệt, điều này Viêt nam sẽ hưởng lợi.
Sau bài diễn văn ngụ ý vừa khen dân Việt nam anh hùng và có tinh thần bất khuất vì độc lập dân tộc, vừa kêu gọi chính quyền phải vì dân trên hết, phải noi gương các nước tự do dân chủ thì đến sự kiện nổi bật là tàu siêu mẫu hạm vào Đà nẵng. Chúng ta cùng nhau xem những con cờ đi về phía Việt nam.
7. Hàng không mẫu hạm vào Đà nẵng, Việt nam
Sự kiện tàu siêu hang không mẫu hạm Carl Vinson cập cảng Đà nẵng đúng vào tháng Ba đã khiến người Việt nam có tuổi nghĩ ngay đến những sự trùng lặp:
•Bắt đầu: - tháng Ba, 1965, tại Đà nẵng: Chính phủ Mỹ đưa quân đội chủ lực đổ bộ vào Việt nam.
Ngày 8 tháng 3 các con tàu USS Herico, Union, và Vancouver mang lữ đoàn 9 Thủy quân lục chiến gồm 3500 quân do Tướng Frederick J. Karch chỉ huy cập bến Đà nẵng, chuẩn bị tham gia trực tiếp vào cuộc chiến chống quân du kích CS.
•Kết thúc: - tháng Ba, 1973, tại Đà nẵng: 60 ngày, sau Hiệp định Paris (27/1/1973), Mỹ làm lễ chính thức hạ cờ chấm dứt vai trò trực tiếp tác chiến.
•Triệt thoái hoàn toàn: tháng Ba 1975 tại Đà nẵng: Toàn bộ cơ sở, tổ chức dân sự, Lãnh sự quán cuối cùng đóng cửa. Cuối tháng ba, hai chiếc tàu Pioneer Contender và Miller cập cảng Đà nẵng để đón rước nhân viên sứ quán và hàng ngàn dân Việt đang đổ dồn về trong cảnh rối loạn, hoang mang.
•Trở vào lại ngày 5 đến ngày 9 tháng Ba, 2018 cũng tại Đà Nẵng - vào khoảng ngày lễ phụ nữ 8/3. Thật là chu đáo, một việc làm phát huy hết tác dụng! Siêu hàng không mẫu hạm USS Carl Vision cập bến Đà nẵng và lưu lại đây 4 ngày, trình diễn ca nhạc. Dân Việt nam nô nức đón chào và cùng vui chơi tưng bừng hơn những ngày hội truyền thống.
Trước kia, Mỹ đến Việt nam để ngăn ngừa làng sóng đỏ từ TQ và LBSV đàng sau Việt nam cộng sản. Ngày nay HK phải đối đầu trực diện với TQ, mà Việt nam là một trong những điểm chiến lược then chốt trong vùng. Hợp tác quốc phòng Mỹ Việt nằm trong chiến lược này. Đưa tàu siêu hàng không mẫu hạm vào Đà nẵng trong tháng Ba có mấy điểm đáng ghi nhận:
Thứ nhất, chiến lược giành thắng lợi về mặt tâm lý. Dân Việt nam rất tin ở điềm báo. Chính phủ Trump chọn thời gian trùng lặp những sự kiện lịch sử xảy ra trong quá khứ để nhắc nhở dân Việt nam. Về mặt này phải chia ra hai thành phần để biết chiến lược của Chính phủ Trump ảnh hưởng đến Viêt nam như thế nào. Chính phủ thừa biết hiện nay ở Việt nam gần 90% dân muốn theo Mỹ, và hầu hết đảng viên CS và chính quyền cấp cao lệ thuộc TQ. Dĩ nhiên chính quyền ôm chân TQ thì cứ tự nhiên. Chính phủ Trump đã hứa không đá động. Vào Đà Nẵng tháng Ba là để chiếm lòng dân, gia tăng thiện cảm, trình diễn văn hoá Tây phương ngay trong thành phố đông dân TQ để dân có dịp so sánh.. Những bài ca trình diễn đã được chọn lựa rất kỹ - bài được nhiều người biết đến vừa có ý nghĩa tâm lý chiến cho người lớn: - Bài Nối Vòng Tay Lớn, Trịnh Công Sơn hát mừng chiến thắng của CS chiếm miền Nam (1975) và người miền Nam không ai có nụ cười nở trên môi. Lần này, có ý nghĩa khác – dân vui vẻ đón chào người Mỹ, dân Việt nam đoàn kết để tự quyết định một tương lai. Và bài Trống Cơm cho trẻ em cùng vui chơi. Âm nhạc và lối trình diễn đượm sắc thái của một xã hội tự do đã gây xúc động lòng người và được dân hoà mình ủng hộ nhiệt liệt. Tất cả sự dàn dựng đều nằm trong chiến lược gây phong trào – phong trào gì thì bình dân dư biết. Đây là cách xây dựng nền móng như xây một căn nhà. Đừng quên ông Trump là thợ xây; ông thắng cử cũng nhờ phương thức: Dân vi qúi. TQ không điên tiết và nhà cầm quyền VN không lúng túng mới là điều lạ vì bây giờ họ phải tỏ rõ thái độ theo dân hay theo TQ. Ông Trump và HK đã thật sự toàn thắng trên mặt trận này.
Thứ hai, phô trương lực lượng để các nước trong vùng, cả Viêt nam và TQ có dịp tận mắt so sánh, và nhân đây gửi thông điệp thách thức, cảnh tỉnh TQ chớ vội làm chủ Biển Đông. Hiện nay, tuy TQ cũng có tàu chiến và quân đội mạnh, nhưng phương tiện hẳn còn thua xa Mỹ, và quân đội từ lâu chưa tham chiến trực tiếp.
Thứ ba, chứng tỏ quyết tâm trở lại biển đông, củng cố niềm tin vào cam kết bảo vệ đồng minh chiến lược lâu dài. Trong những năm qua, niềm tin này đã dần dần xuống dốc vì chính phủ Obama không chứng tỏ đủ cứng rắn để tin cậy, mà ngược lại chứng tỏ hoà bình tạm bợ trên bề mặt, bằng lý thuyết chính trị, trong khi bên dưới là nguy cơ đang chờ.
Thứ tư, Không ngồi đó mà trích dẫn sách chính trị, ông Trump xài võ Trump theo lẽ thông thường thậm chí lý, như đã là lươn thì sợ gì lấm đầu hay muốn ăn thì phải lăn vào bếp hoặc muốn giành phần thắng thì không chừa cơ hội nào mà không xông vào. Ông Trump đã chơi thế cài răng lược. Mỹ phải ôm trọn dân Việt nam. Nhân quyền mà ông Trump thúc đẩy bằng hành động chứ không bằng nước bọt. Thế là rõ cả rối chứ gì? Cục xương chính quyền là món khó nhả, khó nuốt để dành cho TQ. Ai sẽ thắng đây?
Hoa Kỳ tuy không áp đặt thể chế chính trị ở Việt nam nhưng hy vọng Việt nam có thể thấy quyết tâm này mà tự theo chân Nam Hàn, Nhật Bản mà trở thành đồng minh HK. Ngụ ý đã có trong bài diễn văn. Ai đọc kỹ sẽ thấy.
Hoa Kỳ tuy không áp đặt thể chế chính trị ở Việt nam nhưng hy vọng Việt nam có thể thấy quyết tâm này mà tự theo chân Nam Hàn, Nhật Bản mà trở thành đồng minh HK. Ngụ ý đã có trong bài diễn văn. Ai đọc kỹ sẽ thấy.
Khi chương trình vũ khí hạt nhân BH được giải quyết, chắc chắn BH sẽ có tiền xây dựng lại xã hội, xã hội theo kiểu nào còn tùy ở tình hình diễn biến sau đó. Nhưng rất có khả năng Nam Bắc Hàn sẽ thống nhất và đột nhiên theo thể chế tự do. Dĩ nhiên không mạt vận đến nỗi theo kiểu Việt nam bỡi một Việt nam đã đủ cho Mỹ có bài học muôn đời. Hoa Kỳ sẽ không có lý do gì để cho việc ấy xảy ra.
Hé cửa thì gió lùa, một con đê bị rò rỉ thì có nguy cơ sẽ vỡ vì sức nước đã có sẵn ở đó. Những kẻ, hay những chính phủ độc tài đến thời kỳ cuối thường đột ngột rệu rã rất nhanh. Bỡi cái đoàn kết nhất hô bá ứng mà họ có chỉ từ quyền lợi, và nỗi sợ hãi vây quanh, tức là luôn ẩn tàng mối nguy tan vỡ rất mạnh. Một khi ý trời là lòng dân đã quyết thì chính quyền không là gì cả, bỡi theo đúng nghĩa, nó là sản phẩm của dân, không xài được thì giữ làm gì. Khó khăn, gai gốc đang chờ TQ. Thành công của TT Trump nhất định đến và mỗi bước tiến về hướng tốt hơn cho dân BH đều từng bước ảnh hưởng đến Việt nam.
Vĩnh Tường
Vĩnh Tường
California - Những Ngày Tháng Tới
“...chạy khỏi Cộng Hòa XHCN Việt Nam, Để Qua Tỵ Nạn Tại... Cộng Hòa XHCN Cali...”Câu nói của Vũ Linh đã gợi nỗi ngậm ngùi cay đắng cho những ai đã từng mừng vui không kể xiết khi được đặt chân đến HK cách đây mấy mươi năm về trước.
Bây giờ HK, nhất là Cali. đã khác xa. Cộng đồng đã trưởng thành - trưởng thành như thế! Và niềm hân hoan ngày ấy như chim sổ lồng, tung cánh trên bầu trời tự do, hoặc cảm giác như đã từng đứng trước cửa thiên đàng. Ngày ấy có còn chăng, khi chúng ta nhận ra viễn ảnh tương lai mà chúng ta sẽ đón nhận?
Càng ngày chúng ta thấy ngày hội lớn ấy càng đến gần… Phải chăng đó là ngày vui như hoa nở trong lòng những ai mong chờ thành quả của tiểu bang DC, do đảng DC nắm quyền nhiều năm. Thật khó tin, nhưng nhìn kỹ đại đa số truyền thông tiếng Việt thì ắt thấy sự thật. Bình dân chúc mừng cho những ai hàng ngày viết báo, phát tin chăm bón cái mầm chủ nghĩa mà hơn chín chục triệu người đang hưởng. Mừng như một số thường dân chân đất lần đầu tiên đón nhận chủ nghĩa này được mang vào Việt nam.
Ngược lại, đó cũng là ngày lo sợ vô cùng cho bình dân còn sót chút gì của dân tộc - nhóm người may mắn chạy lang thang tìm tự do ờ HK và khắp nơi trên thế giới, nay còn được bao nhiêu không chấp nhận chủ nghĩa ấy... Đó là ngày lo sợ cho hầu hết những ai còn coi trọng chân - thiện - mỹ; mong có cơ hội mưu cầu hạnh phúc thật sự bằng tiềm năng riêng của mình - những ai mong muốn duy trì văn hoá, giá trị gia đình, đức tự chủ hướng thượng; - những ai không ngừng tu thân, tự tiết chế dục vọng bản năng để vươn lên, luôn củng cố tinh thần độc lập, tự túc, tự cường, có tự do và giữ gìn tự do, không xa rời nhân bản. Nói rõ hơn, đó là ngày đáng sợ cho những con người, chân chất, không biết chủ nghĩa, cũng chẳng cần chủ nghĩa “ất giáp, mô tê” nào cả. Đó chính là người còn gốc Việt căn bản, bình thường nhưng đến Mỹ thì bị phân chia ranh giới và họ thường bị mắng là “bảo thủ” hủ lậu, không thức thời, không chịu Cấp tiến!
Bất kỳ ai, khi đầu óc chưa bị “thuộc về” – tư tưởng không bị đảng phái trói buộc, thì dĩ nhiên có tầm nhìn xa. Kẻ trí xưa - nhìn NHÂN thì thấy ngay cái QUẢ sẽ gặt, như “Trồng dưa thì hái dưa, trồng đậu thì hái đậu”, - lo sợ là sợ cái NHÂN chứ không đợi đến thu họach cái QUẢ. Sau 1975, nhìn những gì người cộng sản làm trong tất cả các ngành, thì bình dân ắt biết cái quả sẽ gặt hái trong từng giai đoạn như thế, và biết luôn hôm nay nhất định xã hội sẽ ra sao. Đâu có gì đáng ngạc nhiên, cũng đâu có gì phải bàn bạc. Cái tương quan nhân quả từ bên trong con người, cũng như bên ngoài hiện tượng vật lý, nó đâu có theo ai hay theo đảng phái nào. Có phải không?
Ngược lại, người đã thuộc về đảng, thì mãi lo sửa cái QUẢ của đảng mình đã làm. Luôn bận rộn hết kiếp, lo đắp vá những đổ nát- kiểu giật gấu vá vai, không riêng gì về kinh tế mà nhân tố là con người tránh sao cho khỏi thoái hoá, xã hội băng hoại, và đất nước nghìn năm văn vật cũng chẳng còn. Chủ nghĩa chính trị thực ra chỉ là lấy đời người ra thử nghiệm những ý tưởng của con người - ngạo mạng, tưởng rằng thông minh hơn cái lẽ tự nhiên của tạo hóa. Nhân bản bị tái định nghĩa thì nhất định xã hội rơi vào vòng lẩn quẩn: “sinh nghèo đói - sinh bệnh tật – sinh dốt nát” - cái này là nhân của cái kia. Cứ thế không biết đến bao giờ chấm dứt! Và khi đã vào rồi thì còn tiến đi đâu được mà cấp với bách! Trước kia, Cơ quan UNESCO - Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên hợp quốc (The United Nations Educational, Scientific and Cultural Organisation) đã đưa ra những phương thức giúp các nước chậm tiến sớm chặt đứt mắc xích này để tạo cơ hội phát triển. Ngày nay con người có tiến bộ khoa học, nhưng xem ra xã hội bắt đầu tiến về phía sau, và tổ chức này đã biến tướng thành tổ chức sặc mùi chính trị. Ông TT Trump rút lui cũng vì lý do này.
Cụ thể hóa vấn đề có lẽ dễ hiểu hơn cho bình dân chân chất theo nghĩa nói trên. Đây là 10 thành phố tiêu biểu do đảng DC nắm quyền từ 30 năm đến cả trên trăm năm. Đây là cơ hội dành cho qúi vị DC cao minh trỗ tài hùng biện cho bình dân u tối chúng ta những lời giải thích, để mở mang hiểu biết. Bình dân chúng ta đừng quên đa tạ:
10 THÀNH PHỐ NGHÈO NHẤT VÀ NHIỀU TỘI PHẠM do đảng DC nắm quyền:
1. Detroit, MI đứng đầu trong danh sách thành phố nghèo nhất. Từ cực thịnh đến suy vi- thị trưởng DC Từ 1962 đến nay, DC nắm quyền 57 năm ròng rã
2. Buffalo, NY , từ 1954 đến nay, DC nắm quyền suốt 65 năm
3. Cincinnati, OH, từ 1984 đến nay, DC nắm quyền suốt 35 năm
4. Cleveland, OH từ 1989 đến nay, DC nắm quyền suốt 30 năm
5. St. Louis, MO từ 1949 đến nay DC nắm quyền suốt 69 năm
6. El Paso, TX Từ 1873 đến nay DC nắm quyền suốt 145 năm
7. Milwaukee, WI từ 1908 đến nay DC nắm quyền suốt 111 năm
8. Philadelphia, PA từ 1952 đến nay DC nắm quyền suốt 67 năm
9. Newark, NJ từ 1953 đến nay DC nắm quyền suốt 66 năm
10. Chicago, IL từ 1931 đến nay DC nắm quyền suốt 88 năm. Một trong 10 thành phố nghèo nhất. Tội phạm và bắn giết ở đây khủng khiếp, vượt kỷ lục.
Nhìn hình ảnh đó, bình dân có lý do để lo sợ, để thức tỉnh hay không? Có lẽ nào chúng ta, ai cũng tồi tệ, hết thuốc chữa (deplorable – irredeemable) như bà Clinton đã phán cho nên vô cảm, cứ nhắm mắt gật đầu? Không đâu! - Cái thông minh người gốc Việt đâu đến nỗi quá kém so với người Do thái, có phải không.
Hãy nghĩ xem, các ông bà giàu nứt đố đổ vách, có tự do giả nghèo, đại diện tiếng nói dân nghèo; cỗ võ tự do ăn nói, nhưng phải nói theo phe mình mới thật sự tự do; - chống tư sản, “đấu tranh” giai cấp, thúc đẩy chia rẽ giàu nghèo, chia rẽ chủng tộc, thù ghét dân bản xứ; - tiến nhanh, xoá bỏ văn hoá cố hữu của HK; - tự do phá thai; hợp pháp hoá ma túy; - dung dưỡng phạm nhân bất hợp pháp; - chống luôn luật pháp của chính phủ, vân vân… Tất cả những thứ ấy có thật sự giúp chúng ta giữ lại hoặc đưa đến một xã hội tiến bộ, an bình, lành mạnh hơn không?
Chúng ta đã nghe truyền thông cùng tiếng nói, râm ran liên tục, quanh co, cạnh khóe gợi ý kỳ thị dân bản xứ da trắng, có khi còn kỳ thị tín ngưỡng - nền tảng văn hoá của họ, hoặc nhìn họ bằng cặp mắt đố kỵ. Bình dân xin hỏi, họ có coi người da đen, da nâu, … là bà con không? Chắc chắn cũng không. Thử hỏi khi chúng ta quay lưng, không cho mượn lỗ tai - tức là không có chúng ta, TTTT, chính trị mị dân có còn lợi khí không? Như vậy, họ đã để cái gai kỳ thị, hiềm khích đâm ra đến bên ngoài, thì còn lý do gì để họ chỉ trỏ rằng người khác kỳ thị.
Lịch sử phân biệt chủng tộc ở HK nguyên thủy là trắng - đen. Tổng thống Abraham Lincoln là người CH đầu tiên xoá bỏ chính sách nô lệ, mở đầu trang sử vĩ đại cho nhân loại. CH từ đó thắng lớn cả trong QH, hầu hết Mỹ đen chỉ bầu cho CH. DC thua to liên tục. Tổ chức Da Trắng Thượng Tôn (KKK) nổi lên chống Mỹ đen và CH. Nhiều vụ giết chóc đẫm máu đã xảy ra. Và lịch sử từ đó trở nên phức tạp hơn, nhóm này gắn liền với với sự thịnh suy của các chính đảng, cho đến khi gần tàn lụi do các luật kiềm chế. Đi vội, đi vàng để rồi “vấp phải đá, hay quàng phải gai”. Có nên tìm hiểu ngọn ngành trước khi khẳng định để tránh ngượng ngùng khi tìm ra sự thật phủ phàng hay không? Mặt khác, giả sử HK chỉ toàn là dân thiểu số như chúng ta, hoặc toàn là những tổ chức biểu tình đập phá, hoặc toàn là phong trào phụ nữ xuống đường đòi phá thai, chống tổng thống như năm qua, liệu chúng ta có được giúp đỡ, hay có cơ hội để vươn lên, thoát khỏi cảnh khốn cùng, để được như ngày nay không? Người gốc Việt, chúng ta không đến nỗi bội bạc đến thế chứ, phải không?
Riêng tiểu bang Cali., là thủ đô của người Mỹ gốc Việt, nơi có đông người tỵ nạn sinh sống. Quả tốt quả xấu ở đây, hoàn toàn không dính dáng gì đến TT Trump, vì ông chỉ mới làm tổng thống hơn một năm. Chẳng những thế, mà chính sách của ông đã bị chính quyền DC Cali. phản đối kịch liêt. Hành pháp quốc gia thực thi luật pháp sửa chữa những hư hỏng, nhưng bị chính quyền tiểu bang chống đối ra mặt. Theo lẽ thường, những gì bị hư mới sửa, có sửa chữa tức đã bị hư. Có ai điên đến mức thay cột, đổi kèo của căn nhà khi nó không bị mối ăn hay mọt đục? Có vị cho rằng ông Trump trả thù California, vì ông đã thua phiếu Cali! Như thế có phải là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử không đây? Nếu chưa rõ, thì chúng ta cùng nhìn tiếp cho hết bức tranh.
· Thứ nhất - Người vô gia
Hiện nay, hình ảnh người vô gia cư cắm trại đủ kiểu, sống tràn ngập trên đường từ San Diego, Los Angeles, San Francisco, Orange County hoặc dọc theo sông Santa Ana, Sân vận động Angel ở Anaheim, cách Disneyland chừng vài dặm. Xe rác phải thu dọn hang trăm tấn rác, hơn một tấn phân người, và 5 ngàn kim chích ma túy vung vãi khắp nơi. Newport and Huntington beach đã phải đóng cửa hơn cả năm vì tình trạng ô nhiễm nặng. Ông Todd Spitzer (CH) thành viên Ban Giám sát Orange county, chỉ trích chính sách sai lầm do thống đốc Jerry Brown trong mấy năm qua. Vấn đề vô gia cư của Los Angeles đang tràn lan đến nhiều khu vực trung tâm thành phố. Khối lượng chất thải và rác rưới khắp các đường phố ở San Diego, Los Angeles và San Francisco đã tạo nên nạn dịch viêm gan lây lan khắp cộng đồng vô gia cư của tiểu bang, lây nhiễm 694 người trong tháng 2. Chưa kể đến Quận Cam.
· Thứ hai - Di dân bất hợp pháp (người không giấy tờ):
Thật tình mà nói, nếu kẻ này còn ở Việt nam, nghe chính sách dễ dãi của HK, cũng muốn liều mạng một chuyến vượt biển, qua đến biên giới và vượt biên vào HK để mưu cầu cuộc sống tương lai khá hơn. Nhưng như thế, không có nghĩa là bình dân đồng tình với những kẻ mị dân, cho rằng điều bình dân làm là đúng; hoặc cho rằng tổng thống Trump là tồi tệ, là không nhân đạo, là sai lầm vì đã chống lại ý muốn của mình.
Cali. có chung biên giới với Mexico, mặc nhiên đã lãnh vấn nạn triền miên này. Nhưng chẳng những Cali. không giải quyết mà còn làm cho Tiểu bang Vàng (Golden State) ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Đơn cử một sự kiện động địa, chưa đi vào quá khứ, đã ảnh hưởng rất lớn đến xã hội. Vụ Juan Francisco Lopez-Sanchez là người di dân bất hợp pháp bị trục xuất 5 lần, và đã sát hại cô Kate Steinle, nhưng toà án xử thả tự do không có chút tội gì. Anh này có tên khác Jose Ines Garcia Zarate. Cứ tạm cho rằng luật pháp đã công bằng. Nhưng luật sư của y đã dùng phán quyết này như một thắng lợi chính trị. Vừa bước ra khỏi toà, đã tỏ vẻ đắc thắng, mượn cơ hội vàng ngọc này, quay lại tấn công tổng thống HK bằng những câu có ý kích động, cho rằng ông kỳ thị, thù ghét di dân … Đây như một thông điệp tác dụng mạnh hơn hàng nghìn lá thư gửi đi khắp nơi rằng: Hãy đến Cali. Đây là nhà an toàn cho tất cả tội phạm và dân di trú bất hợp pháp – Không! Xin lỗi, phải nói là người không có giấy tờ để khỏi phật lòng qúi vị truyền thông tỵ nạn cấp tiến.
· Thứ ba, Thành phố, Tiểu bang Bảo hộ (Sanctuary City, Sanctuary State)
Trong nước có đến hơn 300 thành phố bảo hộ, và Tiểu bang – Vàng California có thêm cái tên là Tiểu bang Bảo hộ. Hiện nay Cali, được 13,500 phạm nhân được phóng thích sớm ra cộng đồng mỗi tháng; con số gia tăng 34% so với những năm gần đây (theo LA Time). Cố thị trưởng San Francisco Edwin Lee đã có lần gọi dân bất hợp pháp là“thành phần trong tế bào di truyền của thành phố” (“part of the DNA of the city.”)(The Hill). “Thành phố Bảo hộ trong tế bào di truyền (DNA) của chúng ta. San Francisco sẽ không bao giờ khác hơn là thành phố Bảo hộ. (Tweet 10/Nov. 2016)..
Ngày 24/2/2018, Thị trưởng thành phố Oakland, CA., bà Libby Schaaf đưa ra hai thông báo cho người di dân bất hợp pháp biết Cơ quan Di Trú và Thuế quan (ICE) sẽ hành quân trong vùng Vịnh (Bay Area) kể cả Oakland trong vòng 24 tiếng đồng hồ sắp tới. Trong thông báo ghi rằng: “Ưu tiên của tôi là hạnh phúc và an toàn cho tất cả cư dân – đặc biệt là chỗ yếu nhất – và tôi biết rằng Oakland an toàn hơn khi chúng ta chia xẻ tin tức, khuyến khích cộng đồng hiểu biết, và chăm sóc láng giềng của chúng ta”(*). Rằng hay thì thật hay! Như thế có nghĩa là gì, nếu không phải khẳng định rằng Luật lệ của liên bang trở thành mối nguy, và lực lượng công quyền liên bang đâu có khác gì kẻ thù phá hoại cộng đồng của bà.
Đã như vậy thì bình dân chỉ ngữa mặt lên trời mà than, chứ còn biết nói gì hơn!
Luật Tiểu bang Bảo hộ, SB 54 được gọi là Luật Giá Trị California (California Value Act.) do thống đốc DC Jerry Brown, ký ngày 10/5/2017 nhằm hạn chế cảnh sát địa phương liên lạc, cung cấp thông tin cho viên chức di trú liên bang trong nhiều trường hợp khi người nhập cư có khả năng bị trục xuất khi ra khỏi trại giam, (LA Time 27/3/2018) và cấm cảnh sát giữ chân hoặc thẩm vấn người với lý do phạm luật di trú. (The Voice of OC 13/4/2018)
Một số thành phố đã khẳng định lập trường như đã thức tỉnh, bảo vệ hiến pháp - ủng hộ luật liên bang, ủng hộ liên bang kiện, chống lại luật SB 54. Thành phố Los Alamitos bắn pháo đầu, bỏ phiếu 4-1; - Quận Cam (Orange county) 3-2, Westminster 3-1. Trong khi đó Huntington Beach đã bầu đệ đơn kiện riêng 6-1; - Thành phố Escondido 4-1; - San Diego 3-1. Biểu tình, dấu khẩu ngay trong các cuộc họp ở trụ sở thành phố. Những ai lo sợ cho tương lai bất ổn xã hội, chống lại luật này được lãnh thêm cái nhãn là kỵ thị.
Chính quyền Liên bang kiện chính quyền tiểu bang Cali. nhằm khẳng định luật lệ quốc gia, cho phép các quan chức điạ phương thực thi pháp luật ở địa phương gồm hai điều mà luật SB 54 của Cali. đã ngăn cản. Thứ nhất, báo cho nhân viên liên bang khi nào người nhập cư được thả khỏi trại giam hay nhà tù, hoặc cho họ những tin tức cá nhân “không công khai” khác, ngoài tình trạng di trú của của họ. Thứ hai, chuyển người nhập cư trực tiếp vào tay liên bang từ trại giam địa phương mà không có lệnh bắt giữ của quan tòa (mặc dù họ được phép làm điều này nếu người nhập cư đã phạm những tội nghiêm trọng nhất định). Để đá lại luật SB 54 Tiểu bang Bảo hộ của California, Bộ Tư pháp quốc gia dùng hai luật liên bang; đó là Luật Tái xét Tình trạng Giam giữ AB 103 (Detention Review Law.), và Luật Bố ráp Nơi làm việc AB 450. (Workplace-Raid law) (Vox 7/3/2018)
· Thứ tư, Hợp pháp hoá cần sa – ma túy.
Từ cổ chí kim, ai cũng sợ món này, nên ở đâu cũng có luật cấm rất gắt gao. Nhưng nay, ngoài quyền phá thai củ phụ nữ, Cali. còn có thêm món khác hấp dẫn hơn. Đó là hợp pháp hoá cần sa nữa. Họ đã làm bài toán mì ăn liền. Tức là lý luận: Từ lâu chính phủ cấm cần sa - phải tốn tiền cho nhân viên cảnh sát, và định tội bất hợp pháp cho người sử dụng và trao đổi cần sa, khiến nhà tù trở nên đông đúc và tốn kém. Ngược lại, hợp pháp hoá cần sa, chẳng những giảm chi mà còn có thu gấp bội. Đơn giản là thu thuế buôn bán cần sa, giảm chi phí cho nhà tù và giảm chi cho cảnh sát. Và nay đã thành luật. Ước gì Cali. làm sớm hơn thì nay đã nhất cử tam, tứ tiện. Tiểu bang vừa có dư tiền để dành và chuẩn bị rước dân không giấy tờ vừa sản sinh ra nhiều triệu phú mới, kinh doanh ươn trồng, làm vựa và nhất là vừa có thêm khối người đạt cảm giác lên chín từng mây như thế nào. Nhưng chưa muộn, chắc chắc Cali. rồi sẽ sớm thay da đổi thịt mà thôi! Tiền Cali.
Hay thiệt là hay! Bình dân có nên nghĩ lại xem bài toán có bỏ sót dữ kiện nào không?
Dữ kiện thứ nhất, đến mùa thu hoạch, liệu số tiền thu được có đủ chi phí trở lại cho cảnh sát lùng bắt tội phạm, - có thể sửa lại một xã hội mà thanh niên, rường cột nước nhà nằm co, nhả khói khắp nơi; - có thể cứu những gia đình ly tán, cả vợ con, chó mèo cũng bán; - có giữ được trộm cắp do thiếu tiền hút chích; - có ngăn chặn được tai nạn khi tài xế đang lên mây; hảng xưởng làm sao tránh công nhân gật gù, vân vân. . . hay không?
Dữ kiện thứ hai, Có cung rồi thì ắt phải cần có cầu (supply and demand) mới phát triển lợi lộc. Những bậc cha mẹ anh chị như chúng ta, biết tính toán lợi hại, là những khách hàng khó nuốt. Những anh chị đã là khách hàng thường trực, lâu nay quen lên xuống các từng mây thì miễn bàn. Còn lại, nếu khách hàng không phải là con cái chúng ta ở trường học, hay những thanh niên choai choai ở lứa tuổi mình thông minh hơn cha mẹ, cái gì cũng muốn thử, - thì còn ai nữa? Như thế thì sướng khổ, các bậc cha mẹ không cấp tiến, biết cả rồi chứ gì.
· Thứ Năm, chống xây tường biên giới.
Điều này cả bên ủng hộ, bên chống không ai mà không biết. Cali. một mực chống tổng thống xây tường biên giới và đòi xây cầu mới đúng giá trị người Mỹ - nôm na có nghĩa là long lỏng, mắt nhắm mắt mở, giữ lại chính sách “bắt rồi thả” của ông Tổng thống DC vừa mãn nhiệm.. Ai chống Trump, cho rằng ông kỳ thị, nên cảm ơn qúi nhà báo chống Trump vì họ tích cực giữ gìn giá trị người Mỹ, và nên đi tiên phong mở rộng vòng tay đón tất cả vào hàng xóm, thành phố để sống chung hoà bình - bất kể là họ đến Mỹ bằng cách quên ghi trong sách luật, bất kể tiểu sử thế nào. Có trách nhiệm chống Trump, ủng hộ đại diện của đảng mình làm nên lịch sử - Luật tiểu bang Bảo hộ, thì có quyền lợi để hưởng. Ngược lại, nói cho công bằng, bình dân nào đã ủng hộ gìn giữ biên cương như rào giậu quanh nhà, theo đạo lý thông thường, chân chất, thật thà, không biết lý luận chính trị cao siêu, lỡ mang cái nhãn kỳ thị trên trán thì nên chuẩn bị uống nhiều nước mát cho hạ hỏa, và lo bảo vệ gìn giữ giềng mối gia đình như xưa nay ông bà đã làm. Ai có niềm tin thì nên giữ, chờ ngày bầu cử mà góp tay xây vận nước.
· Thứ Sáu, Cali. Được hay Bị chia làm ba tiểu bang. Tổ chức khác đòi Cali ly khai (Calexit)
Với những gì đang xảy ra, Cali. trở thành vòng xoáy có hấp lực cuốn hút những sản phẩm xã hội mà Cali đã tranh đấu mới có, gần đây là luật SB 54. Đó là đa số di dân “không giấy tờ”, tội phạm, ma túy, băng đảng, dân hưởng trợ cấp. Các chủ xe đò nên chuẩn bị thêm quảng cáo, và vé cả tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha (Spanish language); mướn thêm thông dịch và mở thêm trạm rước từ các tiểu bang. Chắc chắn sẽ giàu to. Và ngược lại, Cali. cũng có sức đẩy rất mạnh khiến những hãng xưởng sẽ ra đi, bất đắc dĩ vì thuế cao, vì công nhân gật gù, vì lỗ lã. . .
Ai đi ai đến mặc ai, bình dân như đã nói trên, những ai theo lẽ phải tự nhiên đã mang nhãn bảo thủ, kỳ thị, hủ lậu, ngu Trump chắc còn hoang mang, chưa biết California rồi sẽ ra sao, hay sẽ đi về đâu. Và ai gieo hạt, ai gặt quả? Hơn bốn mươi năm chống chọi bây giờ chừng như những gì người gốc Việt cố tránh, nó đang chập chờn, ẩn hiện trước mắt. Hai lần trước, thủ thoát nạn chỉ là tạm thời, không tới đâu, nhờ LS Trần Thái Văn, và Cô Janet Nguyễn – hai viên chức CH đã cùng đồng bào đánh ngã dự luật do DC làm, DC bầu và CH chống (SB 1322 và AB 22). Người gốc Việt có còn may mắn như thế nữa không?
Như chuyến tàu đang đi nửa đường về quê Mác, California đang nổi đình, nổi đám tưng bừng náo nhiệt với nhiều kịch bản mới. Xem kịch thì cứ xem, nhưng để chuẩn bị cho Cali những ngày tháng tới, bình dân có nên tập hát trước bài anh em xã nghĩa này không: “Bên kia Đông Hải là nhà, bên nây lằn nước cũng là anh em”?
Con người lôi thôi, nhưng luật tự nhiên thì vĩnh cửu; có đến cùng thì mới có biến. Bình dân hãy bình tĩnh, đừng quá bi quan mà ngược lại, hãy vỗ tay chúc mừng học được thỏa mãn và cầu mong cho những gì xảy ra - cứ tiếp tục xảy ra như gió, như bão, đến đỉnh thái quá của nó, để rồi kỳ bầu cử tới, từ hang cùng ngõ hẻm, đến đô thị, người người sẽ cầm lá phiếu làm nên lịch sử. – Và … Ngày Mới Đổi Thay Tất Đến!
Vĩnh Tường
Nói Chuyện Với Bình Dân Kỳ 9
Để biết sự thật, bình dân Việt nam thường nói: “Một trăm lần nghe không bằng một lần thấy - một trăm lần thấy không bằng một lần làm”. Và câu nói bất hủ trong thế kỷ 20 của cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, không chỉ là lời nhắc nhở cách nhìn sự thật riêng về chính trị ở một thời, mà bình dân đã dùng giá trị của nó trong mọi sinh hoạt: ‘Đừng nghe mà hãy nhìn kỹ!’ . Hiện nay, trong giới truyền thông và chính trị gia cũng như dân chúng Hoa Kỳ, kẻ binh người chống ông Trump có thể tính đến hàng triệu, và không ai bảo đảm con số chính xác hơn kém bao nhiêu. Cứ gửi niềm tin vào mấy con số tỉ lệ lượng giá (Poll) có khác nào người mù được dắt đi sờ voi, bỡi lẽ cái máy tính chỉ cộng - trừ - nhân - chia theo lệnh của người sử dụng. Bao giờ cũng vậy, chính con người là vấn đề và ở đó luôn luôn là câu hỏi.
Có thể nào mỗi cá nhân chúng ta, một mình - tự một mình, nhìn kỹ các vấn đề hiện xảy ra trước mắt xem những gì ảnh hưởng, hay không ảnh hưởng đến hạnh phúc của ta hôm nay và ngày mai, hay đến đời sau của con cháu chúng ta. Nhất là tự đặt câu hỏi, trong tám năm trước khi ông Trump vào Bạch Ốc, xã HK đã đi về đâu, và hơn một năm qua đất nước này tại sao phải chuyển động một cách khó khăn đến thế. Những ai còn hăng say mắng chửi, có nên lắng đọng một chút xem trong lòng mình là ông bụt, là thánh thiện hay là con gì đang chỉ huy lối suy nghĩ, và hành vi hiện tại của mình. Ông Trump có tội gì đối với đất nước, đối với dân HK, trong đó có cả chính mình và gia đình mình, cũng như gia đình, tương lai con cháu của chính ông ta?
Vực dậy một nền kinh tế trì trệ, mang về cũng như tạo ra nhiều việc làm cho dân, là một tội. Giảm siêu cao thuế nặng cho dân mọi giới, là một tội. Lược bỏ, không thương tiếc những qui luật đã trói cẳng kinh tế, là một tội. Đối đầu với nước ngoài từ lâu đã lạm dụng tự do mậu dịch qua các hiệp định, gian lận, móc túi tiền mồ hôi của chúng ta, là một tội. Chỉnh đốn lại hệ thống công quyền mà chúng ta hãnh diện đã bị lạm dụng đến biến chất, mục ruỗng, kể cả ông xăm mình đối đầu với một thứ vô cùng nguy hiểm cho chế độ dân chủ như chính phủ ngầm là một tội. Thi hành luật pháp do Quốc hội của chúng ta làm ra để chỉnh đốn lại di trú bị lạm dụng, đất nước ngày càng không kiểm soát được, là một tội. Cũng cố lại an ninh nội địa và quốc phòng, là một tội. Giải quyết những vấn đề quốc tế tồn đọng như những căn bệnh nan y đến thời kỳ cuối, ảnh hưởng đến hoà bình cả thế giới, là một tội. Đặt chính sách bảo vệ thai nhi, khuyến khích bảo trợ, là một tội. Lo cho tương lai thanh niên, rường cột của nước nhà khỏi bị ma túy đầu độc, là một tội. Xây tường để giảm người canh giữ, giảm chi phí và hạn chế nguy hiểm cho lính biên phòng; cắt đường xâm nhập ma túy, tội phạm và di dân không rõ lai lịch tràn vào ảnh hưởng tệ hại đến xã hội lâu dài, không có ngày chấm dứt, là một tội. Xây tường để giúp cả cho phía Mễ giảm bớt người từ thập phương, đổ về nằm chờ vượt biên, mang theo đủ thứ bất an cho đời sống dân ở ở đó, là một tội. Xã hội Mỹ hấp dẫn người khắp nơi, Hoa Kỳ phải tỏ ra có trách nhiệm, làm tường để ngăn vì không thể lãnh hết hậu quả nhân tai của các nước khác là vô nhân đạo, là một tội nữa, vân vân, kể cả ngày không hết … Nếu tất cả đều không phải, thì tội của một ông ở tuổi “cổ lai hy” bỏ đàng sau sự nghiệp tài chánh của mình để làm những việc ấy đến mất ăn, mất ngủ là tội gì? Phải có chỗ chỉ chứ! Lương tri chưa mất thì tự đặt câu hỏi, chứ đâu có lý gì dễ dãi, để cho con ma sân si trong lòng nó hoành hành, ngăn cản chúng ta qua sông để xem bờ bên kia người ta đang dự hội như thế nào. Có phải không?
Là người đã may mắn được sống ở xứ sở văn minh, ta muốn giúp cho người khác, hay nói đúng ra là giúp cho đồng bào thân thương của mình ở bên kia bờ đại dương, theo lẽ thường thì phải xem ta đã văn minh chưa. Tự do nói bừa, chửi bậy thực ra không phải là tự do, bỡi chính đó đã là sự trói buộc của tư tưởng bệnh hoạn rồi, và đó chính là nguồn gốc giết chết tự do. Người bình dân thì đơn giản mộc mạc, nên họ tự lo được việc này. Nhưng, chuyện quái dị của thế kỷ lại là người có nhiều chữ nghĩa hay quên lẽ phải thông thường, đã tự đánh mất mình mà còn muốn lôi kéo người khác đi theo. Đã trễ, nhưng có còn hơn không, cần biết đâu là thực chất của những vấn đề chúng ta đang đối mặt. Và trước mắt, người được mướn vào Toà Bạch Ốc - trung tâm chuyển dịch xã hội để lãnh đạo đất nước này, ông TT Donald Trump đang làm gì và ông nên cảm ơn ai?
Khi thành công, người ta thường cảm ơn Thượng đế, Trời Phật hay tổ tiên tùy theo tín ngưỡng. Người ta còn ghi nhận lời cảm ơn có thể nghe - thấy đối với con người. Nhưng ít ai nghĩ đến cơ duyên đưa đến sự thành công, trong khi yếu tố then chốt lại nằm ở đó.
Không phải lúc bấy giờ (2015) vì thích làm tổng thống hay được đảng ủng hộ nên ông Trump mới ra ứng cử. Như nhiều bài viết đã nhắc, ông Donald Trump chuẩn bị làm Tổng thống từ hơn ba thập niên về trước, qua các câu trả lời trên các chương trình truyền hình của Oprah Winfrey, Rona Barrette rằng “ông chỉ ra ứng cử khi nào thấy đất nước trở nên tồi tệ”. Dù bị người ta diễn dịch thế nào, thì sự thật cũng đã được chứng minh rõ như ban ngày, cả đứa trẻ tiểu học cũng thấy.
Dĩ nhiên có nhiều người không đồng ý, nhất là đối với những ai chỉ ở bên này sông và ít khi muốn thấy bờ bên kia có gì. Nói gì đi nữa thì sự thật vẫn như chính nó. Ông Trump có những chỗ cần cảm ơn mà ông không cần nói lời nào.
Trước hết là cảm ơn cựu TT Obama.
Năm 2016 là một trang hiếm có trong lịch sử bầu cử của Hoa Kỳ. Cựu TT Obama để lại gia tài khá đồ sộ làm nền móng cho phong trào xã hội chủ nghĩa của ông cụ Bernie Sander và cho cả phong trào cách mạng Trump. Xin nhắc lại cho dễ hiểu, là gia tài đầy gai gốc này đã đẻ ra hai phong trào. Một là phong trào xã hội chủ nghĩa, toàn cầu hoá của cụ Sanders, và hai là phong trào Quốc gia, dân túy (Dân vi qúi)(American First) của Donald Trump.
Ngọn lửa hướng về xã hội chủ nghĩa nhen nhóm từ bên trong đảng DC, bùng lên khá mạnh bắt đầu vào mùa bầu cử 2015 - 2016, tiếp sau nhiệm kỳ TT Obama. Người dẫn đầu là nghị sĩ ứng viên Bernie Sanders với những khẩu hiệu vận động như “free healthcare” “Free College”, tăng thuế nhà giàu và giới 1%, vân vân . . .
Ở đâu và thời kỳ nào có nhiều bất công (xin mở ngoặc, có khi chỉ là tuyên truyền), nghèo khó, nợ nần chồng chất ngày một nhiều đến mức khó ngóc đầu lên, xã hội chia rẽ, phân hoá thì cuộc sống trở nên bất an; tâm tư người dân lo sợ cho hiện tại và sợ luôn những gì chưa biết ở ngày mai; niềm tự tin sẽ mất dần và họ chắc chắn sẽ mong có nơi nương tựa. Có hai nơi con người tìm đến: - về mặt tinh thần thì con người tìm đến Thần, Phật, hay đấng Tạo hoá để cầu xin. Về nhu cầu vật chất cho đời sống thường ngày, thì người dân mong cầu ở một xã hội khác hơn, từ đó chính phủ sẽ nắm quyền “xin – cho”. Một khi, được sự đãi ngộ của chính phủ, thì lại có nỗi sợ khác. Đó là sợ chính quyền. Thói quen dựa dẫm dần hồi gặm nhấm niềm tự tin và ý chí tự túc, tự cường; có khi ngay cả tự do dân chủ cũng dễ dàng chấp nhận từ từ từng bước hy sinh vào tay chính quyền. Đây chính là miền đất và thời tiết thuận lợi nhất cho phong trào XHCN, CSCN “đấu tranh” để mọc mầm, phát triển. Tin rằng người gốc Việt ở hạng có tuổi, đã là tỵ nạn chắc hầu hết ai cũng biết lẽ này. Phong trào xhcn được hưởng ứng càng mạnh thì càng chứng tỏ cái nền móng ấy đã hiển lộ rõ ràng – đó chính là hiện tình xã hội xảy ra sau tám năm trước khi ông Trump đắc cử. Căn cứ địa này có phải tự nhiên mà có hay không có, hoặc cứ che mắt lại, để nói không có gì cả, tùy ở mỗi người. Sự thật nó không theo ai cả.
Một điều nghe lạ, nhưng nhìn kỹ thì sẽ thấy không lạ chút nào. Cũng từ trên miền đất ấy, loại cây khác hẳn, mọc lên – tuyệt đối không phải là cây xhcn. Nỗi lo sợ cho một viễn ảnh tương lai đã đánh thức người dân Hoa Kỳ thầm lặng, và một phong trào khác, tương phản hoàn toàn với phong trào xhcn của ông Sanders, cùng lúc nổi lên như giông bão. Đó là chính là phong trào Trump. Ông Trump đánh mạnh, đánh thẳng với những lời táo bạo chưa bao giờ thấy. Chính giới có đầu óc thâm căn cố đế với mớ lý thuyết chính trị (political ingrained), không ít người hoang mang, hay xốc nổi, ngứa ngáy, ngồi đứng chẳng yên vì cho rằng hiện tượng phi lý, và Hoa Kỳ không thể có một ông tổng thống như ông Trump. Nhưng bình dân, ai đã biết lẽ thường: 'không có việc gì xảy ra mà không có nguyên do của nó,' thì vẫn bình chân như vại mà xem. Ở chỗ cực âm, cũng là nơi chứa mầm dương để sinh trưởng. Đó là quan hệ tồn vong, sinh diệt giữa âm dương không bao giờ dừng (negative and positive). Ở chế độ lưỡng đảng như Hoa Kỳ, - một tả, môt hữu (một trái, một phải) nên nguyên lý này càng hiển hiện rõ nét hơn bất kỳ nơi nào trên thế giới.
Bảo người dân HK phải hy sinh những những giá trị tự do tinh thần đích thực cho con người trong nền dân chủ pháp trị tuyệt vời mà họ đã quen sống, để có những thứ tự do xin cho, mị dân làm thoả mãn những đòi hỏi của bản năng là điều có thể có, nhưng không dễ chút nào. Bỡi thứ nhất - nền tảng văn hoá của dân Hoa Kỳ là niềm tin Thiên Chúa tuy bị mưa gió dập vùi, nhưng nó vẫn tồn tại vững chắc như định luật thiên nhiên. Thứ hai - đa số dân bản xứ (miễn trừ di dân mới đến gần đây), người ta đã có tập quán theo nguyên tắc giữ gìn tự do - chính là tư tưởng thực tế kiểu cowboy, tự túc, tự cường, tự đứng trên đôi chân của mình, không ngại đối đầu với cuộc đời đầy chông gai phía trước. Hầu hết, họ là những người có tư tưởng hạnh phúc ở hiện tiền, lòng không mong chờ dựa dẫm vào những lời hứa lâu dài từ chủ thuyết chính trị nào. Thứ ba, - là người dân Hoa Kỳ im tiếng, không đồng nghĩa với vô cảm. Lâu nay họ ngậm bồ hòn để nhìn chính trị gia của mình quen thói phải đạo chính trị (Political correctness). Chính trị gia thì ỷ lại chiếc đũa thần chính trị mị dân như bùa phép tà quyền mà quên rằng nó không còn mấy tác dụng trong thế kỷ 21 - thời đại của kỹ thuật thông tin. Bên nào sử dụng thứ này thành tập quán, bình dân hãy nhìn cho kỹ mà tự trả lời. Từ lâu đã ở trong cái kén chính trị bài bản, nên họ quên rằng người dân đang nhẫn nhịn những điều chướng tai, gai mắt, chứ không phải là họ không biết gì - tức là chính trị gia đã thái quá mà không coi chừng bất cập.
Ba điều trên đây chính là nền tảng cử tri mà ông Trump khéo vận dụng chứ không phải Nga - Tàu nào rót mật vào tai hoặc cầm tay họ bỏ phiếu vào thùng cả. Phong trào xã hội chủ nghĩa và chủ nghĩa toàn cầu hoá nổi lên càng mạnh bao nhiêu thì nỗi lo sợ gia tăng bấy nhiêu, và nền tảng cử tri của cuộc cách mạng Trump càng mạnh bấy nhiêu. Cái thế lưỡng cực – âm, dương (- /+) của cục bin điện ta dùng hàng ngày cũng vậy. Còn nhớ, trong khi vận động có lần, ngay sau lời khen cử tri của ông rất thông minh và chắc chắn trung thành, ông Trump tỏ sự tự tin đến mức tuyên bố nảy lửa rằng “Dù tôi có bắn người trên Đại lộ Năm tôi cũng không mất cử tri của tôi.”. Truyền thông cứ tự do xô nghiêng, đá ngữa. Còn bình dân cứ tự nhìn, nhìn kỹ, thật kỹ và chắc chắn sẽ rất lý thú khi thấy sự thật này.
TTTT (truyền thông thiên tả) và qúi vị DC tha hồ bôi bẩn, ném bùn ông Trump tơi tả đến chó nhà cũng sủa vì không còn nhận ra ông. Ý tưởng, cách mạng ủng hộ ông Trump mạnh và chắc đến mức không gì lay chuyển nổi, người ta không cần nghe TTTT bôi bác nữa. Những hình ảnh chặn đường, rấp ngõ, có tác dụng ngược lại – ông Trump trở thành nạn nhân của lòng ngay thẳng, và phong trào bảo vệ giá trị của tinh thần trách nhiệm, sự hy sinh và lòng yêu nước ngày càng tôi thành thép, dưới sự lãnh đạo của một người chứng tỏ có gan, đứng thẳng lưng, dám nói, dám làm để xóa bàn xây dựng lại, đưa đất nước trở về đúng vị thế xứng đáng. Ngoài cụ xã nghĩa Sanders – tuy không thành công, còn có ông Trump và dân Hoa Kỳ dĩ nhiên phải cảm ơn mâm bát đầy xương xóc của ông Obama để lại.
Nhờ đất ấy mà ông Trump có nơi dụng võ. Và – và - cũng chính vì nó, - vì nó mà ông rất khổ công sửa cho Hoa Kỳ ngay ngắn trở lại chứ có sung sướng gì cho cam!
Thứ hai, lượng giá một kẻ thiện trí, cần phải chờ xem họ ứng xử thế nào trong nhiều trường hợp khác nhau. Tình hình chính trị sôi động khiến nhiều người kể cả nhà văn hay các cụ tỵ nạn từng có chức sắc mất luôn tự chủ, để rồi thố lộ nhưng câu như nước đổ xuống đất, không thể thu về. Chẳng hạng như: “tôi bầu cho Obama bỡi vì ông ta là người da đen, và bầu cho bà Clinton vì là đàn bà – vì đã đến lúc nước Mỹ phải có đàn bà làm tổng thống.”! Chao ôi! Hóa ra, đối với họ, ghế tổng thống là phần thưởng chứ không phải cho người nắm vận mệnh quốc gia! Cái lẽ thường “chọn mặt gửi vàng” mà người chữ nghĩa một bụng cũng đành quên! Phải chăng thế kỷ này nhân loại tiếp tục thuyết tiến hoá, nên có nhiều điều thật quái lạ như thế xảy ra! Rốt cuộc bình dân sống với “đạo thường” lại thấy khác. Đối với ông Trump, ơn của bà Clinton còn đó, và ơn này phải chia làm năm phần:
Ơn số một: ban vận động của bà Clinton đã chơi trò gian lận, ma giáo để hạ đối thủ trong đảng là ông Sanders. Phong trào của ông đang lên đến đỉnh thì đùng một cái - tắt ngủm! Tội nghiệp, ông cụ này phải lom khom ôm hết nghị trình sang hợp tác với bà Clinton. Trọn gói nghị trình của bà Clinton là của Obama cũng như của cụ xã nghĩa. Ông Trump liền lái hướng vận động, đem đò sang sông rước một số cử tri bất mãn từ phía ông Sanders sang phía mình.
Ơn số hai, bà Clinton tấn công ông Trump quấy rối, khinh thường phụ nữ mà quên rằng làm như thế là tự mình làm sống dậy cái bản quyền Monica scandal - suy đồi đạo đức của gia đình bà, có sách, có chứng đầy đủ, một thời chấn động thiên hạ, đã mồ yên mả đẹp cách đây 20 năm. Than ôi! Như vậy có khác nào “lạy ông tôi ở bụi này”. Rõ ràng, có khác nào trên võ đài, cứ xông vào đánh đại mà không biết thủ. Chỉ mặt người ta có chút lọ do vui chơi, trong lúc mình đã có lần rơi vào ống khói. Bình dân thấy tiếc! Tiền của bà nên để dành cho cháu ngoại tốt hơn là trả cho ban vận động kém cỏi như thế. Còn cái đám TTTT trống kèn inh ỏi cũng góp phần ăn hại, chứ có giúp gì cho bà Clinton. Trách ông Trump thiếu lịch sự khi ông đem cả một đoàn nạn nhân của ông chồng bà lên sân khấu, như một dàn đại pháo, là chuyện buồn cười hết sức. Có luật lệ nào bảo đối thủ khoanh tay cho mình đánh trên võ đài đâu?
Ơn số ba, chưa chắc thắng cử mà nhận tiền làm gì, từ các nước ngoài, kể cả những nước vi phạm nhân quyền có chính sách hẳn hòi - coi thường phụ nữ, phân biệt đối xử với đồng tính – trái ngược hoàn toàn với những chiêu bài vận động then chốt của chính mình. Về điểm này, ông Trump khỏe nhất, chỉ cần khèo nó ra để bà đã tự đánh mình. Chửi cử tri ủng hộ ông Trump là thứ tồi bại hết thuốc chữa (deplorable, irredeemable), chỉ để bớt cơn giận của phụ nữ, và lãnh hậu quả tác dụng ngược chứ có ích gì đâu.
Ơn thứ tư, bà tự gây rắc rối, làm kho riêng lưu trữ và xóa trên ba mươi ngàn email của chính phủ, trong đó có chứa tài liệu mật, để làm gì cho phải bị điều tra rối loạn cả hệ thống công quyền. Điều lạ là người ủng hộ DC, không thấy ai lên tiếng rằng có hại cho uy tín của đảng mình, mà cứ chỉ trích Nga khui email mới biết phe bà gian lận đối với phe ông Sanders. Vấn đề là làm bậy, hay không chứ sao lại trách người khui. Sự bao che những sai trái, kiểu trách nhiệm tập thể có khác nào cha chung không ai khóc, có lợi nhất thời; nhưng dù đốt đuốc đi tìm hết thảy thế gian, cũng sẽ không bao giờ tìm thấy bình dân nào nói rằng không có hại lâu dài. DC không khổ sao được!
Ơn số năm, phải chăng Toà Bạch Ốc có nợ chưa trả hay sao mà ông bà loanh quanh mãi, không chịu rút lui, về hưu hưởng đời nhàn hạ để được hơn hàng triệu người ngưỡng mộ, trong đó có cả người thưa chuyện hôm nay! Tiếc quá! Thật đáng tiếc! Phải chăng ông bà sợ không ai có khả năng, hay không ai yêu nước bằng mình. Nghĩ như thế thì tội cho những tài năng mới của DC. Và hơn ba trăm triệu dân của nước văn minh nhất thế giới mà không có ai tài giỏi thì đất nước này còn gì nữa!
Thấy sự tình cong queo như thế, ông Trump đem ra cái búa tạ để đập rất mạnh. Ông đặt tên cho bà là người quanh co (crooked) và lặp đi, lặp lại cho lọt vào tai cử tri. Loại sắt cứng mà cong queo thì phải dùng búa mà gò, tức là dùng ngay cái qui luật trời cho để kiếm sống hàng ngày của thợ rèn; đem cái đạo thường ra xài đúng lúc, khiến nó phát huy tác dụng, chứ có cao siêu gì đâu. Ông Trump và dân Hoa Kỳ không nói nhưng chắc phải cảm ơn ứng viên này của DC, đã cho họ một cơ hội gìn giữ đất nước này.
Thứ ba, Khủng bố tung hoành, ngày càng lấn tới, ăn hiếp khi Hoa Kỳ tỏ ra yếu nhược. Đã biết hoà với khủng bố không thể được, nhưng chính quyền cũ đánh thì không ra tay đủ mạnh và không dứt khoát. Trong khi đó, ông Trump tỏ ra là người không sợ trời, không sợ đất. Ông tuyên bố mạnh là sẽ quét sạch khủng bố khỏi địa cầu và ông đã làm thiệt. Nhờ có khủng bố mà ông có chút uy tín với bình dân HK, mặc dù TTTT và truyền thông lẻ tẻ ăn theo, đã keo kiệt không cho chút nào.
Thứ Tư, di dân chạy loạn khắp thế giới. Nhờ đó, người ta mới thấy rõ ông Trump là người dám nói, dám làm. Ông ký ngay sắc lệnh tạm ngưng nhận di dân 6 nước, làm cho TTTT và bên DC càng đoàn kết chống chế, buộc tội ông vi hiến, phi pháp, kỳ thị. Và cuối cùng ông cũng đúng nốt! Dù ưa hay không ưa ông, rồi ra bình dân vẫn thấy rõ đâu ra đó. Ai thực sự lo cho an ninh của dân, và mặc cho ai hát, cứ hát rằng “vì giá trị của người Mỹ ta cứ việc mở cửa cho di dân tràn mà không cần chi thanh lọc kỹ và rất kỹ”
Thứ Năm, Di dân bất hợp pháp – Dĩ nhiên không ai ghét những người trong hoàn cảnh khốn khó nhưng còn luật pháp quốc gia không thể không thi hành. Do chính sách bắt rồi thả (catch and release), biên giới lỏng lẻo và phát triển thành phố bảo hộ như tuyên chiến với cơ quan Di trú và Hải quan liên bang mà di dân khắp nơi không rõ lai lịch tràn vào HK ngày càng nhiều hơn. Vấn nạn không giải quyết được mà khiến cho ảnh hưởng trực tiếp an ninh lẫn kinh tế, xã hội ngày càng mạnh. Có chính sách dễ dãi thì ắt có người đang chờ sẵn tràn vào là điều đương nhiên chứ cần gì đọc báo “kiểm tra sự thật” (Factcheck) để xem người ta vặn vẹo kiểu nào! Nhờ vấn nạn này ngày càng leo thang mà ông Trump vận động thêm phần ăn khách, và ông đã không thất nghiệp trong năm qua. Trong chữ luật đâu có chữ tình, mất lòng đảng DC thì đành chịu, nhưng rốt cuộc thì ông Trump sẽ có thêm uy tín ở cuối con đường. Có việc làm không hết, chắc ông Trump phải cảm ơn chính phủ trước đã để lại cho.
Thứ Năm, truyền TTTT. Ông Trump từ trong sào huyệt của truyền thông mà ra, ông có lạ gì ngõ ngách bịp bợm của TTTT đối với quần chúng. Cái khổ của TTTT là bây giờ ông đại diện toàn dân. Một số nhà báo tép riu của chúng ta, cứ vội nói bừa nên chi đã liên tục sụp bẫy, nhưng vẫn không chịu chừa. Thông cảm cho kẻ học nhiều hay quên, nhưng bình dân thì nhớ rằng: “Có ở trong chăn, mới biết chăn có rận”. Lâm trận này làm sao TTTT thắng nổi. Ông Trump không tweet thì còn đường nào bắn thông điệp gốc cho dân vượt qua bức tường loa phóng thanh của TTTT như ở giữa Nam - Bắc Hàn. Ông Trump làm cho kẻ bất thiện hoàn lương được chút nào hay chút ấy cho xã hội. Nếu không có Trump, chẳng bao lâu nữa cái gọi là đệ tứ quyền của qúi vị trở thành giàn loa tuyên truyền y như kiểu mà qúi vị thường chê trách. Như vậy đối với người dân, là oán hay ân?
Thứ Sáu, chuyện điều tra Nga Trump. Bây giờ sự thật như cây kim đã lòi ra khỏi áo. Bầu đoàn DC chung quanh bà Clinton, có cả quan chức an ninh, họ đã chi hàng triệu dollars để dàn dựng hồ sơ giả nhằm ngăn chặn và làm hại ông Trump trước, sau bầu cử. Trống kèn, nhạc đệm hàng ngày ai mà không nghe thấy. Những người ở đằng đuôi cứ theo kịch bản mà hì hục đòi đào tận gốc cho biết tay. Ngờ đâu đào mãi lại lòi ra bằng chứng bí mật sắp xép ở đằng đầu của phe mình. Có gì đắng hơn sự thật phủ phàng như thế! Và thật rõ khổ cho các ban bệ lãnh nhiệm vụ bới lông tìm vết! “Sorry thôi!” Sao qúi ông bà không chịu nói sớm! Hoá ra, ông Trump nói đâu có đó.
Bây giờ có lẽ DC nên cảm ơn Ủy ban tình báo Hạ viện phía CH đã đưa ra bản dự thảo để kết thúc cuộc điều tra sau một năm, thẩm vấn hàng khối người, công khai cũng như không công khai, và xét hàng nghìn tài liệu, cuối cùng tìm thấy không có bằng chứng nào để cáo buộc ban vận động của ông Trump thông đồng với Nga – như tiêu đề của kịch bản. Sự kết thúc này, phe DC ta cũng có lợi chút đỉnh vì được dịp đổ trách nhiệm cho phe bên kia, chứ không lẽ mình đòi kết thúc cuộc đào bới do mình hùng hổ bày ra, và rút lui tay trắng. Không biết ông Trump có nên thông cảm cho bên thua cuộc lần nữa không, nhưng có lẽ ông cũng nên cảm ơn chuyện Nga Trump đã làm cho cử tri của ông thấy đâu là bến bờ, qua đám khói mù dày đặc trên sân khấu chính trị.
Hôm nay (16/3/2018), Bộ Tư pháp, ông Sessions chắc phải uống cả vỉ Advil để cân nhắc mãi đến giờ chót mới đuổi Phó Giám đốc Cục Điều tra Liên bang, ông McCabe. Nghe ai biện bạch, chỉ đông, chỉ tây, nói hươu nói vượn, không bằng tự hỏi, đuổi việc một viên chức có dễ như đuổi gà, đuổi vịt không. Bộ trưởng Tư pháp đã dựa trên bằng chứng và kết luận có văn bản của Văn phòng Tổng Thanh tra (OIG) Tư Pháp và Văn phòng Điều tra Trách nhiệm Chuyên môn (OPR) thuộc Cục Điều Tra Liên Bang, rằng ông này đã nhiều lần tiết lộ ra truyền thông trái phép và thiếu sự liêm chính kể cả đối với sự tuyên thệ. Đây mới chỉ là sự khai mương đầu tiên cho cái đầm, vì còn nhiều trường hợp cần xả nữa. Bình dân chỉ việc chờ xem.
Thứ bảy, Kim jong Un, “Cậu nhóc bướng bĩnh”. Ông Trump đã giăng lưới bom tứ phía, và chừa cho họ Kim một cửa. BH, họ Kim bắn hoả tiễn như chơi pháo bông đe doạ nền an ninh của đồng minh và nhất là đối với HK. Bên Trump và đồng minh thì tập trận sát nách và phô diễn sức mạnh quân sự. Trung Quốc, Nga và chính trị gia tai to mặt lớn, kêu gọi ông hạ nhiệt. Một số quí anh bình luận gia, nhà báo anam ta cũng khua chiêng, chỉ trích Trump làm tầm bậy, gây nguy hiểm, mất ổn định trong vùng! Không biết họ có nghĩ qua, cái ổn định mà họ đang có mấy chục năm qua là gì. Bình dân biết uống thuốc tạm thời giảm đau, không phải là cách chữa bịnh. Nhưng kẻ có học lại hay quên! Cách giải quyết 25 năm đã quá đủ để chuẩn bị cho kết quả đầu hàng. Ông Trump đứng trước hậu quả nào nên chọn, chứ không phải là nguyên nhân. Và ông đã làm thế nào? Câu trả lời bình dân chúng ta đã bàn ở bài trước, nay xin tóm lại một chút.
Thứ nhất - Cố tình làm cho cả thế giới lo sợ. Thứ hai - đấu khẩu mạnh hơn và lập lờ quyết định. Thứ ba, là phô trương lực lượng. Thứ tư là siết chặt vòng vây kinh tế, từng đợt tăng dần, và quyết không buông. Thứ năm, gọi Thượng viện nhóm họp khẩn, bất thường, cấm tiết lộ nội dung. Thế giới thót ruột. Và kết quả Hội đồng LHQ nhất tề bầu theo Trump. Cửa còn lại do Ngoại trưởng Tillerson gắn bảng “HÃY ĐI LỐI NÀY!”. Họ Kim còn chạy đi đâu? Sang Tàu, Nga à? Tàu - Nga cũng đang loay hoay với bài toán kinh tế để đối đầu với ông Trump. Họ giật dây, xúi dại, lợi dụng cái xác khô BH, thì được chứ dại gì chịu gánh của nợ mà không tính toán. Trump chỉ chờ, và sau cùng là họ Kim đã xin chọn Trump, như chúng ta đã biết. Đàm phán thế nào thì hãy chờ xem, vì còn nhiều yếu tố quan trọng liên hệ đến ván bài, mà ông Trump nắm con bài chủ như chính tên của ông. Yếu tố quan trọng quanh vấn đề là từ quân đội Mỹ ở Nam hàn, sự giao thương, dàn chống hoả tiễn THAAD, sự cấm vận, chương trình nguyên tử của Bắc Hàn, Trung Cộng, Đài loan, vị thế của Việtnam và biển đảo vân vân. . . Nhưng tin rằng quyết tâm đòi “phi hạt nhân” BH của tổng thống sẽ có kết quả nhất định ở mức độ nào đó, chứ không còn kiềm chế (contain) kiên nhẫn nằm chờ cho đến khi đầu hàng, theo kiểu nghiện ma túy như trước. Có điều là bước đi nào về phía BH cũng đều ảnh hưởng đến Việt nam, vì vị thế chiến lược và vì Nam - Bắc Hàn nằm trong mô thức tiền thân của Việt nam hôm nay.
Các vị tiền nhiệm đã để lại cục nợ BH, cái thế bất khả từ, và Tổng thống Trump nhất định phải làm nên lịch sử.
Thứ tám, NATO, từ lúc thành lập (1949) nhằm chống Liên Bang Sô Viết đến giờ mới có một ông Trump cho rằng lỗi thời. TTTT và TT lẻ tẻ tả khuynh nửa vời ăn theo, lập tức chửi mắng xối xả. Trump ngu, Trump khùng! Bình dân tự hỏi không lỗi thời (obsolete) thì chữ nào thích hợp trong khi LBSV không còn nữa. Rốt cuộc, mỗi thành viên phải đóng góp 2% GDP của họ để giải quyết bất công mà Hoa Kỳ phải gánh chịu từ lâu. TTTT lại há miệng mắc quai lần nữa! Ông Trump cũng nên cảm ơn hiện tình lỗi thời của NATO.
Khổng Minh trong Tam Quốc Chí, sau khi dùng kế dụ quân Tào bắn tên qua màn sương mù và thu được hàng ngàn tên bắn trong thời gian ngắn, mà không cần dùng chút sức, đã bảo quân mình hô lên “Cảm ơn Thừa tướng cho tên!”. Cứ thế, ông Trump đã mắc nợ không kể hết những lời cảm hơn không cần nói. Và biết đâu, có một ngày ông sẽ tweet ra, cảm ơn sự tệ hại của TTTT đã tiếp tay ông, đánh thức bình dân chân chính của Hoa Kỳ bằng gương phản chiếu, giúp ông ngày càng nổi tiếng là người làm việc có kế hoạch, bất chấp khó khăn và nhất là nổi rõ chính nghĩa vì dân, vì nước.
“Hoặc vì như thế nào”, bình dân chúng ta sẽ cùng tóm tắt đại nghị trình của tổng thống Trump ở kỳ sau.
Vĩnh Tường
DACA Và Dân Hoa Kỳ Ưu Tiên Thuộc Về Ai?
. . . cái gì cũng chống, cái gì cũng ngăn! Ai mà không thấy DC chỉ lo đào hố và đắp bờ, chống luôn điều lợi cho toàn dân đến mức quá đà, hụt chân rơi xuống sân khấu. Vừa qua là luật cải cách thuế, và bây giờ đến cải cách Di Dân mà DACA được xem như con đội. Hãy nói đến kinh nghiệm đóng vai thua của DC trước khi đến đề tài chính hôm nay là DACA. Gần đây nhất là luật cải tố thuế.
Về luật cải tổ thuế, DC quyết bám luận cứ sau đây, và đã đại bại như thế nào:
Thứ nhất, họ kêu gào rằng con cháu người Mỹ sẽ phải gánh nợ 1.487 ngàn tỷ dollars trong vòng 10 năm tới. Luận cứ này dĩ nhiên là kiểu nói ngược với lẽ thường giống như bảo rằng hôm nay mặt trời mọc ở phía đông thì nhất định hôm sau nó sẽ mọc ở hướng tây cho mà coi. Để đấu đá giành phiếu, họ phải có một lý do để tuyên truyền. Những lý do ngụy tạo sai sự thật, sớm muộn gì cũng sẽ được phơi bày. Và dĩ nhiên là bình dân không cần làm bài toán số học lớp ba cũng thấy đáp số trước mắt hiện nay dân đang được hưởng lợi lộc như thế nào. Nói đến nợ, trong 8 năm qua, mỗi năm chính quyền Obama làm ra nợ hơn một ngàn tỷ - hơn một ngàn tỷ mỗi năm và không có chương trình nào nhằm kiếm lại cho ra bề thế, dù chỉ là hy vọng. Sao không nghe thấy TTDC tả khuynh và mấy ông nhà báo tỵ nạn cấp tiến kiểu “ba chỉ”, hay radio, TV tả khuynh ta thán nửa lời!
Luật cắt giảm và cải cách thuế, đâu phải là cơ hội san bằng giai cấp mà các ông cấp tiến gọi là 1% và 99 %, để đè cổ móc túi mấy thằng dân giàu có, mấy công ty lớn giàu nhờ bóc lột để chia cho dân nghèo theo kiểu “chủ nghĩa khoa học - đỉnh cao của trí tuệ của nhân loại”. Cắt giảm thuế một cách hợp lý cho mọi người dân khi mức thuế đã quá cao so với giá trị đồng bạc, và giá sinh hoạt của cả xã hội trong thời kỳ nhất định nào đó là một nhu cầu an sinh, đó là chưa kể đến việc vực dậy niềm tin trong dân chúng đối với quốc gia, xã hội; góp phần giảm bớt tệ nạn xã hội ở mức độ có thể. Nhưng đó chỉ mới là một trong những yếu tố khác mà trực tiếp là mở ngõ cho kinh tế phát triển bỡi một nguyên lý đơn giản là có dễ giải khuyến khích, tạo điều kiện cho người giỏi giang làm ra tiền bạc thì mới có lại quả - tức là mới có tiền để thu thuế. Cây cao bị đốn thì loại cây cần bóng mát sống làm sao? Như vậy đã rõ, cắt giảm thuế còn chủ yếu là gấp rút cải cách kinh tế sao cho phù hợp sát sao với tình hình kinh tế hiện tại chẳng những trong nước mà còn đối phó một cách hữu hiệu với kinh tế toàn cầu. Qúi ngài tỵ nạn cứ ra rả mấy chữ “toàn cầu hoá” đã lượm được trong mấy năm qua nhưng lại không thấy đây là một phần trong guồng máy kinh tế tư bản. Nghĩa là cắt giảm thuế còn có mục tiêu để thu tiền về nhiều hơn, yếu tố này kẻ tuyên truyền đã cố tình không nói đến mà chỉ nói tiền chi 14 -15 ngàn tỷ nợ trong 10 năm. Luận cứ về nợ đã được các loa tuyên truyền ngắt bớt dữ kiện số tiền sẽ thu vào. Chi ra nhiều nhưng thu vào nhiều hơn, có ai làm kinh doanh mà không biết nguyên tắc này? Mới chỉ nhờ niềm tin ở nhà kinh doanh Trump sẽ cắt giảm thuế thì tiền đầu tư đã đổ vào ào ạt. Chỉ những ai bị đảng che màn mới không thấy mọi người dân có bữa ăn sung túc hơn. Chắc chắn họ không bao giờ cảm ơn Dân Chủ đã không một ai cho họ cơ hội dù chỉ là lá phiếu bầu thuận theo điều nên làm.
Thứ hai, về luận cứ ‘đây là luật thuế tồi tệ nhất, lấy tiền của dân nghèo 99% giúp cho giới giàu có 1% gồm người giàu, hay công ty lớn’. Điều kích động chia rẻ giai cấp này càng phi lý hơn mà mấy ông tỵ nạn cũng mau quên. Dân nghèo làm gì có dư tiền để chính phủ móc túi mà giúp cho dân giàu? Dân nghèo đông thì cần phải khuyến khích làm sao cho dân giàu càng đông hơn để dân nghèo sớm được chia sẻ, không phải sao? Có ai muốn làm ăn hay thậm chí, bị rơi vào cảnh ăn mày mà đi đến nơi nghèo khó để lượm tiền lẻ không? Tục ngữ Việt nam có câu “Thóc đến đâu, bồ câu đến đó” có ai mà không biết. Có người ngổi trên đài nói rằng hãy bầu cho người nghèo như ông Obama vì họ thông cảm, họ yêu thương người nghèo như mình nhiều hơn! Bình dân tự hỏi có cái ngây ngô nào hơn tư tưởng như thế trong thế giới ngày này, nhất là trong xứ cường quốc tư bản như ở xứ Cờ Hoa này không?
Thứ ba, Có một số nghị sĩ CH mà truyền thông thường gọi là RINO (chữ viết tắt của Republican In Name Only tức là chỉ mang danh CH mà thôi). DC hy vọng một số nghị sĩ này sẽ vì chống Trump mà cùng DC bỏ phiếu chống luật cắt giảm thuế như chính họ đã đưa ra lời phản đối – ngay cả trước khi thấy nội dung bộ luật như thế nào. Và họ đã thua canh bạc vì tư tưởng chống Trump mạnh hơn là muốn thắng ván bài poker như thế nào.
Trong số đó gồm có Jeff Flake (AZ) John McCain (AZ), Susan Colins (ME), Lisa Murkowski (Alaska), Bob Coker (TN):
Trước hế là Jeff Flake, người có uy tín rớt như sung, chỉ còn 15% -18%, không còn hy vọng ra ứng cử, nhưng vì ghét Trump nên chơi luôn. Anh này đánh tiếng sẽ không ra ứng cử vào năm tới để thong thả đánh Trump.
John McCain (AZ) không ưa gì TT Trump, là người đang gặp rắc rối với vụ chuyển giao hồ sơ không căn cứ rõ ràng cáo buộc ôngTrump dính líu tới Nga gọi là Russia dossier. Hồ sơ này là gốc gác chụp mũ TT Trump mà đến nay Quốc Hội và cơ quan an ninh mới tìm thấy là do ban vận động của bà Clinton đã chi tiền ra chơi ông Trump. Có thể nào McCain đã bị người ta mượn uy tín hay không thì chưa rõ. Ông đang gặp rắc rối có thể phải ra điều trần. McCain cũng tỏ ra lúng túng, không nhất quyết trong việc bầu gỡ bỏ Obamacare và cải cách thuế. Nhân đây ta hãy ghé mắt vào cửa sổ Rách - sà một chút xem có gì mà cả năm nay nghe Rách - sà đến điếc óc, và cũng để biết thêm về ông TT này.
Phe DC quyết đấu tố “đào tận gốc trốc tận rễ” ông địa chủ Trump cho đến gốc rễ trồi lên và chẳng may lại lòi ra cái kho chứa của kín âm mưu chống Trump của phía bà Clinton và DC; nội vụ trở nên rất nghiêm trọng và đang bị điều tra quay sang hướng có liên quan đến các ông bà trong FBI như Peter Strozt, và Lisa Page vân vân, DC thời Obama và bà Clinton trong âm mưu rất có thể đã tạo chứng cứ giả (dossier) để lấy lệnh toà (FISA) nhằm theo dõi, triệt hạ đám ông Trump, kết quả chung cuộc sẽ sớm đến. Ông Trump đã kêu ca rằng chính quyền Obama theo dõi ông, khiến cả TTDC theo DC và mấy anh hùng rơm tỵ nạn thi đua đòi ông Trump xin lỗi. Hoá ra bây giờ ai sẽ phải xin lỗi ai đây? Sự điều tra không dừng ở đây, vụ bán 20% uranium cho Nga, vụ đọc diễn văn hay xuất chúng được Nga trả rất hậu hỉ đến nửa triệu dollars và cả foundation của Clinton cũng đang trong vòng lẩn quẩn này ... Thế mới chết chứ! Cái này có phải là trời bất dung gian không? Hay nước rặt thì mới thấy cỏ thối, cũng như nhà cháy thì lòi mặt chuột theo lời dân gian.
Văn hoá ngàn năm của người Việt đã rõ, người bình dân chân đất thấy là biết bên trong ắt có vấn đề không đơn giản, và chỉ im lặng mà xem kịch. Nhưng chuyện ngược đời, nhiều kẻ có ăn học ngày nay cũng vì cái màn đảng phái dày quá, nó che mất óc phán đoán mới trở nên ngày càng kém hiểu biết đến lạ lùng; không cần biết chuyện hư thực ra sao, cứ nhao nhao chỉ chỏ mạ lị. Biết ăn nói làm sao khi Trump thông đồng với Rách – sa, Rách – sa và Rách – sà không thấy mà hoá ra là mình tự đào ra cái s**hthole của mấy ông bà lớn thuộc phe ta! Sự thực được phơi bày không như ý, họ lại kể như chưa cò gì xảy ra! Chỉ tội cho đọc giả, khán thính giả, bên trong hạt trái đắng đã nẩy mầm! Những cái loa đang bắt đầu móp méo, nhưng người thì cứ tự do nhắm mắt a dua, chửi cho khoái khẩu! Màn kịch càng ngày càng thấy hấp dẫn hơn phim Đại Hàn. Và mảng màu tương phản sáng tối càng rõ ràng trên bức tranh giữa người có lòng nhân và kẻ bất nhân. Ông Trump đã từng trả lời một phóng viên sau ngày thắng cử hôm 22/11/2016 rằng ông sẽ không truy tố bà Clinton. Ông nói: “Tôi không muốn làm gia đình Clinton đau khổ. Thật tình, tôi không muốn chút nào, Bà ta đã trải qua nhiều khổ cực và tôi không muốn làm họ đau khổ chút nào”. Cuộc vận động thật là tệ” Đây là lần đầu tiên ông đã thất hứa với cử tri khi vận động tranh cử. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng. Bây giờ ngay gian đã rõ? Mấy nhà báo tỵ nạn, ai đã lỡ nông nổi buông lời độc địa, chửi càn, nhục mạ và ghép tội ông Trump, có cần tự trọng đăng lời xin lỗi cộng đồng một tiếng rằng mình đã lỡ lầm, xả rác bừa bãi không? Ông Nguyễn Xuân Nghĩa, tuy không mạ lị ông Trump nhưng ông đã thú nhận rằng ông đã từng đoán sai về ông Trump. Nguyễn Xuân Nghĩa là người tự trọng, và rất đáng kính về mặt này.
Còn anh Bob Coker (TN), người bị loại khỏi vé Phó TT, đã lai vãng chờ xem có vai vế nào trong chính phủ, nhưng không được như mong đợi, nay chống Trump và cũng tỏ ý chống lại luật thuế.
Bà Susan Colins (ME), Lisa Murkowski (Alaska) đã chống xoá bỏ Obamacare, DC hy vọng họ sẽ chống luôn luật thuế bỡi luật thuế kèm điều khoản miễn phạt những người tự chọn không mua bảo hiểm.
DC đã bỏ hết trứng vào chung một giỏ. Chơi xả láng “all in”. Họ đã dùng chữ NẾU thật to, mà không có phương án thứ hai. Giờ chót, bộ luật đã sử đổi đưa qua, đá lại lưỡng viện cho tròn trịa. Toàn bộ DC bỏ phiếu chống và ngồi chờ. Toàn bộ CH bỏ phiếu thuận. Thế là đã quá trễ, DC không thể quay lại để bỏ theo ít phiếu để chứng tỏ ít nhiều ta cũng có phần. Quả nhiên DC đã bước quá đà về phía trái và rơi xuống sân khấu, thua trắng một canh bạc, một nước cờ! Phải chi họ cho thêm năm ba nghị sĩ DC cùng thêm phiếu vào luật thuế vĩ đại này, làm cho cái bóp của người dân dầy hơn một chút thì chỉ có được chứ đâu có mất mát gì; chẳng những thế DC còn tỏ ra lịch sự, còn phẩm chất tốt rằng mình tuy thiểu số nhưng đã hết lòng vì dân, làm điều phải; dân chẳng những không trách mà còn quí mến cái tinh thần trách nhiệm. Tại sao không lấy cơ hội hiếm có này để làm nền và từ từ phục hồi uy tín? Nhưng không, họ đã chọn mì ăn liền, lật đổ ngay. Họ đã quên tính đến cái thế ắt có rằng xô ông Trump không ngã thì ắt ta phải ngã.
Đây là một đòn chí tử mà DC tự đánh mình. Ván bài liều đã thua thì chỉ mất tiền. Nhưng đây không phải là ván bài mà là cuộc chơi cờ người. Luật thuế vừa qua là tấm bia bằng bê tông cốt sắt tệ hại nhất xưa nay khắc tên Dân Chủ không dễ gì chôn dấu; ít nhất mấy phải chục năm nữa bia này chưa chắc đã mòn.
Bây giờ đến lượt DACA có sức mạnh kinh khiếp, chẳng những ngồi xổm lên cổ dân Mỹ mà còn đóng luôn cửa chính phủ Hoa Kỳ. Thời đại của tổng thống Trump, nước Mỹ có nhiều màn kịch hấp dẫn chưa từng thấy!
Bình dân muốn hỏi DACA là cái gì mà Dân Chủ với truyền thông tả khuynh Mỹ và tỵ nạn kẻ xướng, người họa cùng tỏ ra hy sinh hết mình bảo vệ? DC thông minh, có tinh thần trách nhiệm với quốc gia đến mức nào khi dùng nó làm cánh tay đòn bẫy, bứng luôn lợi ích và nhu cầu thiết thực của quân, dân, cán, chính Hoa Kỳ? Chắc chắn bình dân HK sẽ ngẫm nghĩ về câu hỏi này.
DACA là chữ viết tắt của Deferred Action for Childhood Arrivals. Đây là chương trình do tổng thống Obama ký sắc lệnh tạm thời Đình hoãn Trục xuất Di dân Trẻ Bất hợp pháp vào tháng Sáu năm 2012. Thay vì ký sắc lệnh tiếp tục gia hạn tạm thời vượt quyền hạn cho phép của Hiến pháp như Obama, tổng thống Donald Trump đã giải kết sắc lệnh này bằng cách hủy bỏ vào ngày 5 tháng 9 năm 2017, nhưng cho phép lưỡng viện Quốc Hội nghiên cứu trong vòng 6 tháng để đưa ra một giải pháp thích đáng cho vấn đề, viết thành một luật hợp hiến, có hiệu quả vĩnh viễn theo đúng Hiến pháp qui định. Xét về quyết định này ông Trump đúng - sai, tốt - xấu, bình dân công minh, thông suốt hãy tự quyết. TTDC, ai cũng biết họ quen nhảy dựng lên, kèn trống rùm beng chỉ trích ông Trump kỳ thị và ác độc. Sáu tháng trì hoãn là 6 tháng để họ chửi bới. Các anh nhà báo tỵ nạn cũng ăn có liên tục, các anh bình loạn cũng lên TV chỉ chỏ lung tung, nào là Trump vi hiến, phi pháp vân vân mà không biết chỗ nào là Hiến hay pháp!
Tháng 11/2014 ông Obama đã tuyên bố mở rộng chương trình này để thu nạp nhiều di dân bất hợp pháp. Các tiểu bang thuộc thống đốc CH đã phản kháng kịch liệt. Vào 16/6/2017 Bộ Nội an mới đã chấm dứt lệnh mở rộng nói trên. Chương trình đã thành lập theo giác thư của Bộ nội an thời Obama “Thực hiện theo quyết định của Công tố viên đối với những ai đến HK khi còn là trẻ em” Chính sách này đã cho phép một số di dân bất hợp pháp tránh né trục xuất và được cấp giấy phép cho làm việc trong vòng 2 năm, và sẽ gia hạn với điều kiện có hạnh kiểm tốt. Điều kiện để được vào chương trình là:
· Đến HK trước tròn 16 tuổi
· Sống ở HK liên tục ở HK từ 15 tháng 6 năm 2007. Đây là dịp các cơ sở làm giấy tờ làm từ thiện, không cần Trời Phật chứng.
· Phải nhỏ hơn 31 tuổi kể đến ngày 5/6/2012 (sinh 16/6/1981 hoặc sau đó). Lại một kẻ hở nữa. Sang Mỹ không mang theo một mảnh giấy lộn tức là undoccument theo như lời của qúi ngài DC thì lấy gì để chứng minh? Ở những nước như Haiti, El Salvador, Guatemala, Yemen vân vân . . . nhiều người làm giấy tờ ở các nước có thể tha hồ đóng dấu mà làm từ thiện, không cần thần thánh chứng minh.
· Có mặt ở HK ngày 15/6/2012, lúc nộp đơn cứu xét vào chương trình với cơ quan phục vụ Quốc tịch và Di trú HK
· Không dính líu đến luật pháp vào ngày 15/6/2012
· Học hết Trung học hoặc Giáo Dục Tổng quát (GED), được giải ngũ từ quân đội, hoặc đang là sinh viên.
· Chưa bị phán án tội phạm hình sự, hoặc các tội nghiêm trọng khác hoặc từ ba lần phạm tội trở lên, hoặc không phải là thành phần nguy hiểm cho an ninh và an toàn công cộng.
Cho đến nay, ước tính có đến khoảng 800 ngàn người vào chương trình có giấy trì hoãn đã hết hạn và đang chờ một luật mà Lưỡng viện QH được tổng thống Trump đã mở đường và đang nỗ lực thúc đẩy họ làm việc. Một lời khuyên cho những ai ở trong trường hợp này là hãy bình tĩnh suy xét, cẩn thận, không nên để truyền thông tả khuynh giật dây, nôn nóng xuống đường làm hỏng việc. Mọi việc sẽ được tổng thống giải quyết tốt đẹp, hợp pháp, hợp lẽ đạo thông thường như ông đã sắp đặt “luật của yêu thương” (The bill of love). Các anh chị đang là miếng mồi ngon cho đám chính trị xôi thịt giành công, kiếm phiếu mà thôi.
Người thực sự quyết tâm giải quyết nan đề do sự tắc trách của những người tiền nhiệm, một cách hợp lý, dứt khoát nhằm sắp xếp cho số người thuộc DACA, mà không làm phương hại cho quốc gia lâu dài hiện nay, xin không ngại nói thẳng, nói thật chỉ có tống thống Trump và đảng CH mà thôi. Ông Trump không đem ai ra pháp trường đâu mà lo. Bỡi một điều duy nhất DACA là một phần trong bản vẽ mà ông đã phát thảo và tuyên bố trong khi vận động tranh cử. Đối phương của ông sợ rằng ông Trump giành hết công cho nên, múa may lung tung như vụ đóng cửa chính phủ vừa qua.
Cách giải quyết các vấn đề quan trọng của tổng thống Trump hoàn toàn khác biệt với cách của Obama, đó là không xìu ễnh kiểu phải đạo chính trị, mà dứt khoát căn cứ từ cốt lõi của vấn đề. Vấn đề di dân ở HK đã lèm nhèm đến mức không cải tổ không được. DACA cũng vậy, ông quyết tâm chỉnh đốn một lần cho xong, đâu ra đó và dứt trừ hậu hoạn - tức là phải có bức tường để sau này không còn DACA lần hai. Bỡi khi hợp pháp hoá cho người bất hợp pháp đến trước tức là sẽ khuyến khích người mới đạp rào sang HK. Đi thêm một bước nữa cho chắc, tổng thống đặt thêm điều kiện trao đổi là cắt bớt hậu quả kéo dài, tức là han chế di dân dây chuyền (chain immigration). Cái lẽ thông thường này (commonsense) chỉ có TTDC và mấy anh nhà báo tỵ nạn kém hiểu biết hay vì đảng, vì cấp tiến kiểu thịt “ba chỉ” mới không cần biết và còn khuyến khích người ta hãy cứ ngu đi mà thôi.
Vấn đề DACA đã gây chia rẽ khá sâu sắc trong chính quyền các tiểu bang.
Người ủng hộ, đặc biệt là DC và một số DC Việt tỵ nạn có thái độ a dua, nhắm mắt thổi kèn gõ trống tiếp tục chửi tổng thống Trump thành thói quen đến mức quên mất nghĩa của những từ như là máu lạnh, da trắng kỳ thị, tàn nhẫn . . ., Kinh nhật tụng của DC và truyền thông tả khuynh kêu la đây là đám trẻ em, nhưng đồng thời họ lại tự mâu thuẫn khi tụng đi tụng lại rằng những người này đang là nguồn lợi về kinh tế, đang có việc làm, đang đóng thuế vân vân. Thực tế trên giấy tờ họ đóng thuế bao nhiêu, hoặc số tiền mà họ làm ra và chắt mót còn được bao nhiêu. Những đồng bạc rớt lại ở HK bù lại được bao nhiêu so với số tiền thuế khổng lồ mà bao nhiêu năm nay dân HK đã bỏ ra nuôi họ từ cơm áo, gạo tiền, thuốc men, học hành từ nhỏ đến lớn, không những cho chính họ mà còn cho con cái của họ đẻ ra ở HK nữa? Hãy làm bài toán lớp ba thử xem. Đành rằng khi họ được hợp pháp hoá thì bề lâu bề dài về sau dĩ nhiên họ cũng sẽ thi hành nghĩa vụ công dân như chúng ta. Kinh nhât tụng của tả phái Dân Chủ còn có chữ “trẻ em”. Chữ “trẻ em” (kids) mà họ không ngớt lặp lại ra vẻ như chỉ có họ yêu thương mà thôi. Bình dân chắc ai cũng hiểu, đó chỉ là thuật ngữ chính trị phải đạo, nhằm để chỉ trích đối phương cho thêm cay, thêm mặn, thêm độc, để chụp mũ những ai muốn giải quyết vấn đề một cách hợp lý hơn - là người tàn nhẫn đối với người vô tội như “trẻ em” mà thôi. Nào là các trẻ em này chỉ biết Mỹ là nước của họ, tiếng Mỹ là tiếng của họ, Mỹ là quê hương của họ. Sự thật, người trong diện DACA mà DC luôn gọi là trẻ em (kids), hoặc một vài người CH vì sợ mất lòng mà đôi lúc phải gọi theo, nhưng sự thật bây giờ họ hầu hết là người lớn cả rồi.
Một luận cứ khác mà DC luôn sử dụng là “mọi người sinh ra đều bình đẳng”.Điều này không sai, nhưng từ ngữ đã bị lạm dụng, bị đánh lận, bị dùng để lừa mị người dân. Con người sinh ra đều bình đẳng về giá trị nhân bản nhưng về “dân quyền” thì không thể, bỡi con người là một thực thể xã hội. Người đạp rào du nhập vào nước khác một cách trái luật pháp làm sao có thể kể quyền của mình bình đẳng với công dân sở tại? Mấy ông tỵ nạn cũng lên xe DC, tuyên truyền ông Trump chống DACA, tức là kỳ thị cả chúng ta vì chúng ta cũng là dân tỵ nạn! Đây là lối nói một là đạo đức giả, hai là đã bị đầu độc, hoặc nếu không thì thiển cận. Bỡi chúng ta là người tỵ nạn, không lẽ các ông bà đã sớm mất trí nhớ nên quên là tỵ nạn gì. Và có ai trong chúng ta không trải qua thanh lọc - có người phải chờ dài cổ ở trại tỵ nạn để được cho nhập cư hợp pháp. Còn DACA tỵ nạn gì? Họ là người đạp rào nhảy vào đây, tức là dân bất hợp pháp, và chính chúng ta đã nuôi nấng họ. Dĩ nhiên, chúng ta có niềm cảm thông nhân loại, chúng ta thương yêu họ chư chính chúng ta, nhưng đổ đồng với chúng ta về mặt pháp lý là một luận cứ chính trị lố bịch. Bình dân cứ hỏi thẳng những kẻ bạo miệng rằng khi có kẻ đạp rào vào sân nhà của các ông bà và ở lì ra đó, ông bà làm thế nào?
Những người phản đối chính sách này đã tuyên bố bằng lẽ phải thông thường ai cũng hiểu, là tiểu bang của họ phải chi cả hàng trăm triệu dollars để chăm sóc sức khoẻ, giáo dục, thi hành luật và các lợi ích công cộng khác liên quan đến những người nhập cư bất hợp pháp. Đơn cử như ở Taxas người ta đã ước tính phải chi phí $500 triệu để cấp giấy phép lái xe mới.
Hôm ngày 9/1/2017 vừa qua trong cuộc họp lịch sử được quay phim chiếu live trên truyền hình do tổng thống chủ tọa, ông đã nói rất rõ về nguyên tắc 4 điểm trọn gói, gắn chặt an ninh biên giời và di dân bề lâu bề dài.
1. Sửa đổi DACA thành một luật vĩnh viễn, rõ ràng để họ có quyền hạn hợp với Hiến Pháp.
2. Chấm dứt di dân dây chuyền. Dĩ nhiên còn phải bàn thảo chi tiết, cái lấy, cái bỏ cho rõ ràng.
3. Chấm dứt di dân kiểu sổ số. Chuyện rất buồn cười nhưng có thật!
4. Xây tường biên giới.
Đây là cuộc cải cách di dân lớn nhất, trọn vẹn nhất chưa từng thấy – cũng giống như cải cách thuế.
Việc đóng cửa chính phủ,
Hôm tối thứ Sáu vừa qua 19//1/2018 lưỡng viện QH đã đưa ra luật tạm thời chuẩn chi ngân sách quốc gia ngay vào thời han chót trong đêm. Dân Chủ đã thất thủ trận “chứng minh ông Trump không đủ khả năng làm tổng thống” (tức là unfit to be president). Cuốn sách “Khẩu chiến và Cuồng nộ” của chàng Wolff, cộng với tổ chức “Nhiệm vụ Cảnh báo” và cuốn sách chưa ra đời chắc sẽ chết non, có tựa “Trường hợp Nguy hiểm của Donald Trump” của bà Lee, một bác sĩ tâm thần có khả năng “ngoại cảm” chẩn bệnh từ xa nhưng không có bằng hành nghề, đã bị tổng thống đánh bại dễ như trở bàn tay qua 45 phút chủ trì cuộc họp rất đẹp mắt vào ngày 9/1/2018 nói trên. Sau đó cái s***thole của ông Durbin tung ra chỉ nhằm đánh phèn la lèo lái dư luận, tuyên truyền làm cho xã hội bất an mấy ngày, và còn có mục tiêu đánh lạc hướng, che lấp thành công chưa từng thấy trong năm đầu về kinh tế, an ninh mà tổng thống tổng đã làm và sẽ tổng kết nhân ngày tròn năm (20/1/2018). Nay đến DACA, Dân Chủ cũng làm rùm beng, nhưng rồi trong màn kịch nào DC cũng thích đóng vai phản diện để thua. Và cái thua của DC là gi?
Trong nghị trình của tổng thống Trump các vấn đề thuộc di dân đều phải dựa trênnguyên tắc cốt lõi là bảo vệ biến giới, an ninh quốc nội và sự bình ổn xã hội lâu dài. Cụ thể như hợp pháp hoá DACA dĩ nhiên TT sẽ làm, nhưng với điều kiện là phải có cái tường để chặn di dân lậu tràn qua biên giới và tạo cái DACA mới; và hệ quả của việc hợp pháp hoá DACA là gì, nếu không phải là cái dây chuỗi (chain immigration) mà họ sẽ đẻ ra dài hàng dặm mà người dân Mỹ sẽ phải è cổ ra để tiếp tục gánh.
Vấn đề DACA này đâu có ăn nhập gì với việc tạm thời chuẩn chi ngân sách quốc gia? Thế nhưng DC đã đánh liều, lại nổi trống kèn môt - hai đòi kèm DACA vào luật chi ngân sách tạm thời, nếu không thì họ sẽ bỏ phiếu chống để đóng cửa chính phủ! Người hùng của DACA oai hết chỗ nói. Nhưng cái miệng hố tổng thống đã khoanh sẵn, DC vì chỉ biết chống mà không biết xây, biết lấy mà không biết bỏ, biết tấn mà không biết thối, nên mới tự đào lấy cái hố mà nhảy vào!
Theo lẽ phải thông thường, có ai đã vi phạm luật pháp, muốn được tha bỗng mà lại đi ép chính phủ người ta, công dân người ta phải tha mình, cấp phép, chấp nhận mình, nếu không thì mình sẽ đóng cửa chính phủ? DC lại đi tiên phong, kích động và đã đặt quyền lợi của di dân bất hợp pháp DACA lên trên cổ dân chúng HK, kể cả quân đội đang đang đứng trước lằn tên mũi đạn, đến công nhân viên chức, đến trẻ em bệnh tật…
Để tránh chính phủ phải đóng cửa vì không có tiền, đạo luật chuẩn chi tạm thời được đem ra bầu.. DC thấy đây là cơ hội tốt, lấy đó làm đòn bẩy để bứng CH phải chấp nhận yêu sách cho DACA. Dưới sự chỉ huy của các tướng tiên phong như Chuck Schumer, Dick Durbin, lão tướng Bernie Sander và các nữ tướng Nancy Pelosi, Elizabeth Warren,… toàn bộ DC bỏ phiếu chống, và kết quả là chính phủ đóng cửa! DC vừa chỉ trích đây là lỗi của Tổng thống, và viện dẫn vu vơ một vế câu của ông đã nói vào ngày 2/5/2017:“… Đất nước chúng ta cần đóng cửa vào tháng chín tới để sửa chữa tình trạng bừa bộn”. Và thực tế, có lẽ họ không khỏi run vì đang làm một việc trái đạo lý. Thượng viện CH tuy là đa số nhưng chỉ hơn DC có hai phiếu, họ đã dốc hết túi phiếu của đa số không tuyệt đối để bỏ phiếu thuận, chỉ cần 10 phiếu nữa của DC để đủ túc số thông qua, nhưng DC đã dùng10 phiếu đó mà bắt quân, dân, cán, chính của HK làm con tin. DC đã bỏ phiếu chống và chỉ trích rằng CH có WH, có lưỡng viện mà không làm nên việc nên mới đóng cửa chính phủ. Hay chưa! Ông Trump đã làm gì? Các em lớp Ba đến lớp Năm cũng nên lấy cơ hội này mà tập làm toán xem sao?
Bên ngoài thì đàn bà, con gái đội mũ tai mèo đòi quyền thân thể, như phá nạo thai, và DACA trương biểu ngữ xuống đường quyết chiến! Toàn quốc có cả trên dưới triệu người xuống đường, và TTDC tha hồ mà chỉ trích Trump. Họ đã quên làm toán trừ; bình dân ở nhà, những người chắc làm chắc ăn, chân thật, đức độ có thừa trong số 321 triệu đang nhìn, và họ đang nghĩ gì, họ có đồng tình với người biểu tình, hay việc làm của DC không? Mặc cho họ làm gì thì làm, nói gì thì nói, câu hỏi này ta để cho con cháu tiểu học có cơ hội tập làm văn nghị luận.
Ba ngày chính phủ đóng cửa để cho DC và TTDC của họ tha hồ chỉ chỏ, đổ lỗi cho TT. Mục tiêu của họ ngoài DACA còn nhằm bối phết hình ảnh của TT và treo màn che không cho người dân nghĩ đến sự thành công của tổng thống. Bài trước bình dân đã nói DACA là cái hố kế tiếp. Bây giờ DC đã sụp rồi!
Mặc cho DC múa võ, tổng thống tỉnh bơ, khoanh tay ngồi nhìn và mỉm cười chơi game chờ gọi là “waiting game”. Còn phó TT Pence đi xoa dịu quân đội: hãy yên tâm chính phủ sẽ không bao giờ bỏ rơi qúi vị, như tôi lo cho con của tôi đang ở trong hàng ngũ cùng quí vị. Thật vậy, không run sao được, rốt cuộc mấy ông tướng nói trên lăng xăng chạy tới chạy lui lo gỡ cái gút của mình vừa mới thắt trước khi quân, dân, cán, chính lên tiếng ra mặt chửi lại! Và sau cùng họ phải bầu thuận khai mương cho tiền chảy vào cho chính phủ mở cửa hoạt động cho đến ngày 8 tháng Hai với tỷ số 81/100 do toàn bộ cộng Hoà 51 + 30 DC. Thượng nghị sĩ Joe Manchin DC người trung dung đã phát biểu hối tiếc DC đã sai lầm! Còn phái cực tả như các bác Schumer, Warren, Sander và một số đông DC cấp tiến khác ở Hạ viện còn gõ trống tiếp tục chỉ trích các ông tướng trên đã nhượng bộ, kể cả tổ chức cực tả Moveon.org cũng lên tiếng chỉ trích phe mình!
Bình dân xin hỏi không nhượng bộ điều đúng thì còn làm gì? Mọi thứ đều nằm trong dự tính của TT, thế mà có nhiều báo đến nay còn nói Trump không biết làm gì nên mới xảy ra chuyện! Ôi chao, bình dân nào không cười thì uổng phí cơ hội. Rốt cuộc ai thắng ai trong ván bài này?
Ông Trump quả là một người chơi poker rất lịch lãm như Ngụy Vũ Radio thường nói. Ván này ông đã đại thắng nữa (big win)! Làm sao trách được vì ông đã nói rất rõ trong cuộc họp với các đại diện của lưỡng đảng ở Bạch ốc hôm 9/1 vừa qua rồi.
Thua thì cũng đã thua rồi, hãy xem trong nguyên tắc 4 điểm trọn gói của TT có điều nào là du di được (flexible) để tránh thua lần nữa? Bình dân thấy chỉ có một thôi. Đó là di dân dây chuyền (chain immigration) vì trong điều này còn nhiều yếu tố có thể xét lại. Còn lại ba điều kia dính rất chặt với nhau theo hệ lụy nhân quả, không dễ gì tổng thống nhường bước. DACA sẽ được giải quyết hợp lý hợp tình bằng một luật vĩnh viễn. Những ai được ở lại thực hiện giấc mơ của mình thì nên cảm ơn người đã đẩy vấn đề đến chung cuộc không ai khác hơn là ông lão tổng thống. Nhưng trước hết phải coi trọng nhân vị - tức là biết vị trí của mình, biết trọng đạo lý thông thường (common sense) thay vì theo phải đạo chính trị - vì ở đó hư thực bất phân.
a
Người Việt hầu như ai cũng biết "thuận thiên giả tồn, và nghịch thiên giả vong".Chữ thiên ở đây không phải là ông Trời. Làm việc đúng theo lẽ tự nhiên thì tồn tại; ngược lại có mưu đồ bất chính, toan lấy giả làm chân, làm điều nghịch lý thì ắt sự thất bại đang chờ ở phía trước chỉ bỡi định luật cân bằng tự nhiên của vật lý. Đây là qui luật hiện tiền bất biến giữa nhân và quả. Già miệng thế nào cũng không thể lấy DACA đặt lên cổ của người dân bản xứ. Mặc dù tình người ai cũng có, dân chưa nói gì không có nghĩa là tất cả hơn 300 triệu người đều khờ. Và sự thật đã chứng minh trong kỳ bầu cử vừa qua. Màn kịch DC bất hợp tác và chống Trump còn dài và DC tiếp tục đóng vai thua ngày càng có nhiều thành tích. Bình dân hãy bớt giờ xem phim Tàu và tha hồ mà xem tiếp những live show kế tiếp.
a
Người Việt hầu như ai cũng biết "thuận thiên giả tồn, và nghịch thiên giả vong".Chữ thiên ở đây không phải là ông Trời. Làm việc đúng theo lẽ tự nhiên thì tồn tại; ngược lại có mưu đồ bất chính, toan lấy giả làm chân, làm điều nghịch lý thì ắt sự thất bại đang chờ ở phía trước chỉ bỡi định luật cân bằng tự nhiên của vật lý. Đây là qui luật hiện tiền bất biến giữa nhân và quả. Già miệng thế nào cũng không thể lấy DACA đặt lên cổ của người dân bản xứ. Mặc dù tình người ai cũng có, dân chưa nói gì không có nghĩa là tất cả hơn 300 triệu người đều khờ. Và sự thật đã chứng minh trong kỳ bầu cử vừa qua. Màn kịch DC bất hợp tác và chống Trump còn dài và DC tiếp tục đóng vai thua ngày càng có nhiều thành tích. Bình dân hãy bớt giờ xem phim Tàu và tha hồ mà xem tiếp những live show kế tiếp.
Vĩnh Tường
Nữ Hoàng Elizabeth tổ chức dạ tiệc Commonwealth
By H.Van
NGUỒN TIN: DAILY MAIL
Thủ Tướng Canada Justin Trudeau và Nữ Hoàng Elizabeth. Ảnh: DailyMail
Nữ Hoàng Elizabeth Đệ Nhị chủ tọa dạ tiệc chiêu đãi các nhà lãnh đạo thuộc Khối Thịnh Vượng Chung tại Cung Điện Buckingham. Cùng tham dự dạ tiệc với Nữ Hoàng có Hoàng Thái Tử Charles, Hoàng Tử William và Hoàng Tử Harry. Công Nương Kate và cô Meghan không có mặt. Tổng Thống Ghana Nana Addo, nhà lãnh đạo Phi Châu, ca ngợi Nữ Hoàng là “biểu tượng” của Khối Thịnh Vượng Chung, đồng thời thể hiện sự hối tiếc khi Nữ Hoàng có ý định từ bỏ vai trò lãnh đạo khu vực kinh tế này.
Thái Tử Charles đóp tiếp Thủ Tướng Ấn Độ Modi. Ảnh: Daily Mail
Dạ tiệc có sự hiện diện của các nhà lãnh đạo, các ngoại trưởng của 53 quốc gia thuộc Khối Thịnh Vượng Chung. Được chính thức thành lập bằng Tuyên Ngôn Luân Đôn năm 1949, Khối Thịnh Vượng Chung là một tổ chức gồm 53 quốc gia thành viên, hầu hết từng là thuộc địa của Đế Quốc Anh. Khối Thịnh Vượng Chung hoạt động theo sự đồng thuận liên chính phủ của các quốc gia thành viên, được tổ chức thông qua Ủy Ban Thư Ký Thịnh Vượng Chung, và các tổ chức phi chính phủ được tổ chức thông qua Quỹ Thịnh Vượng Chung.
Nữ Hoàng Elizabeth và Thủ Tướng New Zealand Jacinda Ardern. Ảnh: Daily Mail
Đây cũng là lần đầu tiên Nữ Hoàng Elizabeth tổ chức dạ tiệc trong Phòng Triển Lãm của Cung Điện Buckingham. Điều này được dự đoán là dấu hiệu “tạm biệt” của vị nữ vương đã 92 tuổi, và không còn công du ngoại quốc
Nữ Hoàng mở dạ tiệc đón tiếp các nhà lãnh đạo trong Khối Thịnh Vượng Chung, tại Điện Buckingham. Ảnh: Daily MailTrump bất ngờ “hướng mũi dùi” vào OPEC, giá dầu lập tức biến động
Đăng Khoa | 21/04/2018 15:22
Hôm thứ Sáu vừa qua, Tổng thống Mỹ Donald Trump bất ngờ đăng một tweet chỉ trích Tổ chức Các nước Xuất khẩu Dầu mỏ (OPEC), nói rằng giá dầu đang “cao một cách giả tạo” và “không thể chấp nhận được”. Ngay lập tức, giá dầu thế giới đã biến động sau tweet này của ông Trump.
“Có vẻ như OPEC lại tiếp tục trò cũ”, ông Trump viết. “Với lượng dầu có mặt ở khắp nơi, bao gồm cả những chiếc tàu chở đầy dầu trên biển, giá dầu hiện nay đang ở mức rất cao, cao một cách giả tạo. Điều này không hề tốt và khó có thể chấp nhận được!”.
Giá dầu thô WTI ngọt, nhẹ đã đạt đỉnh cao nhất trong 3 năm qua khi được giao dịch ở mức 69 USD/thùng trong tuần này và vẫn ở mức trên 68 USD vào hôm thứ Sáu (19/4). Giá dầu thô Brent cũng đã vượt mốc 73 USD/thùng và tuần qua là thời điểm mà giá dầu Brent đạt đỉnh cao nhất kể từ tháng 11/2014.
Dòng tweet của Tổng thống Trump có thể muốn ám chỉ đến thỏa thuận của OPEC với Nga và một số quốc gia sản xuất dầu mỏ khác. Thỏa thuận này đã được thông qua năm ngoái và sẽ hết hạn vào cuối năm nay.
Cũng có những báo cáo gần đây nói rằng Ả rập Xê út, thành viên chính của OPEC, muốn kéo giá dầu từ mức 80 USD lên mức 100 USD/thùng nhằm dọn đường cho việc chào bán cổ phiếu lần đầu ra công chúng của công ty dầu mỏ quốc gia Saudi Aramco.
Khi được hỏi về bình luận của ông Trump, Bộ trưởng Năng lượng Ả rập Xê út – ông Khalid al Falih - nói với tờ CNBC rằng: “Thị trường sẽ là nhân tố quyết định giá dầu”.
Với vai trò là Tổng thống Hoa Kỳ, ông Trump hiện đang nắm trong tay Kho dầu Dự trữ Chiến lược – nguồn cung cấp dầu khẩn cấp lớn nhất thế giới. Kho dầu này đã từng được mở vào năm 2011 để giải quyết nguồn cung dầu mỏ bị gián đoạn liên quan đến tình trạng bất ổn tại Lybia.
Giá dầu đã giảm ngay sau khi ông Trump đăng tweet. Dầu thô WTI giảm 0,5% và Brent giảm 0,6%.
Đảng Dân chủ Mỹ kiện ông Trump về tội ‘phản quốc’
Reuters ngày 20.4 (giờ Mỹ) đưa tin Ủy ban Quốc gia đảng Dân chủ Mỹ (DNC) đã kiện chính phủ Nga, Tổng thống Mỹ Donald Trump và WikiLeaks về tội can thiệp kết quả bầu cử tổng thống Mỹ 2016.
Trong đơn kiện trình tòa án liên bang ở Manhattan (New York) hôm 20.4, DNC khẳng định nhóm tranh cử của ông Trump cùng chính phủ Nga và Cục Tình báo quân đội Nga (GRU) gây tổn hại đến uy tín của ứng cử viên tổng thống Hillary Clinton của đảng Dân chủ bằng những đợt tấn công mạng máy tính của DNC, đã khiến họ chật vật quyên tiền cho quỹ tranh cử, và phải tốn hơn 1 triệu USD để sửa hệ thống điện toán.
Năm 2016, một số cơ quan tình báo Mỹ khẳng định chính phủ Nga đứng sau cuộc tấn công mạng nhằm vào máy tính của DNC và của trưởng nhóm tranh cử John Pondesta của bà Clinton, nhằm mang lại lợi thế cho ông Trump trước đối thủ Clinton.
“Hành vi phản quốc chưa từng có”
Chủ tịch DNC Tom Perez khẳng định: "Trong mùa bầu cử 2016, Nga đã tiến hành một chiến dịch công kích nhằm vào nền dân chủ của chúng ta, và họ đã tìm thấy một cộng sự sẵn lòng và năng nổ nơi nhóm tranh cử của ông Trump. Việc này cấu thành một "hành vi phản bội chưa từng có", là một ứng cử viên tổng thống về phe với một thế lực thù địch nước ngoài, để tăng cơ hội trúng cử” .
Ngoài Tổng thống Trump và chính phủ Nga, đơn kiện của DNC còn nêu các bị cáo cựu trưởng và phó ban tranh cử Paul Manafort-Rick Gates, cựu cố vấn chính sách đối ngoại George Papadopoulos, con trai trưởng Donald Trump Jr. và con rể-cố vấn Nhà Trắng Jared Kusher của ông Trump.
Hai bị cáo nữa là ông Julian Assange, người sáng lập Wikikeaks và ông Roger Stone, một đồng minh chính trị và cố vấn của Tổng thống Trump. Ông tađã liên hệ với Wikileaks để tổ chức này vào năm 2016 làm rò rỉ hàng ngàn thư điện tử, trong đó có các email gây tổn hại chiến dịch tranh cử của bà Clinton. Tuy nhiên ông Stone khẳng định đơn kiện của DNC dựa vào "thuyết âm mưu của phe cánh tả" và "không có bằng chứng".
Hiện Quốc hội Mỹ và FBI đang có nhiều cuộc điều tra nghi án Nga can thiệp vào cuộc bầu cử tổng thống Mỹ và khả năng nhóm tranh cử của ông Trump thông đồng với Nga.
Ông Trump từng nhiều lần bác sự cáo buộc nhóm tranh cử của ông thông đồng với Nga. Nga cũng phủ nhận việc can thiệp vào bầu cử Mỹ.
FBI dưới quyền Công tố viên đặc biệt Robert Muller đã buộc tội các ông Manafort, Gates, Papadopoulos và cựu Cố vấn an ninh quốc gia Nhà Trắng Michael Flynn. Các ông Flynn, Gates, Papadopoulos đã nhận tội khai man với FBI và hợp tác với cuộc điều tra để được giảm nhẹ tội. Ông Manafort không nhận tội trốn thuế, lừa đảo ngân hàng, âm mưu chống lại Mỹ, khai man với FBI.
Hồi tháng 2, ông Mueller cũng buộc tội 13 công dân và 3 tổ chức Nga vi phạm luật Mỹ, can thiệp vào cuộc bầu cử Mỹ năm 2016.
Trong đơn kiện của DNC, các bị cáo Nga có tỉ phú Aras và con trai ông là Emin Agalarov, một ca sĩ ngôi sao, bí tố đã gửi email liên hệ nhóm tranh cử, báo có tin “cực kỳ nhạy cảm mà chính phủ Nga muốn chuyển để ủng hộ ông Trump”.
Phe ông Trump chỉ trích đảng Dân chủ “chơi trò hạ cấp”
Tối 20.4, ông Trump viết Twitter phản ứng đơn kiện của DNC, chỉ trích đảng Dân chủ là "những kẻ phá rối", đồng thời cam kết sẽ đáp trả dựa vào điều mà ông quả quyết là bà Clinton đã phạm tội khi sử dụng email cá nhân vào việc quốc gia.
Nhóm tranh cử tổng thống 2020 của ông Trump nói đơn kiện của DNC là “vô tích sự”, gọi đảng Dân chủ đang rối loạn và tuyệt vọng và “DNC không quyên được tiền tranh cử nên phải dùng trò hạ cấp để quyên tiền của những người hiến tặng nhỏ đã bỏ rơi họ”.
Theo báo Guardian, DNC tái áp dụng chiến lược của vụ bê bối Wategate: năm 1972 nộp đơn kiện đòi cuộc tái tranh cử của Tổng thống Richard Nixon phải bồi thường vì đảng Cộng hòa đã cho người xâm nhập trụ sở tranh cử của đảng Dân chủ ở khách sạn Wategate. Sau này, nhóm tranh cử của ông Nixon đồng ý bồi thường 750.000 USD, vào ngày ông từ chức do vụ bê bối này.
Theo Reuters, ở lần bầu Quốc hội Mỹ giữa kỳ vào tháng 11 tới, đảng Dân chủ sẽ nhắc nhở cử tri về chuyện Nga và cuộc bầu cử năm 2016. Hiện các thăm dò cho thấy đảng Cộng hòa có nguy cơ bị mất quyền kiểm soát ở Quốc hội.
Và trong tiến trình xét đơn kiện, luật sư của đảng Dân chủ có thể buộc bên bị phải cung cấp các tài liệu mà họ nói có liên quan vụ Nga thông đồng với nhóm tranh cử của ông Trump.
Bảo Vĩnh
Tổng tư lệnh quân đội Mỹ ‘hoàn thành nhiệm vụ’ nào ở Syria?
Sau đợt không kích Syria đêm 13.4, sáng hôm sau, Tổng thống Mỹ Donald Trump - còn là Tổng tư lệnh quân đội Mỹ - đã viết trên Twitter “Nhiệm vụ đã hoàn thành!”, nhưng các nhà phân tích thắc mắc: ông đạt được mục tiêu nào ở Syria?
“Nhiệm vụ đã hoàn thành !” là một tuyên bố mà các Tổng thống và chính khách Mỹ tránh nói, từ sau lần Tổng thống Mỹ George Bush đứng trên tàu sân bay Abraham Lincoln hồi tháng 5.2003, phía sau là biểu ngữ lớn “Nhiệm vụ đã hoàn thành”, và ông Bush tuyên bố chiến thắng cuộc chiến xâm lược Iraq năm 2003 (ảnh).
Sau này, các trợ lý của ông Bush giải thích: biểu ngữ này chỉ nhằm chúc mừng thủy thủ tàu sân bay trở vê Mỹ. Thế nhưng nội dung của biểu ngữ của câu này đã trở thành câu ẩn dụ cho sự tính toán sai của Mỹ, về việc quân nổi dậy vùng lên hoạt động ác liệt ở Iraq.
Ông Ari Fleischer là thư ký báo chí Nhà Trắng thời đó, nói với báo New York Times ngày 15.4: “Khi ông Bush lên tàu sân bay mùa xuân năm đó, câu đó xem ra phù hợp. Thế nhưng đến mùa thu, hình ảnh ông Bush đứng trước biểu ngữ đã trở thành biểu tượng của sự sai lầm”.
Ông Fleischer còn nói “Nếu được, tôi sẽ đề nghị ông Trump viết Twitter mà không có hai chữ Mission Accomplished! ấy”.
Thế nhưng ngoài sự lựa chọn ngôn từ kỳ lạ của ông Trump, nó còn đặt ra câu hỏi nhiệm vụ đó là gì, sau cuộc không kích “phẫu thuật” đánh sập 3 cơ sở được cho là có vũ khí hóa học (VKHH)?
Chủ nhân Nhà Trắng thích kiểu đàn ông vỗ ngực khoe cứng rắn...
Từ khi ông Trump nhậm chức lãnh đạo Mỹ, nhiệm vụ này là đánh thắng quân khủng bố Nhà nước Hồi giáo (IS) và đuổi chúng khỏi Syria.
Vài tuần trước, ông nói mục tiêu này đã gần hoàn thành, và ông muốn sớm rút quân Mỹ khỏi Syria, giao lại việc dọn dẹp các ổ kháng cự cuối cùng cho các đồng minh khu vực.
Tuy nhiên trong bài diễn văn phủ sóng truyền hình toàn Mỹ hôm 13.4, ông Trump lại hứa hẹn một chiến dịch dài hơi: Ngăn chặn chính phủ Tổng thống Bashar- Al Assad dùng VKHH giết đồng bào của ông, đồng thời nhấn mạnh sự hạn chế của khả năng hoặc sự sẵn sàng của Mỹ, trong việc ngăn chặn máu ngưng đổ thêm ở Syria vốn đã bị tàn phá vì chiến tranh trong 8 năm qua.
Ông Trump đã không giải thích cách ngăn chặn nào, ngoài việc ông từng nói là dùng đến công cụ kinh tế -ngoại giao để buộc chế độ Syria ngưng sử dụng chất hóa học bị cấm.
Vị Tổng thống Mỹ cũng không quan tâm tìm một giải pháp kết thúc nội chiến Syria có nhiều bên can dự, và ông đã cho rằng sắp đánh thắng bọn IS và đã nói “Hãy để người khác lo giải quyết hậu quả chiến tranh”.
Theo các nhà phân tích nói với báo Times cuộc không kích đêm 13.4 - với cớ để trừng phạt chế độ Assad đã dùng VKHH giết dân thường ở thành phố Douma thuộc khu ngoại ô thủ đô Damacus ngày 7.4 - chỉ là một kiểu đàn ông vỗ ngực mừng thắng lợi của ông Trump, nhằm chứng tỏ ông là người cứng rắn nhất.
Mặt khác, nó cũng lộ ra niềm tin sâu sa của ông Trump, rằng việc Mỹ dính líu vào Trung Đông (từ sau vụ không tặc tấn công nước Mỹ ngày 11.9.2001) là hao tốn sinh mạng và tiền dân Mỹ đóng thuế, là những người đã chán nản với việc Mỹ giải quyết chuyện của thiên hạ ở Trung Đông, dù họ kinh hoàng xem thấy hình ảnh trẻ con giãy giụa rồi chết vì hít phải khí độc.
Trung tâm nghiên cứu sản xuất VKHH của Syria bị tên lửa Mỹ san bằng - Ảnh: AP
... Trong khi chính phủ Mỹ chưa thể có chính sách rõ ràng để kết thúc nội chiến Syria
Các chuyên viên lão làng vạch chính sách Mỹ ở Trung Đông có khen hành động tấn công kiềm chế của Tổng tư lệnh quân đội Mỹ. Họ nói với sự phối hợp của máy bay Anh, Pháp, chỉ không kích trong một đêm đã gởi đi thông điệp đồng minh không muốn dính líu sâu, và hạn chế nguy cơ Syria cùng hai đồng minh Nga - Iran đánh trả thù.
Tuy nhiên, cựu Phó Cố vấn an ninh Nhà Trắng Meghan O’Sullivan - từng giám sát cuộc chiến Iraq thời Tổng thống Bush - nói: “Tôi không nghĩ cuộc không kích làm rõ được chính sách Mỹ. Về lý thuyết, không có sự liên quan giữa một cuộc tấn công đa phương có chọn mục tiêu là các vị trí VKHH với chuyện rút quân đánh bọn IS. Thế nhưng cuộc tấn công này làm rõ câu hỏi mục tiêu thật sự của chúng ta ở Syria là gì”.
Những người khác nói cuộc không kích chỉ gây lãng phí bom, không đạt được gì nhiều, và đã có sự lạm quyền Tổng tư lệnh quân đội Mỹ, vì ông Trump đã không xin phép trước với Quốc hội Mỹ.
Những người chỉ trích còn nói: nếu ông Trump thực sự lo ngại cho các nạn nhân bị tấn công hóa học ngày 7.4, thì ông nên dẹp bỏ việc cấm bất kỳ người tị nạn Syria mới nào được định cư ở Mỹ.
Chuyên gia Noah Gottschalk của tổ chức Oxfam America ra tuyên bố: “Sự đổ máu và phạm tội ác chiến tranh ở Syria gợi nhắc rằng dân thường Syria hiện cần chúng ta ủng hộ hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, chính phủ Trump vẫn thiếu một chiến lược rõ ràng để có thể kết thúc cuộc chiến tranh này, thay vào đó chỉ đóng sầm cửa với người tị nạn Syria, và chặt đứt nguồn viện trợ nhân đạo”.
“Tổng thống Mỹ không giỏi xỏ chỉ qua lỗ cây kim khó xỏ”
Theo Times, trên hết, cuộc không kích không làm thay đổi tình hình. Ngoại trừ khả năng không còn VKHH, Tổng thống Assad vẫn có thể tiếp tục dùng vũ khí quy ước để đánh dân của ông. Và cuộc không kích cũng không thể hiện thực lời dọa “Nga - Iran sẽ phải trả giá lớn” của ông Trump.
Ông Colin H. Kahl, từng là Cố vấn an ninh quốc gia của cựu Phó Tổng thống Joseph R. Biden, nói ông Trump “khôn ngoan tránh tấn công các mục tiêu có thể gây nguy cơ giết chết người Nga”, nhưng cũng vì lý do này, Mỹ đã không thể gây hại thật sự cho Tổng thống Assad.
Khi chỉ ra lệnh một đợt không kích, có thể ông Trump đã chọn giải pháp cẩn trọng của Bộ trưởng Quốc phòng James Mattis, người đã mô tả cuộc tấn công chỉ nhằm chặn chế độ Assad ngưng sử dụng VKHH, nhưng ông lưu ý nó không nhằm đạt mục tiêu nào lớn hơn.
Vậy là ông Trump không chọn cách đánh rầm rộ, mà vị ứng viên Cố vấn an ninh quốc gia John Bolton rất ưng.
Ông Philip H. Gordon, điều phối viên chính sách Trung Đông của cựu Tổng thống Barack Obama, nói chiến lược cẩn trọng của Bộ trưởng Mattis (với sự điều phối của Thủ tướng Anh Theresa May) có thể được coi là chiến lược hợp pháp.
Ông Gordon nói một trong những thách thức cho ông Trump, là vị chủ nhân Nhà Trắng phải “cân nhắc” lời ăn tiếng nói với hành động: “Với Tổng thống này và chính phủ này, liệu ông ấy sẽ đủ kỷ luật, đủ kiềm chế để xỏ chỉ qua một cây kim rất khó xỏ chỉ? Đấy không phải là điểm mạnh của ông Trump”.
Vĩnh Thụy (theo New York Times)
"Mổ xẻ" tuyên bố ngừng thử hạt nhân của lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un
Thi Anh | 21/04/2018 13:26
|
Vẫn có lý do để tin rằng ông Kim Jong-un muốn tăng số bệ phóng ICBM và thậm chí là tiếp tục nghiên cứu các thành phần cho hệ thống điều khiển - kiểm soát hạt nhân của Triều Tiên.
Tuyên bố ngừng thử hạt nhân của Triều Tiên được đưa ra trong thời điểm ông Kim Jong-un chuẩn bị tham gia 2 sự kiện ngoại giao quan trọng. Nhà phân tích Ankit Panda của Diplomat đã có bài viết về động thái mới này của Triều Tiên. Dưới đây là phần lược dịch bài viết.
Liên quan tới hoạt động thử hạt nhân, thông cáo Triều Tiên đưa ra hôm nay, 21/4, chỉ rõ rằng, lý do khiến ông Kim Jong-un tự nguyện đề nghị ngừng thử nghiệm và đóng cửa bãi thử hạt nhân Punggye-ri - địa điểm tiến hành 6 vụ thử hạt nhân của Bình Nhưỡng kể từ 2006 - là bởi ông cảm thấy Triều Tiên đã hoàn thiện phần thiết kế của vũ khí hạt nhân.
Mặc dù khó kiểm chứng nhưng tuyên bố này có thể không phải là một lời nói quá.
Hãy nhìn vào trường hợp của Ấn Độ và Pakistan, tính đến năm 1998, mỗi nước đều đã tiến hành 6 vụ thử hạt nhân và hiện giờ được xếp vào hàng các nước sở hữu vũ khí hạt nhân, mà không có thêm vụ thử nào nữa.
Với thêm 8 năm tiếp cận tới các thông tin sẵn có từ các nguồn mở liên quan tới thiết kế vũ khí hạt nhân, có thể Triều Tiên cũng cảm thấy hài lòng với 6 cuộc thử nghiệm của mình ở mức độ tương tự như vậy.
Đọc thông báo của KCNA ngày hôm nay thì thấy, không hề có dấu hiệu "phi hạt nhân hóa". Ngược lại, thông báo của Triều Tiên giống như một lời tuyên bố của một quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân.
"Phá hủy cả thành phố"
Các cuộc thử tên lửa thứ năm và thứ sáu của Triều Tiên - vào tháng 9/2016 và 2017 - đã ghi lại những dấu mốc quan trọng. Theo truyền thông nhà nước Triều Tiên, cuộc thử nghiệm vào tháng 9/2016 liên quan tới một thiết bị hạt nhân đã được chuẩn hóa, có thể gắn lên bất cứ tên lửa liên lục địa (ICBM) tầm ngắn, tầm trung nào.
Kết quả ước tính - hay có thể coi là sức nổ - của những vũ khí này có thể xấp xỉ gấp 2-3 lần loại bom mà Mỹ thả xuống Nagasaki vào những ngày cuối cùng của Thế chiến II - đủ mạnh cho mục tiêu của Triều Tiên.
Nghiêm trọng hơn, vụ thử tên lửa mới nhất của Triều Tiên còn cho thấy vũ khí của nước này có năng lực giải phóng một lượng năng lượng hạt nhân cực lớn.
Dù các chuyên gia và nhiều cơ quan tình báo chưa thống nhất được liệu Triều Tiên đã thực sự làm chủ được thiết kế của bom nhiệt hạch hay chưa (Triều Tiên khẳng định mình đã thành công), nhưng dữ liệu địa chấn vào 3/9/2017 đã cung cấp đủ thông tin để thế giới có thể kết luận rằng: Triều Tiên có một thiết bị hạt nhân với sức nổ đủ để "phá hủy cả thành phố".
Tóm lại, cũng như chuyến công du mới đây tới Bắc Kinh của ông Kim Jong-un là dấu hiệu cho thấy ông đã cảm thấy thoải mái với quyền lực trong nước tới mức có thể rời khỏi Triều Tiên, tuyên bố ngừng thử nghiệm hạt nhân là dấu hiệu rằng ông Kim đang tự tin.
Phát triển bệ phóng, chứ không phải tên lửa?
Liên quan tới vấn đề tên lửa, ông Kim cho hay, ông sẽ không thử ICBM nữa.
Một mặt, tuyên bố này rất đáng ngạc nhiên.
Triều Tiên mới chỉ tiến hành 3 cuộc thử nghiệm trên số tên lửa có thể đưa đầu đạn hạt nhân tới Mỹ. Trong đó, không có lần thử nghiệm nào sử dụng tên lửa bay trên một quỹ đạo như một yêu cầu cần thiết cho một vụ tấn công hạt nhân. Vì vậy, để có thể hoàn toàn tự tin với năng lực tấn công lục địa Mỹ thì Triều Tiên cần tiến hành thêm các thử nghiệm bay.
Tuy nhiên, có thể Triều Tiên có những kế hoạch khác. Ví dụ, mặc dù nước này đã thông thạo hầu hết những gì cần có ở mức độ kỹ thuật nhằm đe dọa Mỹ thì lực lượng tên lửa của họ vẫn bị hạn chế bởi số lượng ít bệ phóng. Hiện tại, Triều Tiên có lẽ chỉ sở hữu 6 phương tiện phóng cho các tên lửa đạn đạo của mình.
Trong bài phát biểu mừng năm mới 2017, ông Kim Jong-un đã tuyên bố lực lượng hạt nhân của mình đã "hoàn tất" nhưng vẫn có lý do để tin rằng ông muốn tăng số bệ phóng ICBM và thậm chí là tiếp tục nghiên cứu các thành phần cho hệ thống điều khiển và kiểm soát hạt nhân của Triều Tiên.
"Phần thưởng"
Tuyên bố có phần "nhượng bộ" của Triều Tiên được đưa ra ngay trước 2 hội nghị thượng đỉnh với Mỹ và Hàn Quốc.
Người ta có thể băn khoăn vì sao ông Kim lại từ bỏ quá nhiều như vậy từ trước khi sự kiện diễn ra. Kỳ thực, câu trả lời rất đơn giản: Một cuộc gặp với Tổng thống Mỹ về bản chất đã là "phần thưởng". Đối với ông Kim, đó là điều mà các lãnh đạo Triều Tiên trước đây chưa đạt được.
Cuối cùng, thứ mà Triều Tiên đánh mất khi phá bỏ bãi thử tên lửa của mình và đơn phương tuyên bố ngừng thử ICBM hoàn toàn ở mức chấp nhận được, so với những gì ông Kim có được khi xuất hiện cạnh ông Trump.
Còn theo nguồn tin của CNN, lãnh đạo Triều Tiên đã nhận thấy con đường tốt nhất để tiến về phía trước là bình thường hóa quan hệ với các quốc gia khác. Ông Kim Jong-un cuối cùng đã được cộng đồng quốc tế công nhận và đây là một cơ hội lịch sử, đúng thời điểm.
Bắc Triều Tiên tuyên bố chấm dứt thử hạt nhân và tên lửa
Kim Jong Un tập trung cho chương trình hỏa tiễn đạn đạo, năm 2012 tại Bình Nhưỡng.KCNA/via REUTERS/File Picture
Hôm nay, 21/04/2018, Bắc Triều Tiên loan báo chấm dứt các vụ thử hạt nhân và tên lửa liên lục địa, cũng như đóng cửa cơ sở thử nghiệm hạt nhân. Hoa Kỳ, Trung Quốc và Hàn Quốc đã hoan nghênh quyết định ngoạn mục này, trong khi Nhật Bản đón nhận một cách thận trọng.
Hãng tin chính thức KCNA trích lời lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un thông báo : "Kể từ ngày 21/04, Bắc Triều Tiên sẽ ngưng các vụ thử hạt nhân và bắn tên lửa đạn đạo liên lục địa". Theo lời ông Kim Jong Un, cơ sở được dùng để tiến hành các vụ thử hạt nhân đã « hoàn thành nhiệm vụ », cho nên Bắc Triều Tiên sẽ đóng cửa cơ sở này để thể hiện cam kết ngưng thử nghiệm hạt nhân.
Tuy nhiên, lãnh đạo chế độ Bình Nhưỡng không nói đến chuyện giải trừ kho vũ khí nguyên tử của nước này. Ông Kim Jong Un bảo đảm là việc gắn các đầu đạn hạt nhân lên các tên lửa đạn đạo « đã được hoàn tất ».
Phủ tổng thống Hàn Quốc đã ngay lập tức hoan nghênh quyết định nói trên của Bình Nhưỡng, trong khi phe đối lập ở nước này thì tỏ vẻ hoài nghi. Từ Seoul, thông tín viên Louis Palligiano tường trình :
« Quyết định của Bắc Triều Tiên là một tiến bộ đáng kể đến việc phi hạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên, điều mà cả thế giới đều mong muốn. Đó là tuyên bố của văn phòng tổng thống Hàn Quốc Moon Jae In hôm nay.
Vào lúc chưa tới một tuần nữa sẽ diễn ra cuộc họp thượng đỉnh hiếm hoi giữa lãnh đạo của hai miền Triều Tiên, Seoul xem sáng kiến của Bình Nhưỡng là nền tảng cho một môi trường rất thuận lợi cho thành công của thượng đỉnh liên Triều, cũng như cho thượng đỉnh Hoa Kỳ - Bắc Triều Tiên. Mặt khác, trong phiên họp của Đảng Lao động Triều Tiên hôm qua, Bình Nhưỡng đã hé lộ một đường lối mới.
Chế độ của Kim Jong Un kể từ nay muốn tập trung vào việc khôi phục một nền kinh tế đang bị kiệt quệ do hậu quả của các biện pháp trừng phạt quốc tế. Khi chuyển theo hướng ngoại giao, qua việc loan báo ngừng chương trình phát triển vũ khí, Kim Jong Un đang tìm đủ mọi cách để chứng tỏ ông là lãnh đạo của một quốc gia « bình thường ».
Nhưng ở phía bên kia biên giới, công luận vẫn còn hoài nghi. Đảng đối lập chính của Hàn Quốc cho rằng lời hứa nói trên của Bình Nhưỡng vẫn còn xa so với mục tiêu phi hạt nhân hóa « hoàn toàn, có thể kiểm chứng được và không thể đảo ngược được ». Nhiều nhà quan sát cho rằng thông báo ngưng thử hạt nhân chẳng có ý nghĩa gì, bởi lẻ Bắc Triều Tiên đã có trong tay các vũ khí nguyên tử. »
Thế hệ trẻ ở Bắc Triều Tiên: Phong cách mới, đường lối cũ ?
Lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un và phu nhân Ri Sol Ju lúc viếng Bắc Kinh. Ảnh 28/03/2018.CCTV via Reuter
Từ đầu năm đến nay, chế độ Bình Nhưỡng đã không ngớt khiến dư luận quốc tế bất ngờ với hàng loạt những động thái hòa hoãn, khác hẳn với những lời lẽ và hành động gây căng thẳng trước đó.
Trong một bài phân tích đăng vào đầu tháng 04/2018, trên trang blog 38 North của Viện Nghiên Cứu Mỹ-Triều Tiên thuộc Đại Học Mỹ Johns Hopkins, và được tạp chí The Diplomat đăng lại, Lee Jong Soo, một chuyên gia về Triều Tiên đã ghi nhận rằng các chuyển biến mới tại Bình Nhưỡng đến từ sự chuyển đổi thế hệ trong giàn lãnh đạo Bắc Triều Tiên, với Kim Jong Un, có thể là đã củng cố xong quyền lực và bắt đầu khẳng định cung cách lãnh đạo của riêng mình.
Tác giả bài viết trước hết cho rằng những diễn biến gần đây kể từ bài phát biểu đầu năm mới của ông Kim Jong Un, đã nêu bật khả năng một sự chuyển đổi thế hệ lãnh đạo cũng như những thay đổi trong cung cách làm chính trị đã diễn ra ở thượng tầng chế độ Bắc Triều Tiên.
Lee Jong Soo đã tỏ ý tương đối lạc quan khi cho rằng kết hợp với vai trò của thị trường đang được nâng cao trong thời gian gần đây trong kinh tế Bắc Triều Tiên, sự thay đổi thế hệ trong giàn lãnh đạo tại Bình Nhưỡng có thể là cơ hội để cộng đồng quốc tế thúc đẩy Bắc Triều Tiên rẽ sang một con đường hòa bình và thịnh vượng hơn, đặc biệt là nếu Kim Jong Un có thể vươn lên thành một Đặng Tiểu Bình hay một Mikhail Gorbachev của Bắc Triều Tiên.
Biểu hiện rõ nhất cho thấy sự thay đổi thế hệ là quyết định của ông Kim Jong Un cử người em, bà Kim Yo Jong, qua Seoul để tiếp xúc với tổng thống Hàn Quốc Moon Jae In, nhân Thế Vận Hội Mùa Đông vừa qua ở PyeongChang.
Một phong cách lãnh đạo khác với cha và ông
Việc Kim Jong Un giao cho người phụ nữ trẻ tương đối ít kinh nghiệm, một nhiệm vụ đặc biệt quan trọng như vậy đã gây ngạc nhiên vì có thể nói đây là một điều chưa từng (hay hiếm khi) xẩy ra trong lịch sử Bắc Triều Tiên.
Trong giàn lãnh đạo ở thượng tầng Nhà nước Bắc Triều Tiên cũng đã từng có một số phụ nữ, ví dụ như bà Kim Kyong Hui, người cô của Kim Jong Un. Tuy nhiên, gánh vác một trách nhiệm nặng nề như Kim Yo Jong vừa qua, có vai trò như vậy và nhất là ở tuổi trẻ như vậy thì đúng là chuyện chưa từng thấy ở Bắc Triều Tiên.
Kim Yo Jong, đã cùng đi học ở Thụy Sĩ với người anh, hiện được Kim Jong Un tin tưởng nhất và là nhân vật thuộc thành phần có uy quyền nhất ở Bắc Triều Tiên, chỉ sau Kim Jong Un và có thể sau phu nhân Ri Sol Ju.
Một số nguồn tin cho biết là Kim Yo Jong là người đã “thiết kế” hình ảnh chế độ Kim Jong Un trước công chúng. Kim Yo Jong dường như là người đã khuyến khích mối quan hệ giữa Kim Jong Un với cựu ngôi sao bóng rổ Mỹ Dennis Rodman, để làm dịu hình ảnh của anh mình.
Trong chuyến đi Hàn Quốc, Kim Yo Jong đã thu hút sự chú ý của thế giới và giành được cảm tình của nhiều người Hàn Quốc với dáng vẻ trẻ trung, nét mặt tươi cười và cách trang phục theo phương Tây.
Việc Kim Jong Un đưa cô em Kim Yo Jong ra trước ánh sáng chính trị như đã nêu bật thực tế là Bắc Triều Tiên bây giờ nằm dưới sự lãnh đạo của một nhân vật trẻ, chỉ hơn 30 tuổi một chút, và đã cho thấy những dấu hiệu của một phong cách lãnh đạo khác với ông cha.
Ngoài Kim Yo Jong, Kim Jong Un còn trao những vai trò quan trọng cho những cán bộ trẻ khác. Ngay việc phát biểu đầu năm trên các phương tiện truyền thông cũng khác biệt so với thời Kim Jong Il.
Việc ông Kim Jong Un thường xuyên xuất hiện cùng với vợ ở bên cạnh cũng là một dấu hiệu khác với thời Kim Jong Il và người ông Kim Nhật Thành. Chẳng hạn trong chuyến đi Bắc Kinh vừa qua, Kim Jong Un cùng đi với vợ, trong khi trước đây các “đệ nhất phu nhân” Bắc Triều Tiên ít khi xuất hiện trước công chúng đi cạnh hay ngồi cạnh chồng. Bà Ri Sol Ju không những đi đứng hay ngồi cạnh chồng, mà còn tỏ vẻ thân mật tay vịn vào cánh tay chồng.
Điểm khác mà người ta chú ý là bà thường mặc Âu phục, và không thấy bà đeo các “huy hiệu trung thành” với ảnh hai ông Kim Jong Il và Kim Nhật Thành mà người Bắc Triều Tiên hay đeo trước ngực. Những ai không đeo thường bị nghi kỵ là muốn lật đổ chế độ.
Thay đổi hình thức nhiều khi phản ánh thay đổi chính trị
Đối với một số người, các biểu hiện nói trên có thể chỉ là những thay đổi phiếm diện bề ngoài, không có ý nghĩa gì quan trọng. Nhưng lịch sử từng cho thấy là thay đổi về phong cách đôi khi dự báo những thay đổi thực sự.
Trong lịch sử Triều Tiên, cũng như Trung Quốc, Nhật Bản hay cả Nga, những dấu hiệu thay đổi đập mắt đầu tiên là cách ăn mặc, thay đổi vào thế kỷ 19 với 3 quốc gia châu Á, đã theo cách ăn mặc của phương Tây trong cải cách hiện đại hóa đất nước.
Còn thay đổi đập mắt thời Liên Xô là với ông Gorbachev, thường xuất hiện trước công chúng với vợ, khác với các người tiền nhiệm.
Đối với ông Lee Jong Soo, qua các ví dụ lịch sử, thay đổi phong cách ở Bắc Triều Tiên trong cách ăn mặc và vai trò của phụ nữ trong một xã hội còn theo phụ hệ và trọng nam như vậy có thể là dấu hiệu thay đổi thực sự.
Riêng về Kim Jong Un, thông qua thông điệp hòa bình bất ngờ của ông đối với Hàn Quốc trong bài chúc mừng năm mới, và “chiến dịch thu phục nhân tâm” tiếp theo đó, Kim Jong Un đã thể hiện một phong cách lãnh đạo năng động. Theo các thông tin báo chí, các phái viên của tổng thống Hàn Quốc sau khi tiếp xúc với lãnh đạo miền Bắc ở Bình Nhưỡng đều có ấn tượng mạnh trước vẻ chân thành, phong cách trực tiếp và thực tế của ông Kim Jong Un và kết luận rằng ông là một người có thể hợp tác được.
Những ấn tượng tích cực nói trên về Kim Jong Un, và cung cách lãnh đạo của ông, mà các sứ giả Hàn Quốc truyền đạt lại cho các quan chức Mỹ, có thể đã giúp thuyết phục tổng thống Mỹ Donald Trump chấp nhận đề nghị của ông Kim Jong Un về một hội nghị thượng đỉnh. Có nhiều khả năng là sự hiện diện của “đệ nhất phu nhân” Bắc Triều Tiên vào bữa tiệc tối để khoản đãi những sứ giả này đã giúp làm dịu hình ảnh của ông trong mắt họ và giành được cảm tình của họ.
Kim Jong Un đã củng cố vững chắc quyền lực ?
Do tính thiếu minh bạch của chế độ Bình Nhưỡng, không thể biết một cách chính xác là điều gì đã thúc đẩy những thay đổi gần đây trong phong cách lãnh đạo của ông Kim Jong Un cũng như cung cách làm chính trị của Bắc Triều Tiên.
Chuyên gia Lee Jong Soo còn đưa ra một giả thuyết là sau nhiều năm thanh trừng đẫm máu và sắp xếp được các cán bộ trẻ, đáng tin cậy hơn vào các chức vụ lãnh đạo chủ chốt, ông Kim Jong Un đã củng cố vững chắc quyền lực của mình trong nước và cảm thấy có thể áp dụng phong cách và tầm nhìn lãnh đạo của riêng mình.
Trong đánh giá của mình, Lee Jong Soo cho rằng cũng rất có thể Kim Jong Un đã bị ảnh hưởng từ thời theo học ở Thụy Sĩ, và đã có mong muốn “phương Tây hóa” và hiện đại hóa đất nước của mình, ít ra là đến một mức độ nào đó. Cũng có thể là vợ và em gái ông đã khuyến khích ông thực hiện mong muốn này.
Kinh tế cũng có thể là một động lực chính khác thúc đẩy sự thay đổi. Dường như Kim Jong Un đã chủ trì những thay đổi lớn, giúp tạo ra một mức tăng trưởng kinh tế đáng kể.
Từ khi ông lên cầm quyền, các động lực của thị trường đã đóng một vai trò ngày càng lớn hơn trong nền kinh tế; hiện nay trên toàn quốc, hầu như nơi nào cũng có chợ, và nhiều người Bắc Triều Tiên đã trở thành những doanh nhân tư nhân.
Trong một thay đổi quan trọng về kinh tế và văn hóa khác, phụ nữ có thu nhập từ các hoạt động thị trường hiện đã trở thành trụ cột trong nhiều gia đình Bắc Triều Tiên…
Nhân vật khó lường…
Tuy nhiên hiện vẫn còn quá sớm để kết luận, và phải xem sự thay đổi thế hệ lãnh đạo ở Bình Nhưỡng và những thay đổi kinh tế và xã hội tại Bắc Triều Tiên gần đây liệu có sẽ dẫn tới những thay đổi trong quan hệ của đất nước với thế giới bên ngoài hay không.
Kim Jong Un còn trẻ, chưa được kiểm chứng trong thực tế và tương đối thiếu kinh nghiệm trong lĩnh vực ngoại giao toàn cầu, và còn rất nhiều điểm mơ hồ về mục tiêu và phong cách đàm phán của ông.
Đối với cộng đồng quốc tế toàn cầu, đối phó với một nhà lãnh đạo mà mình không biết nhiều hàm chứa nhiều rủi ro. Ví dụ, về vấn đề then chốt là phi hạt nhân hóa, chưa ai biết là liệu ông Kim Jong Un có đi xa hơn là việc tạm ngưng các thử nghiệm hạt nhân và tên lửa hay không.
Hội nghị thượng đỉnh liên Triều và Mỹ-Triều sắp tới sẽ tạo cơ hội cho các lãnh đạo Hàn Quốc và Hoa Kỳ hiểu thêm về Kim Jong Un và thăm dò ý định của ông về vấn đề quan trọng này.
Nhưng ông Lee Jong Soo vẫn giữ hy vọng : Cho dù vẫn phải cần thận do thái độ nước đôi của Bình Nhưỡng trước đây trong đàm phán với Seoul và Washington, nhưng hiện nay đã có có một hy vọng đáng kể theo đó Kim Jong Un đại diện cho một thế hệ mới và một sự thay đổi tích cực của Bắc Triều Tiên. Câu hỏi là liệu cộng đồng thế giới có thể hợp tác với ông để lái Bắc Triều Tiên hướng đến một sự chung sống hòa bình hơn với thế giới bên ngoài và cải thiện mức sống cho người dân Bắc Triều Tiên hay không ?
Chỉ có thời gian mới cho thấy được là liệu Kim Jong Un có phải là một Đặng Tiểu Bình, thậm chí là một Gorbachev của Bắc Triều Tiên hay không. Còn vào lúc này, Seoul và Washington chỉ có thể làm những điều trước mắt, cụ thể là chuẩn bị cẩn thận cho các hội nghị sắp tới.
Syria : Từ nội chiến đến chiến tranh khu vực
Ảnh minh họa: Lính Israel trên cao nguyên Golan, gần biên giới với Syria, ngày 28/01/2015REUTERS
Nguy cơ nội chiến Syria trở thành chiến tranh Iran-Israel. Bình mới rượu cũ tại Cuba. Đảo Malta, cửa ngỏ châu Âu bán quốc tịch. Phong trào đình công tại Pháp yếu dần vì công đoàn chia rẽ. Đó là một số chủ đề chính trên báo Pháp ngày 19/04/2018.
Xung đột Iran-Israel ? Nga không muốn….
Trong bối cảnh tình hình căng thẳng ở Trung Đông, Le Figaro đặt câu hỏi : Liệu nội chiến Syria có trở thành chiến tranh khu vực hay không ? Ở trang quốc tế, Le Monde cho biết : quân đội Israel cung cấp cho báo chí hình ảnh vệ tinh về các căn cứ của Iran tại Syria, một hình thức cảnh cáo Teheran là Tsahal đã sẵn sàng.
Trong bài phân tích « Cuộc chiến sắp tới », Le Monde dự báo điều nguy hiểm không phải là va chạm Mỹ-Nga, mà là một cuộc xung đột giữa Israel và Iran. Tác giả giải thích : Mỹ, Nga, Iran và Israel tiếp tục bày binh bố trận. Ngay từ khởi đầu, nếu không có sự giúp đỡ trực tiếp từ quân sự, kinh tế, tài chính, ngoại giao và chính trị của Iran thì một mình không quân Nga không thể cứu được chế độ Bachar al Assad.
Chính quyền Hồi giáo Iran muốn có một căn cứ quân sự thường trực tại Syria nhưng Israel xem đây là một hành động tuyên chiến. Từ 6 năm nay, không quân Israel oanh kích thường xuyên các đoàn xe chở vũ khí của Iran cung cấp cho Hezbollah-Liban. Ngày 9 tháng 4, căn cứ không quân T4 bị máy bay Israel oanh kích giết chết ít nhất 7 quân nhân Iran trong đó có một đại tá
Trong khu vực Trung Đông, không một « đám cháy » nào mà không có bàn tay Iran từ Gaza cho đến Yemen. Huy động các sắc tộc theo hệ phái Shia trong vùng, Iran có trong tay một quân đoàn võ trang trên hành lang kéo dài từ bán đảo Ả Rập cho đến Địa Trung Hải. Bộ phận cực đoan trong chính quyền Iran muốn « xóa sổ » Israel và các vương triều Sunni trong khu vực.
Cho đến nay, chính quyền Nga « thông hiểu » các trận oanh kích của Israel nhắm vào Hezbollah-Liban nhưng quan hệ Nga-Israel trở nên rắc rối hơn sau khi Israel oanh kích lực lượng Iran tại Syria mà không báo trước cho Nga. Trong khi đó, tại Washington, các cố vấn của tổng thống Donald Trump đều thuộc thành phần chống Iran.
Nếu vào tháng 5/2018, Nhà Trắng bỏ thỏa thuận hạt nhân quốc tế với Iran được ký kết vào năm 2015, Teheran tự do tinh lọc uranium, thì phe diều hâu trong chính quyền Israel liệu ngồi yên hay không ?
Còn về nghi vấn nguồn vũ khí hóa học của Damas, Le Monde hướng độc giả đến cuộc điều tra của tư pháp Bỉ : Ba công ty Bỉ « dường như » vi phạm lệnh cấm vận của Liên Hiệp Quốc, bán cho Syria từ năm 2014 đến 2016, tổng cộng 168 tấn isopropanol, dùng trong kỹ nghệ lạnh, sơn và … chế tạo khí Sarin.
….nhưng khó ngăn chận
Cùng một câu hỏi trên Le Figaro : « Liệu nội chiến Syria có lan rộng hay không ? » chuyên gia Ran Halevi bi quan hơn. Theo nhà phân tích của viện nghiên cứu Pháp CNRS, thái độ thụ động của Tây phương, thoái lui theo Barack Obama, không trả đũa chế độ Damas sau lần sử dụng bom hơi ngạt vào năm 2013, đã gây cho châu Âu những hậu quả nghiêm trọng : Aleppo bị tàn phá, Daech nổi lên, rồi Nga và Iran khống chế Syria và sau đó là cuộc khủng hoảng di dân, vượt biển vượt biên đến Liên Hiệp Châu Âu.
Điện Kremlin biết rõ hỏa lực vũ khí quy ước của Nga yếu hơn Tây phương nên tránh xung đột trực diện. Nhưng Nga cũng có một lằn ranh đỏ, đó là « không thay đổi chế độ ở Damas ». Putin tính chuyện cung cấp cho Syria tên lửa S-300 nhưng ý định này và vụ vũ khí hóa học đã đặt Israel và vệ binh Hồi giáo Iran ở Syria vào thế mặt đối mặt.
Israel không để tái diễn sai lầm cũ, tức là để cho miền nam Israel dưới đe dọa tên lửa của Hezbollah. Do vậy, quân đội Israel không để cho Iran lập cơ sở chế tạo tên lửa tại Syria uy hiếp toàn bộ lãnh thổ Israel. Một cuộc chiến tranh Iran-Israel tại Syria là kịch bản mà chính quyền Nga lo nhất.
Trên thực tế, Teheran đang gặp khó khăn nội bộ : đồng tiền mất giá, dân chúng phản kháng, tâm lý bất an vì không biết Mỹ quyết định ra sao về vụ hiệp định hạt nhân. Một cuộc chiến tranh với Israel tại Syria sẽ gây bất bình trong dân chúng Iran.
Tuy nhiên, vệ binh Hồi giáo Iran không quan tâm đến yếu tố lòng dân. Liệu Matxcơva có đủ khả năng ngăn cản nội chiến Syria trở thành xung đột Israel-Iran hay không ? Theo nhà phân tích Ran Halevi : không có gì bảo đảm.
Đảo Malte, một thành viên của Liên Hiệp Châu Âu bán hộ chiếu và quốc tịch.
Với giá hơn một triệu euro để vào cửa châu Âu. Trong số 800 gia đình đã mua hộ chiếu vàng, địa chỉ cư trú chỉ là hộp thư tại hải đảo. Đa số là người Nga cần cất giấu tài sản, người Trung Quốc muốn trốn chiến dịch chống tham ô, người Iran, Bắc Triều Tiên tránh né lệnh trừng phạt của Mỹ.
Người cầm hộ chiếu Malta có quyền đi du lịch và đầu tư tại 160 nước trên thế giới. Le Monde dành bốn trang báo để tường thuật chi tiết kết quả nửa năm điều tra của mạng lưới Daphne, tên của một nữ phóng viên Malta bị ám sát hồi tháng 10/2017, sau khi tố cáo vụ việc mờ ám có liên quan đến chính phủ.
Các văn phòng môi giới hoạt động công khai tại thủ đô Valetta theo triết lý « tiền là trên hết », không đạo lý, không luật pháp. Nỗ lực điều tra của nữ phóng viên Daphne Caruana Galizia, cho phép thu thập chứng cớ tố cáo chính quyền Malta bất chấp điều kiện chung của Liên Hiệp Châu Âu về việc cấp hộ chiếu.
Chánh văn phòng của thủ tướng Malta nhận hối lộ cấp mỗi hộ chiếu là 100.000 euro. Trong số những người mua hộ chiếu có cả vua nhôm của Trung Quốc Lưu Trung Điền (Liu Zhong Tian) đang bị Mỹ điều tra.
Sau cái chết của nhà báo Daphne Caruana Galizia và tiết lộ của mạng lưới điều tra Daphne gây chấn động trong công luận Malta và ở Liên Hiệp Châu Âu .
Cuba và Trung Quốc cũng chiếm chỗ quan trọng trên báo Pháp. Chuyển giao quyền lực tại La Habana được Le Figaro nhận định là « mở ra một thời hậu Castro » mà người dân không tin là sẽ có đổi mới. Le Monde có cùng nhận định cho rằng : không ai ở Cuba tin vào đổi mới. Raul Castro rời ghế chủ tịch nước, dân Cuba bất lực trước chủ nghĩa thụ động.
Trung Quốc tiến tới một chế độ cảnh sát trị ?
Trong khi đó thì tại Trung Quốc, không gian tự do của người dân đã hạn hẹp, nay sắp bị siết lại thêm. Thời điểm được ấn định là vào năm 2020. Bài phóng sự của Le Figaro từ Bắc Kinh cho biết đảng Cộng Sản Trung Quốc đã chế ra được một phương tiện « gọi là tín dụng xã hội » để chấm điểm « công dân tốt » và « công dân xấu », thưởng người này và phạt người kia.
Hệ thống nhận diện và thu thập dữ liệu cá nhân đang được thử nghiệm trên toàn quốc và sẽ chính thức hoạt động vào năm 2020. Theo nhà sử học độc lập Trương Lợi Phàm, đảng Cộng sản Trung Quốc đang làm chuyện kinh khủng, biến Hoa lục thành một chế độ cảnh sát trị.
Chuyên gia Mỹ Samantha Hofman thuộc viện Nghiên Cứu Trung Quốc Học không giấu lo ngại : « Một người dân có thể bị cáo buộc chống luật an ninh mạng chỉ vì phát biểu một lời nói không phù hợp đường lối của Đảng ».
Nước Pháp, phong trào công nhân hỏa xa đình công và sinh viên bãi khóa bước vào tuần lễ thứ ba. Chính phủ Pháp dường như quyết tâm thực hiện cải cách trong lúc phe phản kháng có vẻ yếu đi : Macron tăng lực, Biểu tình giảm cường độ, tựa của Libération.
Theo nhật báo cánh tả, sau nhiều tuần huy động lực lượng chống cải cách quy chế SNCF và cải tổ lối ghi danh ở đại học, phe tranh đấu có dấu hiệu hụt hơi vì không tạo được một trận thế chung đối diện với thái độ cứng rắn của hành pháp và sự ủng hộ của công luận.
Đây cũng là nhận định của hầu hết các báo. Tổng công đoàn CGT xuống đường một mình. CFDT từ chối kêu gọi biểu tình chung ngày lễ Lao động, tựa của Les Echos. Nhật báo Công giáo La Croix nhắc đến ngày hành động chung với 130 cuộc biểu tình trên toàn quốc hôm thứ Năm 19/04 nhưng số người tham dự ít đi bởi vì tất cả các công đoàn không phải ai cũng đồng ý với chiến thuật của CGT.
Thêm vào đó thông điệp, quyền lợi của mỗi nhóm không giống nhau. Về phần sinh viên, tuy hơn một chục đại học bãi khóa nhưng theo Le Figaro, đại đa số sinh viên muốn đi học bắt đầu chán cái cảnh chỉ có một nhóm nhỏ, bị nghi ngờ là đã bị các tổ chức cực tả điều động, phong tỏa cửa giảng đường bắt đa số làm con tin của phong trào bãi khóa không lối ra.
Iran lạnh lùng cảnh báo Israel đang sống “trong miệng rồng”
Danh Tuyên | 21/04/2018 14:12
Một sĩ quan cấp cao của Quân đoàn Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) đã cảnh báo Israel rằng “bàn tay của Tehran đã đặt lên nút kích hoạt và tên lửa cũng đã sẵn sàng” tấn công tất cả căn cứ không quân của Israel.
Trong một bài phát biểu tại Tehran (Iran), Phó tổng tư lệnh IRGC, Chuẩn tướng Hossein Salami cảnh báo rằng Israel đang sống "trong miệng rồng" vì các căn cứ ở miền Bắc và miền Tây của Israel đều "nằm trong tầm bắn tên lửa" của Iran.
"Đừng bỏ mặc các căn cứ không quân của các anh. Chúng đều nằm trong tầm tay chúng tôi", ông nói.
"Dù các anh đứng ở bất kỳ vị trí nào trên lãnh thổ của mình, các anh đều ở trong tầm bắn của chúng tôi, từ Đông sang Tây. Các anh đang trở nên kiêu ngạo. Nếu có một cuộc chiến, thì phần thua sẽ thuộc về các anh", ông Hossein Salami nói.
Theo tờ Thời báo Israel, những nhận xét trên đây của ông Salami là "phản ứng (của Iran) với những thông tin mà Israel vừa công bố hôm 17/4 về một bản đồ cho thấy 5 căn cứ do Tehran kiểm soát ở Syria".
Vào ngày 9/4 vừa qua, Moscow, Damascus, Tehran cũng như một số quan chức Mỹ đã xác nhận rằng máy bay của Israel đã bắn vào căn cứ không quân T-4 ở miền trung Syria.
Hôm 19/4, tờ Wall Street Journal (WSJ) cho hay cuộc tấn công đã được thảo luận ở cấp cao nhất của liên minh Mỹ- Israel . Theo đó, Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu đã trao đổi rất kỹ với Tổng thống Mỹ Donald Trump trước khi ra lệnh tấn công.
Cũng tờ WSJ cho biết, cuộc tấn công này nhằm vào các thiết bị phòng không cũng như cấu thành chương trình máy bay không người lái của Iran.
Trong khi chính quyền Thủ tướng Netanyahu từ chối bình luận về vụ việc, thì tờ Thời báo Israel tiết lộ rằng một quan chức quân sự cấp cao nước này đã nói với nhà báo Thomas Friedman của tờ New York Times tuần này rằng: "Đây là lần đầu tiên chúng tôi tấn công trực tiếp các mục tiêu Iran, tính về cả cơ sở vật chất lẫn con người".
Nga và Trung Quốc lo ngại uy lực sát thủ diệt hạm mới của Mỹ
Hải quân được trang bị “đến tận răng” của Nga và Trung Quốc sắp tới sẽ phải đối mặt với tên lửa tầm xa diệt hạm (LRASM) vượt trội về tầm bắn, sức tàn phá và độ chính xác của Mỹ
Tên lửa LRASM là dự án được Cơ quan Nghiên cứu các dự án quốc phòng tiên tiến (DARPA) và hải quân Mỹ tài trợ. Lockheed Martin đã có được hợp đồng cung cấp loại tên lửa này.
LRASM được xác định có thể tấn công tàu chiến địch đang ở cách xa 500 hải lý (926km). Với khả năng tấn công khi đang ở ngoài tầm bắn của đối phương, lính hải quân Mỹ sẽ được an toàn hơn. Không những vậy, LRASM còn mang được đầu đạn nổ phân mảnh nặng tổng cộng 1.000 pound (hơn 450kg).
Với hệ thống Liên kết dữ liệu vũ khí (Weapon Data Link), LRASM sau khi phóng có thể nhận những thông tin cập nhật về mục tiêu từ máy bay do thám. Khi được chuyển sang chế độ dẫn đường tự động, những cảm biến gắn trên tên lửa sẽ giúp nó liên tục thu thập thông tin về mục tiêu để hoàn thành nhiệm vụ tấn công.
Trong chiến tranh hiện đại, đối phương có thể tác chiến trên mặt trận điện tử để ngăn chặn tên lửa trên thực địa. Những thiết bị làm nhiễu đủ sức khiến tên lửa không nhận được tín hiệu định vị từ GPS. Tuy nhiên LRASM có khả năng đánh trúng mục tiêu bất chấp những nỗ lực gây nhiễu của địch, do sở hữu công nghệ định vị chống nhiễu tiên tiến.
LRASM dự kiến sẽ được trang bị cho hải quân và không quân Mỹ. Giai đoạn đầu hướng đến việc triển khai tên lửa này cho chiến đấu cơ. Những cuộc thử nghiệm phóng tên lửa từ máy bay ném bom B1 của Lockheed Martin cho kết quả đầu hứa hẹn.
F/A-18E/F Super Hornet sẽ là đối tượng được trang bị tiếp theo (dự kiến được thử nghiệm trong năm nay). Máy bay này hoạt động được trên tàu sân bay, vì vậy có thể làm tăng năng lực tấn công của hải quân. Những chiếc Super Hornet bay với tốc độ cao có thể phóng LRASM để tiêu diệt tàu chiến địch trước khi chúng tiếp cận đủ gần để tấn công tàu sân bay.
Cuối cùng, LRASM cũng có thể sớm được triển khai cho những tàu khu trục của hải quân Mỹ, với những cuộc thử nghiệm đầu tiên có thể được tiến hành năm 2019.
LRASM đã được thử nghiệm trên máy bay B1 - Ảnh: Boeing
Phát triển “sát thủ diệt hạm” LRASM rất quan trọng đối với Mỹ. Trong khi nhiều đối thủ như Nga và Trung Quốc đang không ngừng tăng cường sức mạnh hải quân, từ tàu ngầm đến tên lửa, thì Washington lại dường như không chú ý đầu tư và hiện vẫn dựa vào những tên lửa cũ kỹ như Harpoon (có “tuổi đời” đã gần 50 năm, tầm bắn tối đa chỉ bằng 1/7 tầm bắn của LRASM).
Mẫu tên lửa gần đây nhất là SM-6s. Loại này được cho có tầm bắn lên đến 200 hải lý (hơn 370km), nhưng đầu đạn của nó lại nhỏ và kém uy lực hơn Harpoon.
Cẩm Bình (theo News)
Hoa Kỳ kêu gọi hành động ngay lập tức chống lại ‘mối đe dọa gián điệp mạng’ của Trung Quốc
Microsoft, một nhà cung cấp công nghệ thông tin lớn cho chính phủ Hoa Kỳ, có 73% các bộ phận được nhập khẩu từ Trung Quốc. (Ảnh: Reuters)
Một cơ quan của quốc hội Hoa kỳ cảnh báo, chính phủ Mỹ phải khẩn trương giải quyết các mối đe dọa ngày càng tăng bởi “những kẻ bất lương” của Trung Quốc đã thâm nhập vào các cơ quan tình báo Mỹ và các hệ thống cơ sở hạ tầng quan trọng thông qua các hệ thống công nghệ thông tin, theo South China Morning Post.
Ủy ban đánh giá kinh tế và an ninh Hoa Kỳ-Trung Quốc cho biết: “Những kẻ bất lương của Trung Quốc đã nhắm vào các mạng lưới của các tổ chức tư nhân và các nhà thầu chính phủ để có được các thông tin nhạy cảm và khai thác các lỗ hổng trong hệ thống thông tin liên bang”.
“Trung Quốc đã mở rộng nỗ lực để có được lợi thế kinh tế bằng cách theo đuổi kiến thức về công nghệ chủ chốt thông qua việc mua lại doanh nghiệp và sử dụng sức mạnh kinh tế của các công ty Trung Quốc như là một công cụ của nhà nước”, báo cáo cho biết.
Một số thống kê của báo cáo nêu bật số lượng thành phần Công nghệ thông tin (CNTT) được tạo ra ở Trung Quốc trong mạng lưới CNTT của chính phủ Hoa Kỳ.
Ví dụ, các lô hàng từ Trung Quốc trung bình chiếm 51% hàng nhập khẩu của 7 nhà sản xuất CNTT thương mại lớn nhất cung cấp cho chính phủ liên bang Hoa Kỳ. Trong đó, tập đoàn Microsoft bị phụ thuộc nhiều nhất với mức 73% các bộ phận có nguồn gốc từ Trung Quốc.
Ủy ban cũng đề xuất một hệ thống giám sát tập trung hơn cho nỗ lực quản lý rủi ro chuỗi cung ứng của chính phủ liên bang, có thể cho cả các sở an ninh quốc phòng của Hoa Kỳ.
Mới đây nhất, một nhà sản xuất thiết bị viễn thông Trung Quốc, hãng ZTE đã phải đối mặt với lệnh trừng phạt từ Bộ Thương mại Hoa Kỳ do bị cáo buộc bán hàng cho các công ty gián điệp được nhà nước Iran bảo trợ.
Tòa nhà trụ sở của ZTE ở thành phố Thâm Quyến, Trung Quốc. (Ảnh: Reuters)
Hoa Kỳ không phải là quốc gia duy nhất xác định các mối đe doạ trực tuyến của Trung Quốc.
Một báo cáo năm 2017 của hai hãng PwC và BAE Systems của Vương quốc Anh, đã mô tả chi tiết về sự tiến hành của một chiến dịch gián điệp không gian mạng từ Trung Quốc được biết đến với một số tên gọi là “APT10” và “Stone Panda”.
Chiến dịch tấn công APT10 nhắm vào các tổ chức cơ sở công nghiệp quốc phòng của Mỹ, các nhà cung cấp dịch vụ CNTT và khách hàng của họ cũng như nhắm mục tiêu trực tiếp vào một số tổ chức tại Nhật Bản.
“Các cuộc tấn công gián điệp liên quan đến những kẻ bất lương ở Trung Quốc … đã nhắm mục tiêu vào các tổ chức có giá trị chiến lược cho các doanh nghiệp Trung Quốc và nơi sở hữu trí tuệ thu được từ các cuộc tấn công như vậy có thể tạo điều kiện cho tăng trưởng hoặc tiến bộ của Trung Quốc”, báo cáo cho biết.
Đầu tuần này, bộ phận thương mại Mỹ đã kích hoạt lệnh cấm các công ty Mỹ bán hàng của cho hãng ZTE để trừng phạt nhà sản xuất thiết bị viễn thông Trung Quốc này.
Hãng ZTE đã bán các bộ định tuyến, bộ vi xử lý và máy chủ trị giá hàng trăm triệu USD cho các thực thể Iran bắt đầu từ năm 2012, vi phạm Đạo luật Quản lý Xuất khẩu của Hoa Kỳ năm 1979, theo lệnh của bộ phận thương mại.
Minh Đức
Gián điệp Trung Quốc đánh cắp kế hoạch máy bay quân sự của Lầu Năm Góc
Một triệu phú người Trung Quốc sống tại Vancouver (Canada) đã thừa nhận với tòa án Mỹ, lòng tham đã thúc đẩy ông ta tìm hacker Trung Quốc âm mưu đánh cắp kế hoạch về linh kiện máy bay quân sự của Lầu Năm Góc. Hiện Cục Di trú Canada đang muốn phế truất thân phận công dân Canada của ông này và ông ta đã được dẫn độ sang Mỹ.
Theo tin từ tờ The Globe and Mail (Canada), ngày 23/3 vừa qua vị kiểm sát trưởng người Mỹ tiết lộ, ông Tô Bân, doanh nhân hàng không 50 tuổi, hiện đã thừa nhận tội hoạt động gián điệp trước Tòa án Canada.
Tội của ông này đã bị chính quyền Mỹ phát giác và cáo buộc từ năm 2014, nhưng ông Tô Bân trú tại Canada và chống lại việc dẫn độ qua Mỹ. Tuy nhiên vừa qua ông này đã bất ngờ bỏ kháng án và đồng ý dẫn độ sang Mỹ, đồng thời cũng tiến hành đàm phán với 5 vị luật sư cùng viên kiểm sát trưởng người Mỹ, đạt được thỏa thuận cho mức kết án cao nhất là 5 năm tù giam.
Mặt khác, Cục Di trú Canada đã hủy bỏ cáo buộc ông Tô Bân là gián điệp Trung Quốc. Chính quyền Canada chưa lập tức trả lời truyền thông, liệu ông này có được tiếp tục sống tại Canada sau khi kết thúc thi hành án tại Mỹ hay không.
Ngày 23/3 vừa qua, viên kiểm sát trưởng Mỹ lên tiếng rằng, ông Tô Bân bị bắt vào tháng 7/2014, vào tháng 2/2016 vừa qua ông này đã hủy bỏ hành vi chống án và đồng ý cho dẫn độ về Mỹ.
Chạy khỏi Trung Quốc lại thành gián điệp cho Trung Quốc
Tháng 8/2012, ông Tô Bân mua căn biệt thự trị giá 2 triệu Đô la tại Vancouver – Canada. Sau đó vài tháng, khi trả lời phỏng vấn của The Globe and Mail, ông này cho biết phải chạy khỏi Trung Quốc vì môi trường sống quá tệ. Ông Tô Bân nói, tình hình chính trị tại Trung Quốc buộc những thương nhân phải làm nhiều chuyện phi pháp.
Ngày 23/3 vừa qua, The Globe and Mail đăng thông tin về thỏa thuận nhận tội cho biết, ông này thừa nhận đã phối hợp với hacker từ năm 2008 đến 2014, mục tiêu là nhắm vào nhà thầu quốc phòng Mỹ.
Trong thời gian này, ông Tô Bân đã lợi dụng vốn kiến thức chuyên môn về hàng không giúp hacker Trung Quốc điều tra số liệu và quyết định đối tượng. Ví dụ, khi hacker Trung Quốc xâm nhập vào một kho cơ sở dữ liệu an ninh, sau đó sẽ gửi cho ông Tô Bân bản liệt kê để ông này giúp họ xác định tài liệu nào có giá trị nhất.
Trung Quốc có nhóm hacker chuyên nhắm vào mục tiêu quân sự và hàng không, đang muốn đánh cắp lược đồ máy bay chiến đấu và dân dụng C-17,F-22 và F-35. Hiện nhiều kiến trúc sư đã sẵn sàng lên tòa làm chứng, chứng minh tài liệu trong hộp thư điện tử của ông Tô Bân là thành quả mà người Mỹ phải tốn hàng tỷ Đô la để thực hiện.
Trong thỏa thuận nhận tội, ông Tô Bân thừa nhận đã dùng số liệu đánh cắp được và bán cho Trung Quốc. Ông này sẽ phải chịu khoản tiền phạt đáng kể. Theo thỏa thuận nhận tội, bất cứ công ty nào bị thiệt hại do hành vi của ông ta gây ra thì ông này phải bồi thường gấp đôi.
Cục Di dân Canada muốn hủy thân phận công dân Cadada của Tô Bân
Trước khi dẫn độ đến Mỹ, ông Tô Bân đang tìm cách để thoát khỏi trừng phạt bị hủy bỏ thân phận công dân Canada.
Người phát ngôn Melissa Anderson của Cục Di dân Canada cho biết họ không thể để ông Tô Bân tiếp tục cư trú tại Canada vì ông này tham gia hoạt động gián điệp làm ảnh hưởng đến chính quyền Canada.
Nhưng lệnh trừng phạt này đã được hủy bỏ khoảng ba tuần trước, đúng lúc ông Tô Bân bị bàn giao cho Mỹ và thực hiện đàm phán nhận tội với chính quyền Mỹ.
Theo hồ sơ của tòa án, 5 vị Luật sư từ New York và Los Angeles đã đến giúp ông Tô Bân đàm phán thỏa thuận nhận tội. Một luật sư chia sẻ với The Globe and Mail, mức hình phạt 5 năm tù là đã được giảm án rất nhiều.
Cho dù ông Tô Bân nhận tội nhưng 2 hacker Trung Quốc đồng phạm vẫn chưa bị cáo buộc, cơ quan kiểm sát cũng chưa tiết lộ tên của họ.
Tin buồn cho những ‘cú đêm’: Thức khuya tổn thọ, dễ bị tiểu đường
Những người thức đêm, ngủ muộn dễ mắc một số vấn đề sức khỏe như bệnh tiểu đường, các rối loạn thần kinh, bệnh về tâm thần và đặc biệt là có nguy cơ tử vong cao hơn so những người dậy sớm – Đây là kết quả thu được từ một nghiên cứu đăng trên tạp chí Thời Sinh học Quốc tế.
Nghiên cứu đã theo dõi 433.268 người Anh trưởng thành trong khoảng thời gian trung bình 6.5 năm. Những người tham gia nghiên cứu được hỏi về thói quen thức khuya và dậy sớm. Sau khi kết thúc nghiên cứu đã có hơn 10.000 người qua đời. Kết quả thống kê cho thấy nhóm người thức khuya có khả năng tử vong cao hơn 10% so với nhóm người hay dậy sớm.
“Các công trình nghiên cứu trước đó đã cho thấy những người thuộc nhóm thức khuya-hay cú đêm-có xu hướng có hồ sơ sức khỏe xấu, như mắc bệnh tiểu đường và bệnh tim”, Kristen Knutson, phó giáo sư thần kinh và là một trong các tác giả nghiên cứu cho hay.
“Nhưng đây là nghiên cứu đầu tiên về nguy cơ tử vong”, ông nhấn mạnh.
Những cú đêm không chỉ bị tổn thọ, mà các nhà nghiên cứu còn thấy rằng nguy cơ mắc các bệnh về tâm thần của nhóm người này cao gần gấp đôi những ai yêu thích đón bình minh sớm. Theo nghiên cứu, người “đêm thức ngày ngủ” còn dễ mắc tiểu đường, rối loạn thần kinh, rối loạn đường tiêu hóa và rối loạn hệ hô hấp.
Người “đêm thức ngày ngủ” còn dễ mắc tiểu đường, rối loạn thần kinh, rối loạn đường tiêu hóa và rối loạn hệ hô hấp. (Ảnh minh hoạ: theconversation.com)
Sự nguy hại khi sống lệch nhịp sinh học
Trong nhiều năm, chúng ta đã biết rằng sinh vật sống, bao gồm cả con người đều có nhịp sinh học giúp cơ thể thích nghi với môi trường xung quanh. Giải Nobel y học năm 2017 đã được trao cho ba tác giả khám phá cơ chế vận hành của nhịp sinh học.
Họ chứng minh được rằng trong mỗi tế bào của cơ thể đều có những “chiếc đồng hồ”, đó chính là các gen tổng hợp những protein điều chỉnh sinh lý cơ thể người đồng bộ với sự biến hóa của Địa cầu, như chu kỳ sáng tối do Mặt Trời tạo nên.
Nhận thức được tầm quan trọng của nhịp sinh học, ngành khoa học có tên là Thời Sinh học đã ra đời nhằm nghiên cứu và ứng dụng “chiếc đồng hồ” sinh học trong cơ thể người. Khi hành vi bên ngoài của chúng ta không đồng bộ với chiếc đồng hồ sinh học trong cơ thể, thì trước tiên sức khỏe cơ thể sẽ bị ảnh hưởng.
Đơn giản như vào ban đêm, đồng hồ sinh học trong cơ thể chỉ huy các cơ quan nghỉ ngơi, tái tạo và sửa chữa, nhịp tim hạ thấp, huyết áp hạ thấp, cơ thể tiết nhiều melatonin v.v. thì ở bên ngoài, vì nhiều lý do bạn vẫn đang thức và khiến các cơ quan vốn đang trong thời điểm nghỉ ngơi tốt nhất phải hoạt động. Trái lại khi lấy ngày làm đêm, nhiều cơ quan đang trong lúc “sung sức’ nhất, thích hợp hoạt động nhất nhưng lại được nghỉ ngơi.
Đông y dạy dưỡng sinh theo nhịp sinh học từ 2000 năm trước
Hai ngàn năm trước, cuốn sách kinh điển “Hoàng Đế Nội Kinh” của Đông y đã giải thích chi tiết về nguyên tắc vận hành của chiếc “đồng hồ” trong cơ thể. Lý luận trong Đông Y “Tử ngọ lưu chú” cho rằng, biến hóa của Mặt trời và Trái đất, mỗi ngày 12 canh giờ (24 tiếng) sinh ra nhiều biến hóa khác nhau, mỗi canh giờ sẽ có một cơ quan trong cơ thể hoạt động mạnh hơn, cho nên các thầy thuốc nghiên cứu thuận theo biến hóa của cơ thể theo canh giờ mà bảo dưỡng cơ quan hoạt động tương ứng vào giờ đó.
Theo lời khuyên của Đông Y, thì bạn nên đi ngủ trước 11h đêm, bởi vì từ 11 giờ đêm đến 1h giờ sáng là thời điểm Dương khí tiềm tàng trong cơ thể, nếu đi ngủ trước lúc này có thể bảo dưỡng Dương khí, giúp bạn hôm sau tỉnh giấc sẽ tràn đầy sức sống.
(Ảnh minh hoạ: thefreedictionary.com)
Từ 1 đến 3 giờ sáng là thời điểm khí huyết tập trung ở gan có thể giúp giải độc gan. Nhưng nếu thời gian này không ngủ, hoặc thường tỉnh giấc sẽ dễ làm tổn thương gan, gây khô mắt, chóng mặt, đổ mồ hôi vào ban đêm và các triệu chứng khác.
Từ 5 – 7 giờ sáng là thời điểm Đại tràng (ruột) kinh vượng. Bạn nên tranh thủ dậy sớm và uống một ly nước ấm, sau đó vào nhà vệ sinh thải những chất cặn bã tích trữ cả ngày hôm trước! Tuy nhiên cũng không nên vào nhà vệ sinh quá sớm, vì có nhiều người già bị trúng gió vì nguyên nhân này. Bạn nên nghỉ ngơi khoảng 10 – 20 phút cho đầu óc tỉnh táo rồi đi.
Từ 11 – 13 giờ là lúc Tâm (tim) vượng. Lúc này nên nghỉ ngơi, chợp mắt để an thần dưỡng tinh khí.
Từ 3 đến 5 giờ chiều là thời gian tốt nhất để uống nước trong ngày. Bởi vì tại thời điểm này bàng quang hoạt động mạnh nhất, nước uống có lợi cho bàng quang và có lợi cho sự bài tiết các tạp chất của con người.
Đại Hải
Thức khuya, ít ngủ… Đây chính là sát thủ của gan
Gan là cơ quan giải độc lớn nhất, nên đóng vai trò rất quan trọng đối với khả năng sinh tồn của cơ thể người. Nếu như thường xuyên thức khuya sẽ khiến gan không chịu nổi gánh nặng quá lớn, dễ phát bệnh về gan. Ở người thường xuyên thức đêm sẽ thường thiếu ngủ do sinh hoạt chính vào ban ngày, khiến sức đề kháng của cơ thể giảm xuống, đồng thời ảnh hưởng đến khả năng tự sửa chữa phục hồi của gan vào ban đêm. Đặc biệt đối với người bị viêm gan B, viêm gan C thì thức đêm càng làm bệnh tình thêm trầm trọng.
Không chỉ gan mà nhiều cơ quan khác cũng bị ảnh hưởng nếu bạn ngủ muộn (Ảnh: Internet)
Theo lý luận về kinh mạch của Đông Y, ban đêm từ 11h tới 2h sáng là lúc khí huyết kinh Can mạnh nhất, là thời gian gan được nuôi dưỡng tốt nhất, cũng là thời điểm gan bài độc mạnh mẽ. Tuy nhiên để đạt được hiệu quả tốt nhất thì cơ thể phải tiến hành trong trạng thái ngủ say.
Do đó thức đêm thường xuyên khiến gan không thể xử lý hoàn toàn chất độc, khí huyết mới không thể sinh, cứ mãi như thế, gan không được nuôi dưỡng đầy đủ, tế bào gan bị tổn thương khó có thể hồi phục mà ngược lại càng thêm trầm trọng, tạo thành tổn thương lớn đối với cơ thể. Lâu ngày, sẽ khiến da thô ráp, dễ mệt mỏi, thường cảm thấy miệng đắng, họng khô, dễ nóng giận. Chức năng giải độc của gan do vậy mà bị hao tổn, khiến lượng độc tố bình thường phải bị thải ra ngoài nay lưu lại trong máu. Có một nghiên cứu cho thấy ở tư thế đứng thẳng lượng máu lưu hành trong gan giảm 40%, khi vận động thì giảm 80-85%, vì vậy ở tư thế nằm, nghỉ ngơi lượng máu đến gan nhiều hơn rõ rệt.
Mặt khác ở những người thường xuyên thức đêm sẽ tiết adrenalin nhiều hơn so với người bình thường, nên làm gia tăng gánh nặng cho gan và thận, ảnh hưởng đến chức năng bình thường của gan và thận.
Do đó những người ngủ muộn tốt nhất nên điều chỉnh thời gian làm việc và nghỉ ngơi, giải trí hợp lý. Để gan bài độc hữu hiệu thì mỗi tối nên đi ngủ trước 11 giờ. Ngoài ra, người thức đêm cần chú ý bổ sung những chất dinh dưỡng đặc biệt, như bữa tối cần ăn nhiều thực phẩm giàu vitamin B và albumin, như ngũ cốc toàn phần (gạo lứt, ngô), gan, thịt nạc, các loại đậu v.v.
Theo NTDTV
Đại Hải t/h
10 loại thức phẩm tốt nhất cho giải độc gan
Đôi khi, mặt bạn mọc đầy mụn vì gan bị nóng. Bởi gan chị trách nhiệm giải độc cho cơ thể, nếu gan không khỏe mạnh sẽ dẫn đến nhiều vấn đề khác nhau. Một chế độ ăn uống và lối sống không lành mạnh, nghèo nàn khiến gan làm việc quá sức và có thể quá tải, khiến nó không thể xử lý độc tố và chất béo hiệu quả. Bạn hãy lưu lại 10 loại thực phẩm này để giải độc cho cơ quan chuyên giải độc nhé.
1. Tỏi
Tỏi giúp kích hoạt các emzym trong gan để thải trừ độc tố. (Ảnh thông qua webtretho)
Tỏi làm sạch gan rất tốt, nó giúp kích hoạt các emzym trong gan để thải trừ độc tố. Ngoài ra nó cũng chứa hai hợp chất tự nhiên gọi là allicin và selen, có tác dụng hỗ trợ trong quá trình làm sạch và bảo vệ gan khỏi tác hại của chất độc. Hơn nữa, tỏi còn làm giảm cholesterol và triglyceride, những chất có thể gây quá tải cho gan và cản trở hoạt động của nó.
Nên ăn 2-3 tép tỏi tỏi tươi thay vì tỏi đã qua xử lý như tỏi băm nhỏ hoặc bột hàng ngày và thêm tỏi vào bữa ăn của bạn bất cứ khi nào có thể để tăng cường sức khỏe cho gan.
2. Chanh
Trong chanh có nhiều vitamin C, thúc đẩy sự hình thành các enzym hỗ trợ tiêu hóa, đồng thời làm tăng hấp thụ chất khoáng, giúp gải độc gan và làm thúc đẩy hoạt động của các enzym giải độc.
Bạn hãy pha nước chanh uống, có thể cho thêm chút mật ong để uống đều đặn.
3. Trà xanh
Một nghiên cứu năm 2002 thấy rằng các catechins trong trà giúp kích thích tiêu mỡ, ngăn ngừa tích tụ mỡ trong gan và bảo vệ gan khỏi tác dụng gây hại của rượu. Trà xanh cũng có lợi trong việc điều trị hoặc ngăn ngừa bệnh gan. Người ta nghiên cứu ra rằng uống trà xanh làm giảm nguy cơ ung thư gan.
Uống 2-3 tách trà xanh mỗi ngày, có thể thêm mật ong nếu muốn. Nhưng tránh uống trà xanh quá nhiều vì nó có thể có tác động xấu đến gan và các bộ phận khác của cơ thể.
4. Nghệ
Trộn ¼ muỗng cà phê bột nghệ vào một cốc nước và đun sôi. Uống ngày hai lần trong một vài tuần sẽ làm sạch gan và cải thiện khả năng tiêu hóa chất béo của cơ thể. Vì các hợp chất curcumin trong củ nghệ giúp hình thành enzyme giải độc gan và tái tạo tế bào gan bị hư hỏng.
5. Bơ
Hiệp hội Hóa học Mỹ nghiên cứu thấy bơ rất giàu glutathione có thể làm giảm tổn thương gan giúp làm sạch và cải thiện chức năng gan. quả bơ còn có nhiều chất béo không bão hòa giúp làm giảm cholesterol xấu và tăng cholesterol tốt.
Hơn nữa, quả bơ chứa nhiều khoáng chất, vitamin và chất dinh dưỡng hỗ trợ sức khỏe cho gan và làm giảm chất béo. Để chữa lành các tổn thương gan, nên ăn 1-2 quả bơ mỗi tuần trong một vài tháng.
Bơ đã được chứng minh là có thể làm sạch và cải thiện chức năng gan (Ảnh thông qua: nuoiconphaibiet.vn)6. Củ cải đường
Củ cải đường cũng là một thực phẩm giúp làm sạch và hỗ trợ chức năng gan một cách mạnh mẽ. Tỷ lệ cao flavonoid thực vật và beta-carotene giúp kích thích và cải thiện chức năng gan. Hơn nữa, củ cải đường còn có tác dụng lọc máu.
Công thức salad làm sạch gan:
1 chén củ cải đường cắt nhỏ hoặc nạo
2 muỗng canh dầu ô liu nguyên chất ép lạnh và nước cốt ½ quả chanh
Trộn tất cả các thành phần với nhau và cứ 2h ăn 2 muỗng mỗi ngày trong 1 tuần
7. Bưởi
Bưởi có chứa glutathione, một chất chống oxy hóa mạnh mẽ làm trung hòa các gốc tự do và giải độc gan và giải độc kim loại nặng. Hơn nữa, naringenin flavonoid trong bưởi giúp phá vỡ các chất béo.
Uống một ly nhỏ nước ép bưởi hoặc ăn bưởi vào buổi sáng hàng ngày là rất tốt.
Lưu ý: Nếu bạn đang dùng thuốc, tham khảo ý kiến bác sĩ trước khi dùng trái cây này vì nó có thể tương tác với các loại thuốc nhất định.
8. Táo
Một quả táo mỗi ngày là bí mật đằng sau một lá gan khỏe mạnh. Táo giúp loại bỏ các độc tố trong đường tiêu hóa và cholesterol máu, ngăn ngừa gan khỏi bị làm việc quá sức.
Quả óc chó có nhiều tác dụng tốt cho cơ thể (Ảnh thông qua: biona.vn)
Hơn nữa, táo còn làm sạch tự nhiên giúp loại bỏ chất gây ung thư và các độc tố khác ra khỏi máu.
9. Quả óc chó
Quả óc chó giúp giải độc và hỗ trợ quá trình làm sạch tự nhiên của gan. Ăn một nhúm quả óc chó hàng ngày như một bữa phụ, hoặc thêm vào các món ăn ẽ làm cải thiện sức chức năng gan.
10. Cải xanh
Cải bắp, cải xoăn, súp lơ, xà lách… là những loại thực phẩm được khuyến khích khi cần lọc gan. Bắp cải chứa các enzyme cần thiết giúp giải độc gan và làm sạch đường tiêu hóa. Ăn bông cải xanh 3 lần một tuần để giữ cho gan khỏe mạnh.
Ngoài ra, các chuyên gia y tế cũng khuyên loại bỏ hoặc giảm các loại thực phẩm động vật cũng như rượu, đường tinh chế, chất caffein và các loại thực phẩm chế biến và cả ngừng hút thuốc vì nó gây ra thiệt hại đáng kể đến các cơ quan khác nhau của cơ thể, bao gồm cả gan.
Tú Linh tổng hợp
Dưỡng sinh theo quy luật vận hành 12 kinh lạc của cơ thể người
Các kinh lạc trong cơ thể chúng ta là cái gốc của sinh mệnh, chúng lại vận hành có quy luật rõ ràng. Vì vậy, việc hiểu và thực hành lối sống thuận theo quy luận vận hành của các kinh lạc là mở cánh cửa cho sức khỏe chúng ta. Dưới đây xin trình bày lại quy luật vận hành của 12 kinh lạc cùng những hướng dẫn cụ thể hữu ích trong sinh hoạt hàng ngày.
1. Thủ thái âm phế kinh
Thủ thái âm phế kinh
Giờ Dần (từ 3 – 5 giờ): Phế kinh vượng. Giờ dần ngủ tốt thì sắc hồng tinh khí đủ.
“Phế hướng về trăm mạch”. Phế vào giờ Sửu đưa máu huyết vào giai đoạn mới, máu mới cung cấp cho phế, rồi qua phế đưa đến toàn thân. Vì thế sắc mặt vào sáng sớm thường hồng hào, tinh lực dồi dào.
Người bị bệnh phổi sẽ phát mạnh nhất vào giờ Dần, ví như ho hay thở khò khè làm tỉnh ngủ.
Chứng thực: Chướng bụng, dễ táo bón, dễ bị trĩ, lưng và vai khó chịu, đau răng, da dẻ khác thường, thượng quản khác thường…
2. Thủ dương minh đại tràng kinh
Thủ dương minh đại tràng kinh
Giờ Mão (5 – 7 giờ): Đại tràng kinh vượng. Giờ Mão đại tràng hoạt động thải chất độc và cặn bã.
“Phế và đại tràng tương quan biểu lý”. Phế mang máu mới phân bố khắp toàn thân, giúp đại tràng đi vào trạng thái hưng phấn, hoàn thành quá trình hấp thụ dinh dưỡng và nước trong đồ ăn, thải chất cặn bã. Sáng sớm sau khi dậy là thời gian đại tiện rất tốt.
Chứng thực: Dễ đói, dạ dày yếu, xương khớp khác thường, thèm ăn, miệng khô, dễ táo bón.
Dưỡng sinh: Tranh thủ dậy sớm và uống một ly nước ấm, sau đó vào nhà vệ sinh thải những chất cặn bã tích trữ cả ngày hôm trước! Tuy nhiên cũng không nên vào nhà vệ sinh quá sớm, vì có nhiều người già bị trúng gió vì nguyên nhân này. Nên nghỉ ngơi khoảng 10 – 20 phút cho đầu óc tỉnh táo rồi đi. Lời khuyên về đồ ăn: cà tím, rau chân vịt, chuối, nấm, mộc nhĩ, ngô, đậu cô-ve, đậu Hà Lan…
3. Túc dương minh vị kinh
Túc dương minh vị kinh
Giờ Thìn (7 – 9 giờ): Vị kinh vượng.
Giờ Thìn ăn sáng, ổn định dinh dưỡng cơ thể. Ăn sáng vào giờ này dễ tiêu hóa, hấp thu cũng tốt. Ăn sáng có thể dùng đồ ăn nhẹ giúp bảo vệ dạ dày, như cháo, ngũ cốc, bánh bao… Đồ ăn quá khô nóng sẽ làm nóng dạ dày khiến môi khô nẻ, nhiệt… Còn nhịn ăn sáng sẽ dễ bị bệnh tật.
Chứng thực: Tỳ vị bất hòa, tiêu hóa và hấp thu không tốt sẽ dễ sinh đầy bụng, đau đầu, mệt mỏi, xương khớp khó chịu, bài tiết khác thường…
Dưỡng sinh: Chú ý ăn sáng. Nếu bao tử đói sẽ không ngừng tiết axít dạ dày, lâu dần sẽ gây loét dạ dày, viêm dạ dày, tá tràng, túi mật… Sau khi ăn khoảng một giờ có thể mát xa kinh vị giúp điều tiết công năng dạ dày.
4. Túc thái âm tỳ kinh
Túc thái âm tỳ kinh
Giờ Tỵ (9 – 11 giờ): Tỳ kinh vượng, cơ thể tạo máu.
“Tỳ chủ vận hóa, tỳ thống huyết”. Tỳ là cơ quan điều hành toàn bộ việc tiêu hóa, hấp thu, bài tiết, lại quản về máu. “Tỳ khai khiếu ra miệng, phát ở môi”. Công năng của tỳ tốt thì việc hấp thu và tiêu hóa cũng tốt, chất lượng máu cũng tốt, môi sẽ hồng mịn. Môi trắng cho thấy khí huyết không đủ, môi thâm cho thấy khí lạnh nhiễm kinh tỳ.
Dưỡng sinh: Tỳ vị bất hòa, tiêu hóa và hấp thu không tốt, tỳ hư khiến trí nhớ suy giảm… Đây là thời gian kinh tỳ vận hành khai huyệt, cũng là thời gian bảo vệ tỳ tốt nhất. Kiến nghị nếu có điều kiện hãy dành cho bữa trưa nhiều lựa chọn về món ăn: đậu cô-ve, khoai lang, khoai tây, đậu hũ, rau cần tây… Trái cây có thể chọn táo, cam, quýt… Nước trà có thể chọn trà xanh, trà hoa nhài, mật ong…
5. Thủ thiếu âm tâm kinh
Giờ Ngọ (11 – 13 giờ): Tâm kinh vượng. Giờ Ngọ nên nghỉ ngơi để an thần dưỡng tinh khí.
“Tâm chủ thần minh, khai khiếu ở lưỡi, phát ở mặt”. Tim đẩy máu vận hành, dưỡng thần, khí, và cơ bắp. Một giấc ngủ ngắn vào giờ Ngọ có tác dụng dưỡng tim rất tốt, giúp buổi chiều tối sinh lực tràn đầy.
6. Thủ thái dương tiểu tràng kinh
Giờ Mùi (13 – 15 giờ): Tiểu tràng kinh vượng. Giờ Mùi phân trong đục, uống nước giúp hạ hỏa.
Tiểu tràng phân chia trong đục, đưa nước thải về bàng quang, cặn bã về đại tràng, chất tinh túy lên tỳ. Tiểu tràng kinh vào giờ Mùi điều hòa dinh dưỡng trong ngày. Nếu tiểu tràng kinh nóng sẽ dễ ho khan, trung tiện. Lúc này uống nhiều nước, uống trà có lợi cho tiểu tràng thải độc hạ hỏa.
7. Túc thái dương bàng quang kinh
Túc thái dương bàng quang kinh
Giờ Thân (15 – 17 giờ): Bàng quang kinh vượng. Giờ Thân nước miếng đủ thì cơ thể dưỡng âm tốt.
Bàng quang chứa nước thải và nước miếng, nước thải bài tiết ra khỏi cơ thể, nước miếng tuần hoàn trong cơ thể. Nếu bàng quang nóng sẽ tiểu són. Giờ Thân nhiệt độ cơ thể nóng, người âm hư là nổi rõ nhất. Lúc này vận động sẽ hỗ trợ tuần hoàn nước miếng trong cơ thể, uống nước trà “bổ âm hạ hỏa” hỗ trợ rất tốt cho người âm hư.
8. Túc thiếu âm thận kinh
Túc thiếu âm thận kinh
Giờ Dậu (17 – 19 giờ): Thận kinh vượng. Thận tàng tinh, giờ Dậu nạp nguyên khí mạnh.
“Thận chứa tinh chất của sinh sản và tinh chất của lục phủ ngũ tạng. Thận là cái gốc tiên thiên”. Khi qua giờ Thân cơ thể hạ hỏa thải độc, đến giờ Dậu thận tới lúc tích chứa tinh hoa. Lúc này không thích hợp cho những hoạt động mạnh, cũng không hợp uống nước nhiều.
9. Thủ quyết âm tâm bao kinh
Thủ quyết âm tâm bao kinh
Giờ Tuất (19 – 21 giờ): Tâm bao kinh vượng, giảm áp lực để tim dễ chịu.
“Tâm bao kinh là lớp da mỏng bên ngoài tim, bên cạnh có mạch, đường thông khí huyết. “Tà” không được vào, nếu không tim sẽ tổn thương”. Tâm bao kinh là bộ phận màng ngoài để bảo vệ tim, cũng là đường thông khí huyết. Tâm bao kinh vào giờ Tuất vượng nhất, giúp loại bỏ những nhân tố gây bệnh xung quanh tim để tim đạt trạng thái tốt nhất. Lúc này cần giữ tâm trạng đặc biệt thoải mái, có thể đọc sách, nghe nhạc, đi spa, khiêu vũ… để thả lỏng tâm trạng, giải tỏa áp lực.
10. Thủ thiếu dương tam tiêu kinh
Giờ Hợi (21 – 23 giờ): Tam tiêu kinh vượng, là giờ thông bách mạch.
Tam tiêu là tạng phủ lớn nhất trong lục phủ ngũ tạng, chủ về khí và có công dụng thông nước. Giờ hợi tam tiêu có thể thông bách mạch, vì thế ngủ vào giờ này là cách dưỡng sinh rất tốt, có lợi cho sức khỏe và giữ dung nhan. Đặc điểm chung của nhiều người già là ngủ vào giờ Hợi. Người hiện đại nếu không thể ngủ vào giờ này thì nên nghe nhạc, đọc sách, xem phim, luyện yoga. Tuy nhiên tốt nhất là không để qua giờ hợi mới ngủ.
11. Túc thiếu dương đảm kinh
Giờ Tý (23 – 1 giờ): Đảm kinh vượng. Giờ Tý ngủ đủ thì không bị thâm quầng mắt.
Lý luận Trung y cho rằng: “Khí dư của gan tiết vào mật, tụ lại thành tinh (dịch mật)”. Người ngủ trước giờ Tý thì mật hoàn thành trao đổi chất. Dịch mật sung túc thì não bộ tỉnh táo. Người ngủ trước giờ Tý thì sáng dậy đầu óc minh mẫn, khí sắc hồng hào, không bị thâm quầng mắt. Ngược lại, trong giờ Tý không ngủ thì khí sắc nhợt nhạt, thâm vành mắt. Ngoài ra, vì dịch mật thải độc không tốt nên dễ kéo theo kết tinh, kết thạch (sỏi mật).
12. Túc quyết âm can kinh
Túc quyết âm can kinh
Giờ Sửu (1 – 3 giờ): Can kinh vượng. Theo lý luận Trung y: can tàng huyết, khi nằm máu về can.
Nếu giờ Sửu không ngủ thì can sẽ tiếp tục phải chuyển vận năng lượng kích thích tư duy và hành động, việc trao đổi chất bị ảnh hưởng. Vì thế trước giờ Sửu không đi vào giấc ngủ thì sắc mặt xanh xám, tâm trạng uể oải, dễ bị bệnh gan và mặt đốm rỗ.
Chứng hư: Khả năng miễn nhiễm của da suy giảm, trời lạnh tay chân dễ tê lạnh, cổ họng khô, ho khan…
Chứng thực: Hơi thở không thông, cổ họng khó chịu, tức ngực, thở khò khè, viêm amidan, ho, đau mỏi vai, dễ bị bệnh trĩ…
Dưỡng sinh: Lúc này cơ thể cần nhiều dưỡng khí, cần thở sâu, vì thế mà phải ngủ sâu. Nếu lúc này không thể ngủ thì tốt nhất hãy uống ly nước ấm cho cơ thể dễ chịu và để phổi không bị khô.
Theo NTDTV
Tinh Vệ biên dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét