TIN TỨC THẾ GIỚI TỔNG HỢP
GENERAL WORLD NEWS
Tưởng Niệm 30-4 tại DFW, Texas
I. Lễ Tưởng Niệm 30-4 Năm Thứ 43 tại Arlington, Texas
Nam Tử Việt
Thứ Bảy, 28-4, mới 6:00 chiều mà cơn nắng bất thường cuối mùa Xuân đã đẩy nhiệt độ lên tới 85 o F, khiến người ta có cảm tưởng nắng hè gay gắt “đổ lửa”của Texas đang phóng ra những tia tử ngoại từ một lò lửa. Trên bãi đậu xe thênh thang của khu phố Bến Thành, vùng Arlington, Texas, xe cộ đã tấp nập tiến vào ô, hàng ngay ngắn. Hướng Đông-Nam (sát thương lộ Pioneer) là Kỳ đài và Tượng Đài Đức Thánh Trần Hưng Đạo Đại Vương với dãy cờ Vàng VNCH và cờ Hoa Kỳ tung bay phấp phới theo cơn gió chiều làm mọi người hứng khởi. Phía Tây-Bắc, một sân khấu lộ thiên, đẹp, khang trang, đầy băng-rôn (Banners) quốc kỳ Việt Mỹ to nhỏ rợp trời, bàn thờ, hương án, do ban tổ chức Cộng đồng thiết lập từ chiều hôm trước, thật công phu!
Đúng vào lúc 6:30 PM, loa phóng thanh bắt đầu mời quan khách và đồng hương đứng dậy, hướng tới kỳ đài, cùng với toán Quốc Quân Kỳ của Liên Hội CCSVNCH-DFW đang trong thế sẵn sàng để làm lễ thượng kỳ, ngay kỳ đài Việt Mỹ.
Rồi thì Quốc Ca Hoa Kỳ, Quốc Ca VNCH cất cao vang dậy khắp khu phố và phút mặc niệm chấm dứt. Tất cả các thành viên cộng đồng, hội đoàn, đoàn thể với trang phục chỉnh tề, quay về sân khấu lộ thiên, nơi đặt bàn thờ Tổ Quốc, đài chiến sĩ trận vong, tiếp tục hành lễ.
Trong bầu không khí trang nghiêm, MC Nguyễn Lang, xướng danh 5 vị tướng: Nguyễn Khoa Nam, Phạm Văn Phú, Lê Văn Hưng, Trần Văn Hai, Lê Nguyên Vỹ đã anh dũng tuẫn tiết khi Saigon thất thủ, nghe ngậm ngùi, thương tiếc những vong linh bi hùng tráng. Tiếp theo 4 vị chức sắc được mời: CT CĐ Hạt Tarrant Hồ Văn Điền; cựu CT Hạt Tarrant BS Phạm Văn Chất; CT CĐ Jason Lý, Dallas, CT Liên Hội CCSVNCH-DFW Nguyễn Hữu Duyệt, tiến lên khán đài, đặt vòng hoa tưởng niệm anh linh tử sĩ và đồng bào tử nạn oan khiên trong cuộc chiến đấu sau cùng năm 1975. Giây phút linh thiêng… với lời truy điệu ngậm ngùi cất cao, hòa lẫn trong tiếng sáo ru hồn gió thổi vi vu, nghe lạnh người:
….Hỡi ơi! Vận nước điêu linh, sông buồn núi thảm,
Cơ trời ảm đạm, đất lạnh người sầu!
Mấy cuộc bể dâu, rầu rầu ly loạn,
Bao lằn tên đạn, lớp lớp xung phong…
Vị quốc thân vong, anh hùng tử sĩ!
Nghìn thu vạn kỷ, Tổ Quốc ghi danh,
Hồn phách hiển linh, về đây chứng giám…
Anh hỡi Anh! những chàng trai tuấn kiệt
Đất nước cần, vui vẻ xếp bút nghiên
Theo tiếng gọi non sông làm lịch sử
Quyết xả thân thắp sáng ngọn đuốc thiêng …
Để tiết kiệm thời giờ, xin mời quý độc giả theo dõi Anh-Việt Video đính kèm đầy đủ chi tiết về Lễ Truy Điệu và những lời phát biểu của quý ông: Hồ Văn Điền, Trần Quốc Anh, Nguyện Hữu Duyệt và Ls Nguyễn Xuân Nghĩa…theo thứ tự gồm 11 youtubes toàn bộ của buổi lễ.
Tiếp theo là lễ dâng hương trước bàn thờ tổ quốc và giới thiệu quan khách Mỹ hiện diện trong buổi lễ: Thị trưởng thành phố Arlington, hai ông Tarrant County Commisioners: Andy Nguyễn, Glen Whitley… cùng nhiều nghị viên, chánh án… và các chức sắc trong quận đường Tarrant dâng hương trong buổi lễ tưởng niệm 43 năm Saigon thất thủ.
Quan khách Việt thì khá nhiều, quý vị chỉ cần xem qua youtube thì sẽ thấy không thể nào giới thiệu hết được. Đi một vòng và nhìn vào ở dảy ghế phía gần sân khấu mới thấy quý cụ, những VIP trong vùng tới tham dự rất đông.
Văn Nghệ Phụ Diễn
Xin mời quý độc giả xem toàn bộ video clips TRÊN (V.Anh Nguyen) để thưởng thức những tiếng hát của các tài danh địa phương DFW và nhất là ca nhạc sĩ Việt Khang đến từ California.
Phần văn nghệ đấu tranh 30-4 lần thứ 43 năm nay có rất nhiều mục do các tài danh địa phương của các hội đoàn, đoàn thể như: Phong Trào Hưng Ca, Sân Khấu Nhỏ, Nhóm Hoài Hương, Thiện Nguyện Viên Cộng Đồng, Ca đoàn Võ Bị Đà Lạt… đã làm cho khán giả ngợi khen, nhất là ca nhạc sĩ Việt Khang đến từ California, mà mọi người mong đợi, ngưỡng mộ kể từ khi anh đặt chân tới vùng đất Tự Do Hoa Kỳ cách đây mấy tháng, sau 4 năm bị bạo quyền CSVN cầm tù, 2 năm quản chế chỉ vì 2 nhạc phẩm mà họ cho là “phản động” – Anh là ai? – Việt Nam Tôi Đâu? Nội dung của hai nhạc phẩm với những lời ca bộc bạch, bình dân, mà ai cũng hiểu, kể cả giới trẻ tuổi hoa niên (teen) cũng hiểu dễ dàng: “Giờ đây Việt Nam còn hay đã mất, mà giặc Tàu ngang tàng trên quê hương ta. Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tội chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu (Việt Nam Tôi Đâu); “Xin hỏi anh ở đâu, ngăn bước tôi chống giặc Tàu ngoại xâm, dân tộc anh ở đâu, sao đang tâm làm tay sai cho Tàu (Anh Là Ai)”.
Hình ảnh tổng quát Quốc Hận thứ 43 tại Arlington, TX
Nhạc sĩ Việt Khang, kể từ năm 2012 cho đến nay, với 2 nhạc phẩm dậy lửa nói trên, đã gắn liền với con người anh, thật sự nó đã tác động lên tinh thần của người dân Việt khắp năm châu mạnh mẽ về cao trào chống chế độ CSVN, một tập đoàn bạo tàn nhất thế giới. Nhắc tới 2 bản nhạc ấy là nhắc tới Việt Khang. Qua nhiều “youtube” bằng những lời tâm tình rất thành thật của anh, chắc chắn khi xem qua, nhiều người đã cảm nhận được điều đó. “VK một thanh niên hiền lành, qua những lời thành thật từ đáy lòng, trên sân khấu và ngay cả những lần phóng vấn trực tiếp bằng video, đó chính là bản chất của anh, chứ không phải chỉ là hiện tượng”.
- Một độc giả tên NG trong đêm “Tưởng Niệm 43 Năm Quốc Hận” tại Arlington, TX đã nói với chúng tôi: “Ca hát và âm nhạc của Việt Khang thì rất bình thường, nhưng sự can đảm, chịu đựng và hy sinh thì anh đã có thừa. Bởi anh đã dám sáng tác nhạc, dám ca hát, chống Tàu, chống VC nhu nhược, một hành động đối đầu công khai ngay trong lòng địch, nhất là trước một chế độ khắc nghiệt, dã man như thế mà anh dám chịu đựng và chấp nhận tù tội để đạt mục tiêu. Dứt khoát phải thực hiện cho bằng được để đưa tiếng nói lương tri đến đồng bào là một hành động rất đáng khâm phục. Tôi nghĩ điều mà VK mong ước chính là tác động được cơn đau chung của đất mẹ VN đang hấp hối, là tiếng kêu gào trước vấn nạn nước mất nhà tan ngày nay! Nếu có thế lực nào đó dàn dựng nhằm lợi dụng anh với bất cứ ý đồ gì nữa… thì cũng khó mà qua mặt được công luận quần chúng, vì ngày nay thiên hạ vốn đã bị lừa quá nhiều lần rồi. Và nhất là chính VK với bao năm tù đày, khốn khổ, tôi tin chắc chắn VK có thừa khả năng để thoát hiểm”.
- Một thân hữu khác cho ý kiến: “Phải công nhận 2 bản nhạc của Việt Khang đã đi vào lòng người thật sâu đậm. Điều đó làm cho người ta thấy thương VK nhiều hơn khi biết anh ta bị Việt cộng tù đày. Trong thâm tâm của đa số đồng bào hải ngoại thì anh đã là một “siêu sao”. Khi anh đến Hoa Kỳ, người ta càng nao nức muốn gặp anh để bắt tay anh trò chuyện vài câu và để tỏ lòng thương mến… Nhưng rồi, thời gian sẽ làm phai mờ đi tất cả. Việt Khang, một ngày nào đó cũng sẽ trở thành một người “bình thương” như bao người đã rời xa Việt Nam. Việt Khang rồi cũng sẽ bận bịu chuyện cơm áo gạo tiền, phải “đi cày” để kiếm sống, để lo cho gia đình còn ở Việt Nam hoặc lo cho những bạn tù không may mắn như anh. Cho nên xin mọi người đừng vội chỉ trích Việt Khang cũng như đừng thần tượng hóa Việt Khang. Hãy để cho Việt Khang tự chọn con đường của anh!
- Một khán giả giấu tên, khi được hỏi sau khi tìm hiểu về VK, bà nói rằng: “Bà con đã thấy rõ ràng trên sân khấu, VK là một thanh niên với vóc dáng nhỏ con, hiền lành, nhưng không có nghĩa là anh không đủ trí thông minh mà tự chọn cho mình một con đường sáng để bước đi trước bao nhiêu thử thách, từ nhà tù tới đất nước tự do, với muôn vàn khó khăn trước phong ba bão táp về lãnh vực tâm lý, chinh trị… mà anh đang và sẽ gặp phải. Tôi nghĩ là anh sẽ vượt qua mọi trở ngại bằng hành trang vững chắc “Nhân Trí Dũng” trên con đường dài tranh đấu chống bạo quyền CSVN mà anh đã chọn. Chúc anh may mắn!
Lời Phát Biểu của anh Bảo Vinh
LTS: Một số dư luận đã không đồng ý với bài phát biểu của người trẻ nhiều nhiệt huyết là Bảo Vinh, một khuôn mặt quen thuộc trong cộng đồng DFW. Chúng tôi chưa nhận được ý kiến từ ban tổ chức. Bài phát biểu của anh có thu hình youtube, nhưng để rộng đường dư luận chúng tôi đăng luôn bài viết để quý vị tiện việc theo dõi.
Quốc Hận lần thứ 43: 2018
“Tự Do, Dân Chủ, và Nhân Quyền cho Việt Nam” là một đề tài mà hơn bốn thập niên qua từ các chính trị gia đến dân thường đã bàn cãi, thảo luận vẫn chưa ngã ngũ, lại là chủ đề được lựa chọn của CĐNVQG Hạt Tarrant trong Ngày Quốc Hận năm nay xem chừng như nghịch lý. Do đó, con xin mạn phép đề nghị một câu hỏi khác hợp thời và hấp dẫn hơn.
Đó là: Chúng ta có nên hủy bỏ hay giữ Ngày Quốc Hận 30/4?
Thưa vâng. Như vậy, chúng ta đã đồng ý giữ lại Ngày Quốc Hận 30/4.
Nhưng làm thế nào để duy trì và sử dụng Ngày Quốc Hận như một thanh gươm bén đâm vào tử huyệt của kẻ thù?
- Gợi lại những hậu quả khốc liệt từ Ngày Quốc Hận
Nói sao cho xiết thảm cảnh mà dân chúng miền Nam Việt Nam đã phải gánh chịu khi hàng triệu người đã hy sinh hoặc bỏ mình trên các chiến trận, trong các lao tù nơi vùng kinh tế mới, trên biển cả, rừng sâu, mồ mả Ông Cha bị sang bằng, và kể cả chúng con cũng mất đi cái lý lịch nguyên thủy. Tất cả nhưng bằng chứng kể trên xét về phương diện pháp lý, được xem như là tội diệt chủng của một dân tộc. Nhưng, những sự việc kể trên vẫn chưa đủ để giúp cho tinh thần chống cộng ngày càng nung nấu quyết liệt hơn. Trong lúc đó CSVN đã và đang gia tăng mọi phương tiện tuyên truyền, chiêu dụ, nhất là khơi động tình hoài hương của người Việt xa xứ để chế độ độc tài, man rợ được sinh tồn, mà CĐNVQG của chúng ta hiện nay thì không có khả năng và chưa tìm ra hấp lực nào đủ để thuyết phục người của chúng ta gạt bỏ ngoài tai những lời đường mật, quyến rủ giả dối của chúng.
- Những thành quả mà người Việt Quốc Gia đạt được
Hơn 40 năm qua, chúng ta quyết liệt đấu tranh vởi kẻ thù bằng nhưng hình thức như: biểu tình, phản kháng, hội thảo, thỉnh nguyện thư, v.v… cũng đã có chút dư âm, nhưng kết quả ví như con đê nhỏ cố ngăn cơn hồng thủy xô ập tới. Hơn nữa, những thành quả khiêm nhường mà ta đạt được chỉ có tiếng vang một mặt nào đó trong phạm vi CĐNVQG hải ngoại mà thôi. Chúng ta đã quên hay bỏ sót tận dụng tiềm năng nơi các cộng đồng tỵ nạn Cộng Sản trên thế giới hiện hữu bên ta như: Cuba, Tây Tạng, Cam-bốt, Lào, Đại Hàn, v.v., để làm thành vết dầu loang trước công luận quốc tế. Nước chảy đá mòn. Lịch sử từng chứng minh các chế độ độc tài chuyên chế sớm muộn gì cũng bị đào thải và ĐCSVN sẽ không ngoại lệ.
III. Cuộc chiến giành Chính Nghĩa vẫn còn đang tiếp tục
Ngày Quốc Hận trôi qua gần non nửa thế kỷ nhưng vẫn còn âm ỉ mãi trong lòng người dân chỉ chờ dịp bùng lên khốc liệt. Qua đó, một trận chiến quyết liệt khác đang tiếp diễn của đôi bên hiện nay là giành lấy “Chính Nghĩa.” CSVN là quân xâm lược, cướp của giết người hiện nay đang ở vào thế yếu nên chúng tìm mọi cách xóa bỏ Ngày Quốc Hận. Việt Nam Cộng Hòa chính nghĩa sáng ngời nhưng chưa tận dụng đúng mức, đành phải sa cơ. Ngày nào còn Ngày Quốc Hận thì ngày ấy chúng còn thấp thỏm lo âu cho số phận của chúng. Cho nên, giặc muốn ta quên đi Ngày Quốc Hận thì ta càng nên khai thác triệt để yếu điểm nầy; giặc muốn chúng ta đổi Ngày Quốc Hận bằng những danh xưng khác ta càng phải quyết liệt chối từ.
- Giải pháp cho Ngày Quốc Hận
Trước mặt chúng ta là Đức Thánh Trần. Hơn 750 năm trước đã tìm một giải pháp cho NQH nhử sau:
“Ta tới bửa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa. Còn các ngươi ngồi nhìn chủ nhục mà không biết lo, thân chịu quốc sỉ mà không biết thẹn. Tiền của dẫu lắm cũng không mua được đầu giặc, chén rượu say không làm giặc chết, giọng hát réo rắt không làm giặc điếc tai, chẳng những thân ta kiếp nầy chịu nhục đến trăm năm sau, tiếng nhơ không rửa mà thanh danh của các ngươi là tướng bại trận dẫu muốn vui chơi thỏa thích phỏng có được chăng?
Giặc Mông-Thát với ta là kẻ không đội trời chung mà các ngươi điềm nhiên không muốn báo thù chẳng khác nào quay mũi giáo xin đầu hàng, giơ tay mà chịu thua giặc.
Nếu vậy rồi đây, sau khi dẹp yên nghịch tử sẽ thẹn đến muôn đời, há còn mặt mũi nào mà đứng trong trời đất chở che nầy nữa!”
Tóm lại, trước khi chúng ta đòi “Tự Do, Dân Chủ, và Nhân Quyền cho Việt Nam” chúng ta phải giải quyết vấn đề của Ngày Quốc Hận, đồng thời tuân theo lời di huấn Ngài thì Ngày Quốc Hận sẽ chấm dứt, cũng chính là ngày ĐCSVN bị tiêu diệt, hoàn toàn vắng bóng trên nước VN thân yêu chúng ta. (Bảo Vinh)
Kết:
Lấy kinh nghiệm từ các cộng đồng bạn ở khắp hải ngoại, CĐ-NVQG hạt Tarrant đã tổ chức “Lễ Tưởng Niệm 43 Năm Quốc Hận năm nay tại khu Bến Thành, Arlington, Texas rất thành công gần như mọi mặt… trong đó nhiều người và VK đã không một chút ưu tư muộn phiền. Phải công nhận có sự hiện diện của ca nhạc sĩ Việt Khang trong chương trình Văn Nghệ đấu tranh năm nay đã làm cho con số đồng hương tham dự Tưởng Niệm 30/4 tăng lên gấp đôi, khoảng 700 người.
Một điều dễ hiểu là hiện tượng VK với hai tác phẩm, góp tiếng nói đấu tranh với nhóm “tuổi trẻ yêu nước”, mà anh đã cất cao tiếng hát từ năm 2011/2012, chính là con đường sáng khi biết sử dụng âm nhạc như một loại vũ khí đấu tranh sắc bén cho dân tộc sớm có tự do dân chủ. •
CỘNG ĐỒNG NVQG DALLAS TUẦN HÀNH TƯỞNG NIỆM NGÀY QUỐC HẬN 30 THÁNG 4
Garland, TX.- Sau bốn buổi họp chuẩn bị cho lần đầu tiên tổ chức tuần hành theo lộ trình bắt đầu từ trụ sở Cộng đồng hướng về phía bên trái tiến về đường Shiloh, tiếp tục rẽ phải đường West Walnut tiến về Jupiter road trở lại đường Beltline về nơi xuất phát. Lộ trình dài trên 6 miles gần gấp 3 lộ trình diễn hành ngày sinh nhật của nhà tranh đấu dân quyền Martin Luther King vào ngày 15 tháng 01 mỗi năm. Ngân khoản dành cho cuộc tuần hành do thành phố Garland đài thọ. Cộng đồng Dallas được bà Jennifer Nguyễn hướng dẫn để yêu cầu thành phố chuẩn thuận. Bà cho biết thêm, nếu Cộng đồng tổ chức và điều hợp tốt trong tinh thần hợp tác chặt chẽ, chương trình tuần hành sẽ tiếp tục hàng năm như ngày diễn hành của Martin Luther King.
Theo tinh thần buổi họp cuối cùng ngày 22 tháng 4 năm 2018. Chương trình bắt đầu lúc 3 giờ chiểu nghi lễ chào Quốc Kỳ và đặt vòng hoa tưởng niệm trước bàn thờ những anh hùng tuất tiết ngày 30 tháng 4 mà đại diện là cựu Chuẩn tướng Đặng Đình Linh, ông Nguyễn Bông đại diện Cao Niên, ông Jason Lý Chủ tịch Cộng đồng Dallas; Chủ tịch Jason Lý đã có một bài phát biểu về ý nghĩa ngày 30 tháng 4 rất súc tích và làm cho nhiều người xúc động…
Cuộc tuần hành bằng xe bắt đầu từ 3 giờ 15 với lực lượng Cảnh Sát gồm 16 chiếc xe hướng dẫn cùng một lực lượng tham dự cuộc tuần hành rất khí thế và oai hùng. Mỗi chiếc xe đều có mang ít nhất là hai lá cờ Mỹ – Việt với biểu ngữ. Đoàn xe khá dài, nối đuôi nhau đã làm cho những cư dân dọc lề đường khi đoàn xe đi qua hay người bộ hành tò mò tìm hiều: hôm nay ngày gì của cộng đồng Việt Nam? Lời giải thích cũng rất đơn giản: Ngày Cộng Sản chiếm miền Nam – Ngày Quốc Hận!
Chương trình tiếp theo là lễ Tưởng niệm được tổ chức sân khấu lộ thiên bên ngoài Trụ sở Cộng Đồng.
Chúng tôi xin ghi nhận một số quan khách Mỹ sau đây:
Dallas County Sheriff-Interim Chief Marian Brown -Cựu Thị Trưởng Rowlett-Todd Gottell – Phó Thị Trưởng Rowlett-Debby Bobbitt (bảng gni nhớ tưởng niệm tháng tư đen) – Cựu nghị viên Rowlett-Bác Sỉ Hargrave – Nghị Viên vùng 5 thành phố Garland-Rich Aubin – Cựu nghị viên vùng 6 thành phố Garland, Ứng Cử Viên Thị Trưởng-Lori Barnett Dodson – Johnny Beach-Garland ISD School Board Trustee
Ứng Cử Viên Thị Trưởng Garland-Louis Moore – Ứng Cử Viên Nghị viên vùng 2 thành phố Garland bà Deborah Morris. – Plano Mayor Pro Tem Rick Grady (bằng tưởng niệm tháng tư đen) – Thành phố Richardson và bảng ghi nhớ tưởng niệm tháng tư đen. – John và Koni Kaiwi-League of Latin American Citizens (LULAC) Garland – Tony and Lupita Torres-Garland Association for Hispanic Affairs – Bà Dorothy Brooks-Garland National Day of Prayers – Bà Lilly Mack-DFW Asian American Citizens Council – Doctor Jarvis Jacobs – Bà Debbie Fleck-Phóng viên Dallas Morning News – Tanner Đổ-ứng cử viên Collin County Commissioner – Mark Phariss-Ứng cử viên Texas State Senator vùng 8 – Sam Johnson-Ứng cử viên Texas Congressional District 3.
Diễn giả chính trong ngày hôm đó là cựu Đại Tá Không Quân, cựu tù nhân chính trị Kenneth Cordier. Mỗi đại diện hội đoàn Việt Nam đều có những lời phát biểu cảm tưởng về ngày Quốc Hận. Kết thúc là chương trình văn nghệ đấu tranh và dùng thức ăn nhẹ.
Nhìn chung cuộc tuần hành thành công và được nhiều người trong các giới chức Hoa Kỳ ngưỡng mộ xin được dẫn chứng sau đây:
Điện thư từ bà Brooks-Trưởng Ban Tổ Chức ngày Cầu Nguyện Hoà Bình ngày 3 tháng 5.
From: Dorothy Brooks
Date: April 29, 2018 at 8:06:45 PM CDT
To: jennifer.nguyen50@gmail.com
Subject: Thank you!
Thank you so very much for your kind invitation for today. I did answer yourb email and hope you got it.
I loved the military, who deserve our honor and respect. Glad there were so many today. Everyone was so gracious.
I have a recurring issue at times where my feet are in pain and it hurts to walk. Today I had an attack so I had to excuse myself early. So very sorry.
Again thank you.
Sent from my Verizon 4G LTE Droid
Dorothy Williams Brooks
The Day of Resentment Parade makes East turn at Jupiter and Beltline back to the Vietnamese American Ctr. Jennifer Nguyen, her husband Tom and many others made this a special day. May the Lord be with the people of Vietnamese descent as they cry out for freedom and healing. The veterans of 70+ years deserve such honor and respect. They appreciate American freedom and so should everyone.
Trung Úy Benjamin St. Clair: “đây là cuộc tuần hành dài nhất tại TP.”
Garland từ trước đến nay, ngay cả cuộc diễn hành của người Mỹ Da Màu trong ngày tưởng niệm Ông Martin Luther King Jr. Day cũng chỉ có hơn 2 dặm. Cuộc tuần hành của quý vị kéo dài 6 dậm 9. Sở Cảnh Sát và thành phố cám ơn quý vị đã cho chúng tôi tham gia ngày lịch sử này’
From: E
Date: April 30, 2018 at 9:47:19 AM CDT
To: jennifer.nguyen50@gmail.com
Subject: Thanks
Jennifer, thank you for letting us be part of a most moving ceremony yesterday. We were very impressed with the turnout, the parade and of course the hospitality. Working together, our different communities in Garland can make our city better.
Tony Torres
(Chủ tịch Cộng đồng Tay Ban Nha)
From: Deborah Morris
Date: April 30, 2018 at 8:39:26 AM CDT
To: Jennifer Nguyen Dfwaacc
Subject: Thank You
Jennifer,
I just wanted to thank you for inviting me to your event yesterday. It was beautiful and brought me to tears several times. I was deeply honored to be included. I wish I could have stayed for all the music and dancing. I stopped to watch one group practicing in the front as I was on my way out. I wish I understood Vietnamese so I could have followed the story they were telling in dance!
Again, thank you.
Deborah, (Ứng cử viên Vùng II)
Tuy nhiên cho đến giờ phút này chúng tôi cũng nhận được nhiều phê bình từ đồng hương, từ những người trong ban tổ chức. Những khuyết điểm này đã chuyển đến ông Chủ tịch Cộng đồng Dallas Jason Lý và Hội đồng Quản Trị. Chúng tôi hy vọng trong lần tuần hành tới sẽ tốt đẹp hơn.• NTV
Giải Truyền Thông Hưng Ca – Tưởng Nhớ Việt Dzũng
Quân Linh
Vào lúc 11 giờ sáng ngày Chủ Nhật, 29 tháng 4 năm 2018, nhân chuyến công tác Tưởng Niệm 43 năm Quốc Hận tại Công Đồng Người Việt Quốc Gia Hạt Tarrant, TX, Phong Trào Hưng Ca Việt Nam (PTHCVN) đã tổ chức một buổi tâm tình với đồng hương về Giải Truyền Thông Hưng Ca và tưởng niệm 5 năm Việt Dzũng ra đi, tại Trụ Sở CĐNVQG Hạt Tarrant, Dalworthington Gardens, TX.
Trong số quan khách tham dự có ông Hồ Văn Điền (CT/CĐNVQG Hạt Tarrant), ông Nguyễn Phương Hùng (PCT/ CĐNVQG Hạt Tarrant), bà PhạmThị Tuyết (TTK/CĐNVQG Hạt Tarrant), BS Phạm Văn Chất (cựu CT/CĐNVQG Hạt Tarrant), bà Phạm Nguyễn Thanh Thúy (HT Hội Cao Niên Tarrant), ông Nguyễn Hữu Duyệt (LHT/LHCCSVNCH DFW), ông Nguyễn Tống Hiến (HT Hội CSVSQ/TVBQGVN), ông Phạm Văn Tiền (HT Hội TQLC), ông Đoàn Tống (HT Hội CSQGVN), ông Nguyễn Đình Cơ, HT Gia Đình Mũ Đỏ), ông Võ Tấn Y (NKT), ông Đào Chí Nhân (đài 106.5FM Dallas), các anh chị em trong Nhóm Hoài Hương, ông Nguyễn Văn Lập (Trẻ Đẹp online). Đặc biệt có sự hiện diện của ca nhạc sĩ Việt Khang đến thắp nén nhang tưởng niệm người anh kết nghĩa Việt Dzũng.
Được biết Phong Trào Hưng Ca Việt Nam thực hiện “Giải Truyền Thông Hưng Ca 2018 – Tưởng Nhớ Việt Dzũng” với mục đích:
- Ghi nhận những nỗ lực của các thành viên trong cộng đồng đã lên tiếng, viết bài vạch trần những sai trái, xuyên tạc đầy ác ý của cuốn phim “The Vietnam War”.
- Tạo điều kiện, khuyến khích các thành viên khác trong cộng đồng tiếp tục lên tiếng bằng các bài phản bác với nội dung như trên.
- Các bài viết sẽ được tuyển chọn thành một Tập tài liệu song ngữ Anh Việt như một “vũ khí” đấu tranh cho “Sự Thật Về Cuộc Chiến Việt Nam”, đặc biệt giúp giới trẻ có thêm kiến thức chính xác về cuộc chiến.
- Để giải độc dư luận, giành lại sự thật về chiến tranh Việt Nam qua việc đăng Thư Ngỏ gửi Đạo diễn Ken Burns trên Washington Post hoặc Washington Times.
- Để lưu ý các giới điện ảnh, truyền thông Hoa Kỳ từ nay cần cẩn trọng hơn khi thực hiện những tác phẩm liên quan đến chiến tranh Việt Nam.
Sau nghi thức Chào Cờ & Mặc Niệm, Hưng Ca Chi Huệ và Hưng Ca cảm tình viên Trúc Thanh ngâm bài thơ tưởng nhớ Việt Dzũng. Kế tiếp Hưng Ca Nguyễn Xuân Nghĩa trình bày sơ lược sự hình thành và hoạt động của PTHCVN trong những thập niên vừa qua.
Cũng trong dịp này, Hưng Ca Nguyễn Xuân Nghĩa cũng giới thiệu đến quan khách và đồng hương các thành viên của Hưng Ca hiện diện trong buổi lễ và các cảm tình viên, bà Phạm Thị Tuyết và cô Trúc Thanh.
Xen lẫn vào chương trình là các ca khúc, nhạc cảnh đấu tranh do các anh chị em trong Phong Trào, các cảm tình viên và nhóm Hoài Hương trình diễn.
Một điều khá bất ngờ và làm cho mọi người vui vẻ là trong dịp này Hưng Ca Nguyễn Xuân Nghĩa và ca nhạc sĩ Việt Khang tuyên bố làm anh em kết nghĩa. Trước đó, bằng một giọng xúc động, Việt Khang đã kể lại việc nhận Mẹ của Việt Dzũng làm Mẹ nuôi trong dip đi thăm mộ của Việt Dzũng.
Càng vui vẻ và bất ngờ hơn nửa là quan khách lại chứng kiến một sự kiện kết nghĩa khác giữa Hưng Ca Nguyễn Xuân Nghĩa, anh Hồ Văn Điền và anh Nguyễn Phương Hùng.
Trong niềm vui đó, chương trình được tiếp tục với phần trình bày về “Giải Truyền Thông Hưng Ca – Tưởng Nhớ Việt Dzũng” của Hưng Ca Huỳnh Lương Thiện và phần văn nghệ đấu tranh khích động lòng người.
Quân Linh
Ai là lính đánh thuê?
Có một luật sư viết như sau khi nói về cuộc chiến hai miền Nam Bắc:
“Một bên là lính đánh thuê. Bên kia cũng vậy nhưng lại tưởng mình là chính nghĩa. Cuối cùng cũng có bên thắng, bên thua. Thực ra cả 2 bên đều thua mà đến nay vẫn ko bên nào chịu mở mắt. Lịch sử luôn luôn đúng.”
Đến bây giờ, 43 năm sau cuộc chiến, đã có bao bài báo, cuốn sách phân tích nhiều khía cạnh khác nhau về cuộc chiến. Vậy nhưng, vẫn có người — lại là người tham gia bào chữa cho các tù nhân chính trị — cho rằng cả hai phía là lính đánh thuê. Người viết thiếu hiểu biết đã đành, mà nhiều người gọi là có quan tâm đến thời cuộc, tức phải có tìm hiểu ít nhiều về giai đoạn này, lại đồng ý với ý kiến này thì quả thật quá tệ.
Một cách đơn giản, nếu hỏi một người lính đã từng tham gia chiến trận, bên này hay bên kia một câu hỏi, rằng bạn chiến đấu vì điều gì hẳn sẽ có cùng chung câu trả lời là tôi chiến đấu vì quê hương tôi, chứ chẳng phải vì quyền lợi của ai cả. Người miền Nam chiến đấu vì bảo vệ sự độc lập và tự do, tránh hoạ cộng sản mà họ ít nhiều đã chứng kiến. Người miền Bắc chiến đấu vì họ bị tuyên truyền rằng họ muốn giải phóng quê hương khỏi ách xâm lược của Mỹ. Một số khác ở miền Bắc bị ép đi lính chỉ vì nếu không đi thì họ sẽ bị chính quyền đe doạ.
Còn các cấp lãnh đạo ở hai miền? Chính quyền Ngô Đình Diệm từ đầu đã ngăn không cho quân Mỹ đổ quân vào Việt Nam, làm như vậy thì sẽ mất đi chính nghĩa của chính quyền ông, rằng ông muốn xây dựng một đất nước độc lập và phú cường. Vì vậy mà ông không muốn thấy quân đội của ngoại bang có mặt. Chính quyền của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu muốn giữ quân Mỹ lại để ngăn không cho phe cộng sản tiến chiếm miền Nam nhưng cuối cùng đã thất bại. Cách làm của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu không khác bao xa cách làm của thủ tướng Lý Quang Diệu của Singapore khi muốn quân đội Anh kéo dài sự hiện diện ở đảo quốc Singapore vì nó vừa giúp Singapore bảo vệ độc lập, tiết kiệm được cho Singapore số tiền phải chi cho quân đội, mà những khoản chi của quân đội Anh còn giúp kích thích nền kinh tế.
Riêng các lãnh đạo miền Bắc thì họ có tham vọng xâm chiếm miền Nam bởi đơn giản rằng nếu phân chia hai miền Nam Bắc thì về lâu về dài, miền Bắc chắc chắn sẽ thành một quốc gia kiệt quệ và đói nghèo, như Triều Tiên hôm nay, và miền Nam sẽ thịnh vượng như một dạng của Hàn Quốc. Lúc đó thì cán cân quân sự sẽ lệch về miền Nam và miền Bắc sẽ đứng trước mối nguy bị chiến bại. Tại sao lại như vậy? Thứ nhất là về tài nguyên thiên nhiên, những vùng đất màu mỡ nhất, những bãi biển đẹp nhất, nơi có nhiều trữ lượng dầu mỏ nhất, đều thuộc về miền Nam. Cuộc chiến càng về dài lâu thì miền Bắc sẽ càng khốn đốn về lương thực. Và thứ hai, miền Bắc lúc bấy giờ đã kiệt quệ về lương thực. Mô hình kinh tế xã hội chủ nghĩa đã thực hiện ở miền Bắc trong 20 năm từ 1954 đến 1975 về cơ bản là đã phá sản. Nội chỉ trong 10 năm từ 1975 đến 1986, mô hình kinh tế xã hội chủ nghĩa đã đưa toàn bộ Việt Nam đến tận cùng của nguy khốn, huống chi là sự áp dụng của nền kinh tế này ở miền Bắc trong 20 năm. Cho nên, nếu không có sự viện trợ lương thực của Liên Sô và Trung Quốc, thì miền Bắc đã sụp đổ vì đói kém từ rất lâu. Những lãnh đạo miền Bắc đã nhìn thấy thực tế rằng số phận của mình sẽ rất nguy khốn một khi mất đi sự viện trợ cho nên họ đã đi dây ngoại giao giữa Trung Quốc và Liên Sô trong một thời gian dài nhằm tìm kiếm viện trợ để duy trì chế độ. Nhưng họ biết rằng việc duy trì có thể không kéo dài lâu, vì vậy mà họ bằng mọi giá tiến chiếm nhằm cướp lấy miền Nam. Lê Duẩn, người đã ở miền Nam rất lâu và thấy được sự thịnh vượng của miền Nam, do đó là người hăng hái nhất cổ suý cho việc tiến quân.
Hoa Kỳ tham gia hỗ trợ Việt Nam Cộng Hoà chỉ vì muốn ngăn làn sóng cộng sản phủ khắp các nước Đông Nam Á. Còn Trung Quốc hỗ trợ miền Bắc vì không muốn có sự hiện diện của quân Mỹ ở ngay dưới chân mình. Lối ra phía Đông của Trung Quốc bị án ngữ bởi Nhật Bản và Đài Loan, cả hai đều là đồng minh của Mỹ. Và nếu lối ra ở phía Nam bị kiểm soát bởi Hoa Kỳ ở phía Nam nữa thì Trung Quốc xem như là bị cô lập. Đó cũng là lý do mà Trung Quốc đã bằng mọi giá quân sự hoá và kiểm soát biển Đông của Việt Nam nhằm kiểm soát lối ra Thái Bình Dương của mình. Đó cũng là lý do mà Trung Quốc vội vã chiếm lấy Hoàng Sa ngay năm 1974 từ tay Việt Nam Cộng Hoà khi biết Hoa Kỳ đã bỏ rơi Việt Nam Cộng Hoà và không can thiệp. Riêng Liên Sô thì muốn có thêm các nước đồng minh cộng sản bởi vì trong cuộc cạnh tranh Liên Sô và phương Tây, phe nào có nhiều vây cánh hơn sẽ chiếm ưu thế.
Cho nên cuộc chiến ở Việt Nam đó là cuộc chiến mà các bên đã lợi dụng lẫn nhau vì quyền lợi của phe mình. Nói một cách công bằng, lãnh đạo của hai phe Nam và Bắc nhận viện trợ để theo đuổi mục tiêu trước hết vì lợi ích của mình và phía mình. Và bên cạnh lợi ích của phía mình thì, một cách gián tiếp, đem lại lợi ích cho đồng minh, vì nếu không đem lại lợi ích cho đồng minh thì làm sao nhận được viện trợ?
Việc nhận viện trợ để thực thi một sứ mệnh có lợi cho phe mình và sau đó có lợi cho người viện trợ cũng không phải là một điều gì tồi tệ. Nước Anh trong Chiến tranh Thế giới thứ Hai đã nhận viện trợ của Hoa Kỳ để đánh bại Đức Quốc Xã. Với nước Anh, điều này có lợi trước hết là cho nước Anh, và sau đó mới là cho Hoa Kỳ. Quân Do Thái đã nhận viện trợ và tham gia Chiến tranh Thế giới thứ Hai với quân Anh vì mong sẽ được chia một phần đất cho quốc gia mình cũng như việc tham chiến sẽ giúp dựng xây nên quân đội Do Thái sau này. Liệu có thể gọi Anh là lính đánh thuê của Hoa Kỳ, hay Do Thái là lính đánh thuê của Anh hay không? Chắc chắn là không. Họ có nhận viện trợ, nhưng họ chiến đấu trước hết cho chính đất nước họ, sau đó mới, một cách gián tiếp, đem lại ích lợi cho đồng minh. Họ khác với lính đánh thuê — những người chiến đấu chỉ để đem lại lợi ích của người tài trợ và sau đó là đem lại lợi ích tài chính riêng tư của mỗi cá nhân, mà không đoái hoài, đếm xỉa gì tới quyền lợi của quốc gia mình.
Cho nên, nói họ, cả hai bên Nam và Bắc là lính đánh thuê, là không chính xác, nếu không muốn nói là thiếu hiểu biết, thậm chí là mạ lỵ những cá nhân đã cầm súng với niềm tin chiến đấu vì quê hương, vì không có giá nào có thể trả hết cho những máu xương và năm tháng tuổi trẻ của họ.
Tản mạn quanh chuyện Đại Thắng hay Quốc Hận
1/ Đại thắng hay quốc hận?
Trong sự kiện 30-4-1975 của chiến trường Việt Nam, miền Bắc thắng miền Nam nên miền Bắc gọi đó là đại thắng, miền Nam thua và gọi đó là quốc hận. Nếu thoát ra khỏi nhãn quan của mỗi bên, chỉ lấy lợi ích và tương lai của cả đất nước, của toàn dân làm trọng thì xin hỏi biến cố kết thúc cuộc chiến như tháng Tư năm 1975 ấy là điều tốt hay xấu, có lợi hay có hại, đáng mừng hay đáng tiếc đây?
Có thể viện dẫn một chân lý chung đã thành kinh điển “Chiến tranh, nhất là nội chiến thì dù bên nào thắng, nhân dân cũng là kẻ thua”, nhưng cũng phải nói thêm: khi bên thắng là Cộng sản (CS) thì sự “thua” của nhân dân có phần đậm hơn! Bởi CS thắng thì đưa cả nước vào quỹ đạo CS là quỹ đạo của một chủ thuyết có tính chất dân túy (Populismus), ve vãn người dân bằng những ảo tưởng đến mức độ ngớ ngẩn về mặt khoa học, nhưng lại có sức lôi cuốn, kích động, cực đoan nên tàn phá xã hội đến mức tan hoang. Giương cao búa liềm Công Nông nhưng Công Nông thời CS khổ hơn bao giờ hết. Riêng VN thì con đường CS còn dẫn đến một đại họa bao trùm hết thảy là nạn Bắc thuộc mới, trở lại mối họa truyền kiếp với nước khổng lồ Bắc phương. Môt “đại thắng” của chuyên chính CS toàn trị lại trở thành một “quốc hận” đối với quốc gia, với nghĩa như một điều đáng ân hận, điều không may, điều đáng tiếc cho đất nước bởi khi CS nắm quyền toàn trị nó cản trở một cách mãnh liệt con đường Dân chủ pháp trị là con đường văn minh chung của nhân loại ngày nay.
2/ Những tấm gương của thế giới chứng minh điều gì?
Có 3 nước cùng bị chia đôi, một nửa thành CS một nửa vẫn là chế độ Dân chủ pháp trị của thế giới văn minh, đó là nước Đức, Việt Nam và Triều Tiên.
Lịch sử đã bày ra 3 tình huống khác nhau: Ở Đức chủ nghĩa CS sụp đổ, phần Tây Đức dân chủ làm chủ hoàn toàn đất nước thì có sự bao dung, hài hòa, tiếp tục là một quốc gia cường thịnh và dân chủ bậc nhất châu Âu.
Triều Tiên thì CS phía Bắc lúc đầu ngoan cố, hiếu chiến nhưng không thể khuất phục nổi nửa phía Nam nên dần dần được chính sách “Ánh dương” nhân đạo của Nam Hàn cảm hóa, nay đang có triển vọng hai miền bắt tay nhau thì hứa hẹn một quốc gia phát triển và hùng mạnh. Còn ở Việt Nam thì máu hiếu thắng của CS kết hợp với viện trợ của “kẻ thù truyền kiếp” Trung Cộng nên đã chiếm trọn miền Nam, đưa cả nước vào quỹ đạo CS thì đang tụt hậu khủng khiếp như ta đang thấy, kém thua bè bạn xung quanh hàng thế kỷ, có nguy cơ mất luôn cả độc lập! (xin không mô tả ra ở đây vì mọi việc đã phơi bày hàng ngày trên khắp các phương tiện truyền thông).
Đối chiếu tình hình 3 nước ấy rõ ràng bật ra quy luật: ở đâu mà Dân chủ pháp trị đứng vững (Hàn quốc) hoặc hoàn toàn làm chủ (Đức) thì ở đó tình hình sáng sủa, trái lại ở đâu CS thắng thế bao trùm thì ở đó xã hội phân ly, kinh tế bất ổn, văn hóa suy đồi và tương lai mất nốt cả độc lập, đó là Việt Nam. Đích danh thủ phạm đã hiện ra rõ mồn một chứ còn gì nữa, đó là chủ nghĩa CS, chủ nghĩa mà trí tuệ hiện đại của toàn châu Âu đã tổng kết thành nghị quyết 1481, đã chỉ rõ CNCS chẳng qua là một ngộ nhận nhất thời, một đại họa nhất thời của nhân loại, phải được loại trừ.
Tình hình đã rõ như thế, nhận thức tiên tiến của con người đã rành mạch như thế mà những người cầm quyền ở VN vẫn cứ nhất mực “kiên trì” cái chủ nghĩa phản động, phản tiến hóa ấy (mặc dù chính người đứng đầu ĐCSVN cũng phải công nhận một thế kỷ nữa cũng chưa rõ chân dung cái chủ nghĩa ấy sẽ có diện mạo thế nào). Biết rõ một chủ thuyết chỉ là tà thuyết nhưng không bỏ được vì không được bỏ! Mà quyền chọn con đường đi cho đất nước mình mới là Dân quyền và Nhân quyền cơ bản nhất, nó quyết định mọi thứ quyền cụ thể khác. Khi cái quyền cơ bản nhất ấy đã bị áp đặt thì xin đừng khoe các quyền khác làm gì!
3/ Những lực cản chính
Xin điểm vài nguyên nhân chính khiến cho tà thuyết chính trị Mác-Lê vẫn cứ chễm chệ trên đầu nhân dân ta:
– Chế độ chính trị Mác-Lê gây tác hại cho nhân dân và đất nước nhưng trái lại, nó đem đặc quyền đặc lợi như vua chúa cho đám người cầm quyền nên họ quyết giữ chế độ và trị tội rất nặng công dân nào muốn phê phán chế độ.
– Chủ nghĩa bành trướng Trung Cộng hiện nay chỉ có thể biến VN thành chư hầu theo kiểu “tằm ăn dâu” nếu VN cũng là chế độ CS, trong đó ĐCS nắm quyền tuyệt đối. Vì thế Trung Cộng quyết giữ cho VN phải ở chế độ CS để thực hiện cho xong dã tâm xâm lược. Lực cản này còn ác liệt hơn lực bảo thủ của bản thân ĐCSVN.
– Dân thì vô cảm, hầu như không quan tâm đến chính trị, trừ những nơi dân cần phải đứng lên để giữ lấy đất đai ruộng vườn đang bị cướp. Sự vô cảm của dân có những nguồn gốc khác nhau:
+ hoặc do lối sống thực dụng của xã hội tiêu thụ, chỉ biết vui thú với những hưởng thụ cá nhân và gia đình minh, không quan tâm gì đến số phận chung.
+ hoặc vốn đã có lý tưởng, có ý thức chính trị nhưng sau thời gian thấy bị lừa dối, phản bội nên nay đã chán ngấy tất cả.
+ hoặc nếu quan tâm đến chính trị là bị chính quyền gây khó, làm khổ ngay, nên phải tránh để được sống yên.
+ hoặc cũng muốn góp phần cải biến xã hội nhưng chẳng thấy có “ngọn cờ” nào có hiệu quả đáng để tin tưởng mà tham gia v.v…
Dân là những người thụ động, buộc phải thích nghi để sống còn nên không thể trách dân mà phải giúp cho dân thoát khỏi tình trạng lảng tránh, thờ ơ ấy. Đó là nhiệm vụ khó khăn đặt lên vai các nhà Dân chủ và các tổ chức Xã hội dân sự, mà hiện nay còn rất tản mạn chưa tìm được cách hoạt động chính thức trong một xã hội CS toàn trị, mà về dân chủ thậm chí còn thua cả thời Pháp thuộc).
4/ Một vài căn bệnh về tâm lý
+ bệnh hiếu thắng Cộng sản: bệnh hiếu thắng vốn có từ lâu nhưng từ khi lan truyền chủ nghĩa CS, nó xúi giục con người phải chiến thắng mọi thứ kẻ thù để giành chiến thắng thì hiếu thắng thành bệnh nặng. Đánh thắng cả “2 đế quốc to” là oai hùng lắm, nên khi đất nước tạm chia đôi lập tức phải tìm cách vũ trang để đánh thắng miền Nam cho kỳ được. Sau 1975 Mỹ sẵn sàng viện trợ thì không thèm nhận viện trợ, bảo VN chiến thắng thì Mỹ phải bồi thường chiến tranh mới đúng tư cách… Nhưng hiện nay đến lúc phải chiến đấu để chiến thằng âm mưu bành trướng của Tàu thì ý chí chiến thắng ở đâu chẳng thấy, cho nên sự hiếu thắng chỉ là hiếu thắng kiểu CS.
Ông cha mình biết chiến thắng quân ngoại xâm nhưng cũng phê phán thứ hiếu thắng vô bổ: “Chưa đánh được người thì mặt đỏ như vang, chứ đánh được người thì mặt vàng như nghệ!”. Có những thứ chiến thắng mang lại tai họa ngay cho kẻ thắng. Đại thắng để chiếm miền Nam đúng là thứ hiếu thắng CS, nên cuộc Đại thắng trở thành Quốc hận đối với đất nước (Xin nói thêm: Nếu đã coi ngày 30/4/1975 là ngày Quốc hận, CS làm chủ miền Nam, thì đó chỉ là Tiểu Quốc hận! Đại Quốc hận phải là ngày 19/8 và 2/9/1945, ngày đó đánh dấu cả giang sơn VN bắt đầu nhuộm đỏ, từ đó sinh ra mọi thứ “hận” về sau).
+ Sính dùng bạo lực, tưởng dùng lực với người khác là biểu thị sức mạnh. Nhưng cổ nhân đã dạy “ Thắng nhân giả lực, tự thắng giả cường” ( thắng người khác chỉ là thứ lực cơ giới, lực cơ bắp; tự thắng được mình mới là kẻ mạnh). Tự thắng mình để mình tiến bộ lên về trình độ đã là khó, nhưng khó nhất là tự bỏ được những thói rởm, thói hư của mình mới càng khó hơn, mà cái thói hư nhất của CS là bệnh say chiến thắng người khác trong khi tự nuông chiều mình, nuông chiều chế độ của mình vô hạn.
+ Tâm lý thích vọt lên đỉnh. Kẻ ở dưới đáy thường mơ khát vọng vọt lên đỉnh, vọt lên hàng đầu, vọt lên đón đầu, chứ không thích đứng khoảng giữa mặc dù từ đáy tiến lên hàng giữa đã là chuyện khó khăn. Ví dụ như một thằng học dốt luôn xếp thứ 50/50 ở lớp. Trong giấc mơ nó luôn mơ đứng đầu lớp cho oai chứ không mơ tiến lên vài bậc, xép thứ 40-45 chẳng hạn. Dễ hiểu tại sao lớp vô sản đầu tiên lại có khẩu hiệu “Trí Phú Địa Hào. Đào tận gốc trốc tận rễ” Chẳng qua vì Trí Phú Địa Hào là 4 cái khát khao nhất của họ, cho nên khi cướp được quyền là họ lao ngay vào cuộc tranh giành để trở thành Trí Phú Địa Hào như bấy lâu khao khát. “Bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình” chẳng phải đã thành cái cần câu nhử tất cả những kẻ khát khao đó hay sao? Khi có quyền họ biến ngay thành Phú Địa Hào vì 3 thứ đó cướp được dễ dàng. Chỉ có cái Trí thì khó mà cướp ngay được nên thực hiện sau cùng, lắm của nhiều tiền rồi cũng phải mua lấy cái bằng …Tiến sĩ!
Để kết thúc câu chuyện bàn luận cho vui này, xin đọc lại bài thơ “Bài ca Trí Phú Địa Hào”:
Bốn anh Trí Phú Địa Hào
Chỉ riêng anh Trí lao đao đến giờ
Đảng ta thương Trí ngu ngơ
Cho CÔNG-NÔNG-TRÍ chung cờ liên minh
Trông lên LIỀM-BÚA hai hình
Trí ta vẫn chẳng thấy mình ở đâu
Quay sang tìm Phú, Địa, Hào
Thấy ba bụng phệ… đã vào… Đảng ta!
( HSP-1996)
Mỹ đòi Trung Quốc cắt giảm 200 tỉ USD thặng dư thương mại
Phái đoàn cấp cao của Mỹ đã đề nghị Trung Quốc trước năm 2020 phải cắt giảm 200 tỉ USD thặng dư thương mại với Washington, giảm thuế và ngừng trợ cấp cho những ngành công nghệ cao...
Mức cắt giảm 200 tỉ USD gấp đôi yêu cầu mà Mỹ đưa ra trước đó. Trong năm 2017, thặng dư thương mại của Trung Quốc với Mỹ đã đạt mức kỷ lục 375 tỉ USD.
Phía Washington cũng khẳng định thuế quan hai nước phải tương xứng. Phái đoàn thương mại Mỹ yêu cầu Bắc Kinh giảm thuế nhập khẩu tất cả mặt hàng ngang bằng với thuế các mặt hàng Trung Quốc bị áp tại Mỹ. Ngoài ra, các quan chức Mỹ còn đề nghị chính quyền Bắc Kinh ngừng thực hiện trợ cấp cho những ngành công nghệ có liên quan đến kế hoạch “Made in China 2025”.
Trang Reuters dẫn lời các nguồn tin cho biết danh sách yêu cầu này được gửi đến phía Bắc Kinh trước khi phái đoàn Mỹ bắt đầu chuyến công du hai ngày 3-4.5 nhằm đàm phán vấn đề thương mại song phương.
Phía Nhà Trắng không công khai chi tiết của những yêu cầu này, chỉ tuyên bố rằng phái đoàn Mỹ, dẫn đầu bởi Bộ trưởng Tài chính Steven Mnuchin “đã trao đổi thẳng thắn với quan chức Trung Quốc về tái cân bằng quan hệ kinh tế hai nước, cải thiện chuyện bảo vệ tài sản trí tuệ và xác định những chính sách ép buộc chuyển giao công nghệ bất công”. Tuyên bố không đề cập việc Tổng thống Donald Trump thay đổi quyết định đánh thuế hàng hóa Trung Quốc.
Cũng theo Nhà Trắng, hiện phái đoàn cấp cao đã về nước để báo cáo kết quả đàm phán với Tổng thống Trump và chờ đợi quyết định tiếp theo của ông. Chính quyền Washington đều nhất trí phải “chú ý ngay” đến việc thay đổi quan hệ thương mại, đầu tư Mỹ-Trung, Nhà Trắng cho biết thêm.
Hãng tin Tân Hoa Xã của Trung Quốc đưa tin cuộc đàm phán giữa hai bên “mang tính xây dựng, thẳng thắn và hiệu quả”, nhưng “bất đồng vẫn tương đối lớn”.
Khác biệt giữa Mỹ và Trung Quốc vẫn còn rất lớn - Ảnh: AP
Phía Bắc Kinh trong đàm phán cho biết sẵn sàng tăng nhập khẩu hàng Mỹ, giảm thuế một số mặt hàng trong đó có ô tô và xem xét lại thuế chống bán phá giá áp lên cao lương Mỹ. Tuy nhiên, họ cũng đề nghị Washington đối xử công bằng với khoản đầu tư tư từ Trung Quốc, tránh đưa ra những hạn chế đầu tư mới và đình chỉ kế hoạch đánh thuế 25% với 1.300 mặt hàng (tổng trị giá 50 tỉ USD).
Chuyện Mỹ trừng phạt công ty thiết bị viễn thông ZTE cũng được Trung Quốc đề cập. Đoàn đàm phán Mỹ cam kết sẽ bàn bạc lại lệnh trừng phạt này với Tổng thống Trump, theo Tân Hoa Xã.
Bản tin của Tân Hoa Xã khẳng định Mỹ-Trung nhất trí giải quyết xung đột thương mại thông qua đối thoại, nhưng không cho biết hai bên sẽ có những hành động cụ thể gì.
Chuyên gia kinh tế cấp cao Kevin Lai của Công ty dịch vụ tài chính Daiwa Capital Markets đánh giá cuộc đàm phán Mỹ-Trung lần này diễn ra không được tốt đẹp, và khác biệt giữa hai nước còn rất lớn.
Còn theo Tommy Xie, nhà kinh tế của Ngân hàng Hoa kiều tại Singapore, “Mỹ đang yêu cầu điều không thể. Giảm thâm hụt 200 tỉ USD (của Mỹ với Trung Quốc) trước năm 2020 là đòi hỏi phi thực tế, nhưng nó có thể là chiến thuật “ra giá cao trước để sau đó mặc cả” trong đàm phán”.
Cẩm Bình (theo Reuters, CBS News, Bloomberg)
10.000 người dân Hawaii sơ tán vì núi lửa phun dung nham
Hoàng Lê | 05/05/2018 14:25
Trong tuần qua đã có hơn 250 trận động đất và dư chấn xảy ra trên đảo lớn Hawaii. Sau đó là núi lửa Kilauea hoạt động mạnh hơn và phun dung nham.
10.000 người dân trên đảo lớn Hawaii của Mỹ đã được yêu cầu sơ tán khẩn cấp sau khi núi lửa Kilauea ở phía Nam hòn đảo phun dung nham, kèm theo đó là khí độc gây chết người.
Những hình ảnh mới nhất ngày 5/5 cho thấy dòng dung nham đỏ rực chạy cắt dọc cánh rừng gần núi lửa Kilauea và dung nham còn phun lên từ dưới mặt đường. Nhiều con đường trong khu vực dân cư bốc khói nghi ngút, mặt đường nứt lớn vì rung chấn và dung nham núi lửa.
Trong tuần qua đã có hơn 250 trận động đất và dư chấn xảy ra trên đảo lớn Hawaii. Sau đó là núi lửa Kilauea hoạt động mạnh hơn và phun dung nham.
Còi báo động trên đảo Hawaii đã vang lên từ 4h30’ sáng ngày 3/5 (giờ địa phương) khi các dòng dung nham bắt đầu xuất hiện.
Núi lửa Kilauea đang phun cột khói lớn lên bầu trời mang theo cả khí độc sulfur dioxide có thể làm tổn hại sức khỏe con người nếu hít phải. Sulfur dioxide kết hợp với nước sẽ tạo thành mưa acid nếu trời đổ mưa.
Nhà chức trách Hawaii đã cùng Lực lượng vệ binh Quốc gia Mỹ hỗ trợ người dân sơ tán và đảm bảo an ninh./.
|
Ông Trump "dằn mặt" luật sư mới về vụ ngôi sao phim người lớn
Tổng thống Mỹ Donald Trump hôm 4-5 tuyên bố luật sư mới sẽ hiểu đúng về vụ việc ông bị cáo buộc có quan hệ với một ngôi sao phim người lớn.
Tuyên bố trên được đưa ra không lâu sau khi ông Rudy Giuliani có những phát biểu đi ngược lại những gì ông Trump nói trước đó, liên quan đến chuyện trả tiền cho cô Stormy Daniels để giữ im lặng về mối quan hệ với ông chủ Nhà Trắng.
Phát biểu với các phóng viên tại Nhà Trắng, ông Trump cho rằng luật sư Giuliani mới bắt đầu công việc hôm qua nên chưa biết rõ mọi chuyện. Tuy nhiên, nhà lãnh đạo này không nói rõ luật sư mới của mình đã nói gì sai mà chỉ khẳng định không thay đổi bất kỳ nội dung câu chuyện nào liên quan đến chuyện trả tiền cho cô Daniels.
Tổng thống Mỹ Donald Trump (phải) và ông Rudy Giuliani. Ảnh: Reuters
Ông Giuliani, cựu thị trưởng New York, sau đó ra tuyên bố làm rõ những phát biểu trước đó của mình: "Khoản tiền được trả để dàn xếp một cáo buộc cá nhân sai trái để bảo vệ gia đình tổng thống.
Khi trả lời giới truyền thông vào đầu tuần này, ông Giuliani tiết lộ Tổng thống Trump đã trả lại cho luật sư Michael Cohen khoản tiền 130.000 đô la được dùng để "bịt miệng" cô Daniels.
Vấn đề là chỉ mới vào tháng rồi, ông Trump khẳng định không hay biết gì về chuyện luật sư Cohen trả tiền cho cô Daniels, cũng như không rõ số tiền này đến từ đâu.
ÔngTrump và cô Stormy Daniels. Ảnh: BBC
Ngay sau những tiết lộ trên, ông Trump đã đăng tải một số thông điệp trên Twitter, theo đó khẳng định tiền trả cho cô Daniels không phải đến từ quỹ tranh cử.
Ông chủ Nhà Trắng cũng khẳng định giao dịch này nhằm ngăn những cáo buộc sai trái và mang tính tống tiền của cô Daniels, người cho biết đã quan hệ tình dục với ông Trump tại một khách sạn hồi năm 2006, tức 1 năm sau khi ông kết hôn với bà Melania Trump.
Khoản tiền này - được trả ngay trước cuộc bầu cử tổng thống năm 2016 - có nguy cơ trở thành rắc rối pháp lý tiềm tàng của ông Trump. Dù vậy, ông Giuliani khẳng định trong tuyên bố hôm 4-5 rằng không có sự vi phạm luật bầu cử nào ở đây.
Các nhân viên Cục Điều tra Liên bang Mỹ (FBI) vào tháng rồi đã thu giữ một số tài liệu khi lục soát nhà và văn phòng của ông Cohen. Luật sư lâu năm của ông Trump này hồi tháng 2 thừa nhận đã trả khoản tiền trên sau nhiều lần phủ nhận với giới truyền thông.
Ông Giuliani khiến "sếp" phiền lòng ngay sau khi được chọn tham gia đội ngũ luật sư bảo vệ ông Trump trong cuộc điều tra của Bộ Tư pháp Mỹ về nghi án giới chức tranh cử của ông Trump thông đồng với Nga trước cuộc bầu cử.
Ông Trump hôm 4-5 khẳng định sẵn sàng trả lời thẩm vấn của công tố viên đặc biệt Robert Mueller liên quan đến vụ điều tra trên chỉ với điều kiện ông được đối xử một cách công bằng.
Mỹ khôi phục Hạm đội Hải quân số 2 để đối phó với Nga
Hải quân Mỹ đang trong quá trình khôi phục lại Hạm đội 2, phụ trách khu vực Bắc Đại Tây Dương sau gần 7 năm ngừng hoạt động.
Hạm đội 2 là một trong 5 hạm đội mang số của Hải quân Mỹ, với vùng trách nhiệm trải dài trên Đại Tây Dương từ Bắc cực đến Nam cực và từ bờ biển của Hoa Kỳ đến duyên hải phía Tây của châu Âu. Nó cũng hoạt động dọc theo cả hai bên duyên hải của Nam Mỹ và một phần duyên hải phía tây của Trung Mỹ.
Giải thích cho quyết định này, người đứng đầu các chiến dịch của Hải quân Mỹ, Đô đốc Hải quân John Richardson cho biết: “Chiến lược quốc phòng quốc gia cho thấy, chúng ta đang ở giai đoạn đối đầu lớn, với một môi trường quân sự ngày càng khó khăn và phức tạp hơn”.
Hạm đội 2 sẽ có quyền điều hành và quản lý đối với các tàu, máy bay và những lực lượng trong quân số, với vùng trách nhiệm trải dài tại khu vực bờ biển phía Đông và trên Đại Tây Dương.
3 nhóm tác chiến tàu sân bay Mỹ phô diễn sức mạnh ở Tây Thái Bình Dương. Ảnh: Hải quân Mỹ.
Theo một quan chức Hải quân Mỹ, một số quyết định, như là chỉ huy Hạm đội 2 và các lực lượng thuộc quân số vẫn chưa được đưa ra và hiện vẫn chưa rõ khi nào Hạm đội 2 sẽ chính thức đi vào hoạt động.
Năm 2011, Hạm đội 2 Hải quân Mỹ đã bị giải tán vì các vấn đề về kinh tế và cơ cấu. Theo một số chuyên gia, quyết định khôi phục lại Hạm đội 2 của chính quyền Mỹ là nhằm đối phó với Nga, trong bối cảnh mà nước này cho là việc Hạm đội 2 bị giải tán đã tạo cơ hội cho Quân đội Nga phô trương sức mạnh và can dự vào các cuộc xung đột như tại miền Đông Ukraine hay Syria, kéo theo sự gia tăng căng thẳng giữa Nga và Mỹ.
Dàn tiêm kích trên tàu sân bay USS Harry S. Truman bắt đầu không kích IS ở Syria
Ngày đăng : 06:52 - 05/05/2018
Hải quân Mỹ thông báo nhóm tác chiến tàu sân bay USS Harry S. Truman đã bắt đầu triển khai chiến dịch không kích từ phía Đông Địa Trung Hải nhằm tiêu diệt các tay súng khủng bố IS hoạt động ở Syria.
“Các phi đội chiến đấu cơ thuộc Đội bay Carrier Air Wing (CVW) số 1 đã lên đường làm nhiệm vụ ở Syria nhằm thể hiện khả năng của nhóm tác chiến tàu sân bay USS Harry S. Truman trong việc hỗ trợ đồng thời hai mặt trận địa lý khác nhau”, Sputnik dẫn thông báo từ hải quân Mỹ nhấn mạnh.
Nhóm tác chiến tàu sân bay USS Harry S. Truman của hải quân Mỹ tiến vào Địa Trung Hải. |
Nhóm tác chiến tàu sân bay USS Harry S. Truman gia nhập Hạm đội 6 của hải quân đang cùng Hạm đội 5 hoạt động ở vịnh Péc-xích tham gia chiến dịch tiêu diệt khủng bố ở Syria và Iraq.
Đội bay Carrier Air Wing (CVW) số 1 của nhóm tác chiến tàu sân bay USS Harry S. Truman bao gồm 3 phi đội chiến đấu cơ tấn công, một phi đội chiến tranh điện tử, một phi đội cảnh báo sớm, một phi đội trực thăng tấn công trên biển cùng nhiều loại vũ khí khác.
Ngoài tàu sân bay USS Harry S. Truman, nhóm tác chiến tàu sân bay còn có 4 tàu khu trục tên lửa dẫn đường lớp Arleigh Burke và một tàu tuần duyên tên lửa dẫn đường, theo thông báo từ hải quân Mỹ.
Sau khi rời căn cứ Norfolk vào ngày 11/4, nhóm tác chiến tàu sân bay USS Harry S. Truman đã tiến vào Địa Trung Hải hôm 19/4 sau gần một tuần Mỹ, Anh và Pháp bất ngờ cho phóng hơn 100 tên lửa về phía Syria. Theo Mỹ, đây là vụ tấn công đáp trả cáo buộc quân đội Syria dùng vũ khí hóa học tấn công dân thường ở Douma, khu vực ngoại ô thủ đô Damascus.
Về phần mình, chính phủ Syria đã bác bỏ mọi cáo buộc liên quan tới vụ tấn công ở Douma vào ngày 7/4 và xem đây là cái cớ để phương Tây triển khai tấn công Syria.
[PHOTO STORY] Siêu xe mới của Tổng thống Putin - chiếc xe sẵn sàng cho một cuộc chiến
QT - ACM | 04/05/2018 21:00
Israel nổ súng làm 1.000 người Palestine bị thương tại Dải Gaza
Trần Nga | 05/05/2018 20:38
Người phát ngôn Bộ Y tế Palestine cho biết, người biểu tình bị thương do bị bắn đạn thật, đạn kim loại bọc cao su, hơi cay.
Ngày 4/5, hơn 1.000 người biểu tình Palestine đã bị thương trong các cuộc đụng độ dữ dội với binh sĩ Israel tại khu vực biên giới phía Đông Dải Gaza.
Người phát ngôn Bộ Y tế Palestine cho biết, người biểu tình bị thương do bị bắn đạn thật, đạn kim loại bọc cao su, hơi cay.
Các cuộc đụng độ nổ ra vào chiều 4/5, ngay khi kết thúc lễ cầu nguyện ngày thứ Sáu. Binh sĩ Israel đã bắn hơi cay và đạn thật vào hàng trăm người biểu tình Palestine để ngăn họ tiến về hàng rào biên giới giữa Đông dải Gaza và Israel.
Cuộc biểu tình này nằm trong chiến dịch tuần hành chống Israel mà người Palestine gọi là “Tuần hành lớn để Trở về”, được bắt đầu từ ngày 30/3 và cao điểm vào ngày 15/5, ngày mà 70 năm về trước Israel tuyên bố độc lập trong khi người Palestine gọi là Ngày Thảm họa (Nakba Day)./.
Lầu Năm Góc nhức đầu vì chiến thuật 'im lìm' của hải quân Iran
Hải quân Iran từng hung hăng ở Eo biển Hormuz, nhưng nay xem ra lại có chiến thuật "im lìm", khiến Bộ Quốc phòng Mỹ thắc mắc không hiểu tại sao.
Trong những năm gần đây, tàu chiến Mỹ thường hoạt động gần bờ biển Iran, và thường bị hải quân Iran phá rối.
Tàu chiến Mỹ - Iran tố nhau hành xử "không an toàn, không chuyên nghiệp"
Ngày 25.7.2017, Iran cáo buộc hải quân Mỹ kích động xung đột quân sự với tàu tuần tra biển Iran, vào lúc Hạm đội 5 cùng các đồng minh tập trận chung định kỳ tại Eo biển Hormuz.
Lúc đó, thủy thủ tàu tuần tra Thunderbolt nã đạn súng máy cảnh cáo một tàu chiến Iran phóng tốc độ cao bám sát và chỉ cách tàu Mỹ 137 m ở vùng hải phận quốc tế, nơi mà chiếc tàu Mỹ đang tham gia tập trận.
Các chỉ huy Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRCG) tố cáo đó là “hành vi khiêu khích và không chuyên nghiệp” của Mỹ “nhằm xúi giục và dọa nạt tàu Iran”.
Các chỉ huy Hạm đội 5 nói thủy thủ tàu tuần tra Thunderbolt hành động tự vệ vì bị bắn, và không có vũ khí Mỹ được bắn với mục riêu đánh chìm tàu Iran.
Theo các quan chức Mỹ cho biết, tàu Mỹ phải bắn cảnh cáo xuống biển, vì đã cố gắng liên lạc vô tuyến, phát pháo sáng và 5 hồi còi (những tín hiệu cảnh báo nguy hiểm theo chuẩn quốc tế) nhưng tàu Iran không hồi âm.
Sau loạt đạn cảnh báo nguy cơ đâm va, tàu Iran mới dừng lại, chiếc Thunderbolt tiếp tục hải trình tuần tra định kỳ ở hải phận quốc tế, cùng tàu chiến Vella Gulf lớp Ticonderoga và trang bị tên lửa, và 2 tàu khác của Cảnh sát biển Mỹ.
Hải quân Mỹ nói tàu Iran di chuyển “không an toàn, không chuyên nghiệp”, không tuân thủ Quy định phòng chống đâm va trên biển (COLREG), phớt lờ các quy định hàng hải đã được quốc tế công nhận, gây ra nguy cơ đâm va.
Tàu Thunderbolt bắn cảnh cáo tàu Iran (trái) - Ảnh : Reuters
Ngày 29.7.2017, IRCG nói siêu tàu sân bay Nimitz cùng các tàu chiến đi cùng áp sát tàu khu trục nhỏ của Iran đang tuần tra ở vùng Vịnh lúc 16 giờ chiều 28.7 (giờ địa phương). Tiếp đó, Hải quân Mỹ cử một trực thăng bay gần giàn khoan dầu khí Resalat của Iran.
IRCG cũng mô tả đó là “hành động khiêu khích và không chuyên nghiệp”của Mỹ, gồm gửi tín hiệu cảnh báo đến tàu Iran và phát pháo sáng. Nhưng IRCG phớt lờ những hành động phi quy ước của các tàu Mỹ, vẫn tiếp tục nhiệm vụ, sau đó nhóm tàu Mỹ rời khỏi khu vực.
IRGC đổ lỗi cho Mỹ gây sự trước. Hãng thông tấn nhà nước IRNA nói IRGC đã “ngăn chặn thành công động thái khiêu khích của tàu chiến Mỹ đe dọa tàu Iran bằng cách bắn 2 phát súng, nhằm chống lại một tàu tuần tra của hải quân Iran tại vùng Vịnh”.
Không thiếu những vụ đối đầu trên biển giữa hải quân Mỹ - Iran. Hồi tháng 6.2017, người phát ngôn Hạm đội 5 cho Newsweek biết: một tàu huấn luyện rọi tia laser vào một trực thăng CH-53 E Super Stallion, và rọi đèn vào tàu tấn công đổ bộ Bataan.
Hồi đầu năm 2017, tại Eo biển Hormuz, khu trục hạm Mahan của Mỹ cũng nã đạn cảnh cáo 4 tàu tấn công nhanh của IRGC phóng tốc độ cao để bám theo chiếc Mahan ở khoảng cách 800 m.
Hải quân Iran "im lìm" để cứu Thỏa thuận JCPOA?
Tháng 1. 2016, căng thẳng leo cao, sau vụ Iran bắt thủy thủ hai tàu tuần tra nhỏ của Mỹ đi lạc vào lãnh hải Iran hồi đầu tháng 1.2016.
Nhưng 24 giờ sau, 10 thủy thủ Mỹ được thả, sau cuộc thương lượng giữa quan chức chính quyền Mỹ - Iran.
Trong cuộc điều tra sau đó, chỉ huy hải quân Mỹ thừa nhận ông ra lệnh cho 10 thủy thủ đầu hàng thay vì chống lại, vì ngại bất kỳ cuộc trả đũa nào cũng sẽ gây nguy hiểm cho sự thực hiện Thỏa thuận hạt nhân Iran 2015.
Thỏa thuận này có tên Hành động chung toàn diện (JCPOA) này buộc Iran ngưng chương trình hạt nhân, đổi lại được quốc tế dở bỏ các lệnh cấm vận kinh tế.
Thủy thủ Mỹ bị Iran bắt trước khi được thả - Ảnh: ABC News
Nhưng 6 tháng qua, vùng biển trong và quanh Eo biển Hormuz tương đối êm ả đối với tàu chiến Mỹ, dù sự bất đồng giữa Washington với Tehran lên cao ở tất cả các lĩnh vực khác. Tham mưu trưởng hải quân Mỹ, Đô đốc John Richardson nói với báo Washington Times ngày 3.5: “Chúng tôi ghi nhận gần đây, các hoạt động của Iran ở Vịnh Ba Tư đã giảm đáng kể”.
Vị tướng 4 sao không giải thích tại sao tàu chiến Iran giảm hoạt động khi đối mặt với sức mạnh hải quân Mỹ ở Eo biển Hormuz, trong khi thế giới đang chờ ngày 12.5 tới, Tổng thống Mỹ Donald Trump sẽ quyết rút khỏi JCPOA hay không.
Nga, Trung Quốc cùng nhóm E3 (Anh, Pháp, Đức) đều tuyên bố muốn giữ JCPOA. Iran thì dọa sẽ nối lại hoạt động hạt nhân nếu Mỹ rút khỏi thỏa thuận này.
Đô đốc Richardson nói “chỉ là đồn đoán” nếu so rằng có sự liên quan giữa nỗ lực giữ JCPOA với hoạt động “im lìm” của hải quân Iran.
Tuy nhiên, việc hải quân Iran ngưng khiêu khích tàu chiến Mỹ và đồng minh ở Eo biển Hormuz vẫn là một động thái rất lạ.
Eo biển Hormuz là là một trong những mắt xích trọng yếu của tuyến đường hàng hải quốc tế, và cũng là một trong những tuyến đường vận chuyển dầu mỏ quan trọng của thế giới. Gần như toàn bộ xuất khẩu dầu của Ả Rập Saudi, Các Tiểu vương quốc Ả rập thống nhất (UAE), Oman và Iraq đều được vận chuyển qua tuyến đường này.
Một khi phong tỏa eo biển Hormuz, Iran không chỉ tác động tới vận chuyển hàng hóa nói chung, mà còn đặc biệt tới vận chuyển dầu lửa cũng như tới nền kinh tế của những quốc gia láng giềng thân phương Tây.
Dù tình hình Eo biển Hormuz tương đối yên tĩnh, quân Iran cùng các đồng minh ở tây Syria gây lo ngại cho tàu chiến Mỹ được triển khai, để yểm hộ liên quân do Mỹ dẫn đầu đánh bọn khủng bố Nhà nước Hồi giáo (IS) ở Syria và Iraq.
Đô đốc Richardson nói: “Đang có sự căng thẳng gia tăng ở phía đông Địa Trung Hải” gần vùng biển Syria và Lebanon”.
Vị tướng Mỹ khẳng định hiện sự liên lạc giữa tàu chiến Mỹ với tàu chiến nước ngoài đạt “an toàn và chuyên nghiệp”, nhưng những hoạt động hung hăng của quân ủy nhiệm do Iran chống lưng ở Syria và Lebanon, cùng khả năng Iran đe dọa Israel đã khiến Mỹ phải lo ngại. Ông nói Mỹ đang theo dõi sát việc Iran “phô trương thế lực”này.
Các sĩ quan hải quân Mỹ trước đây đã ghi nhận sự giảm thiểu đối đầu trực tiếp giữa hải quân Mỹ với hải quân Iran. Hồi đầu năm 2018, Trung úy Chloe J. Morgan, người phát ngôn Hải quân Mỹ nói với CNN: Năm 2017 xảy ra 14 vụ tiếp cận “không an toàn - không chuyên nghiệp”, so với năm 2016 có 36 vụ.
Trung Trực (theo Washington Times)
Đông Bắc Á thấp thỏm trước khả năng rút quân của Mỹ khỏi bán đảo Triều Tiên
Trong bối cảnh các chính sách ngoại giao đang tiến triển với tốc độ chóng mặt nhằm đạt được mục tiêu phi hạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên, các quốc gia Đông Bắc Á đang phải đối mặt với một vấn đề mà chỉ vài tháng trước đây ít ai nghĩ tới: Đó là việc Mỹ có thể cắt giảm hoặc rút toàn bộ lực lượng quân sự khỏi Hàn Quốc.
Xe tăng Hàn Quốc khai hỏa trong cuộc tập trận chung với Mỹ tại Hàn Quốc hồi tháng 4/2017 (Ảnh: Reuters)
Các lực lượng quân sự vốn được xem là nền tảng cho mối quan hệ đồng minh giữa Mỹ và Hàn Quốc kể từ sau chiến tranh liên Triều (1950-1953), đồng thời đóng vai trò như một “bức tường thành” bảo vệ Hàn Quốc trước các động thái khiêu khích của Triều Tiên. Ngoài ra, sự hiện diện của quân đội Mỹ cũng giúp duy trì một nền hòa bình mong manh trên bán đảo Triều Tiên, từ đó cho phép Hàn Quốc tập trung phát triển và trở thành một trong những nền kinh tế hàng đầu thế giới.
Tuy vậy, “số phận” của lực lượng này đang được đưa vào tầm ngắm sau một loạt động thái của các nhà lãnh đạo Mỹ và Triều Tiên. Tổng thống Donald Trump từng tuyên bố Mỹ nên rút bớt binh sĩ tại Hàn Quốc nếu đồng minh châu Á không san sẻ gánh nặng chi phí với Washington. Trong khi đó, nhà lãnh đạo Kim Jong-un tuần trước đã bắt tay với Tổng thống Hàn Quốc Moon Jae-in và cam kết thúc đẩy việc ký hết một hiệp ước hòa bình nhằm chính thức chấm dứt cuộc chiến tranh Triều Tiên.
Một số nguồn tin mới đây tiết lộ Tổng thống Trump đã ra lệnh cho Lầu Năm Góc chuẩn bị các phương án để rút bớt binh sĩ đang đồn trú tại Hàn Quốc về nước. Thông tin này được đưa ra khi ông Trump và ông Kim Jong-un chuẩn bị có cuộc gặp thượng đỉnh trong vài tuần tới để đàm phán về việc chấm dứt chương trình hạt nhân của Triều Tiên.
Sự lo ngại của các nước
Tổng thống Donald Trump tới thăm các binh sĩ Mỹ và Hàn Quốc tại căn cứ quân sự Humphreys ở Hàn Quốc năm 2017 (Ảnh: New York Times)
Theo New York Times, thông tin Mỹ có thể rút quân khỏi bán đảo Triều Tiên khiến cả Hàn Quốc và Nhật Bản lo ngại. Tại hai quốc gia Đông Bắc Á này, nhiều người vẫn hoài nghi sâu sắc về lời hứa của nhà lãnh đạo Kim Jong-un liên quan tới việc từ bỏ vũ khí hạt nhân. Họ cũng lo sợ rằng chính sách ngoại giao “Nước Mỹ là trên hết” của Tổng thống Trump có thể đẩy Hàn Quốc và Nhật Bản vào tình thế “tự cứu lấy mình” trong bối cảnh Trung Quốc ngày càng phô diễn sức mạnh quân sự của nước này.
“Đối với Hàn Quốc, việc chung sống bên cạnh một đất nước Triều Tiên được trang bị vũ khí hạt nhân thậm chí còn tốt hơn nhiều so với việc tồn tại mà không có quân đội Mỹ. Nếu người Mỹ rời đi, chúng tôi sẽ không có cớ để tin rằng họ sẽ bảo vệ chúng tôi. Chúng tôi sẽ không còn tự tin rằng nếu chiến tranh nổ ra, chúng tôi có thể giành phần thắng”, Shin Won-sik, tướng 3 sao nghỉ hưu của Hàn Quốc, nhận định.
Kịch bản Mỹ rút quân khỏi Hàn Quốc xuất hiện trong bối cảnh bán đảo Triều Tiên đang chứng kiến nhiều tín hiệu cho thấy sự tiến triển về mặt ngoại giao sau hội nghị thượng đỉnh giữa hai nhà lãnh đạo Hàn - Triều gần đây.
Tại Washington, Tổng thống Trump nói với các phóng viên rằng thời gian và địa điểm tổ chức cuộc gặp cấp cao giữa ông và nhà lãnh đạo Kim Jong-un đã được ấn định và các thông tin chi tiết sẽ sớm được công bố. Trong khi đó, cơ quan hàng không Liên Hợp Quốc, đơn vị chịu trách nhiệm quản lý các tuyến đường bay quốc tế, thông báo lãnh đạo của cơ quan này sẽ đến Triều Tiên trong tuần tới để thảo luận về khả năng mở các đường bay tới Hàn Quốc.
Tại Seoul, Tổng thống Moon Jae-in hôm qua 4/5 đã nhanh chóng có những động thái để trấn an những ý kiến lo ngại về việc rút quân của Mỹ, đặc biệt là những người lớn tuổi theo đường lối bảo thủ. Đối với họ, sự hiện diện của quân đội Mỹ là biểu tượng không thể thay thế đối với an ninh quốc gia của Hàn Quốc và những lời hứa hẹn của ông Kim Jong-un không phải là điều đáng tin. Theo tuyên bố của Văn phòng Tổng thống Hàn Quốc, thông tin nói Nhà Trắng đang xem xét rút quân khỏi Hàn Quốc là “không đúng sự thật”.
“Chính quyền Moon Jae-in không muốn sự tập trung của công chúng chuyển từ chủ đề phi hạt nhân hóa Triều Tiên sang kế hoạch rút quân của Mỹ trong khi đây lại là vấn đề chính trị gây tranh cãi. Nhưng nếu một hiệp ước hòa bình (Hàn - Triều) được ký kết, quân đội Mỹ sẽ buộc phải giảm dần quy mô. Những lý do để giữ chân họ ở lại đây khi đó sẽ không còn nữa”, Lee Byong-chul, nhà nghiên cứu cấp cao tại Viện Hòa bình và Hợp tác ở Seoul, nhận định.
Người Hàn Quốc phản đối
Người Hàn Quốc tuần hành ủng hộ Tổng thống Trump ở Seoul năm 2017. Đối với nhiều người Hàn Quốc, sự hiện diện của quân đội Mỹ là một biểu tượng về an ninh (Ảnh: Getty)
Những tiếng nói bảo thủ tại Hàn Quốc đã phản đối mạnh mẽ việc Mỹ rút quân khỏi Hàn Quốc. Họ cho rằng kịch bản này sẽ khiến Hàn Quốc phải đương đầu với nhiều đối thủ tiềm tàng thậm chí còn mạnh hơn cả Triều Tiên như Trung Quốc và Nhật Bản - những nước từng nhiều lần xâm chiếm Hàn Quốc trong suốt hàng thế kỷ qua.
Mặc dù lực lượng hải quân và không quân của Hàn Quốc vượt trội hơn Triều Tiên, song về tổng thể Bình Nhưỡng có lực lượng quân sự mạnh hơn nhiều so với Seoul. Triều Tiên được cho là sở hữu kho vũ khí hóa học và hạt nhân cùng các tổ hợp pháo, rocket và tên lửa có thể tấn công Seoul, thành phố 10 triệu dân, bất cứ lúc nào. Trong khi đó, Hàn Quốc không được trang bị vũ khí hạt nhân.
Trong hàng chục năm qua, quân đội Mỹ đã bảo vệ Hàn Quốc và Nhật Bản dưới ô hạt nhân của Washington, đồng thời chia sẻ hoạt động giám sát quân sự công nghệ cao và tiến hành các cuộc tập trận chung thường niên để chuẩn bị cho bất kỳ kịch bản xung đột nào xảy ra. Nhiều ý kiến cho rằng việc từ bỏ ô bảo hộ này sẽ là một viễn cảnh đáng lo ngại, ngay cả khi nền hòa bình được thiết lập trên đảo Triều Tiên.
“Lý do khiến các nhà đầu tư nước ngoài vẫn ở lại Hàn Quốc và thị trường chứng khoán Hàn Quốc không chao đảo ngay cả khi Trung Quốc ngày càng phô diễn sức mạnh quân sự và Triều Tiên tiến hành các vụ thử hạt nhân là nhờ sự hiện diện của quân đội Mỹ tại đây”, chuyên gia Shin, người từng là chiến lược gia hàng đầu của quân đội Hàn Quốc trước khi nghỉ hưu năm 2015, nhận định.
“Nếu họ (Mỹ) có động thái làm lay chuyển quan hệ đồng minh để đổi lấy việc phi hạt nhân hóa Triều Tiên, chúng ta sẽ chứng kiến một cuộc khủng hoảng kinh tế trước khi xảy ra một cuộc khủng hoảng an ninh”, ông Shin nói.
Thông tin Mỹ rút quân được đưa ra trong bối cảnh Seoul và Washington đang đàm phán về việc Hàn Quốc sẽ phải đóng góp thêm bao nhiêu so với con số 800 triệu USD/năm mà nước này đang chi trả để duy trì hoạt động của 28.500 binh sĩ Mỹ tại đây. Tổng thống Trump muốn Hàn Quốc phải chia sẻ gánh nặng kinh phí với Mỹ, nhưng Seoul dường như chưa sẵn sàng cho việc này.
Giới chức Hàn Quốc gần đây cho biết Triều Tiên không đặt điều kiện Mỹ phải rút quân trong các cuộc đàm phán với Seoul và Washington. Trước đây giới chức Triều Tiên từng tuyên bố với những người đồng cấp Hàn Quốc và Mỹ rằng, họ có thể ủng hộ việc Mỹ duy trì quân đội tại Hàn Quốc nếu Washington và Bình Nhưỡng bình thường hóa quan hệ và lực lượng quân sự Mỹ đóng vai trò “gìn giữ hòa bình” để ngăn Trung Quốc trở thành cường quốc quân sự thống trị khu vực.
Tác động tới Nhật Bản
Đồ họa các lực lượng quân sự trên bán đảo Triều Tiên (Đồ họa: BBC)
Theo các chuyên gia, kịch bản Mỹ rút quân khỏi Hàn Quốc cũng sẽ tác động tới Nhật Bản - nơi có khoảng 50.000 quân nhân Mỹ đồn trú.
Dưới thời Thủ tướng Shinzo Abe, Nhật Bản đã đẩy mạnh việc phô diễn sức mạnh quân sự và bản thân ông Abe cũng đang nỗ lực để sửa đổi điều khoản về đường lối hòa bình trong hiến pháp. Hôm 3/5, nhà lãnh đạo Nhật Bản đã công bố đoạn video, kêu gọi sửa đổi hiến pháp để “hợp pháp hóa” Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản thành lực lượng quân đội. Hiến pháp Nhật Bản cấm việc thành lập lực lượng quân đội chính quy và Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản chỉ đóng vai trò như một đơn vị vũ trang không chính thức mang mục đích phòng vệ.
Văn phòng Thủ tướng Abe hôm qua cũng nhấn mạnh “sự cần thiết” của các lực lượng quân đội Mỹ đối với an ninh khu vực. Nếu Mỹ chính thức rút quân khỏi bán đảo Triều Tiên, Thủ tướng Abe càng có thêm động lực để thúc đẩy sửa đổi hiến pháp, viện dẫn việc Mỹ giảm bớt hiện diện trong khu vực. Tuy nhiên, công chúng Nhật Bản từ lâu đã phản đối việc sửa đổi hiến pháp. Hàng nghìn người trong tuần này đã biểu tình tại Tokyo để phản đối đề xuất này.
Theo các chuyên gia phân tích, Trung Quốc từ lâu đã muốn các lực lượng Mỹ rời khỏi Hàn Quốc và việc Washington giảm bớt quy mô quân sự hoặc “rút chân” hoàn toàn đều có thể dẫn tới sự thay đổi đáng kể về cán cân quyền lực trong khu vực.
“Việc chấm dứt sự hiện diện của các binh sĩ Mỹ tại Hàn Quốc có thể đánh dấu sự khởi đầu cho quá trình tan rã liên minh của Mỹ tại châu Á - Thái Bình Dương. Nếu mạng lưới liên minh của Mỹ không còn nữa, Trung Quốc sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều”, Giáo sư quan hệ quốc tế Cheng Xiaohe tại Đại học Renmin ở Bắc Kinh nhận định.
Người Hàn Quốc tuần hành ủng hộ Tổng thống Trump ở Seoul năm 2017. Đối với nhiều người Hàn Quốc, sự hiện diện của quân đội Mỹ là một biểu tượng về an ninh (Ảnh: Getty)
Đồ họa các lực lượng quân sự trên bán đảo Triều Tiên (Đồ họa: BBC)
|
Tên lửa mà Trung Quốc đặt phi pháp ở Trường Sa có tầm phóng tới Nha Trang
Theo Defence News, tầm bắn của YJ-12B đạt gần 550 km thì về mặt lý thuyết, nó cho phép Trung Quốc nhắm đến mọi tầu nổi trong một vòng cung trải dài từ bờ biển miền Trung Việt Nam, đến bang Sabah phía đông của Malaysia và đảo Palawan của Philippines.
Như báo điện tử Một Thế Giới đã đưa tin, các nguồn tình báo Mỹ tiết lộ trong vòng một tháng qua, Trung Quốc lén lút triển khai trên 3 cơ sở ở Trường Sa (đá Vành Khăn, đá Subi và đá Chữ Thập của Việt Nam đang bị Bắc Kinh chiếm đóng phi pháp) hệ thống tên lửa chống hạm YJ-12B cho phép tấn công các tàu nổi trong phạm vi 295 hải lý (gần 550 km) và hệ thống tên lửa phòng không là HQ-9B, được tính toán có khả năng nhắm mục tiêu là máy bay, kể cả máy bay không người lái và tên lửa hành trình trong phạm vi 160 hải lý (gần 300 km).
Trang Defence News trong bài viết đăng hôm 4.5 đã phân tích hành động trên của Trung Quốc có thể đe dọa đến an ninh trong khu vực. Trang Defence News dẫn lời Collin Koh, chuyên gia về Chương trình an ninh hàng hải tại Trường nghiên cứu quốc tế S. Rajaratnam của Singapore nói với Defense News rằng sự hiện diện của tên lửa nêu trên cho thấy Trung Quốc coi các hòn đảo nhân tạo (mà họ chiếm đóng phi pháp) là những nơi có giá trị chiến lược cao và xứng đáng phân bổ các nguồn lực để phòng vệ (thực tế là ngoan cố chiếm đóng phi pháp). Trên các đảo, đá mà họ chiếm đóng trái phép, Trung Quốc đã tích cực cải tạo để triển khai sân bay, nơi chứa tàu, căn cứ quân sự, cơ sở hạ tầng hỗ trợ quân sự và giờ là lắp đặt tên lửa.
Tầm phóng của tên lửa HQ-9B
Về tên lửa phòng không HQ-9B thì Defence News cho rằng nó được Trung Quốc chế tạo nhái theo hệ thống phòng không S-300 của Nga. Với HQ-9B có tầm bắn gần 300 km, Trung Quốc tự tin có thể đối phó với mọi máy bay trên bầu trời quần đảo Trường Sa.
Phạm vi hỏa lực của tên lửa YJ-12B khi đặt phi pháp ở Trường Sa
Còn tên lửa đối hạm YJ-12B còn nguy hiểm hơn khi nó có thể vươn tới lãnh thổ các nước trong khu vực. Theo Defence News, tầm bắn của YJ-12B đạt gần 550 km thì về mặt lý thuyết, nó cho phép Trung Quốc nhắm đến mọi tàu nổi trong một vòng cung trải dài từ bờ biển miền Trung Việt Nam, đến bang Sabah phía đông của Malaysia và đảo Palawan của Philippines.
Đối với Mỹ, các tên lửa của Trung Quốc đặt phi pháp ở Trường Sa cũng sẽ khiến các tàu chiến, tàu bay của Lầu Năm Góc căng thẳng hơn khi muốn thực thi quyền tự do hàng hải trên Biển Đông. Thực không dễ chịu gì khi bạn phải hành quân trong tầm ngắm bắn của một ai đó.
Tháng trước, báo Mỹ cũng đưa tin khẳng định Trung Quốc đã cài đặt thiết bị làm nhiễu tín hiệu ở Trường Sa. Điều này không gì khác ngoài việc khiến máy bay của Mỹ bị mất tín hiệu liên lạc khi bay qua Biển Đông. Trung Quốc đang thực sự thách thức Mỹ nhưng theo chiến thuật giữ hành động khiêu khích dưới lằn ranh đỏ, đủ để Mỹ dù tức giận nhưng chưa đến mức phản ứng quyết liệt. Và khi cộng đồng thế giới không phản ứng đúng mức thì Trung Quốc cứ việc lấn tới, leo thang trên Biển Đông.
Đầu năm nay, Tư lệnh Hải quân Mỹ tại Thái Bình Dương Harry Harris đã trình bày với Quốc hội Mỹ rằng việc củng cố sức mạnh quân sự ấn tượng của Bắc Kinh, bao gồm cả việc theo đuổi vũ khí siêu âm, có thể thách thức Mỹ trên hầu hết mọi phương diện".
"Trong khi một số người suy nghĩ rằng hành động Trung Quốc ở Biển Đông và biển Hoa Đông là kiểu chủ nghĩa cơ hội, còn tôi thì không. Tôi xem chúng như là hành động có sự phối hợp, có phương pháp và có chiến lược, sử dụng sức mạnh quân sự và quyền lực kinh tế của họ để xóa bỏ trật tự quốc tế tự do và cởi mở". Harris phát biểu trước Ủy ban quân vụ của thượng viện.
Anh Tú
Cuối cùng khoa học cũng phải thừa nhận: Nhân quả báo ứng là hoàn toàn có thật
Chuyện nhân quả, luân hồi báo ứng trong con mắt nhiều người hiện đại dường như là chuyện viển vông, vô căn cứ. Nhưng những nghiên cứu khoa học mới nhất lại đang hé lộ một điều hoàn toàn khác.
Nói về quan hệ nguyên nhân – hệ quả, nhiều người đều sẽ gật đầu tán đồng bởi vì thế giới vật chất là có quy luật. Ví dụ, nếu cứ mãi đổ những chất thải thì sẽ làm ô nhiễm nguồn nước, chặt phá cây cối bừa bãi sẽ khiến đất cát bị rửa trôi…
Nhưng quy luật nhân quả tuần hoàn mà mắt người bình thường không thể quan sát trực tiếp thì lại khiến một số người bán tín bán nghi. Đại học Gaddafi (Anh) và trường Đại học Texas (Mỹ) đã cùng thực hiện một nghiên cứu và chứng minh được rằng “ác hữu ác báo” là hoàn toàn có căn cứ khoa học.
Theo thống kê cho thấy, những tội phạm tuổi thiếu niên thường có cơ thể khỏe mạnh hơn những thiếu niên biết tuân thủ pháp luật ở cùng độ tuổi. Nhưng sau khi họ bước vào tuổi trung niên thì tình hình sức khỏe lại xuống dốc nhanh chóng, nguy cơ nằm viện và bị tàn tật cao hơn nhiều lần so với người bình thường. Điều này khá dễ hiểu, rất có thể là có quan hệ tới thói quen sinh hoạt không tốt và trạng thái tâm lý tạo thành.
Nghiên cứu của các nhà khoa học còn phát hiện một hiện tượng kỳ lạ khác. Khi trong tâm hồn người ta tồn giữ thiện niệm và suy nghĩ tích cực thì cơ thể sẽ tiết ra một chất truyền dẫn giúp tế bào được khỏe mạnh. Tế bào miễn dịch cũng trở nên hoạt bát hơn, bởi vậy người ta sẽ không dễ ốm đau, bệnh tật.
Nếu thường giữ trong mình những suy nghĩ chân chính thì hệ thống miễn dịch của con người sẽ rất mạnh mẽ, không cần bất kỳ sự hỗ trợ nào của thuốc men. Khi trong tâm lưu giữ ác niệm, ý định xấu thì hệ thống thần kinh cũng sẽ chịu ảnh hưởng ngược lại. Tức là những nhân tố tiêu cực bị kích hoạt và khởi động, còn các yếu tố tích cực lại bị ức chế, cơ chế lành mạnh của cơ thể bị phá hoại.
Vậy nên những người lương thiện quả thực thường sống khỏe mạnh và trường thọ. Còn những kẻ hành ác lại phải chịu những dày vò về thể xác khi chỉ mới bước qua tuổi trung niên.
Tư tưởng tiêu cực khiến cơ thể phát sinh độc tố
Trên một tạp chí của Mỹ từng đăng tải một báo cáo nghiên cứu với chủ đề: “Tâm trạng xấu sinh ra chất độc”.
Trong bản báo cáo nói rằng: “Theo thí nghiệm trong phòng thực nghiệm tâm lý, thì ác niệm của con người chúng ta có thể dẫn tới những thay đổi về chất hóa học trong sinh lý, sẽ sinh ra một loại độc tố trong huyết dịch. Khi con người ở trạng thái bình thường, hà hơi vào trong một cốc đá lạnh thì sẽ đọng lại một thứ vật chất trong suốt không màu. Còn khi con người ở trong trạng thái oán hận, giận dữ, khiếp sợ, đố kỵ thì thứ vật thể đọng lại sẽ lần lượt cho ra những màu sắc khác nhau. Thông qua phân tích hóa học cho thấy, tư tưởng tiêu cực của con người sẽ khiến bên trong cơ thể người ấy sinh ra độc tố”.
Gần đây, trường Đại học Yale và Đại học California đã tiến hành một nghiên cứu với chủ đề “Mối quan hệ xã hội ảnh hưởng như thế nào tới tỷ lệ tử vong”.
Các chuyên gia đã chọn ra ngẫu nhiên 7.000 người và tiến hành theo sát điều tra trong vòng 9 năm. Thống kê cho thấy, những người vui vẻ giúp đỡ người khác và sống hòa hợp có trạng thái sức khỏe và tuổi thọ dự đoán tốt hơn nhiều so với những người luôn có ý nghĩ xấu, lòng dạ hẹp hòi, và gây tổn hại tới lợi ích của người khác.
Tỷ lệ tử vong của những người mang ác tâm cao hơn người bình thường từ 1,5 – 2 lần. Kết quả nghiên cứu này cũng đúng với người ở các dân tộc, giai tầng khác nhau có các thói quen rèn luyện sức khỏe khác nhau. Cuối cùng, các nhà khoa học kết luận: “Hành thiện có thể kéo dài tuổi thọ của con người”.
Nhiều thực nghiệm khác cũng rút ra kết luận tương đồng. Tức là trạng thái tư tưởng thuần tịnh, từ bi, tích cực có thể khiến sinh mệnh khỏe mạnh, hạnh phúc. Còn những người có ác niệm sẽ khiến kết cấu cơ thể mất cân bằng và kèm theo diễn biến bệnh lý. Đây được coi là phát hiện trong lĩnh vực sinh lý y học.
Tư tưởng tiêu cực khiến cơ thể phát sinh độc tố. Ảnh (homeofgrace.org)
Những điều này sớm đã được tường thuật một cách có hệ thống trong những cuốn sách cổ của Á Đông vài nghìn năm trước. Nếu Khổng Tử từng nói “Nhân giả Thọ” (Người có lòng nhân thường sống thọ), thì trong những sách y học cổ cũng từng giảng: “Chính khí tồn nội, tà bất khả can” (Trong lòng tồn giữ chính khí thì tà không thể can nhiễu).
Những người vô thần cũng thường nói, đây chỉ là tác dụng ám thị về ý thức tâm lý. Họ cho rằng, đạo đức là do con người đặt ra, không hề có một tiêu chuẩn cố định nào. Thiện ác cũng không có tiêu chuẩn cố định, người tốt hay người xấu cũng do con người tự mình định nghĩa mà thôi.
Nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại. Nghiên cứu mới nhất của các nhà khoa học phát hiện rằng thiện và ác có những tần số năng lượng khác nhau, những đặc tính vật chất khác nhau. Những đứa trẻ vừa chào đời không lâu, chưa từng trải qua sự giáo dục nhưng đều đã có bản tính lương thiện của mình.
Khi muốn nói dối, bắt nạt người khác, dẫu vẻ mặt người ta ổn định thế nào, không để lộ cảm xúc ra sao nhưng trạng thái tâm lý đều sẽ biến đổi một cách không thể tự chủ. Nghĩa là trạng thái tâm lý này vận hành một cách khách quan, không tùy thuộc vào việc người ta nghĩ gì, điều khiển ý thức ra sao. Nguyên lý ấy đã được người ta đưa vào ứng dụng cho các máy dò nói dối, máy trắc nghiệm tâm lý.
Bí ẩn của nước cho thấy vạn vật đều có linh
Đầu thế kỷ 21, nghiên cứu về trạng thái kết tinh của nước đã gây chấn động toàn thế giới cho thấy khái niệm thiện ác trong tự nhiên hầu như đã có tiêu chuẩn khách quan, không phải điều hư cấu mà bản thân con người tạo ra.
Khi nước được tiếp xúc với những tín hiệu tốt như sự từ bi, bác ái, hạnh phúc, khích lệ hoặc khi ở trong một trường năng lượng âm nhạc mỹ diệu, kết tinh của nước sẽ thể hiện ra những hình dạng lung linh, kỳ diệu và chắc chắn. Còn nếu khi nước tiếp xúc với những thông tin tiêu cực, thì cấu tạo của kết tinh nước lại biến dị, cong vẹo, thậm chí là phân tán không thể thành hình.
Nước là cội nguồn của sinh mệnh, trong cơ thể người có hơn 70% vật chất đều là nước. Khi con người ở những trạng thái khác nhau, tích cực hay tiêu cực, thì cơ thể của họ có thể cũng đang xảy ra sự biến đổi y như tinh thể nước vậy.
Những nghiên cứu khác về “Trải nghiệm cận tử” và “Thôi miên quay trở về kiếp trước” vào cuối thế kỷ 20 đã cho thấy rằng: Sinh mệnh luân hồi, không gian khác, nhân duyên quả báo, thậm chí là thiên đường và địa ngục hóa ra đều tồn tại. Con người khi làm việc xấu, không đối xử tốt với ai, nếu đời này chưa thể chịu báo ứng ngay lập tức thì rất có thể sẽ tiếp tục phải bồi hoàn ở đời sau, cho tới khi bồi hoàn hết thảy mọi nghiệp lực.
Thậm chí những vai diễn người ấy đóng khi đầu thai chuyển sinh cũng có quan hệ trực tiếp tới sự tích lũy nghiệp lực của đời trước. Điều này cũng giống như một câu nói cổ của người Á Đông: “Thiện giả thiện báo, ác giả ác báo, không phải không báo, là chưa đến lúc. Khi nào đến lúc, thứ gì cũng báo”.
Đây không phải chỉ là thuyết giáo hoang tưởng. Trong lịch sử trong những câu chuyện có thật xảy ra nhiều vô kể. Chúng soi chiếu lẫn nhau, cùng với khoa học chứng thực ngày nay đang từng bước chứng minh rằng quy luật nhân quả là hoàn toàn có thực.
Phía sau thế giới vật chất đều tồn tại đặc tính vận hành của vũ trụ
Vì sao sau khi con người làm việc xấu lại gặp phải báo ứng? Phía sau những hiện tượng bề mặt của thế giới vật chất này, phải chăng có bàn tay của tạo hóa mà chúng ta không nhìn thấy đang an bài tất cả những điều này?
Cổ nhân có câu rằng: “Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt”, “Thiện ác nếu không báo, càn khôn ắt vị tư”. Phép vận hành của vũ trụ là công bằng, đó là một sự đảm bảo khiến vòng chu chuyển được ổn định, có thể cân bằng hết thảy mọi loại vật chất, khiến cho người lương thiện nhận được phúc báo, kẻ xấu phải chịu ác báo.
Nhưng vì sao những người làm việc xấu lại phải gánh chịu tai nạn, ma nạn và quả báo? Vì sao lại để người tốt được điều tốt, mà không phải là để người xấu được điều tốt?
Điều này phải chăng đã tiết lộ một sự thực lớn hơn rằng: Phía sau thế giới vật chất chắc chắn có tồn tại quy luật hoặc thứ gọi là đặc tính vận hành. “Thiện” chính là phù hợp với đặc tính này nên mới được dài lâu. “Ác” vì đi ngược đặc tính của vũ trụ và đạo pháp căn bản nên dễ chuốc lấy bại vong. Điều ấy cũng giống như Lão tử nói: “Thiên đạo không có người thân, thường ở với người hiền” (Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân).
Dẫu hàng trăm hàng nghìn năm trôi qua, thiện ác hữu báo vẫn luôn được truyền miệng, được lưu truyền rộng rãi trong dân gian. Rất nhiều cuốn sách cổ cũng đều ghi chép lại một lượng lớn những ví dụ có thực vô cùng sinh động, có thể chứng minh tính chân thực của thiện ác hữu báo. Nhưng quá trình người thiện nhận báo đáp, người ác nhận báo ứng thì lại không mấy rõ ràng. Rốt cuộc thì không ai nhìn thấy mối quan hệ chuyển hóa trong quá trình này, mà chỉ đơn thuần nhìn thấy kết quả báo ứng mà thôi.
Giữa sự cho đi và báo đáp có quá trình chuyển đổi bí mật với một nguồn năng lượng thần kỳ
Ảnh minh họa
Giáo sư ngành “Sinh mệnh luân lý học” của trường Đại học Case West store và tiểu thuyết gia Jill Naimak xuất phát từ góc độ khoa học và y học đã tiến hành nghiên cứu sâu hơn về mối quan hệ giữa việc hành thiện, “cho đi”, “báo đáp” có mối quan hệ gì.
Nhân viên nghiên cứu đã chế định một bảng trắc nghiệm chi tiết và giám sát trường kỳ những người thích cho đi và những cách “báo đáp” khác nhau cho từng kiểu “cho đi” đó. Những người có trái tim nhân hậu, thích hành thiện, bố thí quả thực có năng lực xã hội, phán đoán và cảm xúc đều thăng hoa toàn diện. Dẫu chỉ là những hành động đơn giản như mỉm cười từ đáy lòng với người khác hay một nét mặt hài hước, thân thiện cũng đều khiến nồng độ protein của tế bào miễn dịch có trong nước bọt tăng lên.
Sau khi tổng kết số liệu của các báo cáo công phu trong suốt một thời gian dài, họ đã có được thông tin khiến người ta kinh ngạc. Những hành động lương thiện của con người, ví như khen ngợi, khoan dung, dũng cảm, hài hước, tôn trọng, đồng cảm, trung thành… cho thấy: Giữa sự cho đi và báo đáp có quá trình chuyển đổi bí mật với một nguồn năng lượng thần kỳ.
Tức là khi một người cho đi thì năng lượng báo đáp đồng thời sẽ quay trở về người này theo các hình thức khác nhau. Điều này là hoàn toàn khoa học, hết sức thực tại, chỉ là trong đa số tình huống như vậy bản thân người “cho đi” không hề biết gì, không có cảm nhận gì.
Khi tĩnh tại, quá trình lão hóa đại não có thể bị “đảo ngược”
Trên thực tế, trong cuốn “Hoàng Đế nội kinh”, tác phẩm y học nổi tiếng của Trung Quốc cổ đại đã nói: “Tĩnh thì tàng thần, nóng thì tiêu vong”. Tinh thần con người ở trong trạng thái nhẹ nhàng, trầm tĩnh thì có thể tồn giữ chân khí trong tâm, được bình an. Kỳ thực, ý nghĩa của tĩnh rất rộng lớn, không chỉ đơn là sự thuần tĩnh tại bất động.
Tĩnh chính là trong ma sát với những nhân tố bên ngoài, người ta có thể dùng trái tim khoáng đạt mà bao dung, thứ tha cho người khác. Đó hoàn toàn là một trạng thái vượt xa với cái cách người ta tranh đấu kịch liệt hay xổ ra một tràng những lời miệng lưỡi sắc nhọn như đao kiếm khiến người khác tổn thương. Nghiên cứu khoa học hiện đại chứng minh rằng sau khi con người nhập tĩnh, đại não có thể quay trở lại trạng thái sóng điện của thời ấu thơ, khiến quá trình lão hóa tạm thời bị “đảo ngược”.
Thiện ác hữu báo là nền tảng sinh tồn của nhân loại
Khoa học chứng thực hiện đại rất chú trọng tới căn cứ. Chỉ khi có một lượng lớn những căn cứ khoa học, con người mới thừa nhận và nhận thức một loại sự vật nào đó. Điều đó đã khiến rất nhiều truyền thống lưu lại từ những niên đại xa xưa, vì sự hạn cuộc của biện pháp tìm kiếm khoa học, mà luôn bị nhân loại bài xích và dị nghị. Thiện ác hữu báo cũng là một trong số những ví dụ đó.
Tuy vậy, từ những nghiên cứu khoa học này có thể thấy được rằng, thiện ác hữu báo đã trở thành quy luật nền tảng vận hành cho toàn bộ xã hội nhân loại. Các nhà khoa học cũng chứng minh rằng niềm tin vào thiện ác hữu báo của cổ nhân hoàn toàn không phải là những mê muội, phong bế trong tư tưởng. Trái lại, đó là cái nhìn vô cùng khoa học, nhắm thẳng vào bản chất của sinh mệnh và vũ trụ.
Theo Ispot.news
Nhã Văn biên dịch
Vạn vật trên đời, thứ gì mới thực sự là mạnh nhất?
Thông thường con người ai cũng muốn làm kẻ mạnh, nhưng bạn đã từng nghĩ Mạnh (cường) có nghĩa là gì chưa?
Sức mạnh của sắt thép, nhưng lửa có thể nung chảy nó.
Sức mạnh của lửa, nhưng nước có thể dập tắt nó.
Sức mạnh của hồng thủy, nhưng mặt trời có thể khiến nó bốc hơi.
Sức mạnh của mặt trời, nhưng mây có thể che khuất nó.
Sức mạnh của mây, nhưng gió có thể thổi tan nó.
Sức mạnh của gió, nhưng núi cao có thể chặn nó.
Sức mạnh của núi, nhưng người trèo lên có thể chinh phục nó
Sức mạnh của kẻ chinh phục, nhưng cái chết có thể uy hiếp nó.
Sức mạnh của cái chết, nhưng người tu luyện có thể chế phục nó.
Thế nào là kẻ mạnh?
Qua đó cho thấy, người có tín ngưỡng là kẻ mạnh, người đó có thể dựa vào tín tâm để vượt qua khó khăn, phá vỡ sự cản trở, tiến bước đến tương lai, ngay cả cái chết cũng không sợ.
Có trí huệ là kẻ mạnh, người đó sẽ hiểu lý lẽ, biết phân biệt đúng sai, có thể nhìn vào nguồn gốc phát sinh sự việc, lý trí và quyết đoán, tự giúp mình và giúp người. Người khiêm tốn hiền lành là kẻ mạnh, người đó có thể không gây tai hoạ, nhẫn nhục chịu đựng, lấy nhu thắng cương.
Không có kẻ mạnh tuyệt đối, vì trong kẻ mạnh còn có kẻ mạnh hơn, ngoài bầu trời này còn có bầu trời rộng lớn hơn.
Khi gặp phải nghịch cảnh ngăn trở, liền chạy trốn để né tránh, đây là dạng người không có trách nhiệm, hành vi của kẻ lười biếng. Thiên hạ là phải do tự thân đi chinh phục, thành công không thể từ trên trời rơi xuống.
Không nên dùng cảm xúc của cá nhân đi phán đoán một sự việc, phải có quan niệm rõ ràng về đúng sai phải trái, bất kể việc gì không chỉ nên nhìn “kết quả”, mà phải đi tìm kiếm “nguyên nhân”.
“Nhân quả” là kẻ mạnh
Đối với con người mà nói, từ bi là vĩ đại nhất, nhân quả là mạnh nhất.
Do con người thường xuyên so sánh và tị nạnh lẫn nhau, luôn cho rằng người khác bất công với mình, do đó dẫn đến rất nhiều thị phi phiền não.
Con người đều hy vọng mọi người có thể công bằng đối đãi với mình, tuy nhiên “trên lý là Phật tính bình đẳng”, nhưng “trên sự việc lại do nhân quả mà khác biệt”.
Pháp lý ở thế gian do chịu sự chủ quan và tình cảm của cá nhân chi phối, vì thế rất khó để có sự bình quân tuyệt đối. Thậm chí pháp luật cũng thường xuyên bị chi phối bởi các nhân tố khách quan, mà khó có thể giành được sự công bằng tuyệt đối.
Sự công bằng tuyệt đối chính là “nhân quả”. Cho dù là quan lại quyền quý hay là kẻ buôn bán nhỏ lẻ, không một ai có thể trong quy luật nhân quả “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” mà được khoan hồng hay đối xử khác biệt.
Hà tất phải than phiền về những được mất nơi thế gian, mất đi chính nghĩa, càng không nên than phiền xã hội không có phép tắc, bất công. Tại vì, trước khi nhân quả đến, con người đều bình đẳng.
Hai chữ “nhân quả” ai ai cũng có thể nói; Nhưng ý nghĩa của hai chữ “nhân quả” thì không phải ai ai cũng hiểu. (Ảnh: entrepreneur.com)
Hai chữ “nhân quả” ai ai cũng có thể nói; Nhưng ý nghĩa của hai chữ “nhân quả” thì không phải ai ai cũng hiểu.
Người trần tục chỉ hiểu chữ “quả”, không thể hiểu chữ “nhân”. Chính là nguyên nhân câu nói “Bồ Tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả”.
Con người, khi tạo ra các loại ác “nhân”, mà không biết sự nghiêm trọng của nó. Một khi “quả” báo đến, thì mới biết tai họa tày trời, tiếc thay hối hận thì đã muộn.
Nhân quả tích tụ qua đời đời kiếp kiếp, quy luật của thế gian.
Thông thường con người khi gặp phải thất bại, sẽ oán trách trời đất, hận đời hận người. Họ không biết rằng do “nhân” không chính, mới dẫn đến “quả” của ngày hôm nay. Con người trong xã hội này, thông thường chỉ nhìn cái thứ nhất, mà không nhìn cái thứ hai.
Ví dụ, có người trách bố mẹ không từ bi (kết quả), nhưng lại không biết bố mẹ không từ bi nguyên do là con cái không tốt (nguyên nhân). Có người lại trách con cái bất hiếu (kết quả), nhưng lại không biết rằng bố mẹ làm việc thất đức (nguyên nhân), mới dẫn đến con cái bất hiếu.
Vì thế, bất kể việc gì cũng không “theo kết quả mà đi tìm nguyên nhân” thì làm sao có thể biết chân tướng của sự việc, làm sao có thể tìm lại được sự công bằng?
Có những người không rõ nhân quả, thường xuyên hiểu nhầm luật nhân quả. Ví dụ như những người ăn chạy niệm phật, từ bi hành thiện, tại sao lại vẫn gặp nhiều bất hạnh? Sự công bằng của “nhân quả” ở đâu?
Thật tình họ không biết rằng, những người này vẫn còn chồng chất “món nợ nhân quả” vẫn chưa hoàn trả, không thể bởi vì hiện tại là người tốt, đã làm việc thiện, liền không phải trả những món nợ trước đây.
Cũng như thế, có người không ngừng làm điều ác, trộm cướp dâm tà, nhưng lại tận hưởng vinh hoa phú quý, nhân quả ở đâu? Đó là bởi vì họ vẫn còn có “nhân quả phúc báo”, do đó không thể bởi vì hiện tại họ làm việc ác, liền không cho họ tận hưởng thiện báo trước đây.
Vì thế, “nhân quả” có quá khứ, hiện tại và tương lai, là 3 mối liên hệ tuần hoàn đó.
Khi chúng ta nhìn thấy một cái cây đơm hoa kết quả, liền nghĩ rằng chắc chắn có người gieo “nhân” nảy mầm. Khi chúng ta nhìn thấy có người từ bi hành thiện, sẽ biết rằng tương lai chắc chắn sẽ có kết quả tốt đẹp.
Nội hàm chân chính của nhân quả, chính là quy luật tốt xấu thiện ác của vũ trụ.
Theo Secretchina
Thiên Minh biên dịch
Thiên Minh biên dịch
Đời người gieo nhân thiện lành, lo gì không nở ra quả phúc báo?
Không có một sức mạnh hay ý chí nào có thể vượt qua được luật nhân quả. Cho dù có tinh thông thuật số, phong thủy tới đâu, người ta cũng không thể làm trái với ý Trời.
Có một thầy phong thủy nọ chuyên xem mộ phần, nhà cửa cho nhiều người, kết quả rất chính xác. Sau khi mọi người tới xem và điều chỉnh phong thủy như lời ông thì gia đình đều trở nên phú quý. Tuy nhiên con cháu ông ngược lại đều không có một ai giàu có, cũng không có ai làm quan.
Một ngày nọ, người con trai hỏi ông: “Thưa cha, cha là một thầy phong thủy nổi tiếng vậy mà nhà ta lại không có một ai làm quan? Sao cha không tìm cách điều chỉnh một chút để nhà ta trở nên giàu có và cũng có thể xông pha chốn quan trường?“.
Thầy phong thủy nói: “Ta có thể làm được, tuy nhiên cần các con làm theo lời ta dặn. Trưa mai là ngày tốt giờ tốt, ba anh em con hãy ra mộ của ông nội để làm lễ sau đó chôn trấn vật mà cha đã gói cẩn thận này ở hướng Tây Bắc. Vài năm sau nhà ta sẽ có người làm quan. Tuy nhiên sau khi chôn không được nói một lời xui xẻo nào mà phải đi thẳng về nhà“.
Cách cải biến phong thủy, số mệnh của mình tốt nhất chính là tích đức hành thiện, chớ thấy việc thiện nhỏ mà không làm, chớ thấy việc ác nhỏ mà lại nhắm mắt làm. Ảnh dẫn theo youtube.com
Trưa hôm sau, ba người con của thầy phong thủy đi ra mộ và làm theo đúng những gì cha dặn. Trên đường về bỗng nhiên gặp một người ăn mày. Người ăn mày nói với họ: “Cho tôi xin chút gì ăn hay cho tôi xin chút tiền đi“. Người anh cả liền đá cho người ăn mày một cái và nói: “Thật xui xẻo lại gặp phải một kẻ ăn xin“.
Khi ba người con về tới nhà, vị thầy phong thủy hỏi dồn: “Trên đường các con đã gặp ai? Chắc chắn các con đã nói lời xui xẻo phải không?“. Ba anh em nọ chỉ biết thừa nhận. Suy ngẫm hồi lâu, vị thầy phong thủy nói với con: “Là các con không có mệnh làm quan, cho dù cha có tinh thông thuật số phong thủy tới đâu cũng không thể làm trái với ý Trời. Người ăn mày mà các con vừa gặp khi nãy chính là linh hồn của ông nội các con. Các con đối đãi với tổ tiên như vậy làm sao có phúc phần để làm quan được“.
***
Lại có một câu chuyện xảy ra vào thời nhà Minh. Một gia đình nọ không may gia cảnh sa sút, khó khăn, dù vậy vẫn luôn giúp đỡ những người lang thang cơ nhỡ tới xin ăn. Một ngày nọ có một người nhà quê, vì bị lụt lội, phải tha hương từ phương Nam tới phương Bắc, khi đi qua nhà nọ bèn tới gõ cửa xin chút lương khô.
Nhìn bộ dạng tội nghiệp đói khát của người ăn mày, bà chủ nhà liền mang cho ông ta hai chiếc bánh ngô. Sau khi ăn xong, người ăn mày vô cùng cảm động trước tấm lòng của chủ nhà, liền thú nhận với bà rằng ông ta vốn là thầy phong thủy chẳng may sa cơ lỡ vận. Không có gì báo đáp tấm lòng của gia chủ, ông ta xin phép bói cho gia chủ một quẻ để tìm một khu đất tốt đặt mộ phần.
Bà chủ nhà nghe thấy vậy vô cùng vui mừng, liền nhờ ông ta tìm cho một khu đất có phong thủy tốt để đặt mộ. Vị thầy phong thủy nói sau khi cha mẹ già của bà chủ nhà qua đời nên táng tại mảnh đất ở chỗ này, chỗ này. Nguyên nhân bởi nơi đây phong thủy tốt, trước có am sơn, sau dựa vào núi, trái có Thanh Long, phải có Bạch Hổ, phía trước lại có hồ nước nên đây là mảnh đất rất quý. Người chủ nhà nghe xong vô cùng cảm kích, còn vị thầy phong thủy phán xong những lời ấy thì xin phép cáo từ.
Tuy nhiên khi xem đất cho gia chủ, ông thầy phong thủy nọ vẫn mang một tâm không tốt. Chính là khi điểm vào huyệt này và đặt mộ phần nơi đây, mười năm sau gia đình chủ nhà sẽ trở nên phú quý. Ông ta tin rằng lúc đó nhất định mình sẽ được báo đáp.
Một vài năm sau, cụ bà trong gia đình chủ nhà qua đời. Nữ chủ nhà theo đúng lời thầy phong thủy đã dặn, đặt mộ phần ở vùng đất có phong thủy trù phú đó. Quả nhiên mười năm sau, con trai của họ thi đỗ Trạng Nguyên, được phân làm quan phụ mẫu của một huyện, gia đình cũng trở lên giàu có, thoát khỏi cảnh bần hàn xưa kia.
Thầy phong thủy bấm đốt ngón tay tính toán biết được đây là lúc tới đòi tiền tài, liền tức tốc lên đường. Trong lòng ông ta nghĩ, gia chủ là người rất thiện lương, sau khi phát tài nhất định sẽ không quên ơn mình. Khi vị nữ chủ nhà vừa nhìn thấy thầy phong thủy thì vui mừng xen lẫn ngạc nhiên, rồi ôn tồn nói với ông ta: “Chào thầy, thầy có còn nhớ tôi không. Tôi chính là người được thầy xem vị trí đặt mộ của người nhà ngày trước, hôm nay lại gặp được ông rồi. Nhờ đại ân nhân xem vị trí đặt mộ cho người nhà mà con tôi đỗ Trạng Nguyên và làm quan phụ mẫu ở một huyện rồi. Tôi muốn cảm ơn ông, đợi tôi một chút nhé“.
Sau đó bà ta chạy vào nhà lấy 10 nghìn lạng bạc để tạ ơn thầy phong thủy. Nhưng vị thầy phong thủy lại vô cùng tức giận, chê món tiền ấy quá nhỏ. Kỳ thực 10 nghìn lạng bạc thời bấy giờ có thể giúp gia đình ông ta đủ sống thoải mái mấy đời. Nhưng với lòng tham không đáy của mình, ông thậm chí muốn được đền ơn 500 nghìn lượng vàng.
Năm trăm nghìn lượng vàng là một phần năm quốc khố của triều Minh lúc bấy giờ. Vị thầy phong thủy tin rằng con trai của bà chủ nhà có đủ năng lực kiếm được nhiều tiền như vậy để báo đáp ông ta. Kết quả lại không như ông ta mong muốn, bà chủ nhà chỉ đưa cho ông có chút đỉnh không đáng là bao như vậy.
Lại nói về gia đình nữ gia chủ vốn sống thiện lương, con trai cũng là một vị quan thanh liêm. Tiền bạc được quốc gia cấp phát đa phần đều dùng để giúp đỡ bách tính hoặc dùng để khắc phục thiên tai hỏa hoạn nên ngoài bổng lộc được vua ban theo quy định thì không có một khoản thu nhập nào khác cả.
Giờ đây 10 nghìn lượng bạc mang biếu cho vị thầy phong thủy đã là một nửa số tài sản vốn có trong gia đình bà. Tuy nhiên vị thầy phong thủy không hiểu rõ sự tình, cho rằng gia đình này keo kiệt không muốn cho ông ta thêm chút tiền. Càng nghĩ lại càng tức giận, vị thầy phong thủy ngày đêm nghĩ cách để làm hại gia chủ nọ.
Vào một đêm nọ, ông chạy tới mộ phần của nhà nữ gia chủ, chôn một ít thủy ngân và đồng, những thứ kim loại mà Đạo gia dùng trong luyện đan dược. Bởi ông ta cũng là một thầy phong thủy giỏi nên hiểu rằng chỉ cần chôn những thứ này thì trong vòng không đầy nửa năm vị Trạng Nguyên kia sẽ bị triều đình bãi chức quan.
Trong lòng ông ta nghĩ thầm: “Nếu ngươi đã tiếc rẻ không muốn chi cho ta thêm chút tiền như vậy, lần này ta sẽ trừng trị các ngươi một trận“. Ông ta liền chôn một chút kim loại bằng đầu móng tay bên cạnh mộ người nhà của vị gia chủ. Chỉ cần hai loại kim loại này chôn cách bia mộ một tấc, đời sau của gia tộc này đều sẽ gặp xui xẻo.
Kết quả là sau thời gian nửa năm, vị Trạng Nguyên kia không những không xảy ra chuyện mà ngược lại ngày càng thăng quan tiến chức. Vốn chỉ là một vị quan phụ mẫu ở địa phương, sau này ông được phong làm quan văn Tam phẩm trong kinh thành, còn vị nữ gia chủ được phong làm phu nhân. Vị thầy phong thủy thấy vô cùng buồn bực, không hiểu rốt cuộc tại sao lại có chuyện như vậy liền tự vấn: “Đây là chuyện gì vậy nhỉ, không thể nào như thế được! Trình độ của mình cao siêu như vậy sao bày binh bố trận đến thế mà lại không linh”.
Sau đó, một đêm nọ ông ta lại lén tìm tới ngôi mộ của vị gia chủ nọ để điều tra, cuối cùng phát hiện những kim loại mà mình chôn dưới mộ kia đều biến mất. Nhìn thấy hiện trạng như thế, ông ta cảm thấy đầu óc rất mơ hồ. Rõ ràng lúc chôn những đồ kia không hề có ai biết, hơn nữa xung quanh rõ ràng cũng không có dấu tích bị đào bới. Càng nghĩ ông càng không hiểu điều này rốt cuộc là gì. Cuối cùng ông ta vì chuyện này buồn bực mà qua đời.
Vị thầy phong thủy ngày đêm nghĩ cách để làm hại gia chủ,nhưng làm việc ác thì không tránh khỏi ý trời. Ảnh dẫn theo chanhkien.org
Trong lúc lâm chung, ông ta bỗng dưng nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ. Chính là vào lúc ông đang chôn những đồ kim loại cạnh mộ phần gia chủ nọ thì bên cạnh có một vị quan thổ địa đang đứng nhìn. Bởi mẹ con vị gia chủ kia đều rất tôn kính, thường xuyên nhang khói đốt tiền vàng cho thổ địa nên ông ta vô cùng vui vẻ. Bởi vậy vị quan thổ địa thường xuyên bảo hộ, chăm sóc, giúp gia đình họ được bình an. Ở nơi đặt mộ phần của người nhà vị gia chủ cũng có quan thổ công coi giữ. Khi nhìn thấy hành động mờ ám xấu xa của vị thầy phong thủy, quan thổ địa vô cùng tức giận, liền thu hồi lại những kim loại kia và làm chúng biến mất.
Trong phút cận kề cái chết, thầy phong thủy hiểu ra một đạo lý, hóa ra người tốt sẽ tự có thiên tướng, có thần linh giúp đỡ. Trước khi thầy phong thủy qua đời, vị quan thổ địa nọ còn nói với ông ta một câu: “Người tích đức hành thiện sẽ tự có Trời giúp đỡ, ông có làm chuyện xấu gì đi nữa cũng không có tác dụng“. Nghe xong câu nói này vị thầy phong thủy ngã nhào xuống đất mà qua đời.
***
Trong hai câu chuyện trên, một người muốn thông qua phong thủy để thay đổi vận mệnh, giúp gia tộc mình trở nên hưng thịnh, một người muốn thông qua phong thủy để làm tổn hại tới vận mệnh của người khác. Tuy mục đích khác nhau nhưng kết quả đều là không đạt được như mong nguyện.
Quả thực, sức mạnh của luật nhân quả lớn hơn sức mạnh của phong thủy gấp nhiều lần. Mọi chuyện đều nên thuận theo thiên lý, vạn sự đều có nhân duyên, trước có nhân sau có quả. Con người muốn thay đổi vận mệnh là điều không thể được.
Cổ nhân nói, người không có phúc đức, cưỡng ép cư trú ở nơi phúc địa sẽ gieo mầm tai ương, cũng sẽ làm mất đi vận may của mình. Cách cải biến phong thủy, số mệnh của mình tốt nhất chính là tích đức hành thiện, chớ thấy việc thiện nhỏ mà không làm, chớ thấy việc ác nhỏ mà lại nhắm mắt làm.
Trong Kinh Dịch có câu: “Tích thiện chi gia, tất hữu dư khánh; tích bất thiện chi gia, tất hữu dư ương“, nghĩa là, nhà tích chứa điều thiện ắt sẽ có niềm vui, nhà tích chứa điều ác ắt sẽ có tai ương. Có thể gieo nhân tích đức hành thiện thì lo gì không thể nở ra quả phúc báo?
Kiên Định
gười ta vẫn dùng chữ duyên để nói về sự kết hợp kỳ diệu của tình yêu. Và cuộc se duyên ngàn dặm giữa một cô gái Việt và chàng trai Hồi giáo trên dãy tuyết sơn tôi kể dưới đây là minh chứng tuyệt đẹp cho điều đó.
Nhắc đến đất nước Pakistan, trước đây tôi, cũng như nhiều người, vẫn thường hình dung đó là một nơi xa xôi cách trở, có nhiều điều bí ẩn để tìm hiểu mà đôi khi còn có cả những mối hiểm nguy tiềm tàng khi bóng dáng chiến tranh, phiến quân vẫn lảng vảng.
Trải qua hai mươi ngày lang thang khám phá, tôi mới biết những suy nghĩ tiêu cực về đất nước này hoàn toàn sai lầm. Pakistan an toàn và bình yên với những núi tuyết kỳ vỹ vây kín trời xanh, triệu cây hoa cherry nở trắng trời phương Bắc, và người dân chẳng những xinh đẹp, dịu dàng mà còn nhiệt thành chào đón những người khách lạ.
Tôi cũng chưa từng nghĩ có một ngày mình lại vượt hàng dặm đến tận biên giới Pakistan xa xôi, băng qua những dãy núi tuyết kỳ vỹ để đến ngôi làng nhỏ tận cùng dưới chân núi tuyết Ghulkin để tham dự một đám cưới Hồi giáo của cô dâu Việt.
Khi có kế hoạch khám phá Pakistan, thông qua lời giới thiệu, tôi gặp gỡ Karim Ahmed, đại diện một công ty du lịch lớn ở phía Bắc Pakistan, có chi nhánh tại quận 7 Sài Gòn với lý do cực kỳ thú vị là anh chàng đến Việt Nam để: lấy vợ.
Sau khi lên lịch trình, Karim hồ hởi nói với tôi, ngày tôi đi tour cũng trùng hợp là ngày diễn ra đám cưới của anh và tôi bắt buộc "phải" có mặt tham dự.
Cô dâu Việt ấy là Tạ Hạnh Liên. Bất ngờ hơn khi biết Liên còn là giám đốc kiểm toán nội bộ một tập đoàn lớn tại Việt Nam. Cơ duyên nào khiến Liên quyết định làm dâu một chàng trai xa lạ nơi xứ tuyết xa xôi khắc nghiệt như thế?
Là một người yêu thích du lịch khám phá, Liên đã từng đi rất nhiều nơi ở trong và ngoài nước. Khi tìm hiểu những điểm thú vị trên thế giới để chuẩn bị cho một chuyến xuất ngoại của mình, Liên chợt thấy thông tin và hình ảnh về thung lũng Hunza, Pakistan trên mạng. Bị cuốn hút bởi những núi tuyết kỳ vỹ và những cung đường hiểm trở mà tuyệt đẹp nên Liên đã chọn ngay không chút do dự.
Khi gửi thông tin cho các công ty du lịch Pakistan để nhờ thiết kế tour thì công ty của Karim trả lời nhanh nhất và nhiệt tình nhất. Chính sự tận tụy hướng dẫn cũng như phong cách trò chuyện gần gũi thân thiện mà Liên cảm thấy tin tưởng và chính thức chọn công ty của Karim để gửi gắm chuyến đi.
Thú vị hơn là bình thường Karim không tự mình dẫn tour, nhưng vì đây là đoàn khách Việt Nam đầu tiên, thế nên anh chàng đích thân hướng dẫn cho hai mẹ con cô gái Việt suốt 16 ngày.
Vừa gặp nhau ở sân bay, Karim như bị tiếng sét ái tình đánh trúng, anh chàng khen ngợi cô gái Việt xinh đẹp và bắt đầu "chăm sóc đặc biệt".
Lúc đầu Liên cũng chưa thấy xiêu lòng vì nghĩ anh hướng dẫn nào lại chẳng dẻo miệng, thế nhưng 16 ngày trôi qua, Karim đã để lại một ấn tượng khác biệt. Bao nhiêu sự cố phát sinh trên suốt hành trình, Karim vẫn lo chu toàn cho hai mẹ con người khách và không quên nấu những món ăn hợp khẩu vị người Việt.
Những lần về thăm làng, thăm trường cũ, gặp thầy cô giáo của Karim, Liên nhìn thấy ai cũng yêu thương quý mến Karim. Chính sự chân thành ấy của chàng trai Hồi giáo đã đánh thức trái tim 9 năm khép cửa của cô gái Việt.
Liên xa xăm và thoáng buồn khi nhắc về cuộc hôn nhân tan vỡ 9 năm trước, lúc ấy Liên đã tự nhủ: "Lòng tôi, có đôi lần khép cửa. Rồi bên vết thương tôi quỳ". Hôn nhân sẽ vĩnh viễn kết thúc và vết thương lòng sẽ là chiếc ổ khóa mất chìa mãi mãi. Không chỉ thế, Liên còn mang nỗi đau thể xác khi phải trải qua một đợt phẫu thuật u xơ tử cung dẫn đến việc có con hết sức khó khăn.
Thế nhưng duyên số là một điều gì đó mà đến tận bây giờ Liên vẫn không thể giải thích nổi. Bay ngàn dặm đến đất nước Hồi giáo xa xôi, rồi vượt hàng trăm km để đến ngôi làng nhỏ dưới chân núi tuyết và lấy một chàng trái Hồi giáo. Ngay cả trong giấc mơ hoang đường nhất cũng không thể nghĩ tới lại thành hiện thực.
Liên vẫn nhớ như in sự thảng thốt và phản đối quyết liệt của bố khi nghe tin con gái lấy chồng nơi khắc nghiệt hiểm trở, nơi nghe đến tưởng chỉ có bạo loạn và chiến tranh. Thời gian luôn là câu trả lời thuyết phục nhất.
Karim bắt đầu thường xuyên đến Việt Nam gặp gỡ gia đình Liên, trò chuyện với bố mẹ Liên. Và anh dần thuyết phục được ông bố Việt khó tính. Điều tưởng như nan giải nhất là chuyện tôn giáo thì lại may mắn giải quyết dễ dàng. Karim tuy là Hồi giáo nhưng thuộc dòng Ismailii là một dòng khá thoáng và cởi mở, Liên không bị bắt phải theo đạo Hồi, việc đi cầu nguyện cũng là tự nguyện mà thôi. Còn về việc đàn ông lấy 4 vợ cũng là chuyện rất hiếm ở làng Karim.
Khi những nỗi âu lo lớn đã không còn nữa, cô gái Việt đã không còn chút do dự nào để khoác lên mình trang phục cưới truyền thống cho ngày hôn lễ.
Đám cưới Hồi Giáo ở làng Karim diễn ra trong 3 ngày. Ngày đầu tiên nhà trai và nhà gái gặp nhau và cùng thông báo với dân làng về đám cưới của con cái, sau đó mọi người sẽ cùng ăn kẹo, bánh ngọt, hạt hạnh nhân, bánh truyền thống trộn sữa.
Ngôi nhà mang đậm kiến trúc Hồi giáo chạm trổ tinh xảo mà Karim mới dựng cho người vợ sắp cưới Việt Nam còn thoang thoảng mùi gỗ thông tươi mới.
Cô dâu Tạ Hạnh Liên mừng rỡ khi gặp chúng tôi, những người khách đặc biệt đến từ Việt Nam. Cô Nguyễn Thị Xuyến, mẹ Liên, cùng chú Tạ Duy Tiến, ba Liên, vội vàng đi lấy bánh, rót trà đãi khách mà gương mặt không giấu được sự hân hoan.
Sau đó chúng tôi cùng ba mẹ Liên đến nhà trai để ra mắt họ hàng. Ông Karim Ahmed và bà Perveen Hussin, bố mẹ của Karim, ra tận cửa tay bắt mặt mừng đón ông bà sui gia. Một thoáng bỡ ngỡ ban đầu của sự khác biệt văn hóa cũng vội tan biến bởi tấm chân tình của hai bên.
Buổi sáng ngày thứ hai bắt đầu khi nhà trai giết bò Yak để ăn mừng, sau đó nhà gái và nhà trai dành tiếp một ngày cùng trò chuyện vui chơi, để hiểu nhau và gắn kết mối quan hệ thân thiết. Vào buổi tối, cô dâu sẽ được mọi người chăm chút cẩn thận và làm đẹp với những họa tiết, hoa văn được vẽ tay tỉ mỉ để chuẩn bị cho lễ cưới vào ngày cuối cùng.
Tôi trở lại làng Ghulkin vào ngày thứ 3 của đám cưới. Vẫn không khí se lạnh trong nắng dịu nhẹ, vẫn triệu đóa cherry rực rỡ khoe sắc sau những dãy núi tuyết kỳ vỹ, chỉ khác là hàng trăm dân làng với muôn sắc màu rực rỡ nhuộm thắm những ngả đường đến nhà Karim.
Toàn vùng Gilgit Baltistan, Pakistan với hơn 1.5 triệu dân hồi giáo đón đám cưới đầu tiên của cô dâu Việt. Nhà gái chỉ có 3 người, cô dâu và ba mẹ nhưng phía Karim thì cả 1.800 người dân cùng hân hoan chào đón "sự kiện lịch sử" của làng.
Ai cũng chọn những bộ trang phục đẹp nhất, rực rỡ nhất để cùng chia niềm vui chung của cả làng. Khi tôi đến nhà Karim thì đã có hàng trăm người tề tựu, mọi người đều hân hoan chào đón những người khách phương xa mà gọi vui là: đại diện cho họ nhà gái.
Trong gian nhà chính chia làm 4 khu vực, khu quan trọng nhất dành cho các bậc trưởng bối, người chủ hôn và chú rể. Còn 3 gian còn lại dành cho người thân trong gia đình và khách mời quan trọng. Chú rể sẽ ở trong một gian phòng khác cùng những anh em và bạn bè của mình.
Khi đến giờ làm lễ, Karim thay bộ trang phục Kurta Pajama truyền thống Hồi Giáo màu mận chín, ai cũng trầm trồ khi thấy Karim như hoàng tử trong truyện cổ tích.
Đi cùng Karim luôn có 2 người bạn thân thiết trợ giúp, họ cũng sẽ là người làm cha tinh thần cho cô dâu. Hai người cha tinh thần này có nhiệm vụ giúp cô dâu những khó khăn trong cuộc sống, động viên tinh thần, vượt qua khó khăn và thậm chí còn là "quan tòa" hòa giải những vướng mắc nếu có phát sinh giữa 2 người.
Sau khi tất cả an vị, vị chủ hôn đứng lên tuyên bố về sự kiện trọng đại của nhà trai với họ hàng và dân làng, sau đó mọi người cùng đọc kinh cầu nguyện chúc phúc, rồi cùng nhau ăn bánh kẹo, uống trà truyền thống. Karim lúc này đi ra sân vòng quanh nhà để chào cảm ơn tất cả họ hàng và dân làng đến chia vui.
Sau chừng 30 phút, một buổi lễ ngắn thứ 2 diễn ra, một đoàn nhạc vào trong nhà trai bắt đầu tấu những giai điệu chúc mừng truyền thống, và Karim bắt đầu cùng họ nhà trai sẽ di chuyển về nhà cô dâu trên một ngọn đồi gần đó, nhạc được tấu vang suốt cả đoạn đường.
Khi đến nhà cô dâu thì chỉ có một số ít người được phép vào trong nhà, còn mọi người đều ở bên ngoài. Bố mẹ Liên đã đứng sẵn ở cửa với trang phục áo dài Việt nam truyền thống. Gương mặt bà không giấu được sự hân hoan vui sướng khi thấy con rể dừng trước cửa và cúi đầu chào. Mọi người an vị và chờ đợi, ai cũng mong muốn được thấy mặt của cô dâu Việt trong trang phục Hồi giáo như thế nào.
Và rồi Liên xuất hiện ở cửa, gương mặt dịu dàng mà ánh mắt ngời sáng hạnh phúc. Liên khoác lên mình bộ trang phục Hồi giáo đặc biệt dành riêng cho ngày cưới: chiếc váy dài màu vàng rực rỡ được đính một lớp trang sức bạc chạm trổ hoa văn tuyệt đẹp, chiếc khăn lớn che đầu màu đỏ được thêu viền hoa cầu kỳ, chiếc vòng cổ kết ngọc trai cùng với nón đội đầu nhiều màu sắc được đính kết những viên đá tinh xảo.
Tay Liên đeo nhiều vòng và đặc biệt nhất là những hoa văn Mehndin được vẽ khắp 2 bàn tay. Khi tôi hỏi ý nghĩa thì được biết những hoa văn này truyền từ ngàn năm qua. Theo truyền thống, bột Mehndi được làm từ lá henna khô. Lá được phơi khô trong nắng, giã nát và lọc để lấy bột màu xanh lá cây. Sau đó hòa tan trong nước, nước chanh, tinh dầu bạch đàn và một vài nguyên liệu khác.
"Mực Mehndi" được ngâm qua đêm sau đó đổ vào trong một phễu nhựa, cắt ở đầu, tương tự phễu bắt kem. Miếng cắt to nhỏ sẽ tạo nên độ đậm nhạt của nét vẽ. Bên cạnh việc trang trí làm đẹp thì còn mang ý nghĩa chúc phúc tốt lành và mong muốn hạnh phúc của đôi trẻ được bền vững dài lâu.
Nghi lễ cưới đơn giản nhưng không kém phần trang trọng, người chủ hôn một lần nữa đại diện nhà trai ra mắt nhà gái, thông báo về cuộc hôn nhân và tuyên bố cả hai chính thức trở thành vợ chồng, Sau đó tất cả cùng đọc kinh cầu nguyện và thực hiện nghi lễ quan trọng nhất là ký giấy kết hôn.
Thật bất ngờ khi người chủ hôn yêu cầu tôi làm người làm chứng, tôi được yêu cầu trình hộ chiếu và thông tin cá nhân để ghi vào sổ hôn phối. Sau đó tôi ký tên vào giấy kết hôn bằng cả tiếng anh và tiếng urdu. Tôi nghĩ đó là một cơ duyên thật đặc biệt và là vinh dự hiếm có trong đời.
Sau khi nghi lễ kết thúc, Liên và Karim cùng ra sân để chung vui với cả làng. Hàng trăm người đã quây quần quanh khoảng sân rộng chừng 200m2 theo hình chữ nhật. Có những người ngồi dọc theo bờ tường và những hàng ghế được chuẩn bị trước. Tất cả đều khoác lên mình trang phục thật đẹp như thể hiện sự trân trọng và chia vui đám cưới.
Những người đàn ông thay phiên nhau nhảy múa hòa mình vào điệu nhạc, còn phụ nữ sẽ theo dõi và cùng vỗ tay tán thưởng, điệu nhảy của họ khá đơn giản nhưng cũng đủ thể hiện rõ sự hân hoan, chào đón, vui mừng, chia sẻ niềm vui trong lễ cưới cũng như cho cô dâu và chú rể. Cuộc vui kéo dài suốt đến tận nửa đêm mới kết thúc.
Thời gian không cho phép vì hành trình vẫn còn dài, chúng tôi chia tay vợ chồng Liên và Karim cùng dân làng trong sự quyến luyến bịn rịn. Chiếc xe jeep lại lồng lên trên con đường lổn ngổn đá hộc để lại tiếng nhạc tưng bừng rộn rã sau lưng.
Tôi thầm nghĩ mình thật sự may mắn vì có cơ duyên tham dự đám cưới tuyệt đẹp này. Nó không chỉ cho tôi được sống trải nghiệm trong những không gian văn hóa đặc sắc Hồi giáo mà còn cho tôi một niềm tin bền vững vào cuộc sống. "Hãy nỗ lực bước về phía trước và hạnh phúc phía cuối con đường."
Ngô Trần Hải An
Quỷ Cốc Tử
Đỗ Linh
TƯ 7 và liệu có Đại hội XIII không?
Bùi Quang Vơm (Danlambao) - Đề án “Xây dựng đội ngũ cán bộ cấp chiến lược” do Ban Tổ chức TƯ đảng CSVN chuẩn bị từ một năm nay và sẽ trình Hội nghị TƯ 7 trong tháng 5 này, về bản chất có hai ý nghĩa: một là kế hoạch tảo thanh, một công cụ dùng để loại bỏ những phần tử chống lại chiến dịch truy quét tham nhũng, hai là chuẩn bị nhân sự cho TƯ và Bộ chính trị của Đại hội XIII.
Nằm trong kế hoạch này, những gì có thể quyết định được, tức là đã đạt được một sự nhất quán nào đó, đều được thực hiện ngay, không chờ đợi đồng bộ.
Chẳng hạn như việc bổ sung Phan Đình Trạc, trưởng ban Nội chính và Nguyễn Xuân Thắng, Giám đốc Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh vào Ban bí thư ngày 6/10/1017. Thông lệ, trưởng ban TƯ phải là uỷ viên bộ chính trị. Ông Trạc sau một năm thử thách đã đủ điều kiện. TƯ 7 sẽ làm thủ tục bầu bổ sung.
Tuy vậy, việc đưa ông Thắng vào Ban bí thư, rồi sau đó 3 tháng bổ nhiệm chức Chủ tịch Hội đồng lý luận TƯ, lại cho thấy ý đồ khác của ông Trọng: Đinh Thế Huynh chính thức bị loại, và Võ Văn Thưởng không được bồi dưỡng cho vị trí Tổng bí thư, như ông từng nói “tre già măng mọc”.
Việc bổ nhiệm chính thức Trần Quốc Vượng vào chức Thường trực Ban bí thư thay Đinh Thế Huynh, là việc chính thức gạt Đinh Thế Huynh ra khỏi sân khấu chính trị chính thống. Việc gạt bỏ ông Huynh là một việc khó khăn và đầy bí ẩn. Ông vắng mặt từ tháng 5/2017, sau Hội nghị TƯ 5 và được xem là chính thức “nghỉ việc chữa bệnh” từ tháng 8 năm 2017 đến nay, vẫn không biết ông bệnh gì và việc chữa chạy tiến triển thế nào? Liệu ông có còn quay lại?...
Đinh Thế Huynh là người Bắc, chủ tịch Hội đồng lý luận, có thâm niên hai nhiệm kỳ uỷ viên Bộ chính trị, người duy nhất đáp ứng đầy đủ ba tiêu chuẩn do ông Trọng đưa ra để trở thành Tổng bí thư. Trên thực tế, ông Huynh, sau đại hội XII, là ứng viên độc nhất. Ông bắt đầu “có vấn đề” sau chuyến đi Mỹ kéo dài 8 ngày vào tháng 10/2016. Người ta đồn an ninh Trung Quốc đã cung cấp cho Bộ chính trị Việt Nam chi tiết một số cuộc trao đổi giữa ông Huynh và thủ lĩnh hai đảng Mỹ, về kinh nghiệm quản trị thể chế lưỡng đảng cầm quyền.
Mật ước Thành Đô cho phép đảng anh em can thiệp trực tiếp, mỗi khi xuất hiện nguy cơ đe doạ sinh tồn của chế độ. Sống còn của chế độ được định nghĩa trong Mật ước Thành Đô là sự sống còn của Chủ nghĩa xã hội và thể chế độc đảng cầm quyền, Nguyễn Văn Linh cùng với Đỗ Mười đã ký với Giang Trạch Dân và Lý Bình. Nội dung này được nhắc lại trong Hiệp định lập đường dây nóng và hỗ trợ quân sự giữa Bộ Quốc phòng hai nước, do nguyên bộ trưởng Phùng Quang Thanh ký với bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc Phạm Trường Long tháng 5/2015, hai tháng trước chuyến thăm Mỹ của ông Trọng.
Với giả thuyết này, ông Huynh đang đại diện một xu hướng chính trị khác trong nội bộ đảng, vốn tồn tại âm ỉ từ trước. Cùng thời gian,(8/2017), xuất hiện đồn đoán về một chuẩn bị cho ra đời một đảng “anh em” nhưng đối lập luân phiên cầm quyền với đảng cộng sản,theo mô hình Mỹ. Đảng này lấy lại tên “Đảng Lao động”.
Việc quyết định thôi chức và thay thế ông Huynh cho thấy, trên bề nổi các sự kiện, thế lực trung thành với thể chế độc đảng và thân Trung Quốc do ông Trọng cầm đầu đã lấn át. Kịch bản dung hoà thất bại. Hội nghị TƯ 7, dưới vỏ bọc truy quét tham nhũng, sẽ làm tiếp các công việc thanh lọc, như một viên đạn nhằm vào hai đích.
Treen góc nhìn khác, việc bổ nhiệm Nguyễn Xuân Thắng giữ chức chủ tịch Hội đồng lý luận TƯ, cho thấy ông Trọng hay Bộ Chính trị đánh giá không cao khả năng và trình độ lý luận của Trần Quốc Vượng, ít nhất là không tương xứng với vị trí Tổng bí thư, khác với trường hợp Đinh Thế Huynh. Có thể phải hiểu rằng giữa ông Vượng và vị trí Tổng bí thư đang còn một khoảng cách. Đấy là chưa nói, ông Vượng không thuyết phục được ai trong số các uỷ viên còn lại trong bộ chính trị, trong khi đang gây oán với số rất đông đảng viên có chức.
Đưa Nguyễn Xuân Thắng vào vị trí cao nhất của cơ quan lý luận khi đang là trung ương uỷ viên, cho thấy ông Thắng mới chỉ nằm trong danh sách được quy hoạch cho vị trí Tổng bí thư trong trương lai. Theo quy trình thì ông Thắng sẽ vào Bộ chính trị nhiệm kỳ tới hoặc ngay trong hội nghị TƯ 7 này và có thể sẽ kiêm chức trưởng Ban Tuyên giáo. Ông Thưởng, là người được cho là chịu ảnh hưởng trực tiếp của Đinh Thế Huynh, tức là có xu hướng thân Dân chủ hoá, có thể chuyển sang lĩnh vực khác.
Việc phải rời khỏi Chủ tịch nước của Trần Đại Quang đã được quyết định. Không phải do sức khoẻ. Nguyên nhân chính là việc ông này dính đến rất nhiều vụ án tham nhũng. Lý do sức khoẻ để xin tự rút là giải pháp danh dự tại thời điểm này cho cả ông Quang lẫn bộ mặt Bộ Chính trị, mặc dù, không ai có thể biết sau khi ông Quang từ nhiệm, thì việc điều tra và kết luận sẽ như thế nào, có giống những gì đang diễn ra với Nguyễn Tấn Dũng và Vũ Huy Hoàng không?
Một nhân vật có khả năng được lựa chọn thay thế ông Quang là Nguyễn Thiện Nhân. Ông Nhân nổi tiếng là người ba phải, né tránh va chạm, không có “công cứu giá” như thông thường phải có cho ứng viên chủ tịch nước, nhưng có tiếng “sạch” và ít bộc lộ tham vọng?! Năng lực kém, hay không có cá tính, thường được cho là yếu điểm thì trong lúc này lại là ưu thế để được tất cả chấp nhận. Nếu Nguyễn Thiện Nhân được giao cho chức chủ tịch nước, có thể Võ Văn Thưởng quay lại giữ chức Bí thư Sài Gòn.
Nhưng Sài Gòn đứng trước cuộc cải cách rộng lớn sắp tới, cùng một lúc với ngọn lửa lò của ông Trọng đã động tới hang ổ Lê Thanh Hải, Tất Thành Cang, vai trò của ông Nhân đang rất quan trọng đối với đảng uỷ thành phố có lịch sử rất phức tạp này, trong khi ông Thưởng có thể chưa đủ dạn dĩ lại chịu ơn dìu dắt của “Anh Hai Nhựt”.
Mặc dù ông Nhân phù hợp nhất với vị trí thay thế ông Quang, nhưng nếu Bộ Chính trị không đủ tin cậy ông Thưởng thì ông Nhân vẫn phải ở lại Sài Gòn. Bộ chính trị không còn người.
Nhân vật Nguyễn Văn Bình lại là một bí ẩn nữa. Có dư luận ông này là một phương án cho vị trí Chủ tịch thay ông Quang. Nhưng để một con người tai tiếng như ông này vào vị trí nguyên thủ quốc gia thì thật không còn gì xuẩn hơn. Giả như ông ta có công “cứu giá” thì việc bạch hoá , tẩy sạch cho ông khỏi cái tên “Bình Ruồi” chắc cũng cần vài năm. Còn không, chả lẽ gọi ngài chủ tịch Bình Ruồi?
Đối tượng thay thế vị trí Tổng Bí thư vẫn chưa có dấu hiệu xuất hiện, ít nhất trong quy hoạch. Người ta nói nhiều về chuyện ông Trọng dụng bài của ông Tập Cận Bình, tức là phá nhưng không xây, rút bỏ nhưng để trống chỗ.
Hai nhân vật được coi là có uy lực nhất trong bộ máy dưới ông Trọng hiện nay là Trần Quốc Vượng và Phạm Minh Chính. Nhưng hai ông này, đến thời điểm hiện tại, chưa hề được “vẽ râu” lãnh tụ. Có cảm giác cả hai ông chỉ đang được khai thác như những công cụ. Ông Vượng, mặc dù vừa ký ban hành một loạt văn bản, nhưng người ta thấy ông chỉ ký thay. Phạm Minh Chính vẫn chỉ luẩn quẩn quanh việc”sắp xếp, thu dọn”.
Chính phủ của Nguyễn Xuân Phúc cũng trong cùng một tình trạng tương tự. Chưa thấy xuất hiện người thừa kế chức Thủ tướng chính phủ trong trường hợp ông Phúc, hoặc rời ghế vì “cái gì đó”, hoặc đi lên, vì dẫu ông Trọng có muốn dàn xếp kiểu gì, thì đến năm 2021, ông cũng vào tuổi 77. Song thất, thất thất, chỉ có tổn thất, hay chỉ có thất bại. Thầy giáo Trọng chắc biết rút khi ở đỉnh vinh quang.Còn như ông Trọng chơi trò của ông Tập, dọn xung quanh không còn một ai, để mặc nhiên, lại “không ngờ” được 100% phiếu, thì tuổi già cũng chắc không giúp cho ông được nữa.
Nếu ông Phúc được quy hoạch, người được chuẩn bị thay chân thủ tướng có khả năng là ai? Nhìn cách phân công hiện nay, có thể dự đoán hai người là Phạm Bình Minh và Vương Đình Huệ. Phạm Bình Minh đã qua một nhiệm kỳ phó thủ tướng, và là người được quy hoạch cho vị trí phó thường trực, nhưng nhu cầu chống Tham nhũng đã buộc Bộ chính trị sắp đặt Trương Hoà Bình vào vị trí này, với mục tiêu chủ yếu trong nhiệm kỳ là việc ngăn chặn tham nhũng và giữ cho chính phủ khả dĩ trong sạch. Nếu nhiệm vụ trọng tâm của nhiệm kỳ tới không còn là chống tham nhũng, thì vai trò của Trương Hoà Bình kết thúc. Phạm Bình Minh có thể lên thủ tướng. Nhưng Phạm Bình Minh cần qua được thử thách lập trường trung thành với chủ nghĩa Mác Lê và chủ nghĩa xã hội. Ông Minh im lặng trước quyết định “bắt bằng được” Trịnh Xuân Thanh của ông Trọng và việc tổ chức bắt cóc trên đất Đức của Bộ Công an, đã bị coi là thiếu lập trường bảo vệ chế độ, và phải nhận một cảnh cáo bằng việc báo cáo dân số trong Hội nghị TƯ 6. Đây là yếu thế của ông Minh trong so sánh với Vương Đình Huệ, có chuyên môn quản lý kinh tế, lại có bảo lãnh của riêng ông Trọng về lập trường chính trị. Hội nghi TƯ 7 sẽ phải xác định ông nào.
Ông Phúc là người được xem là thuộc trường phái kỹ trị thực dụng. Không nhiều lý luận và vụng nói, nhưng ông là người thực tế và tôn thờ tính hiệu quả của Thị trường tự do. Nếu ở vị trí cao nhất, có lẽ ông Phúc sẽ làm tất cả để Việt Nam có cơ chế thị trường đích thực. Vì vậy, dù ông Phúc may mắn thoát được tầm ngắm của “tài sản bất minh”, thì ông Phúc cũng không qua được cửa ông Trọng. Ông Phúc sẽ không được ông Trọng, trong tư cách Tổng bí thư đương nhiệm tiến cử và không có phiếu thuận của chính Tổng bí thư. Người được ông Tổng giới thiệu thường đã có ít nhất một nửa số phiếu.
Nhưng nếu nói rằng ông Phúc hiện có đa số trong Bộ chính trị thì không quá xa sự thật.
Người đang bị cô độc sau vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh là ông Trọng chứ không ai khác. Chính vì vậy mà Tham nhũng phải thật nhiều khói và nhiều lửa. Dập tắt chuyện bàn tán sau lưng. Truy tố tham nhũng bất cứ kẻ kiếm chuyện nào! Nhưng có thể bịt mắt người ngoài, dân đen, có ai không biết chuyện mất thể diện quốc gia của chuyến đi Pháp. Ai không biết thất bại Ngoại giao, thất bại Kinh tế có nguồn gốc từ quyết định bắt cóc người vô văn hoá và bất chấp luật pháp quốc tế của vị Tổng bí thư đảng cầm quyền? Xét về mức độ gây hại cho quốc gia, cho chế độ, ông Trọng đáng phải bị buộc từ chức, làm sao đủ uy tín để tiếp tục giao tiếp với thế giới.
Nếu TƯ 7 đủ dũng khí và đủ sáng suốt, một cuộc bỏ phiếu bất thường phế truất chức vụ Tổng bí thư của ông Trọng phải được tiến hành. Đó là giải pháp cứu cánh có tính cấp bách nhất hiện nay. Nếu ông Trọng và ông Tô Lâm cùng đồng thời từ chức, Toà án xử vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Đức sẽ có thể kết thúc, tránh được sự phơi bày bộ mặt một đảng chính trị cầm quyền một nhà nước, nhưng không hiểu luật quốc tế. Ngược lại, nhà nước Việt Nam sẽ không còn tư cách để được cư xử bình đẳng như một quốc gia có văn minh khác.
Tóm lại, Hội nghị TƯ 7, có vẻ như sẽ được triệu tập vào thứ hai tới, ngày 7/05/18, chắc chắn sẽ thất bại, vì thứ nhất, đảng không còn cán bộ cho nhiệm kỳ sau, và vì thứ hai: Nội dung của Hội nghị sẽ chuyển sang đề tài thảo luận: Ai là người quyết định, ai và những ai phải chịu trách nhiệm vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh để gây ra khủng hoảng toàn diện của Việt Nam hiện nay? Ông Trọng đã thành tên một kẻ bắt cóc người giữa ban ngày, giả sử làm nhất thể thành công, liệu có dám vác mặt với danh nghĩa nguyên thủ một quốc gia không gặp các quốc gia khác không?
Trước đây, khi chưa bắt đầu khai mạc Đại hội đảng toàn quốc lần thứ XII, đã có nhiều dự báo Đại Hội XII là Đại Hội cuối cùng, vì mệnh của Đảng kị con số 13, chưa biết chừng đang linh ứng.
Người thông minh chưa hẳn đã có ‘ngộ tính’ tốt
Tôn Ngộ Không vốn là một con khỉ đá trời sinh thông minh phi phàm, nhưng vì tâm cao khí ngạo, muốn làm “Tề Thiên Đại Thánh” mà nổi loạn, phải chịu giam 500 năm dưới Ngũ Hành Sơn. Được cứu ra khỏi núi Ngũ Hành rồi, lại một lần tâm muốn buông lơi, không chịu ước thúc mình vào quy củ giới luật, nên y đã định bỏ Đường Tăng về lại Hoa Quả Sơn làm yêu quái như xưa.
Ngang qua Đông Dương Đại Hải, Tôn Ngộ Không được Long Vương điểm hóa qua câu chuyện “Ba lần dâng giầy ở cầu Dĩ” giữa Trương Lương – mưu thần số một của Hán Cao Tổ và vị tiên Hoàng Thạch Công. Trương Lương ba lần phải đi nhặt giày cho Hoàng Thạch Công mà vẫn rất vui vẻ, nhẫn nại, trong tâm không hề khó chịu. Sau được Hoàng Thạch Công truyền cho quyển Thiên Thư mà thành công. Long Vương còn tặng Ngộ Không một câu nói: “Đại thánh ạ, ngài không theo Đường Tăng, không chịu khó nhọc, không nghe dạy bảo, cuối cùng vẫn chỉ là một con yêu quái mà thôi, thành chính quả sao được!”.
Tôn Đại Thánh có ngộ tính cao, căn cơ tu luyện sâu dày cho nên lập tức ngộ ra, quay về chính đạo, sau đắc chính quả, thành “Đấu Chiến Thắng Phật”.
Những người vừa thông minh, vừa có ngộ tính tốt như Tôn Ngộ Không quả thực rất hiếm. Vì “thông minh” và “ngộ tính tốt” vốn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Trên thế gian, người thông minh có rất nhiều, nhưng người có “ngộ tính tốt” thì thưa thớt ít ỏi.
Thông minh là gì, ngộ tính là gì?
Trí thông minh (IQ) có thể hiểu là khả năng suy luận ra những điều chưa biết từ những cái đã biết. Nó bao gồm khả năng suy luận logic, khả năng tính toán, trí nhớ và sự sáng tạo. Nghiên cứu não bộ cho thấy trí thông minh chính là khả năng liên kết những tế bào thần kinh bằng tín hiệu điện não. Nói cách khác, một bộ não mà các tế bào thần kinh càng ít bị cô lập, càng có nhiều con đường liên kết giữa chúng thì bộ não đó càng thông minh.
Nhưng “ngộ tính” thì khác. “Ngộ tính” chủ yếu nói về năng lực cảm nhận trực tiếp không thông qua diễn giải, lập luận, chứng minh… hay còn gọi là năng lực trực nhận. Nó cũng có một phần là đức tin, một phần từ tâm thiện lương của con người. “Ngộ tính” ban đầu là từ dùng trong tôn giáo, là sản phẩm của văn hóa tu luyện phương Đông, nhưng dần dần đã bị đời thường hóa, bị người ta đánh đồng nó với trí thông minh (IQ).
Vì vậy, thông minh và ngộ tính là hai khái niệm tương đối độc lập. Người thông minh cũng có thể đồng thời là người có ngộ tính cao. Muốn vậy, anh ta ít nhất phải là người có tâm cởi mở, không đóng cứng mình vào một định nghĩa hạn chế nào đó. Người ấy cũng phải có một tâm tính tốt, lương thiện và tĩnh tại. Nhưng trong nhiều trường hợp, những người thông minh mà có tâm tính phức tạp, lắt léo và náo động lại là người có ngộ tính kém.
Người thông minh cũng có thể đồng thời là người có ngộ tính cao, nhưng lại dễ bị cái thông minh che mất phần ngộ tính. (Ảnh: Youtube)
Thông minh nhưng đoản mệnh, thuần phác mà ngộ đạo
Phượng Thư trong Hồng Lâu Mộng chính là một điển hình của người thông minh sắc sảo. Chị ta chưa từng học qua trường lớp nào nhưng có thể tính toán chính xác đâu ra đấy như một kế toán thực thụ. 17 tuổi đã gánh vác công việc của hai phủ lớn Ninh, Vinh vốn là hai đại gia đình lắm tiền nhiều của, kẻ ăn người làm rất nhiều, rất nhiều công việc cần quán xuyến, rất nhiều khoản phải chi tiêu. Phượng Thư có thể điều động đâu ra đấy, thật là một nhân tài hiếm có trong quản lý kinh tế, một hào kiệt trong đám quần thoa.
Nhưng chị ta cũng có nhiều tâm kế rất nham hiểm, hay hại người, cả đời rất ít khi làm được việc gì thật sự phúc đức. Chị ta cũng không tin Thần Phật. Có lần chị ta nói với lão ni Tịnh Hư của am Thủy Nguyệt rằng: “Sư già hẳn đã biết rõ tính ta lắm. Xưa nay ta chẳng tin sự báo ứng âm ty địa ngục gì cả. Bất cứ việc gì ta đã làm là làm. Bảo họ đưa ba nghìn lạng bạc đến đây, ta sẽ nói hộ cho”.
Cho nên, Giả Mẫu trước khi chết dặn dò Phượng Thư rằng: “Cháu ơi, cháu thông minh quá, sau này nên tu lấy phúc nhé! Ta cũng không hề tu gì, chẳng qua lòng ngay thiệt đấy thôi.” Cuối cùng, Phượng Thư chỉ sống được gần ba chục tuổi đầu rồi bệnh mà chết, chẳng ai đoái hoài mấy. Trước khi chết lại bị ma quỷ quấn quýt ám ảnh, thật chua xót như trong bài “Thông minh lụy”:
“Việc đời tính rất thông minh
Việc mình, mình tính phận mình vẫn sai
Sống lần ruột đã nát rồi
Chết mang tiếng hão là người tinh ranh”.
Người thông minh như thế, gần với yêu tinh hơn là Thần Phật. Tâm họ luôn động để nghĩ ra nhiều quái chiêu, họ chính là đã quá xa rời cái bản tính Thiện vốn có từ khi sinh ra của con người.
Trái ngược với Phượng Thư liễu yếu đào tơ nhưng tâm trí sắc nhọn, Lỗ Đề Hạt trong Thủy Hử là con người rất mực đơn sơ, thuần hậu. Đời ông đơn giản, tính cách bộc trực yêu ghét rõ ràng. Biểu hiện bên ngoài thì thấy ông lỗ mãng, nhưng tâm tư thì lại rất thẳng thắn, lương thiện. Ông hay dùng nắm đấm để giải quyết sự việc, nhưng ân oán phân minh, giữa đường gặp việc bất bình mà tha, là người trọng nghĩa số 1 của Thủy Hử. Ba đấm ông đánh chết Trấn Quan Tây Trịnh Đồ để giải cứu một cô gái mình không quen biết.
Trong cả cuộc đời gió bụi, vì thiên hạ mà gánh chịu biết bao tai nạn, nhưng ông vẫn không để cái khổ trong lòng, vẫn rất mực phóng khoáng. Suy nghĩ của ông đơn giản hồn hậu, chất phác, có những lúc thấy như trẻ thơ, không có ẩn ức như Võ Tòng, càng không phức tạp như quân sư Trí Đa Tinh Ngô Dụng hay nhiều tâm danh lợi như thủ lĩnh Tống Giang. Người như thế mới dễ dàng đạt Đạo. Cuối cùng, nửa đêm tĩnh tọa, nghe tiếng sóng triều trên sông Tiền Đường mà Lỗ Trí Thâm đạt đại ngộ, hoàn toàn giải thoát, thốt ra một lời “Từ nay mới biết ta là ta” rồi viên tịch.
Lỗ Trí Thâm tuy bên ngoài lỗ mãng, không lấy lòng được ai, nhưng yêu ghét rõ ràng, về cuối vẫn là ngộ được chân lý nhân sinh mà đắc Đạo. (Ảnh: Youtube)
Tâm đơn giản, chất phác mới học được tuyệt thế công phu
Nói về thông minh và ngộ tính, cặp đôi Quách Tĩnh – Hoàng Dung của Xạ Điêu Tam Bộ Khúc – Kim Dung là một minh hoạ điển hình. Hoàng Dung thông minh, cơ cảnh hơn người, nhưng không học được môn “Song thủ hỗ bác” vì tâm trí Hoàng Dung quá phức tạp, không thể tĩnh lại được. Ngược lại, những người có đầu óc chất phác đơn giản như Châu Bá Thông, Tiểu Long Nữ và kể cả tư chất kém hơn như Quách Tĩnh lại có thể học được. Sao lại thế?
“Song thủ hỗ bác” là môn dùng hai tay múa hai bài quyền khác nhau, hỗ trợ cho nhau giống như hai cao thủ của hai môn phái cùng liên thủ. Bài học đầu tiên của môn này là hai tay đồng thời vẽ hai hình, một tay vẽ hình vuông, một tay vẽ hình tròn. Châu Bá Thông, Quách Tĩnh, Tiểu Long Nữ với đầu óc đơn giản, trong sáng, chân thật chỉ cần tĩnh tâm là có thể làm được. Còn Hoàng Dung thì chịu. Hoàng Dung là người vô cùng thông minh cơ biến nhưng tâm tính của bà quá náo loạn, rất nhiều ý nghĩ phức tạp đồng thời nổi lên, đan xen nhau khiến bà không thể tĩnh tâm lại được. Tâm trí bà như con khỉ nhảy nhót, như con ngựa bất kham lồng lộn, người xưa gọi là “tâm viên ý mã”. Nội tâm thiếu bình lặng như thế, làm sao có thể ngộ ra điều gì được?
Hoàng Dung còn dùng cái tâm giảo hoạt để đánh giá về Dương Quá, vì bà cho rằng Dương Quá cũng giống mình. Ngược lại, Quách Tĩnh luôn nhìn Dương Quá với con mắt thuần hậu và từ bi, với cái tâm rất tĩnh của người tu Đạo. Cho nên, với Hoàng Dung, Dương Quá có thể rất mưu mẹo, nhưng với Quách Tĩnh, Dương Quá lại không thể không trở thành chính nhân quân tử. Vì ông thực sự tin rằng Dương Quá là người tốt, lòng ông thương xót và từ bi đối với Dương Quá, cho nên Dương Quá vốn là người ngả nghiêng giữa chính và tà đã được ông kéo sang đường chính. Hoàng Dung cuối cùng đã phải bội phục khả năng nhìn người và khả năng cảm hóa của Quách Tĩnh, dù trí tuệ của bà cao hơn ông nhiều.
Chu Bá Thông bề ngoài là hình tướng ông lão nhưng bên trong lại như một đứa trẻ, rốt cuộc lại là người ngộ Đạo. (Ảnh: Youtube)
Trí thông minh chỉ là cái ngọn, còn ngộ tính mới là cái gốc khiến cuộc sống tinh thần thực sự thăng hoa. Có người rất thông minh, nhưng “có tài mà cậy chi tài, chữ tài liền với chữ tai một vần”. Người thông minh thường dễ sinh tâm kiêu ngạo, sử dụng đầu óc nhanh nhạy để đạt được lợi ích “hiện thực” từ tay người khác, vì thế mà tổn đức, tạo nghiệp.
Thông minh chưa chắc là một cái phúc. Nhưng ngộ tính tốt thì chắc chắn là phúc, vì người có ngộ tính tốt có thể nhẫn nhịn, có thể chịu thiệt, có thể xả bỏ và bao dung. Điều chờ đợi họ là quả báo tốt lành, nếu tu luyện trong chính Đạo còn có thể công thành viên mãn.
Trí Thâm
Giữ được nội tâm tĩnh lặng chính là cảnh giới của bản lĩnh, trí tuệ và cao thượng
Trong cuộc sống ta thường bắt gặp một số người chỉ gặp chút việc là nổi trận lôi đình hoặc buông lời nhục mạ. Nhưng cũng có một số người lại dùng tâm thái hết sức bình tĩnh để xử lý vấn đề, không sợ hãi trước vinh nhục. Đó là bởi tâm họ “tĩnh như nước”.
Bình tĩnh không phải là sự nhàm chán, không phải là trống rỗng, không phải sự cứng nhắc, mà là sự trật tự, rành mạch, phong phú trong nội tâm. Là một sự tự kiềm chế bản thân không để tâm việc được mất, tốt xấu từ thế giới bên ngoài làm ảnh hưởng tới cách sống của bản thân. Bản lĩnh bình tĩnh không chỉ là sự trầm tĩnh lặng lẽ, mà là một loại thần thái, là một loại trí tuệ và cao thượng.
Câu chuyện về nhà thư pháp gia nổi tiếng
Có một nhà thư pháp gia nổi tiếng sau khi hoàn thành tác phẩm của mình liền đưa cho một người đồng nghiệp trong ngành xem. Người đồng nghiệp quan sát một hồi liền chỉ vào hai hàng chữ viết ngay ngắn thẳng hàng khen: “Này, xem những chữ này đi, vừa nhìn là biết được cậu viết khi tâm trạng rất bình tĩnh, nhìn xem, bắt đầu từ chữ này, là tâm cậu đang bị hỗn loạn!”.
Cuối cùng, cậu ta nói một cách ẩn ý: “Nghĩ gì vậy? Khi tâm không tĩnh, nét bút sẽ không có lực, không có thần khí! Luyện viết thư pháp cũng giống như là đang rèn luyện nội tâm vậy”.
Nghe xong, nhà thư pháp gia thầm sửng sốt. Đúng là sáng nay anh và vợ có chút mâu thuẫn nên lòng dạ không yên, vì vậy mà chữ viết có sự thay đổi lớn như vậy, hình dáng lộn xộn, chứ không thể quy củ như lúc đầu. Nhìn lại từng từ từng chữ ở phía trên được viết hôm qua, càng nhìn càng thấy thích, từng đường nét, từng chữ được viết lên một cách cứng cáp đẹp đẽ.
Rõ ràng là sự bình tĩnh, sáng tỏ hội tụ ở ngòi bút, cái tĩnh đó viết ra như đang khắc họa từng nhịp đập tích tắc tích tắc của trái tim, từ ngòi bút chan chứa mà xuất ra, vì vậy “luyện thư pháp lâu ngày, điều luyện được là sự tĩnh lặng như nước chảy ở chỗ sâu của tâm hồn”.
Nhìn cách viết chữ có thể đoán biết trong tâm người viết đang nghĩ gì, tâm có động ắt chữ cũng động theo. (Ảnh: Genk)
Bình tĩnh là một loại bản lĩnh
Có câu nói “Muốn làm việc lớn cần phải có tĩnh khí”. Các bậc thánh nhân, càng gặp phải những việc lớn kinh thiên động địa, việc nguy hiểm thì càng có thể tĩnh tâm như nước, không hề sợ hãi.
Trận chiến Phì Thủy (Phì thủy chi chiến) lừng danh trong lịch sử, quân Đông Tấn chưa đến 10 vạn binh sĩ phải chống cự lại 100 vạn binh sĩ dũng mãnh của quân Tiền Tần, tình thế không thể nói là không nguy kịch. Nhưng lúc này, tại sở chỉ huy hậu phương, chủ soái Tạ An vẫn đang chơi cờ vây mà không một chút hoang mang.
Đợi đến lúc quân tiền tuyến báo về, ông chỉ nhìn thoáng qua rồi lại tiếp tục chơi cờ. Người bên cạnh thực sự đã không thể nhịn được nữa, liền hỏi ông tình hình chiến sự ra sao, lúc này Tạ An mới nhẹ nhàng nói: “Bọn trẻ chúng đã đánh bại quân địch rồi”.
Có một số người khi gặp việc lớn lại rất hoảng sợ, đó là vì họ không đủ tự tin, cũng chính là không có năng lực và bản lĩnh kiểm soát đại sự. Tục ngữ có câu “Thủ trung hữu lương, tâm trung bất hoảng” (trong tay có lương thực rồi thì trong tâm không phải lo lắng).
Bình tĩnh ức chế lửa sân hận là một cảnh giới cao thượng trí tuệ
Có câu nói “Cơn nóng giận giống như đốm lửa trong tay, khi chưa kịp ném sang người khác nó đã đốt cháy tay chính mình” hay “Không nên làm gì khi bạn nóng giận vì khi nóng giận mọi việc bạn làm đều không lý trí”.
Vì vậy người có nội tâm tĩnh lặng sẽ không để ngọn lửa sân hận thiêu đốt chính mình và cũng không làm những việc khờ dại khi bất bình bởi tâm họ “tĩnh như nước”.
Mỗi một người đều có cảm xúc, nếu như khi gặp phải những chuyện không thuận tâm liền buông lơi cảm xúc, chỉ sẽ khiến cho vấn đề càng trở nên rối rắm phức tạp. Tâm trạng rối bời cũng giống như chiếc xe đang lao nhanh xuống dốc, nếu không biết đạp thắng cho xe dừng lại ngay lúc đó, chiếc xe có thể sẽ lao xuống khe núi, xe hỏng người chết cũng là điều khó tránh khỏi.
Thất phu bị nhục, rút kiếm đấu lại là lẽ thường, nhưng có thể nhẫn được thì đã là cảnh giới cao rồi. (Ảnh: Youtube)
Làm thế nào để có thể giữ được tâm thái tĩnh lặng trước mọi việc?
Tĩnh khí” của một người đến từ đâu? Nó không phải là sinh ra đã có, nó cũng không phải từ trên trời rơi xuống, nó đòi hỏi phải không ngừng rèn luyện và tích lũy mà thành.
Sách vở chính là món ăn tinh thần, thông qua đọc sách, chúng ta có thể hấp thụ kiến thức của những người đi trước, tăng trưởng năng lực, vượt qua sợ hãi. Vì vậy, càng là người học rộng thì tầm nhìn của họ càng khoáng đạt và đầu óc càng thanh tỉnh.
Còn muốn thiện dưỡng chính khí, Gia Cát Lượng đã viết trong “Giới tử thư” (Thư dạy con): “Làm theo đạo của người quân tử, tu thân thanh tịnh, cần kiệm để dưỡng đức, đạm bạc để nuôi dưỡng chí, tĩnh lặng để nghĩ xa”.
Tĩnh khí cần dựa vào sự hỗ trợ của chính khí, chỉ có chính khí trong thân mới có thể không màng danh lợi, không tham muốn, mới có thể không bị vướng mắc phiền toái và làm được “không quan tâm thiệt hơn”.
Vậy người thế nào mới có thể tĩnh tâm được? Người như thế nào mới có thể nhẫn nhịn không tranh biện?
Có một vị thiền sư từng nói: “Một người muốn tâm tĩnh như nước thì điểm mấu chốt là có thể bỏ qua được những phiền não về danh lợi, vứt bỏ được những quấy nhiễu về tình sắc. Cho nên muốn làm được điều đó thì phải buông bỏ”.
Bởi một người thường thì khi bị suy sụp sẽ cảm thấy thất vọng, bị thương tổn sẽ thấy thống khổ, bị phỉ báng sẽ cảm thấy ủy khuất. Còn khi bị hấp dẫn cám dỗ sẽ cảm thấy lưỡng lự, khi bị phản bội sẽ cảm thấy căm phẫn, khi đứng trước khảo nghiệm sinh tử sẽ sợ hãi vô cùng.
Kỳ thực những người như vậy là do định lực không cao và là kết quả của sự tu dưỡng chưa đủ. Người thật sự hiểu được ý nghĩa của sinh mênh, nhân quả luân hồi sẽ không vì những “vật ngoại thân” làm khó khăn, phiền não, tức giận.
Chỉ có coi nhẹ được danh lợi tình mới đạt được cảnh gới tĩnh tâm. (Ảnh: familialong.com.br)
Một người có thể tu dưỡng đến mức “tâm tĩnh như nước” thì tâm linh đã đạt tới cảnh giới thuần tịnh. Khi một người có tâm tĩnh như mặt hồ phẳng lặng thì tâm người ấy sẽ nở ra những đóa hoa sen từ bi thuần khiết phủ lên vạn vật trong vũ trụ.
Tuy chúng ta là người thường chưa thể lập tức đạt tới cảnh giới cao thượng ấy. Nhưng khi ta có thể bớt đi một chút nóng nảy không buông lời nhục mạ khi gặp chuyện bất bình dù trong tâm còn sân hận, lạc quan một chút dù trong tâm vẫn còn lo lắng khi gặp chuyện bất an… thì dần qua thời gian lâu ta cũng đạt được trạng thái tu dưỡng của sự “tĩnh lặng” vậy.
Nhã Thanh
3 câu chuyện luân hồi của những người nổi tiếng: Napoleon từng là cựu hoàng đế La Mã?
Luân hồi là một hiện tượng xảy ra khi một người chết đi, cơ thể xác thịt sẽ chết, nhưng linh hồn không chết mà sẽ tiến nhập vào một kiếp sống mới, trong một thân thể mới. Trên thế giới, rất nhiều trường hợp như vậy đã được ghi nhận và xác thực, không chỉ thấy có trong dân chúng phổ thông, mà còn với cả những người nổi tiếng.
Cùng điểm qua 3 trường hợp luân hồi tiềm năng của một số người tiếng.
1. Napoleon chính là kiếp sau của Charlemagne – Cựu hoàng đế La Mã
Ảnh: ĐKN
Napoleon là một nhà quân sự và nhà chính trị tiêu biểu của Pháp, người nổi tiếng vì đã chinh phục châu Âu vào đầu thế kỷ 19. Ông tự coi mình như một người thừa kế của các vị hoàng đế Rôma, và thậm chí luôn bắt chước phong cách của các vị hoàng đế cổ đại. Có bức tranh mô tả ông với kiểu tóc được làm giống với Hoàng đế Titus.
Ông hoàn toàn tin rằng ông đã được ban cho sứ mệnh cai trị đế chế La Mã, và ông đã lấy con đại bàng La Mã làm biểu tượng cho mình. Napoleon rất say mê Charlemagne, Hoàng đế La Mã thần thánh, người được mệnh danh là “Người cha của Châu Âu”. Không lâu trước buổi lễ đăng quang Hoàng đế, Napoleon đã dành thời gian trầm tư trước mộ của Charlemagne tại Aix-la-Chapelle. Trong lễ đăng quang, vương miện của ông được làm giống với chiếc vương miện mà Charlemagne đã mang. Thanh gươm mà Napoleon sử dụng trong buổi lễ cũng y hệt như thanh gươm của Charlemagne.
Có người cho rằng có thể Napoleon chỉ muốn mình trông giống với thần tượng của bản thân, nhưng cũng có khả năng Napoleon cho rằng ông chính là kiếp sống trước của Charlemagne. Bởi lẽ vào năm 1809, trong cuộc trò chuyện với vị đại diện của giáo hoàng, Napoleon từng nói, “Hãy nhìn tôi xem. Ở tôi ngài có thể thấy Charlemagne. (Je suis Charlemagne, moi! Oui, je suis Charlemagne!)”.
Không ai biết được Napoleon có thật sự tin tưởng vào lời tuyên bố của ông hay không, hay đây chỉ là một cách để hợp thức hoá tham vọng lên làm hoàng đế của ông.
2. Tướng Mỹ George S. Patton thời thế chiến II: Kiếp luân hồi nào tôi cũng tham gia chiến trận
Tướng George Patton là vị tướng vĩ đại nhất của Mỹ trong Thế chiến II. Ông đã chỉ huy Đội quân thứ ba (Third Army) trong trận càn quét thành công khắp nước Pháp vào năm 1944.
Tướng George Patton. Ảnh: generalpatton.com
Ông là một người rất tin tưởng vào sự tồn tại của luân hồi. Ông cũng cho biết đã từng nhìn thấy tổ tiên ông ở thế giới bên kia một cách rất rõ ràng, sống động. Ông tin rằng trong một tiền kiếp trong từng là vị tướng lĩnh và nhà chiến thuật quân sự người Carthage, sinh sống vào giai đoạn năm 247 – 183 trước Công nguyên.
Bức tượng bán thân theo kiểu La Mã của Hannibal được tìm thấy tại Capua (Bảo tàng quốc gia, Naples). Ảnh: Wikimedia
Patton cũng sáng tác thơ và dưới đây là một vài câu trong bài thơ của ông, với tiêu đề “Through A Glass Darkly (tạm dịch: Nhìn xuyên qua tấm kính mờ mịt)”, cho thấy niềm tin của ông về sự luân hồi của mình:
“…Qua một tấm kính mờ, những cuộc chinh chiến dai dẳng không ngừng nghỉChiến đấu trong nhiều hình dạng, rất nhiều cái tên, nhưng luôn là tôi chứ không phải ai khác”.
Bài thơ như một lời nhắn nhủ của ông, rằng ông đã được tái sinh rất nhiều lần trong vai trò một người lính. Nó minh họa cách ông đã chiến đấu như một chiến binh Pha Lăng Hy Lạp (phalanx), một chiến binh lê dương La Mã (legionnaire), một chiến binh thời trung cổ tại Crecy (miền bắc nước Pháp), và một thủy thủ trên một chiến tàu ngoài khơi xa. Patton thậm chí còn nhớ mình từng là một vị tướng dưới trướng Napoleon.
Một giai thoại thường được nhắc đến để chứng minh rằng rất có thể không phải Patton đã tưởng tượng ra việc này. Trong Thế chiến I, trong nhiệm vụ đầu tiên, ông phải đến Langres, Pháp, một thị trấn La Mã cổ đại mà ông chưa từng đến thăm trước đây. Một sĩ quan liên lạc người Pháp đã đề nghị được dẫn ông đi thăm quan xung quanh. Trước sự ngạc nhiên của vị sĩ quan này, Patton nói ông biết nơi này khá rõ và rốt cục chính ông đã trở thành hướng dẫn viên cho vị sĩ quan bản địa người Pháp kia.
3. Sylvester Stallone: Kiếp trước mất mạng bỏi một cú đấm knockout, kiếp này hóa thân thành nhà vô dịch đấm bốc trong loạt phim đình đám
Sylvester Stallone là một diễn viên và nhà làm phim người Mỹ, nổi tiếng với những bộ phim đình đám của Hollywood như Rocky, Rambo và The Expendables. Jacqueline, mẹ của ông, là một nhà ngoại cảm và một nhà chiêm tinh, do đó Stallone rất tin tưởng vào sự tồn tại của luân hồi và kiếp sống trước.
Ảnh: Listverse
Ông tin rằng ông đã có ít nhất bốn kiếp sống trước đây, và trong một cuộc phỏng vấn, ông đã đề cập đến một trong những kiếp trước của ông, trong đó ông đã trải qua một cái chết khủng khiếp: ông bị chém đầu trong cuộc cách mạng Pháp.
Ông cho biết điều đó xảy ra trong một bữa tiệc. Khi người phỏng vấn hỏi ông không biết cảm giác đó khủng khiếp đến đâu, anh đã rất ngạc nhiên khi nghe Sylvester trả lời rằng: “Tôi không cảm thấy đau đớn gì cả, ngoại trừ việc đầu của tôi rơi vào cái giỏ, chỉ vậy thôi!”
Stallone cũng cho biết ông từng là một tay đấm chẳng may mất mạng bởi một cú đấm knockout vào những năm 1930. Điều này có thể là nhân tố dẫn đến sự thành công của ông trong vai diễn Rocky Balboa -một nhà vô địch đấm bốc trong bộ phim Rocky nổi tiếng đình đám một thời.
Nhà vô địch đấm bốc Rocky Balboa trong bộ phim nổi tiếng đình đám một thời Rocky vào thập niên 70/80 của thế kỷ trước. Ảnh: scoopnest.com
Vậy lần luân hồi tiếp theo ông muốn làm gì? Không chút do dự ông chia sẻ rằng mình vẫn muốn làm một nhà vô địch đấm bốc hạng nặng thế giới.
Nhật Quang
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét