TIN
TỨC THẾ GIỚI TỔNG HỢP
A Vietnam War photographer captured the bloody Tet offensive. Fifty years later, he bears witness again.
January 28, 2018 at 7:00 AM
Stars and Stripes photographer John Olson captured this image of A.B. Grantham, a Marine who had been shot in the chest in 1968. It is on display at the Newseum to mark the 50th anniversary of the Tet offensive. (John Olson)
John Olson can barely remember taking the photograph.
He snapped it, at age 20, during one of the bloodiest battles of the Tet offensive, a series of simultaneous attacks that began Jan. 30, 1968, and led to the most sustained fighting in the Vietnam War.
The picture — the most important he’s ever taken — shows a half dozen Marines sprawled atop a mud-crusted tank. One man’s arm and eye are bandaged. Blood coats another’s leg. In the foreground, a third man lays atop a wooden door his comrades used as a makeshift stretcher. His shirt has been ripped off because, in the center of his chest, is a bullet hole.
Now, 50 years later, Olson’s eyes lingered on that image, the centerpiece of “The Marines and Tet,” a new exhibit featuring his photographs at the Newseum in downtown Washington. He adjusted his dark-rimmed glasses and took a deep breath.
“I have next to no memory,” Olson said of the iconic moment.
The scene might not stand out, he theorized, because the violence had been unrelenting for hours. Or maybe it was all so ghastly that his mind just blocked some things out.
John Olson explains his exhibit of war images from the Tet offensive at the Newseum (Ricky Carioti/The Washington Post)
During the New Year holiday known as Tet, the North Vietnamese orchestrated a barrage of daring assaults throughout South Vietnam. The operation was, in almost every sense, a military failure for America’s enemy, who suffered nearly 60,000 casualties, according to estimates. Though that’s close to four times the number of U.S. service members killed during that entire year, the North Vietnamese onslaught decimated the American public’s already-dwindling support for the war.
“THE VICTORY THAT LED TO DEFEAT,” read a 1988 headline in a Washington Post story that summed up the result: “To an already wary America, the shock and dimensions of the attacks created a powerful image — which would never quite be reversed — of loss and endless war.”
Olson, now 70, understands that he helped create, through dozens of his haunting photographs, that “powerful image” leading to America’s eventual withdrawal in 1973.
He was just 19 when he deployed to Vietnam with the Army, and back then, working for the military publication Stars and Stripes, Olson wanted only to make compelling photographs. And he did — so well, in fact, that Life magazine made him its youngest-ever staff photographer. In the decades that followed, people would often ask if the war affected him, and he’d always tell them that it didn’t.
That changed three years ago, when an idea for a project came to him.
Nearly a half-century after taking the pictures that would define his career, he tracked down 10 of the Marines he’d photographed during Tet and interviewed them.
What they told Olson — presented in excerpts as part of the exhibit — shook him.
It’s the intimacy of their stories, he said. The devastation that, perhaps, eluded him at an age when he was still too young to buy a beer in many states.
“The whole gun team was in one room,” A.B. Grantham, the shirtless Marine atop the tank, told Olson in an interview recorded in 2016. “What we think was a B-40 rocket round came through the hole and hit the back wall.”
When Grantham dug his way out of the rubble, he realized that the other three men with him had been wounded with shrapnel. He started to help them outside, but one of the Marines insisted that Grantham first secure their M-60 machine gun so the Viet Cong wouldn’t capture it. He picked the weapon up and started to walk out when he glanced to his left.
“There was an NVA soldier kneeling down, aiming right at me,” he said in a thick Alabama drawl. “I was looking right down the barrel of the gun.”
The bullet struck him in the chest.
He was struggling to breathe, so the Marines with him took cellophane from cigarette packs and stuffed it in his wound before wrapping it in bandages.
“The battle was still raging pretty hard outside,” he continued. “I wasn’t really paying too much attention because I really thought that I was dying.”
They carried him out on the door, then loaded it on the tank. He could hear the engine, smell the diesel.
“When we got back to the triage, someone said, ‘This one’s not dead yet.’ I remember thinking, ‘That poor son of a bitch must be hit bad,’” he said. “I didn’t know they were talking about me.”
Then there’s the story of Dong Ba Tower, from the brutal Battle of Hue, as told by former Staff Sgt. Bob Thoms, who was wounded six times during Tet.
He’d been ordered by a captain to hold the tower “at all costs” — even if they had to fight with fixed bayonets. It was the highest point in the area, the battle’s single most important position.
He and six other Marines had taken it, and as night fell, they saw what he guessed were 200 North Vietnamese slowly approaching. Through the darkness, he recalled, they could smell the fish sauce, a common condiment, on their enemies’ breath.
“We would wait until these guys got right up to the edge of the tower,” Thoms said, “and then snatch ’em up and kill ’em.”
At 4:30, as dawn approached, the Viet Cong readied an attack.
“One of the guys is telling me, ‘Hey, Sarge, we’re not going to get out this. We’re not going to live through this. You need to pray for us.’”
The only prayer he remembered was “Now I Lay Me Down to Sleep.”
“I thought, ‘Well, that’s not appropriate,’” Thoms recalled, so he asked his men: “How do you talk to God?”
“It’d be like you’re talking to a general, Sarge,” one of them suggested, so they held hands.
“God, we know we’re about to see you in person,” he remembered praying. “If we’ve got to die on this tower, let us die like men and Marines and don’t embarrass ourselves, our families or the Marine Corps. Amen.”
Moments later, an explosion threw him into the air and down the hillside.
“Literally blown off,” he said.
Then Thoms saw the captain again.
“I’m going to give you some more troops,” the officer told him. “I need you to go back up and take the tower again.”
For Olson, all those hours of research and interviewing have forced him to face his own stories anew, too.
Some details are hazy, like that scene at the tank, but he can still remember taking the photos of Thoms’s second charge up the hill, and he can remember what it felt like when news came that the first five men in line had been killed or critically injured.
He can also remember, in the same battle, taking the three consecutive images of one Marine — first writhing, then screaming, then still — that he describes as the “transition from life to death.”
And now, when Olson is asked how the Vietnam War affected him, he doesn’t know how to answer.
“I don’t have all that figured out yet,” Olson says, and he’s not sure that he ever will.
John Olson stands for a portrait next to one of his images at the Newseum. (Ricky Carioti/The Washington Post)
Read more Retropolis:
John Woodrow Cox is a reporter on the local enterprise team. Prior to joining the Post, he worked at the Tampa Bay Times in Florida and at the Valley News in New Hampshire. He attended the University of Florida, earning degrees in journalism and business.
- The Marines and Tet: The Battle That Changed the Vietnam War, at the Newseum, Washington, D.C. (through July 8)
- To help identify nameless figures in Olson's photographs, or to upload your own stories and pictures from Tet, go to tet1968.com
- Vietnam Veterans of America (vva.org)
- Vietnam Veterans Memorial Fund (vvmf.org)
- Research the Vietnam War at the National Archives
16 Windows 10 tricks you'll wish you knew sooner
In homes and offices across America, you can’t throw a stone without hitting a Windows PC. You’ll find Microsoft running on monitors in almost every school and library, in businesses big and small, and in living rooms, bedrooms, and dorms from coast to coast.
Related: Want to accelerate your workflow? Click here for the speediest Windows 10 keyboard shortcuts.
Windows is so commonplace, many of us don’t realize that it is has special features that boost your computer’s speed, stream media to multiple devices, share content with your family, and customizations to make it your own. Windows has come a long way in the past 30 years, and the number of handy tricks may surprise you.
Here are a few of the most interesting tools in the Windows 10 arsenal.
1. A Whole New Start (Menu)
The start menu is a Windows classic. It’s easily accessible through the stylized Windows icon in the corner of your screen. Click on it, and you get a layout of your most-used programs, access to power options, and shortcuts to your file explorer and computer’s settings. Change the start menu’s appearance when you right-click on the icon instead. If you’re using a touchscreen, then just touch the icon, hold it down for a second and then release.
Alternatively, use a keyboard shortcut by hitting the Windows key. Right-clicking the Start icon delivers a quick and clean menu. The access to programs is still there, but it also puts a lot more at your fingertips including the Task Manager, Control Panel, Device Manager, and even the trusty Command Prompt. You can also access this advanced menu by hitting the Windows key + X.
2. Disk Cleanup
Remember disk cleanup? It was a way to make your computer run faster when PCs had less RAM than they do today. Disk Cleanup fell by the wayside for most of us as PCs and laptops have become more sophisticated. But your computer could still use a de-bloating now and again.
Disk Cleanup is a simple way to delete files and to ensure your Recycle Bin is cleared out. On Windows 10, type “disk cleanup” into your taskbar where it says, “Type here to search” >> Click on Disk Cleanup app >> Put a check mark next to each folder you want to be deleted, such as temporary files.
3. Malware Removal
It’s more important than ever to have a multilayered approach to cybersecurity. Windows Defender is a security tool that can be set up to block malware attacks in real time or you can perform a scan when you need it.
To make sure it’s on, type “Windows Defender” into your taskbar >> Select Windows Defender app >> Make sure Real-time protection is on.
4. Open Taskbar Quickly
Windows 10 brought with it a slew of new and convenient keyboard shortcuts. Take a look at the taskbar at the bottom of your screen where you have program icons lined up, most likely including your web browser and the Windows file explorer, among others. You can open those programs by hitting the Windows key and the number that corresponds to the location of the icon in the bar.
Let’s say, from left to right, you have the File Explorer folder icon, the multi-colored round Chrome browser icon, and the blue “e” for Microsoft’s Edge browser. Hold down the Windows key and press “2,” and Chrome will open right up for you. It’s a quick way to access your most popular apps without reaching for your mouse.
5. Quick Assist
We all have that tech-challenged family member, don’t we? It might be your Aunt Sally in Boise, your best friend from high school or your book-smart but computer-novice dad.
That’s why there’s Quick Assist. In Windows 10, type “quick assist” into your taskbar >> Select Get Assistance or Give Assistance and then follow the onscreen instructions.
6. Video Streaming
If you’re like me, you probably don’t think about Windows 10 to stream videos on your TV. You can, though, using compatible devices such as Roku and Xbox One S. Type “media streaming” into the Windows 10 taskbar >> Select Media Streaming Options and follow the instructions.
7. Shake Your Windows
Here’s a fun one. If you have stacks and stacks of windows open, and you want to declutter down to just one, do this. Click on the top bar of your desired window, hold it down, and shake the mouse to instantly minimize all other open windows. Do it again to restore those windows.
8. Find Slow Programs
You’re working on your computer, but it’s dragging. You want to shout “Hurry up!” as you wait for tabs to switch or changes to take hold. It’s time to find out what’s slowing you down, so open up the Task Manager and check out the “Processes” tab. It will show you which apps and background processes are running and how much of your CPU, memory, disk and network resources they are each hogging up.
9. Task Manager
The Windows Task Manager was once a fairly straightforward feature, used mainly to force-quit an unresponsive program. The Windows 10 Task Manager is much more thorough. You can summon it through the right-click Start Menu or by hitting the traditional keyboard combination of Control-Alt-Delete and selecting it from the menu that appears.
10. Track Your Apps
When you open your regular Start Menu, you see a list of your apps running down the side. The most-used apps are on top, but the rest are laid out in alphabetical order. You could scroll through them all to find the one you want to open, but a quicker way to manage it is by clicking on any of the main letters (like “A”). This opens up a view of the entire alphabet. Just click on the first letter of the app you want, and you will be taken directly to that part of the Start Menu.
11. Task Scheduler
Task Scheduler does what you think it does; it helps you schedule tasks on your computer, like turning it off at a specific time each day. Type “task scheduler” into your taskbar to get started.
12. Find Missing or Corrupted Files
Remember this: cmd. It’s a command prompt that can help you find files that your Windows operating system needs to work properly. It can also help you fix problems.
Type “cmd” into the taskbar >> Right-click on Command Prompt >> Select Run As Administrator. To find missing or corrupted files, type “sfc /scannow.” To check for disk problems, type “chkdsk /f.”
13. Share Files
Your family and you probably send each other files all the time. You might send a document or a video by email. A better way is to set up everyone in your house on a Windows network to share files.
You start by clicking on the Start button (the Windows icon on the lower-left side of your computer screen). Then, go to Settings (the little gear icon) >> Network & Internet >> HomeGroup >> Create a HomeGroup.
14. Print PDF
If you print documents, you’re invariably hearing “send it to me as a PDF.” PDF is a file format that’s compatible across multiple operating systems and software programs. Windows 10 can easily convert a Word document into a PDF.
To do this, go through the steps to print as you normally would. When you see the option to choose a specific printer, select the one that says, “Microsoft Print to PDF.”
15. Record Screen Activity
We’re used to videos and online games occurring in real time, but now you can record them for later viewing. When you’re in the game or video, click on the Windows key on your keyboard and the letter G at the same time. Follow the prompts to record.
16. Speed Up Your Startup
When your computer gets slow, access Task Manager and trim down the number of programs that load on startup. Click on the “Startup” tab, and you will see a list of all your programs, whether they’re enabled, and what sort of impact each one has on your startup time.
Select a program and hit the “Disable” button to remove it from your start-up process. Scrutinize anything with a medium or high impact, but focus on programs you don’t use often.
If you find an app eating more than its fair share, then you can shut it down by selecting it and clicking “End task.” Be aware that you may lose work when you do this, so save first if you can.
What questions do you have? Call my national radio show and click here to find it on your local radio station. You can listen to the Kim Komando Show on your phone, tablet or computer. From buying advice to digital life issues, click here for my free podcasts.
Copyright 2018, WestStar Multimedia Entertainment. All rights reserved.
Learn about all the latest technology on the Kim Komando Show, the nation’s largest weekend radio talk show. Kim takes calls and dispenses advice on today’s digital lifestyle, from smartphones and tablets to online privacy and data hacks. For her daily tips, free newsletters and more, visit her website at Komando.com.
Spectre & Meltdown Processor Vulnerabilities: What You Need to Know
Spectre and Meltdown are confusing. Let’s clarify what’s going on.
What happened
In early January of 2018 two separate vulnerabilities were made public: Spectre and Meltdown. Actually Meltdown is a single vulnerability (CVE-2017–5754) and Spectre is a set of two vulnerabilities (CVE-2017–5753, CVE-2017–5715). And that’s where the confusion begins.
Let’s clear up a few things with a TL;DR:
- Spectre and Meltdown are vulnerabilities that take advantage of modern CPU design flaws.
- These vulnerabilities allow an attacker to read data from system memory. This is what the computer is thinking about, such as passwords, bank information, and sensitive documents.
- They are bad vulnerabilities, but there are some simple technical and behavioral steps you can take to protect yourself: Update your system and web browsers, limit browsing to reputable sites, and protect yourself online by only visiting HTTPS websites or using a VPN.
Do I need to be scared?
No — but do be wary. It’s important to keep things in perspective. It seems like we learn about a new vulnerability every other week. For non-technical and technical folks alike this can be overwhelming. And the media coverage doesn’t help. It makes it seem as if the sky is always falling.
One of the first things you have to learn as a security practitioner is that the sky is always falling, somewhere. But it might not be falling on you. And even if it is, you may be able to move a little to the right and miss all of the debris. That is to say: security is scary if we don’t approach it with a level head. Spectre and Meltdown are no different.
Yes, they are critical vulnerabilities, but let’s take a second to understand what they mean for the everyday user.
A deeper look at the issues
We’re going to delve a bit deeper and understand why Spectre and Meltdown are critical issues.
The first important aspect that Spectre and Meltdown share is the consequence of successful exploitation. If an attacker can exploit these issues she can read sensitive, privileged areas of memory (e.g. system passwords and secret encryption keys) and the memory of running programs (e.g. what you’re doing in your browser or your instant messaging application). This means she will have access to everything you are doing on your computer.
The second aspect is that Spectre and Meltdown require local access. An adversary needs to be on your system. An attacker with network access, such as being on the same wi-fi as you, does not inherently doom your system to exploitation. However, there are three main ways of “getting on your system” that you need to be aware of. An attacker can get her code onto your system:
- Traffic Injection: By injecting traffic into an insecure, non-HTTPS web browsing session.
- Infected Sites: By loading her code on a malicious site that gets executed if that site is loaded.
- Malicious Downloads: By infecting a downloaded file with malicious code.
A defense in depth approach
In information security we have to assume that some part of a system has failed or will fail. We should not depend on a single mechanism to keep us safe (e.g. our network firewall or our antivirus). What if we go to a malicious site, making our network firewall irrelevant? Or what if a malicious program is so new that antivirus doesn’t pick up on it?
Approaching security from a defense in depth perspective gives us multiple opportunities to stop a potential attack, or notice an attack that is in progress. Let’s take the three example attack vectors listed above and learn how to we could protect ourselves against Spectre and Meltdown:
Traffic Injection
Both Spectre and Meltdown can use JavaScript to perform exploitation. JavaScript is used in most modern websites (such as Medium) and is not inherently bad. JavaScript allows programmers to design slick animations and extend site functionality beyond what is offered by HTML. But like most technology, an attacker can use this functionality for harm.
For an attacker to exploit these vulnerabilities with JavaScript she first has to get her code onto your system. She could do this by injecting traffic into an insecure web browsing session. We won’t go into the nitty gritty of this right now — but the key takeaway is that if you’re on an untrusted network (e.g. coffee shop wifi), an attacker can inject her code into your unprotected traffic. You can protect your traffic by only browsing HTTPS websites and by using a VPN.
HTTPS encrypts your traffic between your browser and the webserver you’re connecting to. It causes your information to appear as unintelligible traffic to a would-be-attacker. And more importantly, for these specific vulnerabilities, if your traffic is modified your browser will warn you. You can mandate that your browser only go to HTTPS sites using the HTTPS Everywhere browser plugin. You will no longer be able to visit non-HTTPS websites. To go to an unencrypted site, you’ll be forced to open another browser without the HTTPS Everywhere plugin — and consciously think about whether you still want to visit the site.
HTTPS Everywhere is not a panacea — it only protects traffic that’s generated by your browser. But our systems are constantly connecting to the internet (for updates, for syncing apps, etc.). To protect all of your traffic from modification use a VPN such as NordVPN or Private Internet Access.
If an attacker cannot modify your internet traffic, she cannot attack you directly by trying to inject malicious code into your network traffic. But she can, however, create malicious sites that will attack you if you unwittingly arrive at them.
Infected Sites
A malicious or infected site can host JavaScript code that will attack your system. The first step to avoid this type of attack is to be vigilant and avoid unreputable websites. There is rarely anything offered truly for free, so avoid pirated movie streaming services and other sites that offer services that seem too good to be true.
But even reputable sites can serve malicious JavaScript code. A good example is ad content, which is commonly loaded from third parties. The reputable site does not have direct control over the ad site’s JavaScript content, and much of this content may even be loaded in the background, without affecting what you see on the page. If the ad site is compromised, the user may unknowingly run malicious JavaScript code. To protect against this, consider setting up Quad9 as your system’s DNS server. DNS servers turn domain names (e.g. medium.com or revisolutions.com) into IP addresses (e.g. 104.16.123.127 or 198.49.23.144) which route the actual traffic through the Web. Quad9 will not allow traffic to domain names that are known to be malicious. To set this up follow the instructions here.
For the extra paranoid, or those with questionable internet browsing habits, consider using a JavaScript blocking extension such as NoScript for Firefox or JavaScript Blocker for Chrome
By now we’ve blocked malicious code from being injected into our network traffic and taken steps to browse the Internet more safely. An attacker can still get past these protections by attacking the most vulnerable aspect of any computer system: the human behind the keyboard.
Malicious Downloads
True to a defense in depth mindset, we have to consider ourselves as a potential attack vector. We can take all of technical steps we want to protect ourselves from potential attacks, but if we open attachments without thought, or download “free” software from a file sharing site, all of that work can be voided in an instant.
To defend against this final attack vector we have to take more behavioral actions, instead of technical actions. First, we need to be in the habit of updating our systems and programs when prompted — stop clicking the “Remind me Later” button! Microsoft and Mac have already released patches that mitigate some of Meltdown and Spectre. (Microsoft may actually force reboot your computer for critical updates — potentially at very inconvenient times, so do it on your own terms!).
Second, we need to be constantly vigilant of what emails we’re opening, especially those with attachments. Don’t download attachments from unsolicited emails. Open attachments in a web based reader such Google Docs, which allows you to see and even edit content without ever downloading the file to your local hard drive. Additionally, download software from reputable sources such as your system’s official app store. Avoid “free” programs, music, or movies from unverified sources or file sharing sites.
If you’re still suspicious of a file, it never hurts to upload it to a free scanning tool such as VirusTotal to scan it for known malware.
With the risks from these three attack vectors mitigated or reduced, we are in much better shape than when we started.
Non-technical takeaways
Spectre and Meltdown have sent shockwaves through the security industry and caused confusion among non-technical technology users (and some security professionals for that matter).
Indeed, these attacks are not to be taken lightly. If an attacker executes her code on your system she can read all data in memory, compromising any information that you’ve accessed recently (e.g. system passwords, bank details, open files). But we can take steps to decrease successful exploitation: keeping our systems and programs updated, protecting our internet traffic from modification, and staying wary of the sites that we visit and the files that we download.
President Donald Trump says he doesn’t intend to fire Special Counsel Robert Mueller, who is overseeing the investigation of Russian meddling in the 2016 campaign that has spilled over to Trump’s associates and perhaps to the president himself. But it now appears Trump tried to do exactly that, last year. A special counsel is granted a level of independence and autonomy to lead investigations of politically sensitive, nationally important matters. But the position isn’t untouchable.
1. What’s a special counsel?
It’s a lawyer from outside of government named by the attorney general to take over an investigation that poses a conflict of interest for the Justice Department. The 1999 rule establishing the position says a special counsel should have “a reputation for integrity and impartial decision making” and is supposed to “not be subject to the day-to-day supervision of any official of the department.”
2. Does the special counsel report to anybody?
Yes, usually to the attorney general. But in this case, Mueller answers to the deputy attorney general, Rod Rosenstein, who made the decision to give the case to a special counsel. He also appointed Mueller, a former FBI director. Rosenstein’s boss, Attorney General Jeff Sessions, recused himself from overseeing the inquiry.
3. So only Rosenstein can fire Mueller?
Technically correct, and only upon finding “misconduct, dereliction of duty, incapacity, conflict of interest” or “other good cause.” Rosenstein has said, as recently as Dec. 13, that he sees no such reason to dismiss Mueller. Short of firing the special counsel, Rosenstein could reel in the investigation by finding one of more of its strategies or techniques “so inappropriate or unwarranted under established departmental practices that it should not be pursued.” But Rosenstein has given no indication that he’s contemplating this step, either.
4. Does that leave Trump any options?
Yes, since a president’s power over the executive branch is vast. Last June, Trump wanted to fire Mueller, according to three people familiar with the matter. The New York Times reported that White House counsel Donald McGahn refused to pass that order to the Justice Department and threatened to resign. Another option — which Trump also considered, according to the Times — would be to fire Rosenstein and pressure his successor to dismiss Mueller, repeating the steps as needed until finding someone willing to carry out his wishes. (A firing and a pair of resignations touched off by President Richard Nixon during the late stages of the Watergate investigation went down in history as the “Saturday Night Massacre.”) Or Trump could fire Sessions, with the expectation that Sessions’ successor would seize control of the case from Rosenstein — and fire Mueller. Under yet another scenario, offered by the author of the special-counsel regulations, Trump could order their repeal, then fire Mueller by himself.
5. Would firing Mueller end the Russia investigation?
Not necessarily. The investigation predated Mueller’s appointment as special counsel and already has some prosecutions underway. If Mueller were to be dismissed, much would depend on his successor — who would, presumably, be appointed by Rosenstein.
6. Is anyone trying to protect Mueller?
Yes, but without much legislative progress. Senators Thom Tillis, a Republican, and Chris Coons, a Democrat, proposed a bill establishing that a fired special counsel would be reinstated if a panel of judges finds no good cause for the removal. Two other senators, Republican Lindsey Graham and Democrat Cory Booker, offered a bill that would require the attorney general or acting attorney general to get approval from a three-judge panel before firing a special counsel. Both bills have raised constitutional questions, and both face an uphill battle just to get to the Senate floor for a vote.
7. What would happen if Mueller were fired?
He could sue to challenge the grounds for his dismissal. Beyond that, much of the fallout would depend on Trump’s fellow Republicans in Congress, who hold majorities in the House and the Senate. Democrats could be expected to express their outrage by offering proposals to reinstate Mueller and to remove Trump as president, on grounds that he had obstructed justice. But Democrats couldn’t accomplish that on their own, and at the moment, many Republicans are far more critical of Mueller than protective.
8. Could Trump be impeached for firing Mueller?
Since removing a president is a political process, not a legal one, anything can be grounds for impeachment if enough members of Congress say it is. The Constitution says the president (and vice president and judges and members of the cabinet) “shall be removed from office on impeachment for, and conviction of, treason, bribery, or other high crimes and misdemeanors.” The key phrase “high crimes and misdemeanors” has been defined by Congress through the years to include exceeding or abusing the powers of the presidency or misusing the office for im
proper purpose or gain.
'He has to be normal': Trump's State of the Union aims for unity after a polarizing year
Facing a grim midterm election outlook for his party, the president plans to focus on selling agenda items with a bipartisan touch.
A year ago, a newly elected President Donald Trump calmed an anxious electorate and won praise from some Democrats when he addressed a joint session of Congress. | Evan Vucci/AP
President Donald Trump plans to set aside his fire-and-fury rhetoric to deliver a conciliatory message in his first State of the Union address, using the televised speech to reach voters beyond his base in an election year marked by intense polarization and a troubled electoral map for Republicans.
Early versions of Trump's speech indicate the president, facing an in-house congressional audience grimly divided along ideological lines, will adopt a unifying tone with the theme of a “safe, strong and proud America.” The approach marks an attempt to shift the national conversation from Trump's dismal public approval ratings, an election year that threatens Republican control of Congress and a White House consumed by an investigation into Russian campaign meddling.
Trump will tally a year of notable accomplishments that have been overshadowed by scandals, investigations and his own quick temper. And he’ll offer a legislative agenda to appeal to Republicans and Democrats, including an ambitious infrastructure package, common ground on immigration reform and an America-first trade policy, a senior administration official told reporters.
“The tone will be one of bipartisanship and will be very forward-looking,” the official said. “It will be an attractive message.”
The most reliable politics newsletter.
Sign up for POLITICO Playbook and get the latest news, every morning — in your inbox.
The bar for success is low. A year ago, a newly elected Trump calmed an anxious electorate and won praise from some Democrats when he addressed a joint session of Congress for the first time after a volatile and ugly campaign. He was calm, controlled, compassionate — and even to some skeptics, he was presidential. Trump, obsessed with media coverage of his presidency, loved the adulation.
His challenge Tuesday night will be to deliver a repeat performance to a more skeptical national audience that has now experienced a year of Trump's America.
To put it simply, “he has to be normal,” said Ari Fleischer, White House press secretary to President George W. Bush. “People knew he was 100 percent different from every politician who came before, but they thought he could go to Washington and get things done. He’s entering the must-get-things-done part of his presidency and a big part of that can be driven by a State of the Union speech that’s normal and gets bipartisan support.”
Senior policy adviser Stephen Miller and staff secretary Rob Porter took the lead writing the speech. Trump has been poring over drafts in recent days, making handwritten edits with a black marker and requesting rewrites of key sections, another White House official told POLITICO.
The president's speechwriters completed a full draft of the speech last week, but it is still being edited and tweaked, with Cabinet secretaries and senior White House aides reviewing and offering suggestions. National Security Adviser H.R. McMaster, Secretary of State Rex Tillerson and Defense Secretary Jim Mattis have offered feedback on the national security portion of the speech, the White House official said.
Trump will continue to review the speech through the weekend and into next week. White House aides are also planning practice sessions on Monday and Tuesday in which the president will read the address off a teleprompter while standing at a podium, an effort to replicate the conditions in the House chamber.
The White House was scheduled to brief surrogates about the speech on Saturday afternoon and distribute taking points.
In the days and weeks after the address, Trump is expected to hit the road to amplify his message, giving several speeches around the country. Officials said the plans are still in flux.
In big, tightly choreographed moments, Trump can be persuasive and likable. But it’s the brash New Yorker who gets the administration into trouble. If he sticks to the script Tuesday, America will see the upbeat outsider from last February and the head of state who made nice with global leaders in Davos this past week. Absent will be the culture warrior who whips up political rallies and used his inaugural speech to confront “American carnage.”
“We’ve never seen a president like this before. It’s different,” said retired Senator Tom Coburn, a Republican and fellow at the Manhattan Institute. “Half of America likes what he’s doing. They don’t like him, necessarily, but they like what he’s doing. He’s got to talk to all Americans. He’s got to explain what he’s doing and why he’s doing it.”
Staying on message is also Trump’s best chance to reach Democratic members of Congress. In the closely divided Senate, he must woo 10 Democrats from states he won comfortably in 2016 if he wants to advance his legislative agenda on immigration and infrastructure. To win their support, he’ll need to up his approval ratings with voters.
“The only way Trump will get things done is if he’s popular, if people turn against the politicians and say, 'do what Trump does,'” Fleischer said. “If he remains a president that solely represents his base, it will severely limit his ability to get anything done in Congress. If he gives a unifying speech and talks about things that elevate us, not divide us, he has a chance to move voters into his camp.”
It’s so rare for Trump to strike a presidential tone that it’s noteworthy when he does, said William Galston, a senior fellow at the Brookings Institution and former policy adviser to President Bill Clinton. For this speech in particular, it will be more important for him to stay on message.
“People were willing to give the benefit of the doubt last year because he was an unconventional president,” Galston said. “He’s fallen short. People are even more fed up with gridlock and hyper-partisanship now than they were when he took office.”
Trump will tout his signature legislative win as the “biggest tax cut and reform in American history,” said the administration official outlining the speech. He’ll emphasize his ongoing deregulatory agenda, the strength of the U.S. economy and a stock market that had its best year since Franklin Roosevelt.
“People will be reminded and in some cases surprised by how much President Trump has accomplished in his first year,” the administration official said.
His second-year agenda will focus on a $200 billion federal infrastructure spending package that could generate up to $1.8 trillion in total spending on roads, bridges, transit and other projects. The White House is planning to release a more detailed infrastructure plan in the weeks after the speech.
Immigration will be another major theme, with Trump using his pulpit to pressure Congress toward compromise on a plan to strengthen border protection, limit future immigration and give 1.8 million undocumented young immigrants — "Dreamers" — legal residency and a path to citizenship. That’s more than twice the number of "Dreamers" currently protected under President Barack Obama’s Deferred Action for Childhood Arrivals policy, or DACA.
He’s likely to accuse Democrats of playing politics on immigration amid growing opposition to a proposal put forward by the White House Thursday. Democrats, in turn, have invited dozens of "Dreamers" to watch the speech from the House gallery, a reminder of the human cost of not reaching a deal.
He’ll emphasize “fair and reciprocal” trade policy and reiterate his support for mutually beneficial bilateral trade deals while blasting abuses that take advantage of the U.S. economy and harm American workers. The administration official said the message on trade would be similar to one delivered in November at the Asia-Pacific Economic Cooperation summit.
He’ll address the nuclear threat from North Korea and emphasize a national security policy of “peace through strength,” the official said.
The president, who has been criticized for failing to follow through on promises to fight opioid addiction, will have a guest in the House gallery affected by drug addiction.
“Anything he can do to send a signal that he would like 2018 to be different — more collaborative and more open to the kind of compromise that gets the people's business done — would be in his interest,” Galston said.
Getty
If Donald Trump gets a little bored on his flight home from the World Economic Forum in Davos, Switzerland, he can always page through a book handed to him by a delegate not long after he arrived: “God and Donald Trump.”
The volume, written by Stephen Strang, a leading Pentecostal figure and the longtime publisher of Charisma magazine, is an easy read—part spiritual hagiography, part Fox News bulletin and part prophecy. It ultimately says far less about Trump than about the charismatic Pentecostals who were some of his earliest religious supporters and who now view his election as the fulfillment of God’s will.
The genre of spiritual hagiography last flourished during the presidency of George W. Bush, who was the subject of four books about religion and one documentary (“George W. Bush: Faith in the White House”) during his first term alone. In Bush, authors had something they could work with. He had a much-documented mid-life experience of being born again, was a regular church attender in Texas, and spoke about God and Jesus in ways that sounded natural.
Nevertheless, writers like David Aikman often resorted to intuiting Bush’s faith and presenting as evidence of his deep spiritual commitment his fondness for healthy food and exercise (does the Bible not direct believers to treat the body as a temple for God?) and the behavior of White House staff (“though manners are not specifically connected to George W.’s personal religious faith, it was as though the discipline he brought to his own life of prayer and Bible study filtered down into the work habits of everyone who worked with him”).
But if Aikman and others had to reach a bit to fill out a book about Bush and faith, their subject was practically St. Francis of Assisi compared with the current occupant of the Oval Office.
Strang, who sat down with Trump briefly during the campaign but did not interview him for the book, wisely spends little time trying to divine the president’s personal religious views and commitments—though he does devote a chapter to arguing that Trump’s children are “a reflection of his core values,” while his three marriages and multiple admitted affairs are a reflection of nothing of note. Instead, Strang attempts to explain evangelical fervor for Trump and provides a window into the world of charismatics, a subset of evangelical Christians who believe God still speaks to people through prophesies and is still actively involved in arranging the world of human affairs.
From early in Trump’s presidential candidacy, his biggest religious supporters—indeed, his only religious supporters for a while—were charismatic Christians like pastors Paula White and Darrell Scott. They were drawn to Trump, and he to them, because of their embrace of the prosperity gospel. Also sometimes referred to as “health and wealth” theology, this belief holds that God rewards faith with good health and financial success. By those very simple metrics, a billionaire like Donald Trump, whether his fortune came from family, scams or a higher power, must be a very faithful man.
Other religious conservatives, Strang argues, supported Trump in 2016 for reasons familiar to any Fox News viewer: a fear of globalism, the deep state, George Soros the former Nazi collaborator, wide-scale election fraud. They liked Trump because he said he liked them, told them they were persecuted, and vowed to stand up for them. He said he would bring back “Merry Christmas.” He told them they were important.
But there were other, more spiritual reasons as well. Strang outlines a string of charismatics who had visions—or who now retroactively claim to have had visions—that Trump would one day win the White House. A Catholic holy man named Thomas Zimmer who spent much of his life in Italy even claimed to have received a prophesy in the 1980s that Trump would “lead America back to religion.” And the book is filled with testimony after testimony from Christian leaders who were amazed to find themselves supporting Trump in 2016, who each claim that he was their very last choice up until he won the Republican nomination.
Trump holding up the book at Davos.
In fact, while some conservative Christians speak about Trump’s defeat of Hillary Clinton as the work of God, it seems the real divine intercession was in clearing the GOP field for Trump. The unspoken assumption for each of the religious figures Strang references—from Franklin Graham to Robert Jeffress to Kenneth Copeland—is that God would only want a Republican president and so if Trump captured the GOP nomination, then ipso facto he must be God’s choice. And the more unlikely the selection, the better proof it is of divine intent.
“Millions of Americans,” declared Jeffress at a July 2017 event his First Baptist Church of Dallas sponsored in Washington, D.C., “believe the election of President Trump represented God giving us another chance—perhaps our last chance to truly make America great again.”
Once it became clear to the community of conservative charismatics that Trump was God’s candidate, they mobilized to support his campaign. It’s in this area that Strang’s book is most useful, revealing the devotion and certainty of a faith group that went largely unnoticed throughout the presidential race. Cindy Jacobs, cofounder of the Reformation Prayer Network, organized 10,000 charismatics to “prayer walk” seven key states for Trump, asking God to move the hearts of voters in those states and to bless their work.
Another network called As One led 40-day prayer walks—40 days being a significant time period in the Bible—and cast their efforts as part of a spiritual battle against the forces of evil seen on the secular left and the candidacy of Hillary Clinton. Lou Engle, a prominent revivalist based in California, prevailed upon his supporters to engage in what he called an “Esther Fast,” which involved three days with no food or water, in order to beg God for mercy and victory.
At a certain point in “God and Donald Trump,” the recent theological gymnastics on display from Tony Perkins and Jerry Falwell, Jr., among others, to explain ongoing conservative Christian support for a president who (allegedly) paid off a porn star weeks before Election Day so she would keep quiet about their (alleged) affair become clear. There will be no point at which Trump’s most loyal evangelical and charismatic supporters declare they have had enough. Because to do so would be to admit that they were wrong, that God wasn’t behind Trump’s election, and that their Holy Spirit radar might be on the fritz. That it was, after all, about something as temporal and banal as hating his Democratic rival.
Strang was in New York for the Trump campaign’s victory party on November 8, 2016, and as he describes the euphoria of the evening, he shows just enough of his hand to validate this conclusion. “It was as if God had answered our prayers and the impossible had happened,” he writes. “We had a new president, one we believed God had raised up for a time such as this.”
“And perhaps best of all,” he continued, “we each thanked God in our own way that Hillary Clinton was not going to be the next commander in chief.”
Other religious conservatives, Strang argues, supported Trump in 2016 for reasons familiar to any Fox News viewer: a fear of globalism, the deep state, George Soros the former Nazi collaborator, wide-scale election fraud. They liked Trump because he said he liked them, told them they were persecuted, and vowed to stand up for them. He said he would bring back “Merry Christmas.” He told them they were important.
But there were other, more spiritual reasons as well. Strang outlines a string of charismatics who had visions—or who now retroactively claim to have had visions—that Trump would one day win the White House. A Catholic holy man named Thomas Zimmer who spent much of his life in Italy even claimed to have received a prophesy in the 1980s that Trump would “lead America back to religion.” And the book is filled with testimony after testimony from Christian leaders who were amazed to find themselves supporting Trump in 2016, who each claim that he was their very last choice up until he won the Republican nomination.
Trump holding up the book at Davos.
In fact, while some conservative Christians speak about Trump’s defeat of Hillary Clinton as the work of God, it seems the real divine intercession was in clearing the GOP field for Trump. The unspoken assumption for each of the religious figures Strang references—from Franklin Graham to Robert Jeffress to Kenneth Copeland—is that God would only want a Republican president and so if Trump captured the GOP nomination, then ipso facto he must be God’s choice. And the more unlikely the selection, the better proof it is of divine intent.
“Millions of Americans,” declared Jeffress at a July 2017 event his First Baptist Church of Dallas sponsored in Washington, D.C., “believe the election of President Trump represented God giving us another chance—perhaps our last chance to truly make America great again.”
Once it became clear to the community of conservative charismatics that Trump was God’s candidate, they mobilized to support his campaign. It’s in this area that Strang’s book is most useful, revealing the devotion and certainty of a faith group that went largely unnoticed throughout the presidential race. Cindy Jacobs, cofounder of the Reformation Prayer Network, organized 10,000 charismatics to “prayer walk” seven key states for Trump, asking God to move the hearts of voters in those states and to bless their work.
Another network called As One led 40-day prayer walks—40 days being a significant time period in the Bible—and cast their efforts as part of a spiritual battle against the forces of evil seen on the secular left and the candidacy of Hillary Clinton. Lou Engle, a prominent revivalist based in California, prevailed upon his supporters to engage in what he called an “Esther Fast,” which involved three days with no food or water, in order to beg God for mercy and victory.
At a certain point in “God and Donald Trump,” the recent theological gymnastics on display from Tony Perkins and Jerry Falwell, Jr., among others, to explain ongoing conservative Christian support for a president who (allegedly) paid off a porn star weeks before Election Day so she would keep quiet about their (alleged) affair become clear. There will be no point at which Trump’s most loyal evangelical and charismatic supporters declare they have had enough. Because to do so would be to admit that they were wrong, that God wasn’t behind Trump’s election, and that their Holy Spirit radar might be on the fritz. That it was, after all, about something as temporal and banal as hating his Democratic rival.
Strang was in New York for the Trump campaign’s victory party on November 8, 2016, and as he describes the euphoria of the evening, he shows just enough of his hand to validate this conclusion. “It was as if God had answered our prayers and the impossible had happened,” he writes. “We had a new president, one we believed God had raised up for a time such as this.”
“And perhaps best of all,” he continued, “we each thanked God in our own way that Hillary Clinton was not going to be the next commander in chief.”
Nhật báo New York Times đưa tin: Tháng Sáu Năm 2918, Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump ra lệnh sa thải Cố Vấn Đặc Biệt Robert Mueller, người giám sát cuộc điều tra về nghi vấn Nga can dự vào cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2018. Tuy nhiên, việc sa thải đã được bãi bỏ, sau khi ông Donald McGahn II, cố vấn của Tòa Bạch Ốc, đe dọa sẽ từ chức chứ không thực hiện mệnh lệnh sa thải ông Robert Mueller. Nguồn tin này, do bốn người ẩn danh thân cận với sự việc nói trên cho biết.
Công Tố Viên Đặc Biệt Robert Mueller. Ảnh: The New York Times
Thời đó, giữa làn sóng truyền thông báo chí cho rằng, cuộc điều tra của Công Tố Viên Robert Mueller có thể bị đình chỉ, Tổng Thống đưa ra ba vấn đề mâu thuẫn quyền lợi của ông Robert Mueller khi điều tra.
Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump. Ảnh: NBC News
Thứ nhất, theo lời Tổng Thống, ông Robert Mueller có thể có thành kiến với Tổng Thống, vì tranh chấp nhiều năm trước, về lệ phí câu lạc bộ Trump National Golf Club tại Sterling. Virginia, ông Mueller lúc đó là giám đốc FBI, đã rút ra khỏi cương vị hội viên ở đó. Thứ hai, cũng theo lời Tổng Thống, ông Robert Mueller không thể chí công vô tư, bởi vì ông từng làm việc cho công ty luật, trước đây đại diện cho ông Jared Kushner, con rể của Tổng Thống. Thứ ba, Tổng Thống nói rằng, ông Robert Mueller cũng từng được phỏng vấn để trở lại làm giám đốc FBI, một ngày trước khi ông được bổ nhiệm giữ vai trò Công Tố Viên đặc biệt vào Tháng Năm năm 2017.
Hoa kỳ : Đảng Dân Chủ bác bỏ dự thảo luật về nhập cư
Lãnh đạo nhóm Dân Chủ tại Hạ Viện, Nancy Pelosi, là người cương quyết chống đối dự thảo luật nhập cư của tổng thống Donald Trump. Ảnh 20/01/2018, tại Washington.REUTERS/Joshua Roberts
Dự thảo mới của tổng thống Trump về nhập cư đưa ra trước Quốc hội Mỹ vào hôm thứ Năm đã không được đón nhận như ông mong muốn : Đảng Dân Chủ cũng như một số nghị sĩ đảng Cộng Hòa đã bác bỏ đề nghị của tổng thống.
Thông tín viên RFI, Eric de Salve, từ San Francisco, cho biết chi tiết :
"Donald Trump đã cho là thỏa hiệp của ông "vô cùng hào phóng", nhưng văn kiện đã bị các nghị sĩ Dân Chủ bác bỏ ngay. Văn bản được ông Stephen Miller, một trong những người cố vấn bảo thủ nhất của ông Trump, soạn thảo. Dự thảo đề nghị cấp quốc tịch cho số 1,8 triệu người không giấy tờ hợp lệ, trong đó có sinh viên đã được tạm thời hợp pháp hóa trong chương trình DACA của ông Barack Obama. Đảng Dân Chủ xem đây là một ưu tiên chính trị.
Nhưng đánh đổi lại thì Quốc Hội phải thông qua một ngân sách 25 tỷ đô la để xây bức tường dọc biên giới Mêhicô. Ngoài điều kiện này còn những biện pháp giảm nhập cư : tăng tốc việc trục xuất và chấm dứt đoàn tụ gia đình.
Đối với đảng Dân Chủ các hạn chế đó quá nghiêm ngặt. Hơn nữa, họ vẫn xem bức tường là một sự kỳ thị người nước ngoài. Thượng nghị sĩ Florida cho đó là "những biện pháp độc hại và không hiệu quả." Ngay trong các nghị sĩ đảng Cộng Hòa, một số người cảnh báo là Thượng Viện sẽ không thông qua văn bản.
Nga : Biểu tình trên cả nước phản đối bầu cử giả hiệu
Biểu tình tại Saint Petersbourg ủng hộ nhà đối lập Nalvany, phản đối bầu cử giả hiệu, ngày 28/01/2018REUTERS/Anton Vaganov
Hôm nay 28/01/2018, khắp nơi trên nước Nga dân chúng biểu tình lên án cuộc bầu cử tổng thống tháng Ba tới, theo lời kêu gọi của nhà đối lập với chế độ Putin. Ông Nalvany bị bắt khi tham gia tuần hành. Cảnh sát đột nhập văn phòng của lãnh đạo đối lập tại Matxcơva.
Theo AFP, cảnh sát đã phá khóa, đột nhập văn phòng của ông Nalvany vào sáng nay và bắt đi một nhân viên. Ê kíp của ông Navalny cho biết an ninh đã cắt đứt buổi truyền trực tiếp các cuộc biểu tình tại miền đông nước Nga. Cảnh sát cũng bắt đi nhiều nhân viên của Quỹ chống tham nhũng (FBK), một tổ chức do ông Nalvany sáng lập.
Biểu tình đã diễn ra tại gần 120 thành phố, thị trấn trên khắp nước Nga, kể cả các thành phố miền Viễn Đông như Yakutsk, nơi nhiệt độ xuống âm 45°C.
Chính quyền Nga cảnh báo không cho phép bất cứ cuộc tập hợp « bất hợp pháp nào », và đặc biệt cấm biểu tình tại thủ đô Matxcơva và thành phố Saint Petersbourg. Cảnh sát bao vây nhà của ông Nalvany tại Matxcơva từ sáng.
Ông Nalvany bị câu lưu tại trung tâm thủ đô, ít phút sau khi ông xuống đường tuần hành. Tổng cộng khoảng 4.000 người tham gia tuần hành riêng tại Matxcơva, theo ban tổ chức. Hơn một nghìn người xuống đường tại Saint Petersbourg. « Nước Nga không Putin » là khẩu hiệu xuất hiện nhiều trong biểu tình. Trước đó, lãnh đạo đối lập Nga Alexei Nalvany kêu gọi dân chúng tuần hành đông đảo trên khắp cả nước ngày hôm nay, để phản đối « trò lừa đảo » của chính quyền, với cuộc bầu cử mà tổng thống mãn nhiệm Putin coi như nắm chắc thắng lợi, vì không có đối thủ.
Về không khí tại Matxcơva trước cuộc biểu tình, thông tín viên Daniel Vallot có bài tường trình :
« Những người tranh đấu nổi giận, đa số họ là người tình nguyện ủng hộ ông Nalvany ngay từ thời kỳ đầu. Đối với họ, lẽ ra nhà lãnh đạo đối lập đã phải được phép ứng cử tổng thống.
Chủ nhật hôm nay, họ sẽ xuống đường bất chấp nguy cơ bị chính quyền bắt bớ. Ông Alexandre Knyazev - một người phụ trách cơ sở của lãnh đạo đối lập Alexeï Navalny tại thủ đô Matxcơva - cho biết : ‘‘Chúng tôi muốn xuống đường để chứng minh là chúng tôi tồn tại ! Chúng tôi không chấp nhận ông Putin tự chọn cho mình các đối thủ. Cá nhân tôi sẽ tham gia chiến dịch của Nalvany để ông ấy có thể ra ứng cử. Tôi cho rằng các quyền Hiến định của mình bị xâm phạm chừng nào ông Nalvany không được phép. Tôi phải xuống đường để bảo vệ quyền của mình.’’
Lãnh đạo đối lập Nalvany hy vọng dân chúng xuống đường đông đảo để duy trì ngọn lửa nhiệt huyết của những người ủng hộ ông. Trong lúc cuộc tranh cử tổng thống chuẩn bị bước vào giai đoạn quyết liệt, lãnh đạo đối lập Nga hy vọng hình ảnh của ông sẽ không bị che lấp bởi các ứng cử viên được điện Kremlin cho phép ra đối đầu với tổng thống Putin ».
Theo thăm dò dư luận của Levada hồi tháng 11/2017, chỉ có 58% người Nga sẵn sàng đi bỏ phiếu, so với 69% hồi bầu cử tổng thống 2012 và 75% năm 2008.
Chùa Xá Lợi
By Trang Nguyên
Chùa Xá Lợi là một trong số ít ngôi chùa xây vào khoảng giữa thế kỷ 20, khởi công năm 1956 đến 1958 làm lễ khánh thành. Thời điểm này, về mặt kiến trúc xây dựng ở Sài Gòn bùng nổ kiểu tân thời, với nhà cửa có mặt tiền vách tô đá rửa. Chùa Xá Lợi cũng vậy, vách tường bao quanh chính điện tô đá rửa màu vàng nhạt, khác hẳn những ngôi chùa ở Sài Gòn ngày trước. Tất nhiên sắc thái truyền thống của chùa vẫn được giữ gìn nhưng không gian bên trong thông thoáng hơn.
Chùa Xá Lợi bên cổng phụ đường Lê Văn Thạnh (nay là Sư Thiện Chiếu) Nguồn: Manhhaiflicks
Hai kiến trúc sư Ðỗ Bá Vinh và Trần Văn Ðường là người thực hiện đồ án, còn hai kỹ sư Lê Văn Hổ và Trương Ðăng Khoa thực hiện xây dựng công trình. Chùa Xá Lợi xây dựng bằng bê tông cốt thép gồm ba công trình chính: Chánh điện kết hợp với hội trường hai tầng, tầng trên là chánh điện, tầng dưới làm hội trường dùng để hội họp và giảng dạy Phật Pháp. Trong chính điện chỉ đặt duy nhất một tượng Phật Thích Ca ngồi trên bệ thờ, tượng do Trường Mỹ Nghệ Biên Hoà đắp bằng bột đá nguyên thủy màu hồng, sau này được sơn son thếp vàng. Chung quanh chánh điện phía trên vách tường trang trí bằng những bức tranh do hoạ sĩ Nguyễn Văn Long vẽ đời sống Phật Thích Ca từ lúc sinh ra cho đến khi nhập Niết Bàn. Bên trái là một khu nhà dùng làm thư viện, văn phòng, phòng ăn, phòng tăng ni và nhà vãng sanh. Bên trái cổng Tam quan là ngôi tháp chuông 7 tầng cao 37 mét, xây xong năm 1961 dưới sự chứng kiến của Hoà thượng Thích Thiện Chiếu.
Bên trong chánh điện duy nhất chỉ có tượng Phật Thích Ca Ảnh: Doulas Ross
Cổng chính của chùa mở ra đường Bà Huyện Thanh Quan, đối diện bên kia đường là trường Nữ trung học Gia Long. Do đó quanh chùa từ đường Ngô Thời Nhiệm kéo dài gần đến cổng chùa, trở thành địa điểm bán chè nước đá, sâm bổ lượng, bò bía, bột chiên hấp dẫn mấy cô nữ sinh tan học và khách qua đường thích ăn vặt lại được thư thái dưới khung cảnh thanh tịnh giữa những tàn cây cổ thụ cao su tỏa bóng mát. Nhưng khung cảnh thanh tịnh thật sự ít người ghé đến, đó là con đường cụt nhỏ mang tên Lê Văn Thạnh (sau này gọi là Sư Thiện Chiếu thông với đường Nguyễn Thông) bên cổng phụ trong sân chùa có một cây bồ đề to lớn do đạo hữu Trần Khoan Hậu lấy giống ở Colombo đem về trồng thay thế cho cây bồ đề của Ðại đức Narada mang từ Ấn Ðộ tặng chùa Phước Hoà hồi năm 1953 (bứng về trồng tại chùa Xá Lợi sau khi khánh thành chùa một thời gian ngắn thì chết).
Chùa Xá Lợi không đơn thuần là một ngôi chùa mà là nơi làm việc của Hội Phật học Nam Việt . Khi còn sơ khai trụ sở của hội đặt tại chùa Phước Hoà ở khu Bàn Cờ. Ðến năm 1955, Hội Phật học Nam Việt thương lượng và được Câu lạc bộ Ðông Dương nhượng lại cho phần đất rộng 2500m vuông để xây chùa với số tiền tượng trưng một đồng bạc Việt Nam. Ðồng thời Hội cũng được chính phủ ký giấy cho phép mở cuộc lạc quyên. Kết quả thu được hơn 3 triệu đồng, trong khi theo tính toán công trình xây Chùa Xá Lợi lên đến 7 triệu đồng. Số tiền còn thiếu Hội Phật học phải mở thêm nhiều cuộc lạc quyên sau đó và nhờ sự giúp đỡ của các mạnh thường quân đạo hữu để hoàn thành. Do đó, một số hạng mục trang trí nội thất và cảnh quan của chùa phải kéo dài đến qua những năm đầu thập niên 1960 mới hoàn thiện mỹ mãn.
Mặt trước Chùa Xá Lợi ngó ra đường Bà Huyện Thanh Quan Ảnh: Panoramio
Sở dĩ chùa có tên Xá Lợi do chùa xứng đáng được chọn làm nơi thờ phụng ngọc Xá Lợi Di bảo Thế Tôn. Tuệ Minh Ðạo Nguyễn Ðức Can viết trong phần khảo luận Tôn giáo và Dân tộc về lịch sử và quá trình phụng thỉnh Xá Lợi tại Sài Gòn như sau:
Năm 1952, phái đoàn Phật Giáo Tích Lan (Sri-lanka) đi dự phiên họp lần thứ hai của hội Phật Giáo Thế giới (World fellowship of Buddhists), tổ chức tại Tokyo – Nhật Bản, có phụng thỉnh theo một viên ngọc Xá Lợi của Ðức Phật để tặng cho Phật Giáo Phù Tang. Phái đoàn đáp tàu La Marseillaise phải ghé bến Saigon 24 giờ. Tiến sĩ Malalasekera, chủ tịch hội Phật giáo Thế giới, đánh điện cho Hội Phật học Nam Việt tổ chức cung nghinh Xá Lợi lên bờ cho công chúng chiêm bái trong thời gian tàu ghé vào Sài Gòn.
Ðược sự ủy nhiệm của Thượng tọa Tố Liên, đại diện của Hội Phật giáo Thế giới tại Việt Nam và các tập đoàn trong Tổng hội Phật giáo Việt Nam ủy nhiệm, Hội Phật học Nam Việt đứng ra tổ chức một ủy ban liên phái gồm 11 đoàn thể cung nghinh Xá Lợi, số lượng tham dự lên đến nửa triệu người (phỏng ước của báo chí) làm cho nhà cầm quyền Việt Pháp lúc bấy giờ phải kinh ngạc trước tiềm lực tinh thần của Phật Giáo.
Toà tháp chuông 7 tầng của Chùa Xá Lợi Ảnh: Fred Wehausen
Xá Lợi được cung nghinh trên một kiệu hoa kết hình Bạch Tượng, từ bến nhà rồng của hãng Messageries Maritimes về “nhà kiếng” (trụ sở Tổng Liên Ðoàn Lao Công Việt Nam) do dân chúng thấy toà nhà có nhiều cửa sổ kiếng, được trang trí làm nơi thờ tạm để lấy chỗ rộng rãi cho công chúng đến chiêm bái. Từ 11 giờ trưa đến 3 giờ sáng hôm sau, thiện nam tín nữ nối gót nhau đến dâng hương đảnh lễ không lúc nào dứt. Ðến 5 giờ sáng, 11 tập đoàn họp trở lại để phụng thỉnh Xá Lợi xuống tàu đi đến Nhật Bản.
Với sự tha thiết của tín đồ Phật Giáo Việt Nam như thế, sang năm sau (1953) Ðại đức Narada Maha Thera, tọa chủ chùa Vajirarama ở Tích Lan sang Việt Nam, phụng thỉnh theo 3 viên Xá Lợi và 3 cây Bồ Ðề con, để dâng cúng cho 3 nơi: Phật giáo Nguyên Thủy (chùa Kỳ Viên), Phật giáo Bắc Tông và Phật giáo Cao Miên (theo lời tuyên bố của Ðại đức khi đến phi trường Tân Sơn Nhất).
Sau cuộc phân chia Xá Lợi, phần của Phật Giáo Bắc Tông được Hội Phật Học cùng các đoàn thể bạn hợp sức cung nghinh ra nhà kiếng cho dân chúng chiêm bái 3 ngày, 3 đêm, và ngay tại đây, Ðại đức Narada làm lễ kính giao cho Ông Ưng An, khâm sai của Hoàng Thái Hậu. Ba ngày chiêm bái đã xong, một phái đoàn gồm có Ðại đức Narada, Ðại đức Bửu Chơn, Ông Ưng An, Ông Lê Văn Hoạch – Phó Thủ tướng kiêm Tổng trưởng thông tin của chính phủ Bảo Ðại, Ông Nguyễn Văn Hiếu – Hội trưởng hội Phật giáo Nguyên Thủy và đạo hữu Chánh Trí Mai-Thọ-Truyền, phụng thỉnh tháp vàng (do gia quyến ông Võ-Văn-Trọng ở Nam Vang cúng) lên Ban Mê Thuộc. Tại tư dinh, Bà Ðoan Huy-Hoàng thái hậu khăn áo chỉnh tề trong cảnh trầm hương nghi ngút quỳ tiếp ngọc báu.
Gần hai năm sau, Bà Từ Cung quyết định giao cho Tổng hội Phật giáo Việt Nam trách nhiệm phụng thờ ngọc Xá Lợi. Tổng hội xét công lao của Hội Phật học Nam Việt, đã ủy nhiệm cho Hội nhiệm vụ thờ phụng, lúc ấy trụ sở của Hội còn đặt tại chùa Phước Hòa ở khu Bàn Cờ, cũ kỹ và chật hẹp. Ðến năm 1955, Hội Phật học Nam Việt quyết định xây dựng chùa Xá Lợi, để có nơi xứng đáng phụng thờ Di Bảo Ðức Thế Tôn và đủ chỗ cho thiện tín đến lễ Phật chiêm bái Xá Lợi.
Đừng than thân trách phận, giàu sang hay khốn khó chỉ khác nhau 1 điều duy nhất này
Những lo toan, phiền muộn của cuộc sống một lúc nào đó sẽ khiến bạn cảm thấy mệt mỏi và bất lực. Bạn nhận thấy dù nỗ lực, cố gắng tới mức nào vẫn không đạt được những điều bản thân mong đợi. Kỳ thực, trong đời này, việc chúng ta trở nên giàu sang, hạnh phúc hay không chỉ khác nhau ở một điều duy nhất.
Có một chàng trai thường xuyên than phiền về số phận của mình. Anh cảm thấy cuộc đời đối với anh cái gì cũng không tốt. Bạn bè đối xử với anh không như anh mong đợi, công việc của anh không hấp dẫn, không mang lại thu nhập cao, mọi tài sản anh đang sở hữu từ trang phục cho tới điện thoại, xe hơi đều không phải đồ cao cấp.
Một hôm, chàng trai ngồi trong công viên nhìn ngắm trung tâm thương mại sang trọng bên kia đường với dòng người mua sắm tấp nập và cảm thấy vô cùng buồn rầu, ủ rũ. Vừa lúc đó, một ông lão đi ngang qua và dừng lại hỏi han, trò chuyện với chàng trai.
“Chàng trai trẻ, việc gì khiến cháu buồn rầu đến vậy?”.
“Ông ơi, cháu không hiểu sao mỗi ngày cháu đều làm việc chăm chỉ, vất vả nhưng vẫn rất nghèo”.
“Nghèo ư? Cháu là một người rất giàu có đấy chứ”.
“Chưa có ai nói với cháu như vậy, cháu thực sự rất nghèo ông ạ”.
“Nếu bây giờ ta muốn một ngón tay của cháu và ta sẽ trả cháu 30 đồng tiền vàng, cháu có đồng ý không?”.
“Không đâu ông ạ!”.
“Nếu bây giờ ta muốn một bàn tay của cháu và ta sẽ trả cháu 300 đồng tiền vàng, cháu có đồng ý không?”.
“Không bao giờ ông ạ, cháu không thể lấy bàn tay của cháu đổi lấy số tiền ấy được”.
“Nếu bây giờ ta muốn đôi mắt của cháu và ta sẽ trả cháu 3000 đồng tiền vàng, cháu thấy thế nào?”.
Những lo toan, phiền muộn của cuộc sống một lúc nào đó sẽ khiến bạn cảm thấy mệt mỏi và bất lực. (Ảnh: Pinterest.com)
Chàng trai mỉm cười nhìn ông lão. Anh đưa tay lên lần theo từng đường nét trên đôi mắt của mình, kể cả những nếp nhăn hằn lên theo những năm tháng cuộc đời đầy vất vả, suy tư. Bất chợt, anh thấy hạnh phúc khi nhận ra đôi mắt luôn mang đến cho anh cơ hội được nhìn ngắm và chiêm ngưỡng tất cả mọi điều trên thế gian.
Có đôi khi là những hình ảnh xúc động về một tấm lòng tốt, có lúc là nụ cười rạng rỡ và thân thiện của những người xung quanh anh, cũng có lúc lại là những mảnh đời bất hạnh, thiệt thòi. Sau giây phút, anh quay sang nói với ông lão: “Không ông ạ”.
Ông lão lại tiếp tục thuyết phục: “Cháu muốn trở nên giàu có, vậy ta sẽ đưa cho cháu 30.000 đồng tiền vàng để đổi lấy sinh mệnh của cháu. Cháu có đồng ý không?”.
Đặt tay lên ngực, chàng trai cảm nhận từng nhịp đập của trái tim mình. Anh nhớ lại tất cả những ngày tháng đã qua, từ khi còn là một cậu bé được mẹ bế bồng nâng niu cho tới những năm tháng sinh viên luôn ấp ủ khát khao và mơ mộng. Cuộc sống của anh vẫn luôn đầy đủ những sắc màu rạng rỡ, tươi đẹp khi anh thực sự là chủ nhân của cuộc đời mình.
Đến lúc này anh cũng nhận ra sinh mệnh quý giá đến nhường nào, bởi nó là thứ duy nhất trên đời có thể mang đến cho anh tất cả, cũng là thứ không tiền bạc hay vật chất nào sánh được. Chàng trai nhìn ông lão, những giọt nước mắt xúc động của sự thức tỉnh vẫn còn đọng lại trên khóe mắt của anh. Anh nói: “Cháu sẽ không đánh đổi sinh mệnh của mình lấy bất kỳ điều gì”.
Câu chuyện của chàng trai đã đánh thức chúng ta khỏi giấc mộng lâu dài không lối thoát. Chúng ta trong một xã hội bộn bề, trong một môi trường nơi đồng tiền được xem là vạn năng thường lãng quên sự biết ơn và cảm giác hài lòng của mình. Bởi ta nhận ra ngay cả khi mình thất bại, cuộc sống vẫn tấp nập, vẫn muôn màu muôn vẻ.
Kỳ thực, cuộc sống của chúng ta được hình thành bởi suy nghĩ, niềm tin và mong muốn. Khi con người lớn dần lên theo năm tháng, mong muốn trở nên rõ nét thành những thói quen và nếp sống hàng ngày.
Thói quen được hình thành vô thức, là một trong những công cụ mang lại sức mạnh khiến con người thay đổi khi đó là những thói quen tích cực. Ngược lại, thói quen tiêu cực sẽ nhanh chóng rút kiệt sức mạnh của tự thân chúng ta, khiến ta liên tục rơi vào tình trạng bị “đánh bại”.
Than phiền chính là thói quen như vậy. Nó đánh cắp năng lượng và thời gian của chúng ta, là kẻ thù của thành công và hạnh phúc.
Than phiền chính là thói quen như vậy. Nó đánh cắp năng lượng và thời gian của chúng ta, là kẻ thù của thành công và hạnh phúc. (Ảnh: w-dog.net)
Phần lớn chúng ta đều xuất phát từ sự không hài lòng trên bề mặt dẫn đến tâm thái không an hòa, từ đó mà than phiền, chán nản và ngày càng lún sâu vào tuyệt vọng.
Tuy nhiên, người xưa đã từng giáo huấn rằng: coi trọng tiền bạc, con người sẽ sống rất khổ, lấy con cái làm trung tâm, con người sẽ sống rất mệt, lấy tình yêu làm gốc, con người sẽ dễ bị tổn thương.
Nếu trong dòng chảy bất tận của xã hội, ta không thể tìm cho mình mục tiêu và giá trị sống, không thể tìm ra điều gì là thực sự quan trọng và có ý nghĩa với sinh mệnh bản thân mình, ta sẽ mãi mãi lang thang trên con đường tìm kiếm sự hài lòng và hạnh phúc, ta sẽ đi mãi mà chẳng thể tới bến tới bờ.
Quả thực, được và mất trong cuộc sống của chúng ta chỉ là sự tương đối. Là được hay là mất, tất cả hoàn toàn phụ thuộc vào nhận thức và cách đối đãi của chính chúng ta. Nếu không hiểu giá trị của sự trân quý thì cho dù bạn có nắm giữ bao của cải vật chất cũng không thể có được niềm vui.
Nếu không hiểu được sự khoan dung độ lượng thì cho dù có nhiều bạn bè đến đâu thì cuối cùng họ cũng sẽ rời xa bạn. Nếu không hiểu được sự biết ơn thì dù bạn có ưu tú xuất sắc đến mấy cũng khó thành công.
Rốt cuộc, hạnh phúc đích thực với con người trên thế gian này là gì? Chính là luôn hài lòng với những gì mình có và không ngừng nuôi dưỡng một tâm hồn thuần khiết, thuần thiện. Đó là điều duy nhất có thể nói lên rằng cuộc đời bạn là giàu sang hay khốn khó mà thôi.
Một người chỉ có bồi dưỡng đạo đức tốt đẹp, nhân ái, thiện lương, mang trong mình lòng biết ơn, người ấy mới tràn đầy dòng năng lượng thuần chính. Khi thân thể tràn ngập dòng năng lượng thuần chính thì sẽ tự hấp thụ những thứ tốt đẹp, thuần chính trong đất trời.
Từ xưa đến nay, các bậc thánh nhân đều nói rằng “Đức” kết nối và tương hợp với trời và đất. Người nào có nhiều Đức tất sẽ được trời xanh bảo hộ, phù trợ. Đức chính là tài sản lớn nhất của đời người.
Lý Minh
Đàn ông thông thái chọn vợ nhìn vào đức hạnh chứ không phải nhan sắc
Ta thường nghe nói “Sau lưng người đàn ông thành đạt chính là bóng dáng một người phụ nữ”, ý là sự thành công một đời của người đàn ông nằm ở đóng góp to lớn của người phụ nữ bên cạnh họ. Vậy người phụ nữ như thế nào mới có thể giúp người đàn ông thành tựu đến như vậy?
Ngày nay sắc đẹp người phụ nữ được ca ngợi và hình tượng hóa, nhiều người còn cho rằng “Hồng nhan bạc triệu” nên ra sức chạy theo trào lưu phẫu thuật thẫm mỹ, với ý nghĩ sẽ đổi đời và kiếm được “đại gia”.
Nhưng quay ngược thời gian về với lịch sử xa xưa, những bậc anh hùng cái thế, làm nên việc lớn lưu danh thiên hạ, thì sau lưng họ là bóng dáng của một người vợ đức hạnh, tài trí chứ không phải là nhan sắc, thậm chí nhan sắc còn rất tầm thường có thể nói là “ma chê quỷ hờn”.
Gia Cát Lượng từng có bài tản văn như thế này:
“Phụ nữ xấu như tách trà. Ngồi trong sân vắng vẻ, tách trà như tâm tình của cô gái. Xuân qua thu lại, thế sự như mây. Người đời hay nói: rượu, thuốc lá, trà là ba báu vật của đàn ông. Tài nữ như thuốc lá, mỹ nữ như rượu nồng, còn phụ nữ xấu chỉ lặng lẽ như trà tỏa hương. So với hương trà man mác, vô luận khói thuốc đắng cay hay men rượu nồng nàn, đều thành dung tục. Song người đời lại say mê sự kích thích của rượu và thuốc lá, ít ai thư thái để tận hưởng vị thanh khiết của trà.
Đúng vậy, phụ nữ xấu thì không lồ lộ vẻ đẹp trời ban, song tâm hồn họ thanh tao như hương trà. Xa lánh thế gian huyên náo mới có thể giữ được sự thuần khiết của tâm hồn, mới có thể hiểu nhã thú của đời người. Phụ nữ xấu, bất kể đi làm hay ở nhà, việc gì họ làm cũng chỉn chu. Phụ nữ xấu cũng lương thiện, biết hy sinh, không cầu báo đáp, không tranh giành, hệt như hương trà u mặc thời ẩn thời hiện.
Song, trong khi người đời tán dương tài nữ, ca ngợi mỹ nữ thì họ lại đối xử với phụ nữ xấu thật bất công. Phụ nữ xấu chan chứa thương yêu mà không một ai nhớ họ, nhưng họ cũng không để ý mà chỉ rút vào im lặng. Trong khi những người đẹp làm bao chuyện ầm ĩ, người phụ nữ nhan sắc tầm thường vẫn thản nhiên giữ gìn mỹ đức.
Có một điều an ủi, nhiều người đẹp khi trút lớp phấn son ra, họ xấu hổ không còn dám đứng trước phụ nữ xấu. Phụ nữ xấu yêu ai, người đó sẽ là người tình trong mộng. Họ khiêm nhường, như tách trà. Một làn gió nhẹ thổi qua, mặt tách trà gợn sóng, chờ đợi người tới thưởng thức. Mà người thưởng trà sẽ có được một đời hạnh phúc“.
Sắc đẹp như năm tháng, rồi cũng sẽ tàn theo tháng năm, tâm hồn đẹp mới tồn tại mãi. (Ảnh: Pinterest)
Không ngẫu nhiên mà một bậc tài trí hơn người, thận trọng mọi việc, bách chiến bách thắng, tiếng tăm lừng lẫy vang danh bốn bể như Gia Cát Lượng lại viết bài tản văn nghe thâm thúy đến vậy. Bởi lẽ, vợ của ông là một cô gái “xấu xí hơn người” nhưng tài đức không ai bì kịp, Hoàng Nguyệt Anh.
Sử sách ghi lại rằng bà Hoàng Nguyệt Anh vốn là là một cô gái thô kệch, tóc vàng, da đen, thậm chí trên da còn nổi lên chút nhăn nheo như da gà khiến người ngoài nhìn vào không khỏi “phát run”. Nhưng phẩm chất đức hạnh của bà lại nổi tiếng khắp nơi xa gần. Bà là con gái của danh sĩ Hoàng Thừa Ngạn ở Hà Nam.
Hoàng Nguyệt Anh tuy là cô gái xấu xí nhưng có kỳ tài, không phải là nữ nhi bình thường trong thiên hạ. Bà có khả năng chế tác “robot” từ gỗ, chẳng hạn như chó gỗ có khả năng phát hiện người lạ và nghe lời khi bị chủ mắng, hay người gỗ có khả năng nấu cơm, nấu mỳ, không những vậy, tốc độ rất nhanh, động tác cũng rất chuẩn xác…
Ngoài ra, Hoàng Nguyệt Anh cũng không ít lần giúp đỡ phu quân xử lý việc quân sư đại sự. Ví như sáng chế “Trâu gỗ” vận chuyển quân lương, giảm tải cho 10 vạn đại quân. Hay như phát minh ra một loại vũ khí mới gọi là “Nỏ Liên Châu”, loại nỏ này phát ra uy lực khủng khiếp. Tương truyền đại tướng Trương Cáp của nước Nguỵ chính là bị nỏ này bắn chết. Bà lo lắng cho phu quân khi đến phương nam vào mùa hè thời tiết có nhiều chướng khí nên đã phát minh ra “Gia Cát Hành Quân Tán” và “Ngoạ Long Đan” để phòng khi mắc bệnh dùng.
Ngoài khả năng chế tác siêu phàm thì bà còn là một phụ nữ gia đình khéo léo, giỏi thêu thùa, may vá, vẽ tranh, trồng cây, nấu ăn. Sau khi về làm vợ Gia Cát Lượng thì mọi việc lớn bé trong nhà đều một tay bà chu toàn. Bạn hữu đến nhà đều được bà thết đãi rất nồng hậu nên ai ai cũng không ngớt lời ngợi khen. Con cái sinh ra đều được bà thai giáo từ bé. Chính nhờ người vợ hiền thảo như vậy mà Gia Cát Lượng có thể chuyên tâm lo việc đại sự quốc gia, làm nên việc lớn.
Hoàng Nguyệt Anh tuy không phải tuyệt sắc giai nhân, nhưng bù lại có trí thông minh và sắt son trọn vẹn vì chồng. (Ảnh: Youtube)
Là một người thông minh như Gia Cát Lượng đương nhiên ông biết rằng người mình cần lấy mà một hiền thê chứ không phải là “Bình hoa”. Và cũng không riêng Hoàng Nguyệt Anh mà trong lịch sử Trung Quốc còn có những người phụ nữ xấu “ma chê, quỷ hờn” lại khiến các bậc trượng phu phải kính nể, xem trọng về tài đức như hoàng hậu Mô Mẫu, hoàng hậu Chung Vô Diệm hay Nguyễn Thị, Mạnh Quang.
Cổ ngữ có câu: “Lấy vợ coi trọng hiền đức”. Bậc thánh nhân và những người có phẩm hạnh đạo đức cao thượng đều coi trọng đạo đức, hành thiện, kính trời, biết mệnh, không chấp trước vào danh lợi mà nghiêm túc tuân thủ lễ pháp kết hôn, coi trọng đạo vợ chồng. Họ cho rằng, chỉ người phụ nữ có phẩm hạnh đạo đức, hiền thục, trí tuệ mới có thể tề gia, dạy bảo con trở thành người tốt.
Trong Đạo gia từng có câu: “Dung nhan đoan trang, mộc mạc mới thể hiện ra giá trị của khí chất. Phục sức nếu quá xa hoa thì sẽ lộ ra sự dung tục”. Ý tứ chính là đề cao chuẩn mực đạo đức của người phụ nữ, khích lệ sự cần kiệm, chăm lo việc nhà, chú trọng tu dưỡng nội tâm, làm phong phú trí tuệ của bản thân, không nên tiêu phí quá nhiều thời gian, tiền bạc vào trang sức, quần áo và trang điểm cho vẻ bề ngoài.
Người phụ nữ như vậy mới có thể trở thành người phụ nữ thực sự hiền đức. Người xưa cũng cho rằng, chỉ có người phụ nữ thực sự có giáo dưỡng, có trí tuệ mới có thể phụ giúp chồng làm thành việc lớn và dạy dỗ con cái thành người hiền tài. “Giúp chồng, dạy con” vừa là trách nhiệm và cũng là lời khen ngợi đối với phụ nữ thời xưa.
Kinh Thánh có ghi chép về người phụ nữ rằng: “Chớ tìm kiếm phục sức bề ngoài như giắt tóc, đeo đồ vàng, mặc áo quần lòe loẹt; mà hãy tìm kiếm trang sức giấu ở trong lòng, tức là sự tinh sạch chẳng hư nát của tâm hồn dịu dàng im lặng, điều đó mới là sự quý giá trước mặt Đức Chúa Trời”.
Cổ nhân ca ngợi phụ nữ có khí chất bao gồm: Nghi thái (lễ tiết), ngữ thái (giọng điệu lời nói), tình thái (biểu đạt tình cảm), khí thái (tính cách), tâm thái (biểu hiện nội tâm), và thần thái (hàm dưỡng tinh thần), sau đó mới đến tư thái (dáng dấp dung mạo).
Vẻ đẹp đầu tiên phải là vể đẹp trong tâm hồn, bề ngoài chỉ là thứ yếu. (Ảnh: Pinterest)
Sức hút của người phụ nữ thì 7 phần ở tinh thần 3 phần mới nằm ở dung mạo. Khi khí chất toát ra từ bên trong, thì vẻ đẹp này sẽ lâu dài hơn, lôi cuốn hơn, và sẽ không mất đi theo thời gian mà càng lúc càng được bồi đắp. Người phụ nữ mà từng lời nói cử chỉ hành động đều mang theo một khí chất riêng, thì sẽ khiến người ta yêu thích và trân trọng.
Sắc đẹp có thể phai tàn theo thời gian nhưng phẩm hạnh và tài trí thì sẽ luôn có thể được bồi đắp và mãi trường tồn. Một người đàn ông thông thái, có nội hàm tu dưỡng và cái nhìn sâu sắc thì tất nhiên sẽ chọn cái đẹp vĩnh cửu, một người vợ thông minh khéo léo giúp họ làm nên đại sự chứ không phải là “một bình hoa di động”.
Khi cưới được một người vợ như vậy thì cũng đồng nghĩa họ có một trợ thủ đắc lực trong sự nghiệp, và một tách trà thơm thanh khiết thưởng thức mãi không biết chán.
Nhã Thanh
Con gà đá Lú của Tập sẽ làm tiếp gì trong năm con chó
Lê Hải Lăng (Danlambao) - Trọng Lú khi nắm toàn vẹn quyền hành trong một tay dưới sự bảo kê của giặc Đại Hán, Lú đã công khai hóa đảng thống lĩnh kiểm soát toàn bộ quốc hội, chính phủ, tư pháp. Lú dùng lá bài chống tham nhũng để triệt hạ phe cánh là ai cũng biết vì nhiều vụ động trời Lú không mảy may đụng chạm tới (Ví dụ vụ Nguyễn Thị Kim Tiến, Võ Kim Cự Formosa, Phạm sỹ Quý tại Yên Bái xây biệt phủ 20 tỷ trái phép). Hơn ai biết Lú biết dân Việt nghèo đói vì quan tham đảng của Lú tạo ra vì nhân dân không ai có quyền hành trong tay cả.
Lú kéo phe cánh chân tay bộ hạ của mình khi đủ thế lực trong mọi ngành mới ra tay làm mẻ lưới xúc gọn phe lép vế "làm người tử tế". Một số người hùa theo khen Lú kể các nhà dân chủ cuội hay thật sự mà quên đi rằng Lú bắn một mũi tên mà bắt hai đối thủ có lợi hại trong tiến trình Tập đề ra là phân hóa nội bộ nhà cầm quyền và diệt gọn các nhân lực phong trào tranh đấu. Tuyên giáo đảng ra lệnh cho báo chí rầm rộ chuyện bắt tham nhũng bỏ tù, cũng là một hình thức lôi kéo thị hiếu người dân tập trung vào, dư luận quên chuyện mất biển Đông, quên luôn Formosa đã và đang gây thảm họa môi trường lâu dài. Lú dùng luật rừng để giam những người phản kháng dài hạn vừa đe dọa những bước chân tiếp nối tranh đấu vừa làm hài lòng chủ Bắc phương trong kế sách: Việt giết Việt.
Người ta nghe đánh tham nhũng tưởng là lấy tiền lại cho dân, nhưng thực chất cái đảng cộng sản chứa những con chuột chia phần ăn và giết nhau vì máng heo mà thôi. Nếu bảo cỡ như Trọng lú, Phúc nghẹo trèo cao tới địa vị cao như thế mà liêm khiết thì cái nhà cầu tiêu chắc hẳn không có phân. Có những con sâu cs ăn phân không dính mép vì biết chùi mà thôi. Nếu đầu Lú không có phân trong cái hệ thống đảng nuôi lên thì thử hỏi cỡ như Lê Khả Phiêu lấy phân đâu có ngà voi chưng diện phòng khách.
Tham nhũng do hệ thống cai trị của đảng tạo ra. Chỉ có cải cách chính trị đa nguyên đa đảng tam quyền phân lập minh bạch mới cân bằng kiểm soát nhau, lúc ấy nói chuyện diệt tham nhũng là hoàn toàn chính đáng. Còn Lú cứ khăng khăng nhũng lạm quyền hành, cậy quyền độc đoán tạo phe phái cạnh tranh tiêu diệt nhau để chia phần là có nghĩa diệt bè đảng tham nhũng này lại tạo ra hiện tượng phe phái tham nhũng khác mọc lên mà thôi.
Lú đã lợi dụng chức vụ trưởng đảng để ký bao nhiêu văn kiện hợp tác với Trung cộng mà thực chất là để con cháu Đại Hán làm bàn đạp thôn tính Việt Nam qua các địa hạt nắm trọn kinh tế làm sức ép, dùng đảng với đảng để nô lệ hóa chính trị, Hán hóa nền văn hóa 4 ngàn năm văn hiến.
Người dân sống dưới chế độ cs thường nói: Không độc ác gian xảo lưu manh là không phải cs. Khi đảng ào ạt mua tàu bay, tàu lặn gọi là bảo vệ chủ quyền biển đảo cũng là lúc đảng làm ngơ để cho Trung Cộng tự tung tự tác xây dựng quân sự trên biển đảo VN. Mặt khác đảng đưa quân đội nhân dân (nhăn răng) cùng với côn an đi làm ăn kinh tế bằng cách dùng súng đạn cướp đất dân nghèo.
Cho nên chuyện gần đây có tin tháng 3 tới Hàng không mẫu hạm chú Sam sẽ ghé Đà Nẵng. Sự kiện có thể dẫn tới Ba Đình làm mất lòng TC. Nên nhớ là nếu Lú không yết kiến Tập phê chuẩn cho phép thì Lú có 10 đầu cũng không dám.
Ăn gian lật lọng lừa lọc là mưu chước cs Trung Cộng hay VN cũng thế. Biết đâu Tập và Lú chơi bản hòa tấu làm nhân dân VN say sưa mà tưởng Mỹ nhảy vào cứu biển Đông. Thế rồi từ biển cả đến Tây Nguyên bị Lú cho TC đâm chém vào yết hầu và biển miền Trung qua Formosa và nhiều điểm chiến lược khác.
Tham vọng bành trướng của Tập qua bàn tay Lú là lợi dụng tình nghĩa hai đảng cs anh em để nô lệ hóa VN.
Người dân Việt phải biết rằng khi Trung cộng bao quanh bởi Nam Hàn, Nhật, Ấn Độ, Nga và xa hơn là Úc, Mỹ. Chẳng thể nào ta phải chịu chết trong bàn tay đảng csVN đem 90 triệu dân làm phẩm tế cho Trung cộng giày xéo dưới gót giày Đại Hán dã man.
Hãy để cho những cái đầu Ba Đình nghĩ rằng nước VN là nhà nước Đại Hán ta, là đảng cs Hán của ta. Vì chúng sinh ra làm người phản quốc cầu vinh.
Sắp hết năm con gà. Bước tới năm con chó. Chẳng biết 90 triệu dân VN có còn ngủ mê để mặc cho Trọng lú ôm chặt đít Tập Cận Bình để rồi nguẩy đuôi theo lệnh chủ mà đành đoạn bán sạch đất nước theo thứ tự giao kèo giữa hai đảng.
Lê Hải Lăng (Danlambao) - Trọng Lú khi nắm toàn vẹn quyền hành trong một tay dưới sự bảo kê của giặc Đại Hán, Lú đã công khai hóa đảng thống lĩnh kiểm soát toàn bộ quốc hội, chính phủ, tư pháp. Lú dùng lá bài chống tham nhũng để triệt hạ phe cánh là ai cũng biết vì nhiều vụ động trời Lú không mảy may đụng chạm tới (Ví dụ vụ Nguyễn Thị Kim Tiến, Võ Kim Cự Formosa, Phạm sỹ Quý tại Yên Bái xây biệt phủ 20 tỷ trái phép). Hơn ai biết Lú biết dân Việt nghèo đói vì quan tham đảng của Lú tạo ra vì nhân dân không ai có quyền hành trong tay cả.
Lú kéo phe cánh chân tay bộ hạ của mình khi đủ thế lực trong mọi ngành mới ra tay làm mẻ lưới xúc gọn phe lép vế "làm người tử tế". Một số người hùa theo khen Lú kể các nhà dân chủ cuội hay thật sự mà quên đi rằng Lú bắn một mũi tên mà bắt hai đối thủ có lợi hại trong tiến trình Tập đề ra là phân hóa nội bộ nhà cầm quyền và diệt gọn các nhân lực phong trào tranh đấu. Tuyên giáo đảng ra lệnh cho báo chí rầm rộ chuyện bắt tham nhũng bỏ tù, cũng là một hình thức lôi kéo thị hiếu người dân tập trung vào, dư luận quên chuyện mất biển Đông, quên luôn Formosa đã và đang gây thảm họa môi trường lâu dài. Lú dùng luật rừng để giam những người phản kháng dài hạn vừa đe dọa những bước chân tiếp nối tranh đấu vừa làm hài lòng chủ Bắc phương trong kế sách: Việt giết Việt.
Người ta nghe đánh tham nhũng tưởng là lấy tiền lại cho dân, nhưng thực chất cái đảng cộng sản chứa những con chuột chia phần ăn và giết nhau vì máng heo mà thôi. Nếu bảo cỡ như Trọng lú, Phúc nghẹo trèo cao tới địa vị cao như thế mà liêm khiết thì cái nhà cầu tiêu chắc hẳn không có phân. Có những con sâu cs ăn phân không dính mép vì biết chùi mà thôi. Nếu đầu Lú không có phân trong cái hệ thống đảng nuôi lên thì thử hỏi cỡ như Lê Khả Phiêu lấy phân đâu có ngà voi chưng diện phòng khách.
Tham nhũng do hệ thống cai trị của đảng tạo ra. Chỉ có cải cách chính trị đa nguyên đa đảng tam quyền phân lập minh bạch mới cân bằng kiểm soát nhau, lúc ấy nói chuyện diệt tham nhũng là hoàn toàn chính đáng. Còn Lú cứ khăng khăng nhũng lạm quyền hành, cậy quyền độc đoán tạo phe phái cạnh tranh tiêu diệt nhau để chia phần là có nghĩa diệt bè đảng tham nhũng này lại tạo ra hiện tượng phe phái tham nhũng khác mọc lên mà thôi.
Lú đã lợi dụng chức vụ trưởng đảng để ký bao nhiêu văn kiện hợp tác với Trung cộng mà thực chất là để con cháu Đại Hán làm bàn đạp thôn tính Việt Nam qua các địa hạt nắm trọn kinh tế làm sức ép, dùng đảng với đảng để nô lệ hóa chính trị, Hán hóa nền văn hóa 4 ngàn năm văn hiến.
Người dân sống dưới chế độ cs thường nói: Không độc ác gian xảo lưu manh là không phải cs. Khi đảng ào ạt mua tàu bay, tàu lặn gọi là bảo vệ chủ quyền biển đảo cũng là lúc đảng làm ngơ để cho Trung Cộng tự tung tự tác xây dựng quân sự trên biển đảo VN. Mặt khác đảng đưa quân đội nhân dân (nhăn răng) cùng với côn an đi làm ăn kinh tế bằng cách dùng súng đạn cướp đất dân nghèo.
Cho nên chuyện gần đây có tin tháng 3 tới Hàng không mẫu hạm chú Sam sẽ ghé Đà Nẵng. Sự kiện có thể dẫn tới Ba Đình làm mất lòng TC. Nên nhớ là nếu Lú không yết kiến Tập phê chuẩn cho phép thì Lú có 10 đầu cũng không dám.
Ăn gian lật lọng lừa lọc là mưu chước cs Trung Cộng hay VN cũng thế. Biết đâu Tập và Lú chơi bản hòa tấu làm nhân dân VN say sưa mà tưởng Mỹ nhảy vào cứu biển Đông. Thế rồi từ biển cả đến Tây Nguyên bị Lú cho TC đâm chém vào yết hầu và biển miền Trung qua Formosa và nhiều điểm chiến lược khác.
Tham vọng bành trướng của Tập qua bàn tay Lú là lợi dụng tình nghĩa hai đảng cs anh em để nô lệ hóa VN.
Người dân Việt phải biết rằng khi Trung cộng bao quanh bởi Nam Hàn, Nhật, Ấn Độ, Nga và xa hơn là Úc, Mỹ. Chẳng thể nào ta phải chịu chết trong bàn tay đảng csVN đem 90 triệu dân làm phẩm tế cho Trung cộng giày xéo dưới gót giày Đại Hán dã man.
Hãy để cho những cái đầu Ba Đình nghĩ rằng nước VN là nhà nước Đại Hán ta, là đảng cs Hán của ta. Vì chúng sinh ra làm người phản quốc cầu vinh.
Sắp hết năm con gà. Bước tới năm con chó. Chẳng biết 90 triệu dân VN có còn ngủ mê để mặc cho Trọng lú ôm chặt đít Tập Cận Bình để rồi nguẩy đuôi theo lệnh chủ mà đành đoạn bán sạch đất nước theo thứ tự giao kèo giữa hai đảng.
1 nhận xét:
Cám ơn bạn ghé qua website ủng hộ mình nhé. Mời bạn ghé qua website ủng hộ mình nhé Gia sư ĐH Ngoại ngữ- ĐHQG Hà nội
Đăng nhận xét